Hãn Thích

Quyển 1 - Chương 287-1: Mai hoa hương tự khổ hàn lai (2) (1)




Triệu Vân phát hiện lúc này nhìn Lưu Sấm rất thật thà chất phát, không còn chí khí sục sôi như vừa rồi.

Do là người mới nên Triệu Vân đương nhiên sẽ không được tiến vào trong nghị sự, chính y cũng hiểu được khá rõ điều này cho nên cũng không có gì bất mãn. Thử nghĩ y ở Liêu Đông không biết gì cả, những trọng thần dưới tay Lưu Sấm ngay cả tên cũng chưa nhớ hết được, thuộc hạ không có binh mã, càng không có kinh nghiệm thống lĩnh binh mã....Cho dù bảo y tham dự cũng không nói được gì.

Đừng nói là Triệu Vân, những thuộc hạ dưới tay Lưu Sấm nhiều như vậy cũng không có tư cách tham dự hội nghị. Bao gồm Bàng Đức, Hạ Hầu Lan, Võ An Quốc đều dự thính ở hạ đường, nên Triệu Vân cũng không có gì bất mãn.

Tuy nhiên, điều này không có nghĩa Triệu Vân không có lòng cầu tiến. Điều minh chứng là y bỏ Lưu Bị tìm Lưu Sấm nương tựa, nên đã tồn tại suy nghĩ muốn lập công. Ở nhà, khi y nghe Mi Chúc đề cử Diêm Nhu, Triệu Vân lập tức nhớ tới một người mà người này Mi Chúc cũng quen biết. Cho nên sau khi tan họp y lập tức đến tìm Mi Chúc, nhắc đến người này nói với Mi Chúc, khi vừa nói ra tên Mi Chúc cũng hứng thú vô cùng.

Tình huống của Mi Chúc và Triệu Vân khá giống nhau, đều chưa lập được công gì. Tuy rằng tài học vị của Mi Chúc cao hơn Mi Phương nhiều nhưng Mi Phương theo Lưu Sấm đã bốn năm, hơn nữa tự tay Lưu Sấm đặt căn cơ ở thành Cô Trúc, chỉ với thành tích này cũng đủ khiến Mi Phương đạt được địa vị cao, không có gì lo lắng. Đương nhiên không phải Mi Chúc ghen tị với Mi Phương nhưng không thể không ao ước được như Mi Phương.....Cho nên y lập tức lôi kéo Triệu Vân tìm đến Lưu Sấm để tìm kiếm công trạng.

- Đại huynh, huynh muốn tiến cho ta ai thế?

Lưu Sấm không khỏi nghi hoặc tò mò nhìn Mi Chúc hỏi.

Mi Chúc chưa bao giờ tới U Châu càng không đến Liêu Tây này, nếu là Mi Phương thì Lưu Sấm có thể tin tưởng được dù sao Mi Phương cũng ở Liêu Tây đã hai ba năm rồi, nhưng Mi Chúc...y chưa từng tới Liêu Tây, có thể đề cử ai có năng lực cơ chứ? Còn Triệu Vân dường như nhận được Mi Phương đề cử người nào, điều này cũng khiến Lưu Sấm sinh lòng hiếu kỳ, hứng thú nhìn Mi Chúc và Triệu Vân chờ đợi.

Mi Chúc nói:

- Ta đề cử người tên là Điền Dự, tự là Quốc Nhượng, là người Ngư Dương Ung Nô.

- Hả?

Lưu Sấm nghe nói đến tên lập tức ngồi thẳng người lên.

Triệu Vân nói:

- Vân và Quốc Nhượng là người quen cũ, lúc trước đã từng phục vụ dưới trướng Bạch Mã tướng quân. Sau Lưu Dự Châu kế nghiệp đối với Quốc Nhượng cực kỳ xem trọng, khi Lưu Dự Châu làm Bình Nguyên Tướng, chính Quốc Nhượng đã phụ tá cho hắn, sau đó Lưu Dự Châu đến Từ Châu cứu viện Đào Công, ta cùng Quốc Nhượng đi theo, nhưng chẳng biết tại sao khi Lưu Dự Châu có được Từ Châu thì Quốc Nhượng lại cáo từ, y nói do mẫu thân tuổi già, muốn quay về nhà, lúc đó Lưu Dự Châu không muốn để y đi nhưng Quốc Nhượng đã quyết nên Lưu Dự Châu cũng không thể ngăn cản. Từ đó về sau ta cùng Quốc Nhượng không có liên lạc với nhau nữa, vừa rồi ta về nhà đột nhiên nhớ tới người này, cho nên muốn Tử Trọng dẫn đến tiến cử cùng Hoàng thúc.....

Điền Dự!

Đây chính là nhân vật trong Tam Quốc Chí đơn độc lập nên truyền thuyết.

Lưu Sấm không nhớ rõ lắm trong Tam Quốc Diễn Nghĩa gã có được những công lao gì, nhưng nhớ rõ trong Tam Quốc Chí gã đã lập nên truyền thuyết. Người này chính là vị trọng thần đóng ở phương Bắc của Tào Tháo, chống đỡ Hồ Lỗ, công kích Trác Nhiên. Đúng rồi, gã đảm nhiệm một chức vụ giống như chức Hộ Ô Hoàn Giáo úy, mà Diêm Nhu mà Mi Phương đề cử dường như là tiếp nhận chức vị Ô Hoàn Giáo Úy từ trong tay Điền Dự.

Trong Tam Quốc Chí, Điền Dự được đánh giá khá cao, là người trong sạch tiết kiệm, minh bạch rõ ràng.

Trong hậu Tam Quốc Chí Điền Dự Truyện Trần Thọ đánh giá nếu gã dừng lại ở Tiểu Châu thì cuối cùng tài năng của hắn cũng không được dùng hết. Tài cán người này vượt quá xa Châu Quận, chính là một người đại tài.

Lưu Sấm không nghĩ người tên Điền Dự này cũng phụ tá Lưu Bị, hơn nữa còn biết Triệu Vân, Mi Chúc.

- Có biết người này hiện giờ ở đâu không?

Mi Chúc và Triệu Vân nhìn nhau cười khổ lắc đầu.

Hai người này một ở Từ Châu một năm, còn người kia ẩn thân ở Thường Sơn Chân Định nên đã mất đi liên lạc với Điền Dự vài năm, sao có thể biết tung tích gã chứ?

Tuy nhiên Lưu Sấm cũng không thèm để ý.

Hắn suy nghĩ một chút nói:

- Mới vừa rồi Tử Trọng nói gã là người Ung Nô Ngư Dương. Như vậy đi, hai ngày tới hai người các ngươi đi đến Ung Nô một chuyến, nói không chừng có thể tìm hiểu tin tức của gã, người này lợi hại như hai người các ngươi vừa nói, nghĩ có lẽ khá nổi tiếng. Trước hết các ngươi tìm hiểu rõ tình huống của gã, cố gắng liên lạc.

Ta cảm thấy nếu gã lợi hại như vậy chắc chắc Viên Thiệu sẽ không bỏ mặc.nChúng ta mới tới Liêu Tây, không nên làm việc quá lộ liễu....Hơn nữa thực lực chúng ta còn chưa mạnh chỉ sợ khó có thể hấp dẫn gã đến, trước tiên bắt được liên lạc, lôi kéo sau. Ngày sau khi chúng ta đã đứng vững gót chân lại đi mời chào gã, bộ dạng như vậy cũng không làm gã khó xử.

Lưu Sấm nói ra những lời này có thể nói tin tưởng mười phần. Hắn khẳng định có thể đứng vững ở Liêu Đông, đến lúc đó khả năng thu hút được sự chú ý của Điền Dự mới có hiệu lực.

Mi Chúc và Triệu Vân nhìn nhau, trong mắt hiện lên ý cười. Chuyện này nhất định phải làm tốt mới được. Hai người âm thầm quyết định lên đường, liền chuẩn bị cáo từ.

- Các người không cần đi vội.

Lưu Sấm đột nhiên nhớ tới một chuyện trầm giọng nói:

- Đại huynh, hiện giờ chúng ta ở Liêu Tây có nhiều việc gác lại chưa làm được, nhiều việc khá phức tạp. Tạm thời ta chưa an bài cho huynh một vị trí thích hợp cho nên đành phải để huynh chịu thiệt thòi một chút, tạm làm chức Tòng sự Liêu Đông...Ta làm Thái thú Liêu Đông sớm muộn gì cũng sẽ xung đột với Công Tôn thị ở Liêu Đông, cho nên hiểu rõ tình huống chừng nào chúng ta có lợi chừng đó. Huynh không ngại thám thính những tin tức ở Liêu Đông chứ, để tránh những chuyện trong tương lai xảy đến chúng ta trở tay không kịp.

Hắn dừng lại một chút, ánh mắt dừng lại trên người Triệu Vân.

- Tử Long, ngươi tinh thông cưỡi chiến, mà ở Liêu Đông khá nhiều ngựa. Ta sớm có ý tưởng mở rộng quy mô Phi Hùng Kỵ, dự tính mở rộng ba nghìn người. Trước đây Phi Hùng Kỵ vẫn do Hành Nhược phụ trách trông coi, đến khi mở rộng đến ba nghìn người một mình hắn không thể nào trông coi được, cho nên ta mời người cùng đảm nhiệm chức Tả lĩnh trong Phi Hùng Kỵ, Hành Nhược là Hữu lĩnh. Hai người các ngươi trong thời gian ngắn phải hoàn thành được việc này. Ta nghĩ thời gian không lâu chúng ta sẽ phải đối đầu với tên thủ lĩnh Đạp Đốn của Ô Hoàn, đến lúc đó ta hy vọng Phi Hùng Kỵ có thể dương oai ở Liêu Tây, không biết ngươi có thể làm được không?

Lời này vừa nói ra ngay cả Mi Chúc cũng vô cùng hâm mộ.

Ai cũng biết Phi Hùng Kỵ là cấm quân của Lưu Sấm....Trước kia vì Lưu Sấm ở Thanh Châu có ít ngựa, toàn bộ Bắc Hải kỵ quân cũng không quá một ngàn người, nhưng hôm nay đến Liêu Đông có thể nhanh chóng mở rộng kỵ quân. Triệu Vân cùng Hạ Hầu Lan học một nơi ra, lại cùng lớn lên cùng nhau và cũng là sư huynh đệ, hiển nhiên không có khả năng phát sinh mâu thuẫn rồi.