Vừa bước ra khỏi nhà hàng thì đã oanh oanh yến yến bắt xe đi đến một cửa tiệm để mà mua vest cho Bo Yong. Đi đến là một nhà may vest thủ công nhìn khá có thâm niên trong giới này. Hỏi ra mới biết là bố hắn cũng hay may ở đây nhưng cũng chỉ là một hai bộ quan trọng thôi vì giá ở đây cũng khá chát so với điều kiện kinh tế của nhà hắn lúc trước.
Thế nhưng mà bây giờ thì khác hắn cũng kiếm ra thu nhập nhờ việc bán bài hát cũng như quay chụp phim và quảng cáo. Bước vào cửa tiệm hắn đã được cho đi đưa đo đồ, thấy vậy hắn cũng kêu bố vào đo để may cho bố hắn một bộ luôn dù sao cũng đi hắn cũng muốn tặng cho bố mình một bộ.
May xong thì bắt đầu người may ngồi trao đổi kiểu dáng lúc này hắn cùng bố cũng chỉ ngồi xem mà thôi việc này có mama cùng Yoona lo hết rồi hai bố con cứ ngồi đó mà nhìn hai bên trao đổi sôi nổi lâu lâu hắn còn cùng bố vỗ tay các kiểu để cuộc trao đổi thêm phần kịch tính.
Đợi lâu đến mức bố cùng hắn xém nữa là trải chăn ra ngủ đó luôn thì mẹ hắn cuối cùng cũng đi tới đập hai bố con đi về. Đi trên xe về nhà lúc đó đã gần 9h đêm tới nhà cũng gần 10h thấy vậy mẹ hắn có chút cười cười nhìn Yoona cùng Bo Yong làm long tơ của hắn tự dưng cứ dựng thẳng cả lên.
Cứ như đã được an bài từ trước cũng như y như cái mà hắn suy đoán hắn cùng Yoona lại về một phòng. Nhìn mẹ ôm cái bộ chăn giường cuối cùng đem đi giặt hắn nhìn vậy cũng hiểu ý đồ của mẹ hắn rồi làm hắn có xúc động xuống ghế so pha ngủ. Cứ thế hắn cùng Yoona về một giường, nằm trên giường ở giữa là một cái gối dài nằm ngăn cách.
Bo Yong thề cái gối đó là thứ vô dụng nhất thế gian nhưng mà tự dưng có nó vào thì nó lại khiến con người trở nên an tâm, cũng như có cái cớ để mà giải thích. Nằm trằn tróc không dám thở mạnh Bo Yong sợ rằng nếu hắn ngủ thì chuyện lần trước sẽ xảy ra, Yoona thì một mình một cái mền đắp kín cả người.
"Có thể cho anh đắp ké chăn không!"
Mẹ hắn cũng ít có ác bật điều hóa đúng lạnh làm bây giờ là mùa hè mà hắn có cảm giác cứ như mùa đông đến rồi. Cơn lạnh ập đến khiến hắn không thể không xích lại gần bên phía Yoona, có chút muốn ra ngoài để chỉnh lại nhưng bước đến cửa phòng thì hắn từ bỏ ý nghĩa đó. Khóa cửa là điều Bo Yong không thể ngờ chiều khóa phòng cũng biến mất theo cơn gió.
Tự leo lên giường Yoona lúc này cũng có chút cười lên nổi đau của người khác. Mở tử đồ lấy thêm mấy cái áo mặc vào có chút ấm hơn nhưng cũng chả xi nhê gì. Nằm trên giường thấy Yoona đã nhắm mắt ngủ một cách an tĩnh, khuôn mặt đúng thật là rất tinh khôi và đầy mỹ lệ, nhìn vào cho hắn một cảm giác như đang ngắm nhìn một thiên sứ vậy đó.
Cái lạnh lúc này làm hắn cũng bí cách nên đá bay cái gối chặn stupid đó đi, rồi từ từ lấy một mảnh chắn thôi, rồi đắp chỉ một mảnh chăn và nên nhớ chỉ một mảnh thôi nhá. Tự dưng hắn chạm và làn da của Yoona sao mà nó ấm, kiềm chế đến tột cùng, hắn hứa với lòng chỉ chạm thêm đúng lần nữa. Hứa luôn lần nữa mà thôi!
Rồi thế là một đêm trôi qua, ấm áp đến lạ kỳ sáng ra hắn không biết sao mà muốn ôm chặt cái thứ bên cạnh mình. Tay hắn thì rất là heo ăn mặn, mở mắt ra nhìn thấy tư thế ám muội đến lạ kỳ làm tim hắn đập như kiểu sắp muốn bay ra khỏi ngực. Không dám thở mạnh tay hắn nhẹ nhàng nhấc ra khỏi cái nên không nên đặt, lấy tay nhấc cái chân Yoona gác lên hắn ra rồi nhẹ nhạng đi tới cửa. Cửa mở được trái tim hắn như bỏ xuống một tảng đá.
Nhẹ nhỏm đi ra khỏi phòng chân hắn vẫn còn cảm giác run cầm cập. Thế nhưng hắn vừa đóng cửa lại lúc này thì Yoona cũng mở mắt ra với khuôn mặt ửng hồng. Còn không ngừng phì cười vì hành động của Bo Yong lúc nãy.
Sáng ra cũng chả nhàn nhã gì mà hắn phải tới thẳng sân bay, mấy hôm trước hắn nhận được một lời mời đi biểu diễn thời gian cho một nhản hàn ở bên trung quốc. Lúc đầu hắn cũng nghi ngờ tại sao người ta biết mà mời hắn thế nhưng hỏi ra mới biết là do Han Hyo Joo giới thiệu cho họ và cảm thấy Bo Yong rất hợp với phong cách ăn mặc của họ.
Vì chỉ đi có 2 ngày 1 đêm nên hắn cũng chả đem bao nhiêu đồ cả, lúc đi hắn cũng chào từ biệt mẹ cùng Yoona. Vừa tới sân bay đã có người đợi hắn ở đó, vì kẹt đường nên hắn đúng ngay giờ bay luôn mà hên là Bo Yong đi sớm nên mới vậy chứ mà đi trễ chút thì toang rồi. Cùng người tạm nói là quản lý cho Bo Yong vào hành trình này trao đổi một số vấn đề làm thủ tục rồi lục đục leo lên máy bay.
Cuộc trình diễn thời trang bắt đầu lúc 7h đêm mà lúc này đã 1 h trưa. Bây từ Seoul đến Bắc Kinh mất gần hơn 2 h đồng hồ, đặt chân đến sân bay Bắc Kinh cũng đã 3h 30 hơn. Có xe đến để đón Bo Yong đến nơi trình diển, dù sao khiếp trước hắn cũng học khá giỏi mấy môn ngoại ngữ nên hắn cũng có thể nói được Tiếng Anh gặp kiếp này hắn với Iq cao cực nên tiếng Trung và Tiếng Nhật cũng không làm khó được hắn cho lắm.
Trao đổi tiếng trung với người quản lý một cách lưu loát nên mọi việc cũng rất đơn giản đi rất nhiều. Vừa tới nơi hắn cũng thấy được sự chuyên nghiệp ở nơi đây, không hề như hắn nghỉ mà rất có quy cách mọi thứ đều khá OK, dù sao đây cũng là một nhãn hàng ngoại quốc tiến quân vào Trung Quốc Đại Lục nên vậy cũng phải.
Ngoài hắn không phải là dân chuyên đi sàn ra cũng có một số người khác như hắn còn lại đều là một số tên tuổi khá có tiếng trong giới. Tuy nói hắn là không chuyên nhưng mà qua một đoạn thời gian trước hay đi chụp quảng cáo với cũng có tham gia một số nhãn hàng mà hắn quay chụp để đi sàn nên kinh nghiệm hắn cũng có chút chút.
Nếu không có cái gì bất ngờ xảy ra thì phần đi của hắn cũng có thể coi là chấp nhận được, họ mời hắn cũng chỉ vì khí chất tuấn lãng pha chút lạnh lùng nên họ mới mời. Hắn cũng biết mình là ai nên đi đứng đều rất để ý, đến cả make up hắn cũng cố gắng ngồi đợi một cách đàng hoàng. Đến lượt của hắn thì có cũng chả trang điểm gì nhiều vì khuôn mặt hắn có thể nói rất very good rồi nên cũng chỉ điểm nhẹ cùng với làm lại tóc.
Làm xong thì hắn được đưa đi thử đồ, cái hắn mặc là một bộ quần áo có chút trang nghiêm nhưng mà không thiếu sự tuấn lãng pha sự lịch sự, trong nét hiện đại nhìn ra những đường nét có chút cổ điển. Mặc lên người thực sự kiến hắn sáng nhất trong khu đó, tuy toàn trai xinh gái đẹp vây quanh nhưng mà Bo Yong cũng có cảm giác như hạc trong bầy gà.
Chuẩn bị tới giờ đi thử mọi thứ rất ok tới lượt Bo Yong cũng rất ổn áp không có gì quá ảnh hưởng chỉ là bên phía âm thanh và ánh sáng bị người tổ chức có chút bị chỉ trích và sửa đổi. Ngồi đợi khách cùng các phong viên đến thì bên phía Bo Yong được ăn cơm chiều, xung quanh hắn lúc này có một vài cô gái có chút muốn gạ gẩm hắn a. Nhiều lúc đẹp trai cũng là một cái tội, ngồi ăn cơm nhưng mà món tráng miệng cứ dâng tới mồm làm hắn có chút nuốt cơm khó khắn, bưởi cam quýt cứ thế ập vào mặt làm hắn khó thở lắm a.
Một 1 tiếng sau cũng đã đến thời gian tổ chức sự kiện, phát biểu một số điều rồi giới thiệu các kiểu cũng đến lúc lên sàn diễn. Trong này, bầu không khí cũng có chút khẩn trương, tuy đều là dân chuyên nhưng mà một khi bắt đầu và bị căng thẳng là không thể tránh khỏi.
Đứng sau cánh gà, Bo Yong nhìn theo mà học hỏi. Tới lượt hắn thì được người dặn dò các thứ rồi đẩy hắn cái nhẹ, hít một hơi thật sâu rồi kiên định làm cái mặt ngầu bước ra sàn. Vừa ra thì ánh đèn đã nhắm về phía hắn làm cho Bo Yong có chút muốn nhắm mắt nhưng mà não bộ nói hắn là không nên làm vậy.
"Mẫu này thật đẹp a!"
"Cậu trai này hình như lần đầu tôi thấy khi chất rất tốt!"
Nghe được mấy lời từ người ngồi gần sàn nhất cũng làm hắn trở nên mạnh mẽ tự tin lên.
"Ok! Xong sự kiện rồi cậu có thể về nếu muốn thì cậu có thể làm theo hành trình mà chúng tôi sắp xếp, còn không cậu có thể tự mình đi!"
"Cảm ơn rất nhiều! Tôi có thể tự minh xử lý mấy cái sau này!"
Tự mình đi bộ trên đường hắn đã tạm biệt người quản lý kia, Bo Yong cũng không muốn làm phiền người ta làm gì nên mấy cái sau hắn tự giải quyết cũng được. Nhìn địa chỉ khách sạn mà bên kia đặt cho Bo Yong cũng chỉ là một phòng thường ở một khách sạn 4 sao gần đó, nếu hắn đi bộ cũng mất 15 phút nhưng thấy cảnh đường nhộn nhịp hắn cũng đành đi luôn.
Coi như là vừa đi vừa ngắm cảnh vậy cũng rất vui với hắn, đất Trung đúng thật là người đông. Bo Yong đi trên đường thấy rất nhộn nhịp dù đây chỉ là một tuyến đường phụ. Thế nhưng lúc này hắn gặp một tiệm bán tạp hóa có vẻ chủ yếu là bán đồ lưu niệm, thấy vậy cũng nghỉ nên mua quà cho mọi người thế là không chần chừ lao vào.