Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 74: Đại hỏa công thành




Thời gian ba ngày sau, ám vệ của Triệu Tử Tu đã đem bố cục của thành trì giặc cỏ vẽ ra, tuy rằng tình huống trong thành không thể nắm chắc, nhưng cục diện ngoài thành cũng như nhau, thậm chí ngay cả vị trí vài cái cửa thành đều giống nhau.

Xem đến đây, Bạch Hiểu Tình đã hoàn toàn hiểu rõ, người lúc trước gặp trong thành trì nhỏ này, chính là binh lính thủ thành năm đó.

Nếu là như vậy, mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn rất nhiều, có được vật dụng phòng bị của bọn họ, có thể nói là mọi việc đều thuận lợi.

"Ba ngày đã qua, ngày mai chính là lúc để công thành, đêm mai, sẽ hạ lệnh công hạ 'Thành trì', ta ở chỗ này chờ các ngươi, đem toàn bộ bọn họ thu phục!"

Bạch Hiểu Tình nhìn vật dụng trên bàn, khóe miệng mỉm cười ngạo nghễ, ngón tay ở trên bản đồ chỉ vào một điểm, đối với quân sự cổ đại Bạch Hiểu Tình không biết, nhưng thời điểm ở hiện đại, quân sự gì đó, nàng hiểu biết rất nhiều!

Ngày sáng sớm thứ ba, Triệu Tử Tu liền chuẩn bị dẫn người đi vây diệt giặc cỏ, mà Bạch Hiểu Tình lại nhẹ nhàng lắc đầu, ngăn hắn hành động.

" Thời cơ hành động không phải ban ngày, mà là buổi tối."

Như trước một thân bạch y, Bạch Hiểu Tình ngồi ở bên cửa sổ, cười đến xinh đẹp, trong mắt mang theo tự tin tuyệt đối, tối nay công thành chắc chắn sẽ thành công.

Nếu là ban ngày, mục tiêu quá mức rõ ràng, dễ dàng bị phát hiện, nhưng việc gì càng quan trọng yếu, nhất định phải đợi đến tối mới có thể thực hiện.

Giờ Dậu, sắc trời sớm đã tối đen, Bạch Hiểu Tình nhìn sao trên trời, khóe miệng mang theo một nụ cười bí hiểm, "Một canh giờ sau, công thành!"

Không ai hỏi vì sao, bởi vì bọn họ đối với Bạch Hiểu Tình là tuyệt đối tín nhiệm.

Thời gian từng chút từng chút trôi qua, tất cả mọi người yên tĩnh cùng đợi giờ hợi đến, lá cây nhẹ nhàng rơi xuống, phát ra tiếng sàn sạt, giờ khắc này, truyền vào trong tai mỗi người rất rõ ràng

Chờ đợi, chờ đợi, chờ đợi...

Hiện tại bọn họ có thể làm cũng chỉ có chờ đợi, cùng đợi Bạch Hiểu Tình ra lệnh, cùng đợi thời cơ tốt đến!

Đột nhiên, một trận gió từ phía sau thổi qua, cuốn lấy lá cây trên đất, hướng tới thành trì của giặc cỏ bay đi.

Trong nháy mắt, khóe miệng Bạch Hiểu Tình gợi lên, tốt lắm, hướng gió quả nhiên thay đổi, chờ một chút, lại chờ một chút nữa là tốt rồi, không bao lâu, có gió che chắn, mọi chuyện đều có thể giải quyết.

Rốt cục, giờ hợi đến, đã là lúc gió lớn nổi lên, bầu trời đã bị mây đen phủ kín, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể đổ mưa.

"Bạch cô nương, trời giống như sắp chuyển mưa, biện pháp của chúng ta còn có thể thực hiện sao?"

Binh lính có chút chần chờ, bởi vì bọn họ đều đã chuẩn bị tốt kế hoạch là hỏa công, nếu trời đổ mưa, vậy không phải là không có hiệu quả sao, cần phải làm thế nào mới tốt đây!

"Không ngại, cái chúng ta muốn là thu phục giặc cỏ, nếu lửa không tắt, đem nhóm giặc cỏ này thiêu chết, vậy kế hoạch của chúng ta không phải là thất bại sao."

Ngay từ đầu Bạch Hiểu Tình chưa hề nghĩ tới sẽ gây thương vong, bởi vì mục tiêu của nàng lần này là muốn thu phục "Giặc cỏ", gây thương vong cho họ, đối với nàng mà nói chính là một cái tổn thất!

Nháy mắt, mọi người đối với Bạch Hiểu Tình kính nể lại tăng thêm vài phần, thì ra hết thảy mọi chuyện đều ở trong kế hoạch của chủ mẫu a, lợi hại, thật sự là lợi hại!

Xem ra chủ mẫu giỏi không riêng gì bày binh bố trận, mà còn tinh thông tinh tượng, có chủ mẫu như vậy, tương lai chủ tử tuyệt đối sẽ là một mảnh vinh quang.

Cũng may hiện tại Bạch Hiểu Tình cùng Triệu Tử Tu đều không biết đám thủ hạ này đang nghĩ cái gì, nếu biết, nhất định Bạch Hiểu Tình sẽ rất bất đắc dĩ, còn Triệu Tử Tu thì đắc ý, bởi vì thuộc hạ của hắn đã hoàn toàn thừa nhận Bạch Hiểu Tình là chủ mẫu!

Gió càng lúc càng lớn, lớn đến nỗi làm cho người ta cảm thấy đã sắp đứng không vững được nữa, Bạch Hiểu Tình cao giọng cười, "Người đâu, chuẩn bị!"

Chỉ thấy mười mấy tên cung thủ tiến vào lên dây cung, đem mũi tên đã được châm lửa đặt lên dây cung, chỉ cần Bạch Hiểu Tình ra lệnh một tiếng bọn họ lập tức sẽ bắn tên.

Lửa trên mũi tên cháy như thiêu đốt, hiển nhiên gió bên ngoài đối với lửa không có ảnh hưởng gì đáng kể, thậm chí còn giống như chất dẫn cháy hiệu quả.

Xem rừng cây trước mắt, Bạch Hiểu Tình trên mặt tươi cười, thành trì ở phí trước ba mươi thước, có gió tương trợ, không bao lâu lửa sẽ đốt tới trước thành.

Tuy rằng đối phương biết bọn họ hôm nay trở về để công thành, nhưng ban ngày phòng thủ cả một ngày, hiện tại cũng đã mệt mỏi, cho nên, đây là thời cơ tốt nhất để bọn họ công thành.

Hơn nữa quan trọng nhất là, lửa lan tràn cũng không lập tức đốt tới trong thành, chỉ có khói dày đặc cuồn cuộn, như vậy, bước tiếp nàng liền có thể tiến hành rồi!

“ Cách thành ba mươi thước, bắn tên!"

Bạch Hiểu Tình ra lệnh một tiếng, cung tên đã sớm chuẩn bị tốt lập tức bắn ra, mang theo lửa, như là từng vạch ánh sáng đua nhau bay về phía thành trì, làm rừng cây dấy lên một trận đại hỏa hoạn, Bạch Hiểu Tình biết, bọn họ thắng chắc rồi!

Quả nhiên, gió thổi mạnh chính là chất dẫn cháy, lửa nhanh chóng hướng tới thành trì, khói đặc cuồn cuộn, bởi vì hướng gió, cũng hướng tới thành trì mà thổi, chỉ một thoáng, giặc cỏ loạn thành một đống, thời điểm bọn họ còn chưa hiểu rõ chuyện gì xảy ra, lại có một trận tai nạn, lặng yên tiến đến.

Bạch Hiểu Tình nhìn thành trì đã hỗn loạn, vừa lòng cười, dựa vào núi mà xây, chung quanh không có nước, tự nhiên sẽ không có biện pháp khống chế, kết quả Bạch Hiểu Tình muốn chính là như thế này.

Hơn nữa nơi này là thành trì, chung quanh kiến trúc đều là đá, tuy rằng chắc chắn, nhưng đồng dạng cũng có điểm tệ không nhỏ, chỉ cần đem bốn lối ra toàn bộ vây chặt, thì sẽ giống như bắt ba ba trong rọ, một người cũng đừng mơ tưởng chạy trốn!

Gió càng lúc càng lớn, mây đen xẹt thêm sấm chớp, tựa hồ tùy thời đều có khả năng đổ mưa, nhìn đến cảnh tượng như vậy, giặc cỏ tựa hồ định thần lại, cười to đứng nhìn đoàn người Bạch Hiểu Tình ở cách đó không xa.

Chỉ là, bọn họ không biết, tất cả những thứ này, đều ở trong kế hoạch của Bạch Hiểu Tình, mưa, dù có mưa, bất quá, chỉ sợ phải chờ tới giờ sửu, khi đó, cho dù là lửa không lan tràn đến trong thành, khói đặc cuồn cuộn cũng sẽ khiến người bên trong, không chịu đựng được.

Bạch Hiểu Tình đã muốn bắt đám giặc cỏ này, tự nhiên sẽ không cho phép có một chút sai lầm, cho nên, hôm nay bọn họ nhất định chạy không thoát, không có lựa chọn nào khác!

Nhìn đám giặc cỏ như trước vẫn không đào tẩu, châm chọc trong mắt Bạch Hiểu Tình càng thêm rõ ràng, đôi khi, bản năng cũng sẽ cho một kết quả chuẩn xác, nếu như bọn hắn trước tiên đào tẩu, chỉ sợ kế hoạch hôm nay của Bạch Hiểu Tình sẽ suy giảm, chỉ cần hiện tại bọn họ đào tẩu, Bạch Hiểu Tình không có cách nào đem mọi người bắt toàn bộ.

Chỉ là, nàng thông minh nắm bắt tâm tư người khác mà tính kế.

Cuồng phong, mây đen, sấm chớp, kế tiếp là mưa to tầm tả, trong lúc này, chọn hỏa công có thể nói là phi thường không sáng suốt, bởi vì một khi mưa to, lửa chắc chắn sẽ bị mưa to dập tắt, như vậy người trong thành nhân sẽ không có gì nguy hiểm.

Bởi vậy, bọn họ đều không có đào tẩu, bọn họ tin tưởng chỉ cần bản thân chờ, như vậy một hồi mưa to người trong thành nhân đều sẽ an toàn.

Mà giờ phút này, ở dưới thành, Bạch Hiểu Tình càng thêm vừa lòng, bởi vì phản ứng của đối phương, hoàn toàn đều ở trong dự tính của nàng.

Ngay cả Triệu Tử Tu bên cạnh ánh mắt đều biến đổi, hắn đã từng cho rằng Bạch Hiểu Tình chẳng qua chỉ là một nữ tử thông thường mà thôi, hiện tại hắn phát hiện bản thân nghĩ sai rồi, nàng hoàn toàn nếu ở thời chiến nàng dẫn binh đánh trận, chắc chắn sẽ là bách chiến bách thắng!

Chỉ là, hắn làm thế nào lại để cho nàng mang binh đi đánh giặc, ở trong lòng Triệu Tử Tu, Bạch Hiểu Tình nên là một tiểu nữ nhân để hắn đến che chở.

"Đi thôi, chúng ta đi cửa bắc, bây giờ họ đã là khách của chúng ta!"

Lưng thẳng, ngạo nghễ cười, giờ khắc này, Bạch Hiểu Tình ở trong mắt mọi người, có dáng vẻ vô cùng cao lớn, làm cho người ta chỉ có thể ngưỡng mộ.

Không vì cái gì khác, liền vì kế hoạch của nàng, ở đây mỗi một cá nhân đều phải bội phục, bởi vì nàng lợi hại không chỉ có quan sát thiên văn, còn có mưu tính nhân tâm.

Nghe xong lời của nàng, mọi người cưỡi ngựa cùng đi phía sau lưng nàng, bọn họ tin tưởng, không bao lâu, đối thủ sẽ xuất hiện ở cửa bắc!

Đoàn người đến cửa bắc, rốt cục có người nhịn không được hỏi, "Bạch cô nương, ngươi vì sao khẳng định những người này sẽ đi cửa bắc?"

Giờ phút này, tuy rằng cửa nam đã bị lửa phong kín, nhưng hai cửa vẫn có thể đi ra, không biết vì sao Bạch Hiểu Tình cố tình lựa chọn cửa bắc.

"Bởi vì hướng gió, " hơi nhíu mày, bởi vì trời chậm chạp không đổ mưa, mà trong thành trì đã hỗn loạn lên, Bạch Hiểu Tình cười bí hiểm, "Hôm nay là gió nam, mà thành trì là ở hướng nam, lại bị rừng vây quanh."

"Lửa cháy tất nhiên sẽ theo hướng gió mà lan tràn, lúc này cửa nam chỉ sợ đã bị khói đặc vây quanh, tùy thời đều có thể táng thân biển lửa, mà cửa bắc, bởi vì có thành trì ngăn cản, tạm thời coi như là an toàn, cho nên, bọn họ tự nhiên sẽ chọn đường an toàn nhất."

Tuy rằng nói dưới loại tình huống này nếu là Bạch Hiểu Tình, nhất định sẽ lựa chọn cửa đông hoặc tây, bởi vì khói đặc khả năng sẽ làm người ta táng thân biển lửa, thế nhưng lại có thể đem mình ẩn giấu, nhưng chuyện nguy hiểm như vậy cũng không phải là kẻ nào cũng đều dám làm.

Quả nhiên, Bạch Hiểu Tình vừa dứt lời, cửa bắc đã bị mở ra, tiểu đội nhân mã vừa mới lao ra thành trì, liền bị bắt.

Bọn họ không thể tin nhìn người trước mắt, rõ ràng vừa rồi bọn họ gác tại cửa nam, khi nào lại đi tới cửa bắc rồi, vẫn là, ngay từ đầu bọn họ đã dự liệu bọn họ( giặc cỏ) sẽ từ cửa bắc đào tẩu?

Đột nhiên, đầu lĩnh cười, tiếng cười vô cùng sang sảng, "Không sai, thật sự là không sai, phóng hỏa công thành? Thật sự là mưu kế hay!"

Trong thanh âm nam tử, mang theo một tia khâm phục, " Kế hoạch của các ngươi thật sự là lớn mật, nếu không phải thời tiết tương trợ, hôm nay người thất bại sẽ là các ngươi!"

Nam tử nói không sai, nếu hôm nay không phải nhờ thời tiết, bại trận tuyệt đối sẽ là đoàn người Triệu Tử Tu, nhưng Bạch Hiểu Tình sẽ để chuyện như vậy phát sinh sao?

Đáp án tất nhiên là không!

"Điểm ấy, ta tất nhiên là biết, cho nên mới lựa thời tiết hôm nay để công thành." Hôm nay hết thảy mọi chuyện, đều nằm trong kế hoạch của Bạch Hiểu Tình, bất luận là thời tiết, thời cơ, hay là nhân tâm, toàn bộ đều bị nàng tính kế.