Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 23: Hoàng hậu cho mời




Khẩu khí lạnh như băng làm Bạch Diên Nhi không rét mà run.

"Tử... Tử Tu ca ca, thực xin lỗi, ta... Nhưng là, trong phủ của ngươi không thể có nữ nhân, chỉ có Diên Nhi mới là vương phi của ngươi!"

Cố lấy dũng khí nói những lời này, đổi lấy chỉ có trào phúng lạnh lùng của Triệu Tử Tu. Đây thê tử mẫu hậu vì hắn an bài sao? Đáng tiếc là hắn không muốn!

"Bạch Diên Nhi, cho ngươi vào phủ chẳng qua là bởi vì ngươi là biểu muội bổn vương, không nên có ý tưởng quá phận, bổn vương không để ý đem ngươi đuổi ra Vương phủ đâu!"

Dùng sức cắn môi dưới, Bạch Diên Nhi trong mắt rưng rưng, nhưng là ánh mắt hận ý dừng ở trên người Bạch Hiểu Tình.

Chính là vì tiểu tiện nhân này xuất hiện, Tử Tu ca ca mới hung dữ với nàng như vậy, nàng nhất định phải nói cho Hoàng hậu cô cô, tiểu tiện nhân này phải chết!

"Tử Tu ca ca, ta mệt mỏi, có thể an bài chỗ ở cho ta không."

“ Tốt, bổn vương sẽ an bài người mang ngươi đi nghỉ ngơi."

Nhìn thấu ý đồ của Bạch Diên Nhi, trong mắt tràn đầy lãnh ý, dám ở trước mặt của hắn ra vẻ, như vậy liền chuẩn bị trả giá đi.

"Tử Tu ca ca, có thể hay không để vị tỷ tỷ này đưa ta đi, ta thích nàng."

Thích nàng? Hẳn là thích nàng chết đi, trong mắt hận ý rõ ràng như vậy, nàng làm sao không cảm giác được, là một sát thủ, trực giác của nàng rất mạnh, nữ nhân này rõ ràng có địch ý với nàng.

"Nàng là hộ vệ bên người bổn vương, bổn vương sẽ an bài người khác chiếu cố ngươi." Nói xong, cũng không liếc nhìn nàng một cái, xoay người rời đi.

"Bạch Hiểu Tình, ta sẽ không tha cho ngươi, sớm muộn gì có một ngày ta khiến cho ngươi biết, cái gì là đau đớn khổ sở!"

Nhìn bóng lưng hai người cùng rời đi, Bạch Diên Nhi liền cảm thấy bản thân như là bị phản bội, rõ ràng Tử Tu ca ca là trượng phu tương lai của bản thân, hắn làm sao có thể cùng nữ nhân khác ở chung một chỗ!

"Biểu tiểu thư, mời theo lão nô, lão nô mang ngài đi." Quản gia biểu hiện cung kính đến trước mặt Bạch Diên Nhi, tuy nhiên trong mắt không có một chút ý cung kính nào, ngược lại mang theo một ít trào phúng không dễ phát hiện.

Ở trong lòng quản gia, Bạch Diên Nhi căn bản là không xứng với chủ tử, hắn thậm chí cảm thấy Bạch cô nương còn tốt hơn, ít nhất có thể khiến cho Vương gia hứng thú, mà nữ nhân này sẽ chỉ làm Vương gia nhớ tới khổ sở đã qua.

Hơn nữa trải qua sự việc mấy ngày trước, suy nghĩ của hắn đối với Bạch Hiểu Tình có không ít thay đổi, vào lúc ấy còn có thể duy trì bảo hộ Vương gia đã đủ làm cho người ta nhìn với cặp mắt khác xưa.

"Không cần, ta tự đi, phiền quản gia bá bá nói cho Tử Tu ca ca, hai ngày này Diên Nhi liền sẽ luôn cùng Tử Tu ca ca."

Bạch Diên Nhi trên mặt tươi cười có chút cứng ngắc, nhưng ngữ khí là kiên định, nàng tin tưởng bản thân nhất định sẽ là vương phi của Tử Tu ca ca, chỉ cần có Hoàng hậu cô cô giúp nàng, mong muốn của nàng nhất định sẽ sự thành sự thật!

Bạch Diên Nhi thầm nghĩ đến Hoàng hậu sẽ trợ giúp nàng, lại quên, thiên hạ này chung quy vẫn là thiên hạ của hoàng đế, mà Triệu Tử Tu lại là hoàng tử hoàng đế sủng ái nhất. Dù hoàng đế sủng ái Hoàng hậu cũng không có khả năng sẽ vì nàng mà phá hư quan hệ cùng con trai của mình.

"Không muốn hỏi ta là chuyện gì xảy ra sao?"

Bạch Diên Nhi đi rồi, Triệu Tử Tu đứng sau lưng Bạch Hiểu Tình, cau mày hỏi, phản ứng của nàng rất bình thản, bình thản đến mức làm cho người ta cảm thấy không vui.

"Đó là việc tư của Lệ Vương điện hạ, cùng thuộc hạ không quan hệ."

Bạch Hiểu Tình hơi nhíu mày, Triệu Tử Tu có ý gì, quan hệ của bọn họ, cần giải thích với nàng sao?

"Ta cùng Bạch Diên Nhi cũng không phải quan hệ như ngươi tưởng tượng, ta cùng nàng không có gì."

Nhàn nhạt giải thích, lại khiến Bạch Hiểu Tình có cảm giác như bị sét đánh.

Hắn cùng Bạch Diên Nhi không phải là quan hệ như nàng tưởng tượng, nàng tưởng tượng cái gì? Còn có, cho dù hắn cùng Bạch Diên Nhi không có quan hệ, thì cũng cần gì giải thích cho bản thân, cái đó và nàng không hề liên quan.

Không cần nói bên này Bạch Hiểu Tình đang khó hiểu, Triệu Tử Tu cũng một trận ngây ngốc sững sờ, hắn không biết bản thân bị làm sao, lúc không để ý, ma xui quỷ khiến đã nói ra như vậy, chờ hắn suy nghĩ lại muốn im miệng lại, đã không còn kịp rồi.

Trong lúc nhất thời, hai người không nói gì, nhất là Bạch Hiểu Tình hôm nay cảm thấy càng thêm quái dị, Lệ Vương làm sao, nói chuyện của hắn cho nàng, tuy chỉ là một ít khác thường, nhưng vẫn là cẩn thận một chút sẽ tốt hơn.

Rời khỏi Lệ Vương phủ, Bạch Diên Nhi cũng không có lập tức hồi Bạch gia, mà tiến cung, đối với nữ nhân bên người Tử Tu ca ca, nàng cảm thấy không an tâm.

Trước kia Tử Tu ca ca tuy rằng lạnh lùng, thế nhưng cũng sẽ không khách khí với nàng như vậy, cho dù là không coi nàng là biểu muội, vẫn phải xem mặt mũi Hoàng hậu cô cô, hắn đối bản thân cũng không tính là quá kém, nhưng hôm nay hết thảy đều không giống như trước, Tử Tu ca ca ôn hòa lại trở nên lạnh như vậy.

Tất cả những thứ này đều là do tiện nhân Bạch Hiểu Tình, dám câu dẫn nam nhân của nàng, nàng tuyệt đối muốn nàng chết không toàn thây!

"Hoàng hậu nương nương, bạch tiểu thư cầu kiến."

"Nga? Diên Nhi đến đây?"

"Cô cô, Diên Nhi bị khi dễ."

Nghe được câu hỏi của Bạch Yêu Nhiêu, Bạch Diên Nhi lập tức đi đến bên cạnh nàng, dùng ánh mắt ủy khuất nhìn nàng, cái loại biểu cảm khiến ai nhìn đều sẽ cảm thấy thương tiếc, không, mới nhìn đến biểu cảm của nàng, Bạch Yêu Nhiêu trên mặt liền hiện lên sự đau lòng.

"Nói cho cô cô, là ai bắt nạt ngươi, cô cô giúp ngươi báo thù!"

"Cô cô, là Tử Tu ca ca, Tử Tu ca ca bên người mang theo một nữ nhân còn nổi giận với Diên Nhi, "

Nói xong, nàng nhẹ nhàng sờ sờ khóe mắt vốn chẳng có giọt nước mắt nào, biểu hiện phi thường ủy khuất.

"Diên Nhi biết Tử Tu ca ca tương lai sẽ là hoàng đế, bên người không có khả năng chỉ có một nữ nhân, cho nên Diên Nhi muốn cùng nữ nhân kia thân cận, thế nhưng là bị nữ nhân kia cự tuyệt, hơn nữa nàng còn hoàn toàn là bộ dáng nữ chủ nhân Vương phủ, căn bản là khinh thường Diên Nhi."

Bạch Diên Nhi nói lời này rất có học vấn, nghe qua như là Triệu Tử Tu khi dễ bản thân, ai nghe cũng đều hiểu, căn bản hắn chính là bị mê hoặc mà Bạch Hiểu Tình chính là đầu sỏ gây nên.

"Ngoan Diên Nhi, không thương tâm, cô cô nói ngươi sẽ là vương phi Tử Tu liền nhất định sẽ!" Bạn đang đọc truyện tại Web Truyen Online. com

Mẫu thân của Triệu Tử Tu rất sớm liền bỏ mình, cho nên nàng mới là mẫu hậu Triệu Tử Tu, nàng liền không tin nàng nói, con trai của nàng lại không nghe.

Mỗi lần nhớ tới chuyện con cái, Bạch Yêu Nhiêu liền nhịn không được bực mình, qua nhiều năm như vậy vậy mà cũng chỉ sinh ra một nữ nhi, nếu là nàng có con trai của mình, nàng làm sao có thể đi dưỡng con trai người kia, mỗi lần nhìn đến Triệu Tử Tu, nàng đều sẽ hận!

Bởi vì bộ dạng Triệu Tử Tu thật sự là rất giống mẫu thân hắn, nữ tử cao nhã như hoa lan, làm cho nàng là nữ nhân cũng tự thấy xấu hổ

Bất quá...

Nghĩ tới cái gì, Bạch Yêu Nhiêu khóe miệng mỉm cười, khiến con trai người kia kêu bản thân là mẫu thân, hơn nữa giúp nàng ngồi lên được vị trí Hoàng thái hậu, kỳ thực nàng ta ở cửu tuyền càng chết không nhắm mắt, không phải sao?

"Cô cô, ngài sao vậy?"

Xem thần sắc Bạch Yêu Nhiêu trở nên dữ tợn, Bạch Diên Nhi theo bản năng co rụt về phía sau, ở trong lòng nàng, cô cô vĩnh viễn là người ôn nhu, khi nào thì lại đáng sợ như vậy?

"Không có việc gì, Diên Nhi yên tâm, ai đều sẽ không thể cướp đi vị trí của ngươi, liền tính mai sau làm hoàng hậu, cũng sẽ làm cho hậu cung Tử Tu không có uy hiếp đối với ngươi!"

Thu lại cảm xúc của bản thân, Bạch Yêu Nhiêu lại lần nữa dùng biểu cảm ôn nhu nhìn Bạch Diên Nhi, từ nhỏ nàng đã dạy Triệu Tử Tu về cả đời nhất thế một đôi là vì một ngày này!

Đến lúc đó Triệu Tử Tu đăng cơ làm hoàng đế, nàng sẽ là Thái hậu, lại có một Hoàng hậu là người của nàng, vậy thì so với việc nàng làm nữ đế khác nhau ở chỗ nào.

"Cô cô, Diên Nhi chỉ biết ngươi đối Diên Nhi tốt nhất."

Dù sao cũng là đứa nhỏ, một chút thân thiết khiến cho nàng quên hết tất cả, huống chi nàng ta cho tới nay vẫn là đứa cháu nàng yêu thương nhất.

"Đương nhiên, Diên Nhi, cô cô không đối ngươi tốt còn có thể đối ai tốt."

Cho nên, về sau liền ngoan ngoãn làm quân cờ của cô cô, vì cô cô giành quyền lợi đi...

Bên kia, ở trong phủ Lệ Vương, Bạch Hiểu Tình ánh mắt bình tĩnh nhìn Triệu Tử Tu, nhưng khóe miệng tươi cười rõ ràng mang theo chút nghiền ngẫm.

"Chuyện gì xảy ra."

Nhìn thấy hắc y nhân bị ném trên mặt đất, Triệu Tử Tu ánh mắt hơi híp lại, thần sắc không vui, trong vương phủ vậy mà bản thân lại bị người ta hành thích, hắn thật đúng là cảm thấy mất mặt.

Bố trí trong phủ Lệ Vương, Triệu Tử Tu so bất luận kẻ nào đều rõ ràng, mặc kệ là bẫy nổi hay bẫy ngầm đều không dễ dàng phá được, không nghĩ tới bản thân lại có một ngày ở trong vương phủ bị ám sát!

"Vương gia, lão nô sẽ mau chóng đi điều tra."

"Ân”.Thanh danh Lệ Vương thị huyết không người nào không biết, không người nào không hiểu, vậy mà còn có người dám gây sự với hắn, xem ra là thế lực sau lưng đủ lớn, căn bản là không sợ hắn!

"Hôm nay ngươi không cần theo."

Nhìn Bạch Hiểu Tình như trước quỳ trên mặt đất, Triệu Tử Tu lạnh lùng một tiếng hừ nhẹ, vừa rồi kia hắc y nhân kia võ công không thấp giằng co một hồi, miệng vết thương mới khép lại của nàng chỉ sợ lại một lần nứt ra rồi.

Thân thể của nàng rất đẹp, cho nên hắn không muốn nhìn thấy vết thương xấu xí ở trên đó.

"Dạ, Lệ Vương điện hạ, thuộc hạ hiểu."

Rõ ràng là đúng lễ nghi, một câu nói bình thường, nhưng là do Bạch Hiểu Tình nói ra, lại làm cho người ta cảm thấy phi thường kiêu ngạo, có ý khiêu khích.

Triệu Tử Tu rời đi, ngay lúc Bạch Hiểu Tình muốn trở về, lại bị quản gia gọi lại.

"Hi vọng Bạch cô nương có thể hảo hảo bảo hộ Vương gia."

Bạch Hiểu Tình gật đầu, lúc chuẩn bị trở về lại bị Hoàng hậu nương nương cho mời.

Nghe xong lời thị vệ truyền, quản gia không tự chủ được hừ lạnh một tiếng, xem ra Bạch Diên Nhi sau khi rời khỏi cũng không có trở về Bạch gia, mà là đi hoàng cung cáo trạng.

Bất quá cho dù là cáo trạng thì đã sao, Vương gia không thích, người khác vĩnh viễn không thể ở trước mặt, huống chi nàng vẫn là cháu của người kia, đối với Vương gia mà nói nàng vĩnh viễn chỉ có thể là địch nhân!

"Bạch cô nương, nếu không muốn đi, lão nô đưa ngài trở về, dù sao ngài hiện tại vì bảo hộ Vương gia mà 'Bản thân bị trọng thương'." Đều là thói quen ngươi lừa ta gạt, kiểu lấy cớ này quản gia vô cùng thuần thục.

"Quản gia, không cần, nếu không đi sẽ mang đến phiền toái cho Vương gia."

Cho hắn thêm phiền toái chẳng khác nào thiếu hắn thêm nhân tình, mà nàng Bạch Hiểu Tình đời này chán ghét nhất chính là nợ người ta nhân tình, bởi vì nhân tình nợ là khó trả nhất.

"Vậy thỉnh Bạch cô nương cẩn thận rồi."