Vừa mới dậy, bố mẹ hắn đã lật đật kêu hắn thay áo quần tốt nghiệp, còn cả tiếng đồng hồ nữa mới tới giờ làm lễ thế mà đã lục đục bắt taxi tới trường của hắn. Bố mẹ hắn hôm nay cũng mặc áo quần trong rất tươm tất hơn mọi khi. Gần nữa tiếng sau hắn có mặt tại trường.
Hôm nay ngôi trường nhìn cũng vui tươi lên hẳn, không chỉ có gia đình Bo Yong mà còn rất nhiều gia đình khác cũng cực kỳ nô nức. Bo Yong lúc này thì sao cũng được cứ đi sau bố mẹ của hắn là được. Còn bố mẹ hắn thì hết nói chuyện với người này lại tới nói chuyện với người khác, không những vậy còn khoe khoang Bo Yong khắp nới cứ như kiểu hôm nay chỉ có mình hắn đi tới để tốt nghiệp.
Đi tới lể đường, thì nới đây đã đông kín người, nói tạm biệt bố mẹ đi tới chổ mình ngồi định sẳn trên đó có viết tên của từng học sinh, Bo Yong đi tới ngồi ngay chổ của mình kế bên hắn thế nhưng vẫn là hai cô gái.
Hắn vừa ngồi xuống chổ của mình thì cả hai người đều nhìn hắn chằm chằm bắt đầu có người nhận ra điều kỳ lạ rồi sau lưng hắn không ngừng bàn tàn xôn xao
" nè anh đẹp trai hồi nảy ngồi vào chổ của Bo Yong đó!"
" Không lẻ đó là Bo Yong sao?"
" ngày trước cậu ấy để tóc che mặt nên chả nhìn ra gì ai ngờ!"
" Đẹp trai thật đó!"
" hay mình chụp một tấm ảnh đi!"
khúc dạo đầu cứ thế đi qua, sau hơn gần 1 tiếng nhàm chán thì cũng tới lúc kêu tên lên nhận bằng. Từng tên được gọi lên và ai cũng hớn hở, hầu như đều có người tặng hoa hay là các tiếng vỗ tay vang khắp hội trường.
Tới lượt của hắn thì vẫn đi lên một cách bình thường. Đang đi lên trên đài hắn cũng nghe vài tiếng hét của một số cô gái nhưng hắn cũng không quan tâm là mấy.
Đứng trên đài hắn nhìn xuống dưới, mắt đảo qua lại để cố tìm vị trí của bố mẹ hắn. Nhưng lúc nay thì hắn có chút bất ngờ bên cạnh bố mẹ hắn thì có một cô gái đang đứng kế bên không ngừng vỗ tay chúc mừng. Tuy đã có sự ngụy trang nhưng mà không quá khó để Bo Yong nhận ra đó là Yoona.
Bo Yong hơi cau mày nhưng cũng chả sao, cô ta muốn tới cũng được chả ảnh hưởng lắm đến tâm tình Bo Yong hôm nay. Nhận tấm bằng trên tay là loại xuất sắc, thành tích học của Bo Yong thế nhưng là rất đáng gờm nếu không thì mấy công ty lớn đã chả mời chào nhiệt tình như vậy. Hắn cũng cố nán lại để có thể chụp ảnh chung cùng Hiệu trưởng dù sao hắn thế nhưng là bằng xuất sắc.
Vừa xuống đài hắn liền tìm đến bố mẹ mình. Vừa tới nơi Yoona lúc này bên cạnh cầm một bó hoa tặng cho Bo Yong.
" Chúc mừng tốt nghiệp!"
" Không cần! cảm ơn!"
Bo Yong không muốn nhận cho lắm thế nhưng lúc này mẹ hắn lại dành đi lên trước lấy bó hoa từ tay Yoona để vào lòng Bo Yong
" Nhận đi đó là tấm lòng cô bé!"
Sau đó thì cả gia đình hắn kiếm một chổ nào ít người, Bo Yong có hỏi mà mẹ hắn chỉ lườm hắn một cái rồi thôi. Hắn thấy vậy nên cũng đành lòng phải đi theo.
Tới một góc của một khu phòng học nới đây cũng chẳng có ai vì hầu hết người lúc này đều tập trung ở trước trường.
Mẹ dắt tay Yoona đi đâu đó, để hai bố con láo ngáo đứng ở đó chả hiểu gì
" Mẹ gọi cô ấy tới à?"
" Bố cũng không biết!"
Được 5 phút thì mẹ cũng dắt Yoona về lại nhưng lúc này Yoona đã mặc một bộ áo quần tốt nghiệp y như hắn trên tay còn cầm theo tấm bằng của trường đại học mà cô ấy học.
" Mẹ lại tính làm chuyện gì nữa?"
chả nói gì mà kéo hắn tới bên cạnh Yoona, hắn có chút không muốn nhưng mẹ hắn thì nhéo cho một cái ngay hong làm hắn đau điến cả lên nên đành phải đứng cạnh với khuôn mặt có chút nhăn nhó. Yoona thì lúc này có chút nép vào người hắn. Thế là hắn bị cưỡng bức chụp hình.
Lúc sau còn chụp một tấm ảnh có cả bố mẹ cùng Yoona. Ngồi trên Taxi, hắn cùng Yoona ngồi sát nhau mẹ hắn thì ngồi cạnh Yoona còn bố thì ngồi cạnh vị trí tài xế.
Mẹ hắn cùng Yoona lúc này thì say mê nói chuyện trên trời dưới đất. Lâu lâu thì lại vươn tay vòng qua lưng Yoona giả đò là ôm nhưng thật ra là đang véo hong hắn. Hắn cũng chỉ biết nghe lời mặt hơi chút tươi cười nhìn về phía Yoona đây sự gượng gạo.
Về tới nhà thì mẹ hắn còn muốn kêu Yoona vào ăn cơm nhưng mà bị từ chối vì cô ấy còn có sự kiện vào tối nay.
Vừa vào nhà Bo Yong có chút khó chịu mở miệng trước
" Tại sao mẹ lại gọi cô ấy tới con đã nói là chúng con không còn gì nữa mà!"
" Mẹ muốn gọi Yoona tới thì sao con muốn ngăn mẹ hay gì?"
Biết mình kiểu gì cũng không cải lại được nên hắn cũng lủi thủi lên phòng. Cũng không mất mây thời gian dù sao chiều nay hắn có chuyện ở đoàn phim tuy đã tới những cảnh cuối cùng nhưng hắn vẫn thích tới đó phụ giúp mà cả đạo diễn cùng Biên kịch đều rất ủng hộ việc đó của hắn.
Vừa tới đoàn phim hắn đã tìm tới đạo diễn cùng biên kịch. Vừa tới đó liền thấy đang quay các cảnh hậu kì.
" Đạo diễn em có chuyện muốn nói!"
" em nghe nói đoàn phim vẫn đang tìm bài hát chính cho phim đúng không ạ?"
"Đúng rồi đó! Mà sao hả?"
" em có một bài hát không biết có hợp với phim này không em muốn thử cho đạo diễn cùng biên kịch nghe xem thử!"
Biên kịch lúc nầy cũng nhìn sang với đôi mắt bất ngờ. Đợi một lát sau hắn cũng cả với biên kịch và đạo diễn đi vào lêu dù sao đang quay cũng cảnh ngoài trời.
" đâu cậu đã chuẩn bị trước chưa?"
" em đã ghi âm lại phàn lời chưa có nhạc đêm nếu được đồng ý thì em sẽ làm nhạc đêm cho nó"
Lấy ra điện thoại phát ra bài my destiny mà hôm qua hắn cả đêm thức để hát, nhưng không thể phủ nhận khiếp này Bo Yong thực sự hát qua hay rồi không những vậy còn biết đánh đàn gita cộng với khiếp trước hắn biết chơi piano là hắn cũng đã chơi được hai món nhạc cụ.
Tiếng hát du dương vang khắp căn lều cả hai người đều đang cảm nhận bài hát xem nó có phù hợp với phim hay không. Tiếng nhạc kết thúc cả đao diễn cùng biên kịch đều nhìn về phía hắn một cách đầy nhạc nhiên.
" Bài này là do cậu sáng tác thật hả Bo Yong?"
" dạ vâng!"
sau một hồi thương thảo cả đạo diễn cùng biên kịch đều thấy bài hát mà Bo Yong đưa ra rất hợp với phim nên nói sẽ cố gắng nói cùng nhà đầu tư ra một cái giá hợp lý nhất cho Bo Yong còn hắn thì khoảng thơi gian này có thể tập chưng vào thu âm bài hát này cho đoàn phim bởi vì giọng hát của hắn cũng rất phù hợp với bài hát này cũng như cái mà đạo diễn mong muốn.