Hãn Phi Giá Lâm: Vương Gia Thỉnh Ôn Nhu

Chương 142: Muốn vạch mặt nhau sao?




Edit: susublue

"Đương nhiên chàng phải đi cùng ta, nếu không lỡ có một ngày Phượng Lai Lâu gây ra chuyện thì sẽ không có lý do để thu dọn bọn họ!"

Hiện tại Bạch Hiểu Tình đã thấy được dã tâm của Phượng Cơ, cũng vì thấy được cho nên mới không thể không đề phòng, nếu không sau này nhất định Phượng Cơ sẽ uy hiếp bọn họ, đến lúc đó cái danh vong ân phụ nghĩa cũng đủ để hủy hoại bọn họ.

Cho nên bây giờ điều Bạch Hiểu Tình cần làm là khiến Phượng Cơ lộ bộ mặt thật, như vậy đến lúc đó người chịu thiệt sẽ là nàng ta.

Thật ra qua một hồi suy nghĩ thì Bạch Hiểu Tình phát hiện mình vốn không cần phải đến Phượng Lai Lâu nữa, một ngày nào đó sự tồn tại của Phượng Lai Lâu sẽ trở thành nguy hiểm đối với bọn họ, cho nên Bạch Hiểu Tình thậm chí còn đang nghĩ cách đẩy thế lực Phượng Lai Lâu vào tay Triệu Tử Hằng.

Như vậy sau khi trận chiến đoạt vị kết thúc thì nàng có thể đường đường chính chính lấy lại Phượng Lai Lâu từ trong tay Triệu Tử Hằng.

Đương nhiên, nói không cần Phượng Lai Lâu thì có hơi khoa trương, thật ra người nàng không cần chính là Phượng Cơ.

Với tình huống hiện tại thì thứ nàng cần một người không có dã tâm, hợp tác khéo léo, còn người như Phượng Cơ, bất cứ lúc nào cũng có thể nhào lên cắn nàng một cái thì không thích hợp với nàng!

"Có phải lần này sẽ có nguy hiểm không?"

Dù là chuyện gì, chỉ cần Triệu Tử Tu nói muốn đi theo thì Bạch Hiểu Tình đều sẽ ngăn cản, diễn(daffnlle3[quysdo0n nhưng lần này thật sự kỳ lạ, chẳng những không ngăn cản mà ngược lại còn muốn dẫn Triệu Tử Tu theo, thật sự không có chuyện gì sao?

"Nguy hiểm thì không có, chẳng qua chỉ muốn khiến kế hoạch của nữ nhân kia bị ngâm nước nóng thôi."

Trên đời này người muốn lợi dụng nàng thật sự rất nhiều, mà lần này chẳng những Phượng Cơ lợi dụng nàng mà còn lợi dụng cả Băng Băng, đây mới là việc thật sự chọc giận Bạch Hiểu Tình, nàng tuyệt đối không cho phép bất cứ kẻ nào lợi dụng bằng hữu của nàng!

"Được, ta đi cùng nàng."

Lúc này Bạch Hiểu Tình đã đút hết cháo, tùy tay cầm lấy khăn lụa lau miệng cho hắn, hai người vô cùng thân thiết, giống như một cặp phu thê già vậy, bầu không khí ấm áp làm cho người ta không thể chen ngang.

"Chúng ta đi thôi."

Đi đến cửa Vương phủ, đối phương thấy Bạch Hiểu Tình đi cùng Triệu Tử Tu, không khỏi nhíu mày, hôm nay bà chủ đã dặn dò, chỉ cần Bạch cô nương còn Lệ Vương điện hạ thì nhất định không thể đi theo.

"Điện hạ, bà chủ của ta chỉ muốn gặp Bạch cô nương, nói với nàng vài chuyện của nữ nhân, điện hạ không cần lo lắng."

Ý trong lời nói rất rõ ràng là Triệu Tử Tu không cần đi theo, quấy rầy cô nương người ta nói chuyện thì sẽ không tốt lắm.

"Sao? Nói chuyện riêng tư? Không ngờ Phượng lão bản lại có ham thích đặc thù, bằng hữu của mình thì không tìm mà lại đi tìm một đối tác không quen để nói chuyện riêng, chẳng lẽ nàng ta không sợ đối phương sẽ nói hết chuyện riêng của mình ra sao?"

Lời nói của hắn khiến đối phương không biết phải cãi lại thế nào, thật ra tất nhiên Phượng Cơ sẽ không nói ra chuyện riêng tư, nhưng nàng thật sự có vài chuyện của nữ nhi muốn nói cho Bạch Hiểu Tình nghe nhưng lại không thể để cho Triệu Tử Tu biết.

"Chuyện này... Bà chủ tin tưởng Bạch cô nương sẽ không nói lung tung."

"Nhưng ta lại lo lắng cho hộ vệ của ta gặp một người lạ bên ngoài, nếu bà chủ ngươi muốn thì ta sẽ đi cùng Tình Nhi đến gặp nàng ta, nếu không đồng ý thì mời quay về đi."

Triệu Tử Tu nói không chút khách sáo, tuy rằng không biết nữ nhân kia đang tính toán cái gì nhưng Triệu Tử Tu luôn có một cảm giác không được tốt, hắn tuyệt đối không muốn để cho nữ nhân kia tiếp xúc với Tình Nhi quá nhiều.

"Chuyện này..."

Tuy rằng chủ tử nói không muốn Lệ Vương điện hạ đi theo, nhưng nếu Lệ Vương điện không đi theo thì Bạch cô nương cũng không thể đi, hắn cũng hiểu kế hoạch của chủ tử một chút, cho nên Bạch cô nương nhất định phải đi.

" Lệ Vương điện hạ đã muốn đi theo vậy thì mời điện hạ cùng lên xe."

Lệ Vương điện hạ muốn đi theo có lẽ cũng là một chuyện tốt, ha ha, dù sao chủ tử là một mỹ nữ, nếu điện hạ biết ý của chủ tử thì nói không chừng...

Nhưng hắn ta đã nghĩ quá nhiều rồi, Triệu Tử Tu và Phượng Cơ không phải là lần đầu gặp mặt, nếu có cảm giác thì đã sớm có rồi, sao có thể chờ tới bây giờ, mà Phượng Cơ cũng biết đạo lý này, cho nên mới muốn xuống tay từ chỗ Bạch Hiểu Tình, dù sao tất cả mọi người đều biết quan hệ giữa Bạch Hiểu Tình và Triệu Tử Tu không đơn thuần.

Chỉ cần nàng có thể vào Lệ Vương phủ, trở thành nữ chủ nhân Vương phủ cũng chỉ là chuyện sớm muộn!

Nhưng Phượng Cơ đã quên mất Bạch Hiểu Tình cũng là người hiện đại, làm sao nàng có thể cho phép nữ nhân khác xuất bên cạnh nam nhân của mình, đây chính là một sự sỉ nhục!

Khi đến Phượng Lai Lâu Phượng Cơ nhìn thấy người đi bên cạnh Bạch Hiểu Tình thì nụ cười liền cứng lại, nàng thật không ngờ nàng chỉ muốn nói vài câu riêng tư thôi mà Triệu Tử Tu cũng đi theo.

"Phượng tỷ tỷ, có chuyện gì mà lại thần bí như vậy, cứ nhất định muốn ta tới một mình."

Nhìn nụ cười của Phượng Cơ cứng đờ, Bạch Hiểu Tình có cảm giác quái dị, vừa rồi sau khi nhìn thấy Triệu Tử Tu thì biểu cảm trên mặt mới cứng đờ, chẳng lẽ chuyện lần này có liên quan đến Triệu Tử Tu sao?

"Không, không có gì, chỉ muốn cám ơn ngươi chuyện mấy ngày trước, không có việc gì khác, " Nói xong nhìn Triệu Tử Tu một cái, "Lệ Vương điện hạ không để ý hai tỷ muội chúng ta nói chuyện riêng chứ?"

“ Sao? Chẳng lẽ giữa các ngươi có chuyện gì mà bổn vương không được biết sao?"

Giọng Triệu Tử Tu hơi trầm thấp khiến cơ thể Phượng Cơ cứng đờ, không biết vì sao mỗi lần nhìn thấy Triệu Tử Tu nàng đều cảm thấy cực kỳ sợ hãi, nhưng hôm nay có một số việc nàng nhất định phải nói ra.

Trong khoảng thời gian này nàng đã suy nghĩ cặn kẽ, nếu muốn tương lai được hưng thịnh thì nhất định phải xuống tay từ chỗ Triệu Tử Tu, ở kinh thành một thời gian nên tất nhiên nàng biết hoàng đế sủng ái Triệu Tử Tu thế nào, chỉ cần có thể tạo dựng quan hệ với Triệu Tử Tu thì sau này con đường của nàng sẽ thuận buồm xuôi gió.

Mà Phượng Cơ cho rằng cách duy nhất có thể tạo dựng quan hệ với Triệu Tử Tu chính là làm nữ nhân của hắn.

Đối với vẻ bề ngoài của mình thì Phượng Cơ cực kỳ tự tin, tuy rằng nàng kém hơn Bạch Hiểu Tình, nhưng lại đẹp hơn những tiểu thư khác.

Mà Bạch Hiểu Tình chỉ là sát thủ, tất nhiên không biết phong tình nữ nhân, cho nên nàng khẳng định chỉ cần có thể vào được Lệ Vương phủ thì sau này nhất định có thể nắm Triệu Tử Tu trong lòng bàn tay.

Chỉ tiếc là ngay từ đầu nàng đã đánh giá sai Bạch Hiểu Tình và Triệu Tử Tu, hai người bọn họ đều không phải người dễ đối phó, nếu chỉ đơn giản như vậy mà có thể nắm bắt họ thì sao mấy năm qua Lệ Vương phủ lại không có một nữ chủ nhân nào chứ?

"Không, ta chỉ..."

" Nếu Phượng cô nương muốn nói cái gì thì nên nói với ta, dù sao chủ nhân Lệ Vương phủ vẫn là Triệu Tử Tu ta."

Triệu Tử Tu đã nhìn ra Phượng Cơ có mục đích gì, hắn thật sự sợ nàng sẽ nhân cơ hội ra tay với Bạch Hiểu Tình.

Phượng Cơ cắn chặt răng nhưng vẫn quyết định nói ra, dù sao Triệu Tử Tu hỏi như vậy chính là cho nàng một cơ hội, chỉ cần có thể nắm chắc cơ hội lần này, diẽn*daffnlle3;quys<do0n nàng tin tưởng dù là nàng hay là Phượng Lai Lâu cũng đều sẽ tốt đẹp!

"Lệ Vương điện hạ, ta muốn làm một cuộc giao dịch với ngài."

Đúng vậy, giao dịch với Lệ Vương, dùng thân thể của nàng đổi lấy vinh hoa phú quý nửa đời sau.

"Sao? Giao dịch với bổn vương? Vậy ngươi nói đi, ngươi muốn giao dịch với bổn vương cái gì?"

Buồn cười, nàng có tư cách gì mà muốn trao đổi với hắn, nếu không phải vì Tình Nhi thì nữ nhân như vậy hắn vốn không thèm để ý, không ngờ nàng ta lại không biết điều như vậy.

"Ta sẽ giao toàn bộ sản nghiệp của Phượng Lai Lâu cho Lệ Vương điện hạ, nhưng ngược lại ta muốn trở thành nữ chủ nhân Lệ Vương phủ."

Tuy rằng Phượng Cơ biết mình xuất thân thương nhân không thể trở thành Hoàng hậu, nhưng nếu nàng được làm chính phi thì ít nhất cũng có thể thành quý phi!

"Ha ha, Phượng cô nương, đầu óc ngươi có vấn đề sao, bổn vương cần phải bán đứng thân thể của mình để nhận lấy cái cục diện rối rắm của ngươi sao, cuối cùng ngươi còn muốn làm nữ chủ nhân Lệ Vương phủ nữa, ngươi cho rằng bổn vương sẽ làm vậy sao!"

Một câu nói của hắn khiến Phượng Cơ ngây ngẩn cả người, làm sao có thể, sao Triệu Tử Tu có thể từ chối, Phượng Lai Lâu là thế lực mà người người đều muốn lấy được, vì có được Phượng Lai Lâu thì tương đương với việc nắm giữ nền kinh tế của Tấn Thiên quốc, sao hắn có thể từ chối!

"Không hiểu phải không, vậy để bổn vương nói cho ngươi biết, hiện tại Phượng Lai Lâu của ngươi đã không còn là độc nhất vô nhị rồi, Triệu Tử Hằng đã lập ra một nơi giống như nơi này của ngươi, Phượng Lai Lâu sẽ không phát triển không ngừng như trước kia nữa!"

Những gì Triệu Tử Tu nói sao Phượng Cơ có thể không hiểu, nhưng vì hiểu nên nàng mới muốn dùng Phượng Lai Lâu làm sính lễ để gả cho Triệu Tử Tu, như vậy thì sau này có Triệu Tử Tu trợ giúp, Phượng Lai Lâu nhất định sẽ lại phát triển trở lại, mà Phượng Lai Lâu chính là sính lễ của mình nên Triệu Tử Tu tuyệt đối không thể chiếm làm của riêng được, cho nên của nàng vẫn sẽ là của nàng.

"Nhưng hiện tại Phượng Lai Lâu đã tốt hơn rồi, qua mấy ngày nữa sẽ khôi phục lại như trước kia."

Phượng Cơ vội vàng biện giải, là càng thể hiện lòng của nàng đang rối ren, dù sao mọi thứ được như bây giờ đều là nhờ Bạch Hiểu Tình cung cấp, nói vậy coi như công lao cũng là của Bạch Hiểu Tình, nhưng vì muốn tiến vào Lệ Vương phủ, Phượng Cơ sẽ không tiếc bất cứ thứ gì.

"Mọi thứ ngươi có lúc này đều nhờ Tình Nhi cho ngươi, dùng người khác để mưu lợi cho bản thân, không sợ tối ngủ gặp ác mộng sao, Phượng Cơ ngươi biết không, bổn vương khinh thường nhất là nữ nhân không có bản lãnh!"

"Bạch muội muội..."

"Phượng tỷ tỷ, ngươi nên biết Tu là nam nhân của ta."

Bạch Hiểu Tình nhẹ nhàng cười, trong mắt lại đầy sắc nhọn, "Ngay cả nam nhân của tỷ muội mình mà cũng muốn cướp, ai..."