Hãn Tặc

Chương 29: Mẹ Mình Nói Không Tính




Chuyện kế tiếp có chút phức tạp.


Sau khi xác nhận thân phận Trương Ức Vãn, mỗi ngày HOàng Y Y đều nghĩ cách lừa được Trương Ức Vãn gia nhập Ngọa Long Quật Khởi.


Hao hết trăm nghìn cay đắng, Trương Ức Vãn vẫn chỉ là "không có hứng thú", "Không tham gia".


Xác thực, đối với Trương Ức Vãn mà nói, sống tự do tự tại là tốt nhất. Từ nhỏ nàng là cô nhi, tuy khó khăn nhưng thích gì làm đấy, không lo lắng gì cả.


Sau đó, nàng được Khương Hữu Hà mang lên Mao Sơn huấn luyện, mãi cho đến lúc Tặc Vương qua đời, nàng mới xuống núi quay trở về Ma Đô.


Nàng vừa mới thoát khỏi sinh hoạt gò bó, nên càng không muốn đeo gông vào cổ.


Hơn nữa, giờ đây nàng là hướng dẫn viên du lịch, mang theo du khách đi ngắm cảnh, ngẫu nhiên ngứa tay lại làm trộm, vui đùa một chút, cuộc sống cực thoải mái.


Hơn nữa Cổ THần Dật lúc nào cũng lải nhải bên tai nàng, gia nhập tổ chức kia có quy định nghiêm khắc, không được tự do. lúc nào cũng gặp nguy hiểm, chết lúc nào không biết, hà tất sao phải đưa mình vào đó, chờ em lớn lên, hai chị em mình tung hoành giang hồ...tóm lại, Cổ THần Dật nói thuyết phục hơn Hoàng Y Y.


Thời gian trôi qua từng ngày.


Đảo mắt đã tới năm 2000.


Kỷ nguyên mới bắt đầu, thế giới ngầm xảy ra nhiều lần biến động, các tổ chức Uất Kim Hương, Thiên Hổ Xã, vinh quang Thiên Sứ, u ám linh hồn không ngừng chiêu binh mãi mã, chỉnh thể thực lực cơ bản đều tăng cường, mà sau khi Cổ Tiểu Quân hi sinh thực lực Ngọa Long Quật Khởi liền tụt xuống. Điều này khiến cho cao tầng của Ngọa Long Quật Khởi cảm giác được nguy cơ.


Tuy nói Ngọa Long Quật Khởi lấy phòng ngự làm chủ, nhưng nếu không có thực lực thì sao mà phòng thủ được.


Nguyện vọng chiêu mộ Trương Ức Vãn càng thêm bức thiết.


ngày thứ ba của tết nguyên đán, Hoàng Y Y tìm đến Trương Ức Vãn để đàm phán:


- Ức Vãn, chúng ta đã quen như vậy rồi, em nói thẳng luôn! Chị có biết sư huynh của chị có quan trọng như thế nào với chúng em không? Hắn khiến địa vị tổ chức của bọn em tăng nhiều trong thế giới ngầm. Như vậy, sau khi hắn hi sinh...


- Cái gì? Sư huynh đã hi sinh?


Trương Ức Vãn nghe thấy liền chấn động.


Sau khi Cổ Tiểu Quân hi sinh, ngành liên quan thấy trong hồ sơ hắn không có thân nhân. Hồ sơ ghi hắn 3 tuổi đã bị bắt đi đấy, một mực không tìm được người thân; hai sư phụ cũng đã tạ thế...về phần Trương Ức Vãn không xuất hiện trong hồ sơ, cho nên không có người thông báo.


Hắn hi sinh chỉ có nhân viên nội bộ Ngọa Long Quật khởi biết rõ.


Mà trước đây, Trương Ức Vãn thường xuyên tiếp xúc Hoàng Y Y nhưng nàng cũng không nhắc đến Cổ Tiểu Quân, nàng vẫn cho là sư huynh đi làm nhiệm vụ bí mật nào đó.


NỬa năm trước, lúc sư phụ qua đời, nàng ở cùng sư huynh vài ngày cũng nghe được cơ bản công việc của sư huynh.


Thì ra là vậy, Cổ Tiểu Quân không xuất hiện cạnh Hoàng Y Y thì nàng cũng chỉ cho rằng hắn đang làm nhiệm vụ ở nước ngoài, làm sao có thể nghĩ được là hắn đã chết chứ?


- Cái gì? Chị không hề biết?


Hoàng Y Y cũng lắp bắp kinh hãi.


- Đúng vậy, không ai nói cho chị việc này. Sư huynh hi sinh như thế nào? Em nói nhanh lên.


Hoàng Y Y đơn giản nói nguyên nhân cái chết của Cổ Tiểu QUân, nói ra việc Uất Kim Hương, Thiên Hổ Xã liên thủ ám sát hắn rành mạch.


- Ức Vãn, hiện tại chị biết tại sao em lại muốn chị gia nhập a? Báo thù...báo thù cho Cổ Tiểu Quân. Chúng em cần sự giúp đỡ của chị.


Hoàng Y Y lôi Cổ Tiểu QUân ra thuyết phục Trương Ức Vãn, nàng xem trọng địa vị Cổ Tiểu Quân trong nội tâm Trương Ức Vãn.


Cổ Tiểu Quân đối với Trương Ức Vãn mà nói, kỳ thật tựa như một cái dấu ấn. sau khi bái Khương Hữu Hà làm sư phụ, nàng mới biết có một sư huynh. Hơn nữa, sư phụ thất vọng với hắn cực độ. Học nghệ ở Mao Sơn bảy năm, khi sư phụ chết nàng mới thấy sư huynh.


Nói chung là cảm tình không có bao nhiêu, chỉ có một tầng gián tiếp quan hệ. Đương nhiên nàng và hắn là cô nhi, từ đó mà nói, trên thế giới này, hắn và nàng thân cận hơn so với những người khác.


Đột nhiên nghe được tin sư huynh chết, thương cảm cũng có, nhưng không đến mức mất đi lý trí. Huống chi mình có bao nhiêu tài cán vẫn rất rõ ràng, có thể có bao nhiêu tác dụng nàng cũng biết.


- Y Y, như vậy đi. nếu như về sau cần ta xuất lực, em nói cho chị một tiếng, nếu trong khả năng chị sẽ giúp. Nhưng gia nhập thì thôi nhé. Sinh hoạt hiện tại của chị rất bình yên, công việc cũng ổn định.


- Vậy đại thù của sư huynh làm sao bây giờ?


- Hắn không phải người của bọn em sao? hơn nữa là vị hôn phu của em, đương nhiên dựa vào em và tổ chức kia rồi.


- Nhưng sự tình này không có quan hệ với chị sao?


Đoạn thời gian trước, Cổ Thần Dật mỗi lần gặp Trương Ức Vãn đều quán thâu tư tưởng không gia nhập tổ chức...hắn là người biết rõ ràng nhất sự việc trên thế giới này, hơn nữa khi hắn thành công đem lực chú ý của Ngọa Long Quật KHởi đến người nàng, hắn cũng đoán được kết quả này.


Nếu như Trương Ức Vãn hiếu kỳ, hoặc ngoài ý muốn ra nhập Ngọa Long QUật Khởi, như thế bí mật của nàng rất nhanh bị phát hiện. Một khi Ngọa Long QUật Khởi phát hiện nàng không phải là người bọn hắn muốn tìm, thì hắn sẽ gặp phiền toái, Ngọa Long Quật Khởi sẽ theo dõi hắn 24/24 để tìm ra cao thủ chân chính.


Trương Ức Vãn lắc đầu, nói:


- Sự tình của sư huynh chị bất lực. Chị gần đây có nhiều việc, ngoài việc dạy võ công cho Cổ THần Dật còn cả chăm sóc em gái Vương Vũ Thuần nữa...


Bởi vì trong nội tâm đã có định kiến, Trương Ức Vãn từ chối rất trực tiếp.


Sự việc như thế một mực tiếp diễn cho đến khi nghỉ đông.


Với Cổ THần Dật đây là học kỳ đầu tiên sau khi hắn tân sinh. là người của hai thế giới, nhưng đây là lần đầu tiên hắn đi học chính quy.


Rất tốt.


Thật sự rất tốt.


Học kỳ này, hắn chỉ không có nhiều hơn một người bạn là VŨ Tịch Nhan, hơn nữa hai nữ tử quan hệ với hắn ở kiếp trước là Hoàng Y Y và Trương Ức Vãn cũng ở bên cạnh hắn.


"Vận mệnh" vô cùng thần kỳ, khiến cho hắn và hai người ở cùng một chỗ.


Trước kia ở Mao Sơn, Sư phụ Ngụy Vô Sơn từng giải thích về hai chữ "Vận Mệnh"."Mệnh" là Tiên Thiên bẩm sinh không thể cải biến; "Vận" thì là một loại xu thế huyền diệu giữa vũ trụ, có tính thời gian và không thể nghịch chuyển, nhưng lúc nào cũng biến hóa.


Mệnh quyết định vận, nhưng người lý giải được Vận Mệnh có thể dùng Vận để cải biến Mệnh.


Cuộc đời này của hắn, vận mệnh đã biến dị, bởi vì hắn phá vỡ quy luật của sinh mệnh, phục sinh sau khi chết. Chỉ có điều cải biến một thân thể nhưng linh hồn vẫn tồn tại. Loại này "Biến dị" này đã cải biến sinh mệnh quỹ tích của hắn.


Không chỉ có như thế.


sau khi hắn trọng sinh, trong thời gian ngắn Hoàng Y Y và trương Ức Vãn đều xuất hiện ở bên cạnh hắn, đây là "Ý chí" mà không ai nắm giữ được.


Nhưng hắn không muốn các nàng gặp nguy hiểm. Hắn đã sớm hạ quyết tâm, không chỉ ngăn cản Trương Ức Vãn gia nhập "Ngọa Long Quật Khởi" mà cũng muốn lôi Hoàng Y Y ra khỏi đó.


còn việc Báo thù, Hắn sẽ dựa vào lực lượng của mình mà hoàn thành.


Hắn ngày nào cũng rèn luyện, rồi tu chân, luyện năng lực phản ứng là vì cái mục tiêu này.


Đương nhiên, biến hóa của hắn quá lớn, không có khả năng giấu diếm được người khác. Các học sinh cảm thấy gan của hắn càng lớn hơn, thành tích học tập cũng nâng cao. Đặc biệt là toán học, kết quả cuối kỳ lại xếp thứ 22.


Sau đó, thể chất của hắn cũng thay đổi. Như lúc ôm Hoàng Y Y chạy trốn đã vượt qua khỏi tưởng tượng của mọi người.


ĐƯơng nhiên hắn đã tận lực dấu đi, nhiều biến hóa mà người khác không nhìn ra đấy. Đừng nói bạn bè, giáo viên mà chính cha mẹ hắn cũng đều không biết rõ chân tướng.


Ngày cuối cùng của học kỳ, hắn ngồi trên xe Vũ Tịch Nhan về nhà.


Trên xe, Vũ Tịch Nhan có chút không vui hỏi:


- Tiểu Dật, vì sao cô Y Y luôn tìm bạn thế? Không phải vì cô ấy mà bạn tránh mặt mình chứ?


Cổ Thần Dật sững sờ, hỏi:


- Tiểu Vũ, mình có tránh mặt bạn sao?


- Còn hỏi à? Trước kia chúng ta thế nào, hiện tại thế nào, còn nhiều lời hả?


Sinh nhật VŨ Tịch Nhan sau hắn một tháng, lúc này đã tròn 14t. 14t nàng đã sơ hiện nhiều chỗ. hơn nữa tâm tư của nàng càng thêm tinh tế.


- Tiểu Vũ, mình không tránh mặt bạn, trong lòng mình, bạn và mình vẫn như trước kia. Chỉ là chúng ta đã lớn, đôi khi không thể làm bộ trước mặt người khác.


Vũ Tịch Nhan có phán đoán của mình nói :


- Có phải ca ca của mình đi tìm bạn nói gì đúng không?


Sau khi xe đã đến tiểu khu nhà Cổ THần Dật, Vũ Tịch NHan lại xuống xe đi cùng hắn một đoạn, lúc sắp đi vào nhà, nàng nói :


- Nhớ lại, sau khi sinh nhật, bạn bắt đầu tránh mặt mình, không phải lúc đấy ca ca mình nói gì chứ?


- Hả? sao bạn nghĩ như vậy?


Cổ THần Dật cả kinh, Tiểu Vũ rốt cục đã nghĩ đến vấn đề này.


Trước tiểu khu, nhiều người đón con đi học về, Vũ Tịch NHan bỗng nhiên nói :


- Chú Lâm, chú về trước a, lát nữa cháu đi taxi về.


Cổ Thần Dật ngăn lại, nói: 


- Không được, mẹ bạn sẽ lo đấy.


Vũ Tịch Nhan thông minh vượt qua hắn nghĩ, nàng quả quyết nói :


- Chú Lâm, quay về nói với mẹ cháu, cháu ăn tối ở nhà Cổ THần Dật xong mới về.


Quay đầu lại còn nói thêm :


- Làm sao thế? sao muốn nói lại thôi. Chẳng lẽ không muốn mình ăn cơm nhà bạn? bạn không thích nhưng A di sẽ thích đấy.


Cổ Thần Dật gãi gãi đầu.


Ngay sau đó, Vũ Tịch Nhan một lời ra :


- Ngày đó, mẹ của mình nói như thế nào? không được phép nói dối.


Cổ Thần Dật nhìn Tiểu Vũ, kinh ngạc với trí tuệ của nàng.


- Tiểu Vũ, bạn lợi hại, mình chỉ nói mẹ bạn sẽ lo lắng, liền đoán được chân tướng. thật ra, mẹ bạn cũng không nói gì, chúng ta đều lớn hơn rồi, nên cách xa nhau để tránh hiềm nghi.


Vũ Tịch NHan tức giận đá hắn một cước nói :


- Bạn sao lại không nói cho mình biết luôn, dám dấu hả! Lời mẹ mình nói mất hiệu lực từ hôm nay, Mẹ mình nói gì đều không tính.