Ngày hôm sau phóng viên đài KBS đi điều tra dân chúng về ấn tượng với lễ trao giải.
- Sung-won oppa là nghệ sĩ bọn em yêu thích nhất, bọn em luôn nỗ lực học theo anh ấy, tranh thủ sang năm thành sinh viên Đại học Seoul. Độ yêu thích của Kim Sung-won ở nữ sinh trung học không gì sánh bằng.
- Tôi đang hỏi các em ấn tượng về lễ trao giải của đài KBS cơ mà. Phóng viên bất lực nhấn mạnh:
- Sung-won oppa, fingting. Ba cô nữ sinh chẳng để ý tới phóng viên, nói xong liền cười hì hì chạy mất.
Rất nhiều người xem lễ trao giải nhận ra bộ phim Hwang Yin-ji luôn bị đem so sánh với Jumong chẳng hề tệ như báo chí truyền thông nói, thậm chí Hwang Yin-ji mới là người chiến thắng ở KBS Drama Award.
Trong lễ trao giải hôm qua, Hwang Yin-ji tổng cộng được 6 giải thưởng, trong đó một mình Ha Ji-won có được ba giải thưởng, bao gồm cả Daesang.
- Mặc dù về rating Hwang Yin-ji không thể so sánh với Jumong, nhưng cũng thu hoạch lớn, chứng tỏ đó là bộ phim giá trị, đài KBS có lễ trao giải thành công khi nhìn vào chất lượng phim chứ không phải rating bề ngoài. Một khán giả yêu thích Hwang Yin-ji trả lời phóng viên như thế.
Cũng có nhiều người xem chê bai Hwang Yin-ji không đáng một đồng, hoàn toàn là phim cố tạo bi kịch lừa nước mắt người xem, không có giá trị nhân văn.
Hơn nữa những người này mỗi khi bình luận đều lôi tên Kim Sung-won vào, như bộ phim Hwang Yin-ji là do y làm đạo diễn kiêm biên kịch không bằng vậy.
Trải qua nửa năm truyền thông tẩy não, Kim Sung-won đã không thể thoát khỏi dính líu với Hwang Yin-ji.
Một số kẻ ghen ghét Kim Sung-won thấy không cách nào đẩy y xuống vực sâu được, thấy y có dấu hiệu ngóc đầu lên, vội vàng đạp y xuống.
" Chúng tôi rất kỳ vọng vào tác phẩm âm nhạc hiphop của Kim Sung-won vào năm nay, tin rằng với tài hoa của anh ấy, nhất định sáng tác ra những tuyệt phẩm cho mọi người cảm giác mới mẻ hoàn toàn." Đám người này ra sức tuyên dương luận địa méo mó đó, muốn lần nữa thao túng ý thức của người dân giống như đã làm được với Hwang Yin-ji.
- Sung-won, những kẻ này thật đáng hận, không ngờ đi bịa đặt linh tinh, để tôi gặp luật sư kiện bọn chúng. Choi Hyun-joon mỗi ngày đều đọc lượng lớn tin tức giải giải trí, khi phát hiện những luận điệu tương tự thì vô cùng tức giận:
- Không cần để ý tới chúng, loại người đó chẳng bao giờ hết được. Kim Sung-won lắc đầu:
- Chỉ có anh là dễ kích động như thế. Park Jung-yoon cũng nói: - Vài bình luận không quan trọng bằng dư luận chung, bây giờ trên mạng đều chởi bới những kẻ đó, hơn nữa như thế càng tốt, có kẻ đóng vai xấu mới nổi bật hình tượng của Sung-won.
- Không phải, giờ tôi quan tâm rating "Sung-won luận" như thế nào mà thôi. Kim Sung-won đan hai tay vào nhau, có chút hồi hộp nói:
Thứ hai ngày 1 tháng 1 năm 2007, rất nhiều khán giả của show truyền hình cáp tình cờ phát hiện ra một tiết mục mới.
Tập đầu tiên của Sung-won luận, Kim Sung-won trong trang phục gọn gàng thoải mái khi ở nhà, không mới bất kỳ vị khách nào, một mình ngồi trong phòng ngủ ghi hình.
- Chào mọi người, tôi là Kim Sung-won, rất vui được tự mình chủ trì một tiết mục. Kim Sung-won cúi mình nói, sau đó ngồi xuống cái ghế gỗ đơn giản, bên cạnh là rèm cửa xanh ra trời, cửa kính sáng choang và giá sách đầy ắp: - Tin rằng nhiều khán giả biết tới tôi, nhưng không biết nhiều về cuộc đời tôi, hôm nay trong tiết mục này, tôi xin giới thiệu về bản thân.
- Kim Sung-won, sinh ngày 3 tháng 1 năm 1983, bốn tuổi cha mẹ qua đời, sau đó tôi được một hiệu trưởng trường piano cũng là bạn cha mẹ tôi nhận nuôi, đó là gia đình họ Seo.
- Ông bà Seo có ảnh hưởng rất sâu tới tôi, ngoài việc dạy tôi đánh đàn piano, giúp tôi đến với con đường âm nhạc từ nhỏ, sự giáo dục của họ giúp tôi rèn lên những thói quen tốt hữu ích cả đời, ví như phải khiêm tốn lễ phép, trong ngoài như một, chịu khó học tập suy nghĩ, cùng với nếp sinh hoạt lành mạnh, đó là nhân tố giúp tôi có thành tích ngày hôm nay.
Có lẽ nhiều người cho rằng bây giờ tôi ở dưới đáy sự nghiệp thì có thành tích gì chứ, năm nay tôi không có tác phẩm nào xuất sắc thật, nhưng trăng chẳng thể tròn mãi, hoa chẳng thể thơm suốt, chỉ biết tiến lên mà không biết củng cố cơ sở, làm phong phú bản thân thì sau khi hoa nở rộ sẽ mãi mãi biến mất trong bùn đất. Lý tưởng của tôi là thành tùng bách xanh mãi chứ không phải là hoa kia sớm nở tối tàn, hi vọng mọi người có thể hiểu được, cám ơn.
Kim Sung-won uống một ngụm nước giải khát trà xanh, tiếp tục nói: - Sau khi tôi tới nhà họ Seo, mặc dù ông bà Seo đối xử với tôi rất tốt, coi tôi như con đẻ, song tôi vẫn kiên trì làm một số việc nhà vừa sức mình. Năm sáu tuổi tôi quen một ông già người Trung Quốc, mở một quán ăn nhỏ, đó là ông Lâm. Sau này tôi tới quán ăn ông Lâm giúp việc, đồng thời học nấu nướng. À lúc đó thân phận của tôi là học trò ông Lâm, không phải người làm công, hi vọng mọi người đừng nghĩ ông Lâm thuê nhân viên nhi đồng.
- Năm 1995 tôi được tuyển trạch viên của SM phát hiện khi tới quán ăn ông Lâm ăn cơm, họ mời tôi tới SM làm thực tập sinh. Năm đó tôi ở SM vô cùng thoải mái, vì tuy thích ca hát nhưng tôi chưa có lý tưởng làm một nghệ sĩ, tôi chỉ coi đó là một công việc mà thôi. Tôi không vờ khiêm tốn về thiên phú của mình, nhờ nó tôi được lọt vào mắt chủ tịch Lee Soo-man, được ông ấy phái An Chil-hyun tiền bối chính là Kangta của H.O.T chỉ dạy tôi kỹ thuật ca hát.
An Chil-hyun tiền bối chỉ dạy vô cùng thú vị, anh ấy luôn phê bình tôi không ra gì, sau đó nghiêm túc phân tích từng khuyết điểm của tôi. Phương pháp này có thể khiến người được chỉ dạy tiến bộ nhanh chóng, nhưng tiền đề tố chất tâm lý của người đó phải vững, nếu không dễ dàng bị đả kích mất hết tự tin.
Tôi vì thế mà tự tôn bị kích thích, khi đó tôi thề phải hát tốt hơn tiền bối An Chil-hyun, chính thức lấy ca sĩ trở thành mục tiêu. Từ đó tôi ngày đêm khổ luyện, từ mục đích trẻ con biến thành đam mê đích thực, tôi nghiêm túc theo học mọi thứ từ An Chil-hyun tiền bối, từ ca hát, ghita, và sáng tác ca khúc cũng do anh ấy chỉ dạy.
Ngày 7 tháng 1 năm 1998 tôi chính thức debut, tuy trong năm đó tôi thu được lời khen "chất giọng hoàng kim", nhưng vì tinh cách cứng nhắc khô khan, tôi thuộc về loại hình ca sĩ hát được người ta khen, song không được yêu thích.
Khi đó tính cách tôi khác bây giờ rất nhiều, luôn khép kín trong thế giới của mình, không nhìn ra khuyết điểm bản thân, chỉ cho rằng mình chưa đủ giỏi, nên liều mạng luyện tập, không để ý tới khuyến cáo của giáo viên công ty, mỗi ngày luyện tập từ 5 giờ sáng tới 12 giờ đêm, không chỉ học hát còn piano, ghita, rồi sáng tác.
Năm thứ hai vẫn như vậy, có điều giọng hát của tôi ngày càng được khẳng định, fan dần dần đông lên. Nhưng năm 2000 phát sinh một việc mà mọi người đều biết rồi, có phóng viên bịa đặt ra scandal giữa tôi và BoA.
- Vì tránh ảnh hưởng tới sự phát triển của cả hai, công ty quyết định tạm thời để tôi nghỉ ngơi một thời gian vì vừa vặn tôi vỡ giọng. Kim Sung-won nói tới đây quay đầu ra phía cửa sổ, ánh mắt nhìn xa xa, như hồi ức, thực ra là để che dấu nụ cười bên mép, hiển nhiên rồi, y đâu thể nói xấu công ty cũ.
- Tôi dậy thì hơi muộn hơn bạn bè cùng trang lứa, trong thời gian nghỉ ngơi đó, tôi vẫn kiên trì luyện giọng, à nói thêm cách tôi luyện giọng hơi khác, vì tôi học Hí kịch từ ông Lâm, cho nên tôi dùng cách này luyện giọng, không ngờ quá nóng vội, tôi khiến giọng của mình tổn hại gần như không thể phục hồi, tiếc rằng khi đó tôi không ý thức được điều này. Cho tới khi vấn đề bộc phát mới đi khám bác sĩ thì mới hay rằng vì sử dụng cổ họng vượt quá khả năng chịu đựng trong thời gian dài, hình thành bệnh ngầm, cho nên rất khó khôi phục, có thể mất năm tới sáu năm, thậm chí còn lâu hơn.
- Năm 2002, tôi mất hoàn toàn lòng tin vào tương lai của mình, vì thế đi nghĩa vụ quân sự, để tĩnh tâm đồng thời suy nghĩ cho cuộc đời sau này. Mọi người hẳn biết điều kiện ở đảo Dokdo vô cùng gian khổ, chính ở trong ngày tháng cuộc sống gian nan nhưng đều đặn và đơn giản đó, tôi trấn tĩnh lại, nhìn ra được khiếm khuyết của mình, quyết định nỗ lực thay đổi ...
....