Hôm sau hắn vẫn tới đoàn phim như mọi khí, chắc do câu nói ngày hôm qua mà hắn cũng có chút lo nghĩ cho Nhiệt Ba, Bo Yong không muốn Nhiệt Ba phải chịu áp lực từ Dương Mịch
Vẫn như mọi khi hắn vẫn quay phim với mọi người, dù có đối diễn với Dương Mịch vài lần nhưng cả hai cũng hiểu ý mà tự giác né tránh lẫn nhau. Các cảnh quay có cô ta, hắn cũng chỉ quay xong rồi ngồi nói chuyện phím với Trần Vỹ Đình
Nói chuyện hợp với Bo Yong có lẽ là Trần Vỹ Đình, có lẽ bởi vì cùng thế hệ và cũng có lẽ vì hai người đều có chung đam mê với âm nhạc. Hai anh em ngồi nói đông nói tây, còn dạy cho Bo Yong nói tiếng Quảng Đông.
Sau giờ quay Nhiệt Ba cũng cố ý chạy qua tìm tới hắn
"Oppa! Hôm qua anh đi gặp chị Dương Mịch thật à!"
"Tất nhiên!"
Nhiệt Ba cố gắng nhỏ giọng xuống vì tự dưng bên cạnh mấy người diễn viên khác tự dưng lại chú ý bên này "Chị ấy nói gì với anh á?"
Bo Yong cũng không nói nhiều mà chỉ quay sang gõ đầu Nhiệt Ba một cái rồi nói "Nói chăm sóc em cho tốt, nuôi cho béo!"
....
Mấy ngày tiếp theo hắn cũng lăng lê bò lết ở đoàn phim, rảnh ra thì Bo Yong chạy sang tìm Trần Vỹ Đình nói chuyện rồi học luôn tiếng Quảng Đông, tối đến thì cùng Nhiệt Ba đi dạo hoặc tâm sự.
Vì cũng là vai phụ nên tần số xuất hiện của hắn nói nhiều cũng không nhiều, vì vậy chưa tới 2 tuần hắn gần như đã di kịp đoàn phim cũng như hòa vào các cảnh quay chính.
Đợi tới đầu tháng 8 thì hắn thấy lịch còn trống quá nhiều nên nhận mấy cái quảng cáo cho mấy nhãn hàng ở đại lục, gần ngày thì hắn cũng nhận được điện thoại từ Na Trát, cô ấy cũng nói chuyện rằng cũng sẽ có các vai diễn ở Hoành Điếm nên sẽ có chuyến bay tới đó để thăm hắn.
Bo Yong lúc đầu cũng vui vẻ vì mình có thể ứng phó được, dù sao với kinh nghiệm xem phim truyền hình hai kiếp của hắn thì mấy trường hợp này đối với hắn quá là easy
Nhưng mà chuyện gì tới cũng đã tới, sáng đó hắn đang vi vu mà ôm Nhiệt Ba nằm ngủ vui vẻ trên giường thì một cuộc điện thoại làm Bo Yong bị dồn vào thế ngàn cân treo sợi tóc.
Nhiệt Ba bên cạnh đang ngủ, còn điện thoại thì đang reo "Alo!"
"Anh hả! Em Na Trát đây!"
Bo Yong cố gắng quay xuống kiểm tra xem Nhiệt Ba có tỉnh không, rất may là cô nàng này ngủ say như chết
"Sao thế em?"
Đầu dậy bên kia cho hắn một tin tức như sét đánh giữa trời xanh
"Em! Tới Hoành Điếm rồi, đang trên đường tới phòng anh nè!"
Lập tức bị giật mình Bo Yong tiếng nói lập tức đề cao "Cái gì?"
Nổi sợ truyền đến Nhiệt Ba bên cạnh đang có dấu hiệu thức giấc, Bo Yong lập tức tự che miệng mình lại. Quảng thời gian qua hắn cùng Na Trát cũng có nói chuyện qua điện thoại, tình cảm cũng có chút ấm dần lên và cộng thêm có lẽ ấn tượng ban đầu rất tốt nên khoảng cách của hai người cũng càng ngày càng gần. Một tháng hơn qua hai người cũng nói chuyện đông tây, thêm tài ăn nói của Bo Yong thì một cô gái như Na Trát cũng dần sát gần nhau hơn
Không tới mức đàm luận chuyện nam nữ mà cũng đã anh anh em em một cách tự nhiên. Lần này cũng là do hắn một phần, hôm qua Bo Yong cùng Na Trát có nấu cháo đêm nhưng mà hắn lở mồm nói lúc nào em tới anh cũng đều rảnh dể đưa em đi chơi, sự hối hận bởi những câu nói là có thật
Không muốn lật thuyền trong mương hắn lập tức bật dậy nhìn sang đang ngủ lèm nhèm Nhiệt Ba
"Em hôm nay đi chơi nha!"
Đang lem nhem buồn ngủ Nhiệt Ba nghe đi chơi cũng không hứng thú lắm mà quay sang quay lại trên giường
"Hôm nay cả anh và em không có lịch quay! Anh hứa hôm nay ở nhà cả ngày cùng em mà!"
Bo Yong lập tức nghĩa chính ngôn từ mà nói "Ở nhà cũng chán hay mình quay lại khu vui chơi đi! Tối đó còn nhiều món em chưa được ăn mà!"
Nghe tới ăn thì heo con Nhiệt Ba có chút nhúc nhích tâm tình, biểu hiện là đã có chút ánh sáng trong ánh mắt
Biết cơ hội tới hắn lập tức đánh thẳng vào điểm yếu "Anh nghe nói bửa sáng ở đó cũng nhiều món ngon!"
Lập tức bật người đứng dậy, còn vui vẻ mà chạy vào nhà vệ sinh "Oppa! Đợi em một chút nha!"
Biết thời gian vàng đã tới, Bo Yong đứng ở ngoài nói vọng vào "Anh xuống lầu một chút để nói việc này với quản lý Kim!"
Thấy trong phòng không nói gì hắn lập tức lao ngay xuống phòng, vì có một cảm giác của một thằng bắt cá nhiều tay như hắn đang mách bảo rằng mình cần đi xuống nếu không sẽ có một cái gì đó rất tồi tệ sẽ xảy ra
Đứng như con tim mách bảo vừa ra khỏi tòa nhà đã thấy một chiếc xe taxi dừng ngay trước cổng và bước xuống là Cổ Lực Na Trát
"Anh xuống đón em à!" Cổ Lực Na Trát khuôn mặt vui tươi ôm Bo Yong nhẹ một cái
"Con tim anh nói em đang tới!" Bo Yong mồm lẻo mép lập tức thả thính
"Anh bị gì mà mồ hôi nhiều vậy?"
"Không có gì anh mới chạy thể dục!" Lập tức làm mấy cái động tác thể dục theo đài để chúng minh điều mình nói
"Hôm qua anh nói anh không bận gì đúng không?" Cổ Lực Na Trát khuôn mặt vui vẻ nói với hắn
Bo Yong lập tức nhanh chóng suy nghĩ, một ý tưởng cực kì táo bạo xuất hiện trong đầu hắn. Chính suy nghỉ đó mà làm Bo Yong cũng thấy bất ngờ về chính bản thân mình
"Hôm nay anh rảnh nhưng mà lát nữa mới đi được!"
"Vậy em lên phòng đợi anh!" Nói xong Cổ Lực Na Trát còn có ý định bước vào tòa nhà nhưng Bo Yong làm sao có thể để điều đó xảy ra được
"Không! Không! Em nghe anh nói nha!"
thấy Cổ Lực Na Trát gật đầu hắn mới tiếp tục nói "Anh đang có việc bận ngay bây giờ nên không thể đưa em đi ngay được! Nhưng mà em có thể tới khu vui chơi mình hẹn trước rồi rất nhanh thôi lát nữa anh sẽ tới liền với em!"
Thấy Cổ Lực Na Trát có chút nghi ngờ lập tức Bo Yong cho thêm các ly do khác vào "Anh chuẩn bị có việc cùng quản lý của mình sang đoàn phim một chút mà anh cũng là nghệ sĩ nên rất khó để em ở lại trong hòng hoặc đi theo nên anh vẫn mong em tới đó trước anh sẽ tới ngay thôi!"
Bo Yong đơm thêm cho hai bà lý do vớ vẩn thì cái cô nàng này cũng gật đầu đồng ý. Hắn nhanh chóng bắt một chiếc xe taxi khác, lúc tiển Na Trát lên xe còn không quên cho mấy lời ong bướm để dỗ dành cô nàng
"Anh xin lỗi vì việc này! Nhưng anh sẽ thật cố gắng nhanh nhất để tới liền!"
đã ngồi vào trong xe Na Trát cũng thấy được sự chân thành hay sao mà quay sang cười tươi nói "Không sao! Em cũng biết anh bận mà! Nhưng nhớ tới sớm nha!"
Chiếc xe dần đi xa, Bo Yong cũng gần như thở phào nhẹ nhõm. Không dừng bước mà nhảy ngay lên mạng tìm hiểu về bản đồ rồi tìm các trò chơi có ở cái khu trò chơi đó, hắn không muốn phó thác số phận cho trời a.