Hàn Thiên Vũ, Anh Là Lưu Manh

Chương 22: Thi thể bị chặt từng khúc.




Hàn Thiên Vũ vừa mới đụng vào nơi nhạy cảm tư mật của cô thì thấy cả người cô liền rung lên.

Cô vừa đỏ mặt vừa thẹn thùng. Tuy cô không nhìn thẳng vào mắt anh nhưng cô có thể cảm nhận được ánh mắt nỏng bỏng của anh vẫn đang nhìn chằm chằm vào nơi tư mật của cô.

Thấy biển hiện đáng yêu của cô như thế, anh hài lòng không trêu chọc cô nữa bắt đầu tắm rửa giúp cô.

Anh giúp cô gội đầu, bàn tay anh không mạnh không nhẹ vừa gọi vừa mát xa đầu cho cô.

Tay anh nhẹ nhàng kỳ lưng cho cô. Sau đó xả nước nóng tắm, sợ chân cô dính nước sẽ ảnh hưởng đến việc hồi phục nên anh rất cẩn thận không để nước trúng vào chân cô.

Tắm xong anh giúp cô mặc đồ rồi bế ra phòng khách đặt nhẹ cô xuống ghế giúp cô lau đầu.

Trần Đường Đường cảm giác cô như một đứa trẻ được anh nâng niu như trứng thật là thoải mái và thích quá đi.

Anh vào nhà tắm lấy một thao nước ấm bắt đầu vừa xoa bóp ngâm chân cho cô.

Còn cô thì tất nhiên hưởng thụ cực kì. Trần Đường Đường nhìn Hàn Thiên Vũ đang xoa bóp chân cho mình rất thuần thục lực đạo vừa phải tuy chân kia của cô bị gãy không có cảm giác nhưng cô vẫn cảm nhận được người đàn ông này rất có lòng muốn cô hưởng thụ nha.

Cô cảm thấy bây giờ bản thân mình rất hạnh phúc, cô không biết tương lai sẽ ra sao nhưng mà cô tuyệt đối sẽ không buông tay dù có chuyện gì đi nữa.

Trừ khi anh không yêu cô nữa cô sẽ buông tay và chúc anh hạnh phúc với người anh thực sự yêu.

Hàn Thiên Vũ thấy Trần Đường Đường ngẩn ngơ không biết suy nghĩ gì anh liền ngồi dậy giữ khuôn mặt cô rồi hôn xuống.

Trần Đường Đường cảm giác mình bị ai đó cạy mở hàm răng ra sau đó lưỡi của mình dây dưa cùng ai đó.

Lúc này cô mới hồi phục lại tâm trạng của mình và đáp lại nụ hôn của anh.

Trần Đường Đường cảm thấy mình sắp không còn dưỡng khí để thở liền đẩy người anh ra nhưng cái tên lưu manh này lại không buông tha cho cô.

Môi cô và anh vừa rời nhau vài giây anh lại tiếp tục hôn cô. Anh hôn cô tới nghiện không thể rời khỏi đôi môi ngọt ngào này của Trần Đường Đường.

Trần Đường Đường vừa tức vừa không nỡ dùng hết lực đẩy Hàn Thiên Vũ ra mặc anh dày vò môi mình.

Sau khi Hàn Thiên Vũ chịu rời khỏi đôi môi đang sưng tấy như miếng thịt bò thì bật cười:"Đường Đường em thật đáng yêu."

"Cái tên lưu manh này sao anh lại hôn lâu như vậy hả? Xém tí nữa là bị anh làm ngộp chết rồi. Nếu em mà chết người ta mà điều tra ra được em chết vì hôn lâu không có dưỡng khí nên tắt thở thì em ở thiên đường cũng không tha cho anh "

Trần Đường Đường nói xong liền đánh vào lồng ngực của Hàn Thiên Vũ cho hả dạ.

Hàn Thiên Vũ giữ tay cô lại nói:"Sao em không lên tiếng hay đẩy anh ra? "

"Sức em đủ đẩy anh ra sao?"

"Không phải em rất hưởng thụ khi được anh hôn sao? Em còn đáp lại nụ hôn của anh còn gì."

"Em đáp lại vì thấy anh nhiệt tình nên mới phối hợp với anh thôi. Chứ em không hề hưởng thụ nha."

Hàn Thiên Vũ nâng cằm cô lên:"Ý em là kỹ thuật hôn của anh chưa tốt? Hửm?"

"..."

"Em không trả lời tất là ý như vậy?"

"Đồ lưu manh."

"Em nói như thế anh đành phải nâng cao kỹ thuật của bản thân mình mới được. Nào Đường Đường chúng ta hôn lại đi. Em muốn ký thuật hôn của anh tiến bộ giúp em hưởng thụ thì phải phối hợp với anh nào."

"Không không kỹ thuật của anh rất tốt nha." Trần Đường Đường lập tức xua tay nói.

"Nhưng anh vẫn thấy kỹ thuật hôn của mình còn chưa tốt nên Đường Đường à em mau đến giúp anh nâng cao kỹ thuật đi."

"Không không.....umm"

Cô chưa kịp né thì bị anh trụ ót rồi mút đôi môi của cô. Lưỡi của hai người lại lần nữa dây dưa với nhau.

Làm ơn đi Hàn Thiên Vũ anh hôn như vậy một lát môi cô sẽ sưng to như tinh tinh bây giờ.

Sau khi anh thỏa mãn rồi mới tha cho đôi môi đáng thương bị anh dày vò một hồi lâu của cô.

"Thiên Vũ em đói."

"Được anh dẫn em đi ăn "

*****************

Khi hai người đang trên đường đi đến nhà hàng để ăn tối.

Bỗng điện thoại của Hàn Thiên Vũ vang lên.

Anh nhìn tên người gọi cho mình không chần chừ liền cúp máy.

"Ai gọi cho anh vậy? Sao anh không nghe? "

"Kẻ phiền phức."

Điện thoại lại vang lên.

"Để em nghe cho, em rất giỏi giải quyết mấy vụ như vậy."

Anh nghe vậy liền trực tiếp đưa điện thoại cho cô.

Cô vừa bấm nút nghe lập tức có một giọng của người đàn ông trung niên nói không ngừng.

"Thiên Vũ cuối cùng cậu cũng nghe mấy, người dân vừa phát hiện trong bãi rác có một thi thể bị chặt từng khúc ra nhưng lại thiếu mất phần đầu. Cậu cơ thể tới giúp chúng tôi phá án được không?"

"Dạ chào bác, Thiên Vũ đang lái xe cháu sẽ chuyển lời cho anh ấy, chúng cháu sẽ tới ngay." Cô nói xong liền nhìn Hàn Thiên Vũ với ánh mắt tha thiết.

"Em không đói sao?"

"Thiên Vũ chở em tới đường X được không? "

"Khônh được em chưa ăn gì bây giờ phải ăn tối rồi muốn đi đâu thì đi."

"Đi đi chở em đến hiện trường vụ án nha. Tối em sẽ cho anh vào phòng em ngủ."

"Nằm chung một giường "

"..." Cái tên lưu manh này.

"Thế nào?"

"Thôi được rồi anh muốn sao thì như vậy đi." Cô thật hết nói nổi với tên này.

"Cái này em nói đấy anh không hề ép."

"Cái tên xấu xa " Cô nghe vậy tức muốn hộc máu. Cô xoay qua lườm anh một cái.

****************

Sau khi hai người đến hiện trường phát hiện thi thể, Trần Đường Đường liền ngửi một mùi hôi thối khiến cô không chịu nổi mà buồn nôn.

Hàn Thiên Vũ thấy vậy liền mở rộng áo khoác ra ôm cô vào lòng.

Trần Đường Đường ngửi được mùi hương thơm đặc trưng của anh cảm giác buồn nôn liền hết.

"Em có chắc là muốn xem thi thể "

"Chắc, có anh ở đây rồi còn gì." Cô ngưỡng mặt lên cười nhìn anh.

"Vậy đi thôi " Anh nghe cô nói như thế tâm trạng liền vui lên ôm cô đi đến hiện trường.

Hiện trường vụ án đã được cảnh sát phong tỏa.

Người đàn ông trung niên mặc một cái áo khoác dài màu da người khi thấy Hàn Thiên Vũ lập tức vui mừng chạy tới chỗ anh.

"Cuối cùng thì cậu cũng đến. Cháu gái này là..." Ông nhìn qua Trần Đường Đường nghi vấn hỏi anh.

"Là vợ tôi, Đường Đường, còn đây là thanh tra Lý."

"..." Trần Đường Đường.

"..." Thanh tra Lý.

Chào hỏi xong hai người vừa đi vừa nghe thanh tra Lý kể lại sự việc.

Hôm nay một người dân đang đi đổ rác thì ngửi thấy mùi gì đó thối rất nồng.

Người đó liền bước đến thì phát hiện cánh tay của thi thể bị lồi ra ngoài lập tức gọi cho cảnh sát.

Khi Trần Đường Đường nhìn thấy thi thể nạn nhân bị chặt ra từng khúc như thế nhưng lại cảm thấy có gì đó không đúng.

"Nạn nhân bị chắt từng khúc ra nhưng lại không có đầu. Em muốn hỏi như vậy đúng không? " Anh dịu dàng nhìn cô.

"Đúng đúng anh thật hiểu em " Cô cười tươi nịnh nọt anh.

Anh cười cười cởi áo khoác ra khoác lên người cô rồi ngồi xuống coi thi thể.

"Nạn nhân là cảnh sát. Trong bọc ngoài thi thể bị chặt ra từng khúc thì còn có cảnh phục bị cắt ra nhiều mảnh."

"Xem ra hủng thủ rất ghét những người làm cảnh sát."

"Chính xác. Hung thủ chặt thi nạn nhân ra sau đó lại cắt cảnh phục rồi bỏ vào bọc đen đem ra bãi rác nhưng lại không thấy đầu nạn nhân đâu chứng tỏ hung thủ muốn cho ta thấy hắn căm ghét những người cảnh sát và không muốn họ chết toàn thây."