Hàn Ngu Chi Thiên Vương

Chương 106: Hoàng chân y






Từ sau bộ phim Dae Jang Geum, phim cổ trang khó có thể xuất hiện phim kinh điển được nữa, riêng rating của Dae Jang Geum đã khiến quá nửa nhà sản xuất phải lùi bước, không ai muốn bị so sánh với một tượng đài.

" Nghĩ gì thế, vớ vẩn, người ta nhờ mình sáng tác ca khúc, không phải là đóng phim. Xem ra mình vẫn bị truyền thông và bình luận trên mạng làm ảnh hưởng, suy nghĩ đầu tiên là lo rating của bộ phim!" Kim Sung-won vỗ má mình: - Được, Ji-won noona, tôi sẽ thử xem.

Ha Ji-won hiển nhiên rất vui vẻ, giọng nhanh hơn một chút: - Cám ơn, khi nào cậu có thời gian tới trường quay giao lưu cùng đạo diễn và biên kịch, thuận tiện xem chúng tôi đóng phim, tìm linh cảm.

Kim Sung-won hỏi Choi Hyun-Joon xong, nói: - Vậy ngày kia tôi sẽ tới. Nếu đã nhận lời thì Kim Sung-won tất nhiên sẽ nghiêm túc.

....

Người quan lý Jang Min-dae đợi Ha Ji-won cúp máy rồi mới thắc mắc: - Cô quen Kim Sung-won từ khi nào mà tôi không biết thế?

- Cuối năm ngoái tôi tới công viên công viên Namsan dạo chơi, tình cờ gặp cậu ấy, đấy chính là lúc cậu ấy bắt được linh cảm sáng tác ra bài I Won't Love, tôi chứng kiến toàn bộ quá trình, thực sự là chàng trai vô cùng tài hoa. Ha Ji-won nhớ lại tình cảnh khi ấy vẫn không kìm được nụ cười, có lẽ vì bọn họ gặp nhau khá đặc biệt nên cảm giác gần gũi hơn?

- Ở lĩnh vực ca khúc trữ tình không ai so được, vậy cậu ấy có nhận lời không?

Ha Ji-won gật đầu: - Tôi cũng không ngờ cậu ấy lại đồng ý, xem ra thể diện của tôi lớn hơn tưởng tượng.

- Hiện cô là diễn viên giá trị nhất Hàn Quốc rồi, không phải là vai phụ đi tới đâu cũng bị từ chối nữa, cô phải có lòng tin vào bản thân. Jang Min-dae khích lệ, sự nghiệp của Ha Ji-won vô cùng gập ghềnh, cô từng 200 lần thử vai thất bại liên tiếp:

- Cám ơn oppa. Ha Ji-won chỉ thuận miệng đùa thôi, người trải qua nỗ lực vượt bậc để có thành tựu hiện tại, làm sao cô có thể thiếu niềm tin vào bản thân:

- Xem ra tác phẩm này sẽ thành công. Jang Min-dae nắm chặt tay nói:

Ha Ji-won gật đầu, tuy Kim Sung-won đã mất tích rất lâu, nhưng danh hiệu "đôi mắt trời ban" vẫn còn nhiều người nhớ tới, bất cứ thứ gì y tham gia, cho tới nay đều chưa ghi nhận một sự thất bại nào, dù là trùng hợp cũng coi như may mắn, cho dù không tin vào vận may thì chẳng ai ngại đón vận may tới nhà.

... ....

Gyeongsangbuk-do nằm ở phía đông nam của Hàn Quốc, có cảnh sắc tự nhiên tú lệ cùng với di sản văn hóa rực rỡ, từ xưa được xưng là quê hương của nhân tài, nho sinh, trung hiếu.

Nhân viên đoàn làm phim rất tận tâm, đón Kim Sung-won từ đường cao tốc đưa y tới nơi quay phim

- Cháo Sung-won. Ha Ji-won cũng xin nghỉ quay để ra đón:

- Chào Ji-won noona. Kim Sung-won khom người chào.

- Đây là đạo diễn Kim Chul-kyu, biên kịch Yoon Sun-joo, Jang Geun Suk ... Ha Ji-won lần lượt giới thiệu cho Kim Sung-won những thành viên chủ chốt đoàn làm phim:

Đạo diễn Kim Chul-kyu là nam tử trung niên trên bốn mươi, vẻ ngoài không được "ưa nhìn" cho lắm, còn biên kịch Yoon Sun-joo là phụ nữ trung niên hơi béo, trong khi đó, Jang Geun-suk đóng vai người yêu đầu tiên của Hwang Jin-yi.

Kim Sung-won chào hỏi mọi người, tới Jang Geun-suk còn đặc biệt giớ tay nói: - Cố lên Geun-suk.

Hai bọn họ gặp nhau vài lần rồi, một ở X-Man, hai ở lễ trao giải đài SBS, Jang Geun-suk có thể nói là điển trai hơi quá đáng, có lẽ trong số những người Kim Sung-won từng gặp chỉ có Kim Heechul của Super Junior là có thể so được, không cần có trí nhớ tốt như của Kim Sung-won cũng khó quên được hắn.

- Cám ơn tiền bối. Jan Geun-suk lần nữa cúi mình:

- Thế nào, hoàn cảnh nơi này không tệ chứ? Giới thiệu xong, Ha Ji-won chỉ khung cảnh xung quanh nói:

- Đúng là không tệ. Kim Sung-won nhìn rừng xanh thăm thẳm xung quanh, gật đầu, không khí nơi này tươi mát, chỉ hít thở thôi cũng cảm thấy như thêm sinh khí, nghe nói đài KBS đầu tư nơi này 3 tỷ won: - Ji-won noona, sao lại nghĩ tới mời tôi sáng tác Ost?

- Hôm đó cậu sáng tác I Won't Love rất có cảm giác, lúc nói chuyện tôi thuận miệng kể với đạo diễn, đạo diễn đồng ý rồi, tôi đành phải gọi điện cho cậu thôi, thật là xấu hổ.

Kim Sung-won ngớ người, té ra đơn giản như thế!

Ha Ji-won cười khẽ, giải thích kỹ hơn: - Tôi không lưu ý tin tức truyền thông, không biết rằng cậu năm nay đã từ chối hết lời mời rồi, thế nên cứ vậy gọi điện, không ngờ cậu lại đồng ý. Vậy vì sao cậu lại đồng ý?

- Ji-won noona là tiền bối, đã lên tiếng trực tiếp như vậy, sao tôi từ chối được. Kim Sung-won thầm cười xấu hổ, y còn tưởng đâu đài KBS có kế hoạch gì vĩ đại lắm, như lật đổ kỷ lục rating của Dae Jang Geum chẳng hạn, cho nên mời y, giá bài hát của y không thấp chút nào, mà Kim Sung-won cũng có ý thử thách bản thân một phen, học tập lâu thế rồi nên mang ra kiểm nghiệm, dè đâu mọi chuyện là thế, xem ra mình nghĩ quá nhiều.

Khoảng nửa tiếng sau Choi Hyun-joon tới nói: - Đàm phán thuận lợi, đoàn làm phim trả giá một bài 100 triệu won, cũng không có yêu cầu cứng nào với bài hát của cậu.

Kim Sung-won đồng ý, tiếp theo y nói chuyện với biên kịch nắm nội dung bộ phim, soạn thảo hợp đồng để Choi Hyun-joon lo liệu.

Bộ phim này nói về kỹ nữ Hwang Jin-yi – Hoàng Chân Y, sống dưới triều vua Trung Tông, là người vẻ đẹp đặc biệt, duyên dáng, trí tuệ phi thường, cá tính độc lập, quyết đoán, phim xoay quanh mối quan hệ tình cảm phức tạp với nhiều nam nhân.

Trong phim chủ yếu thể hiện năm loại tìn yêu, mối tình đầu ngây ngô, yêu thầm lặng lẽ, tình cảm sai trái biến thái, mối tình khổ ải vô vọng, tình yêu sinh tử, toàn bộ các mối tình đều kết thúc đau lòng thống khổ, làm người ta thương tâm.

Kim Sung-won tìm hiểu xong kịch bản ngồi một mình trong phòng suy ngẫm suốt nửa ngày.

Kim Sung-won ngồi cho tới chập tối mới tỉnh lại, làm Ha Ji-won kinh ngạc không thôi, giữa lúc quay phim, cô tới mấy lần rồi: - Sung-won, không ngờ cậu ngồi liền một lúc mấy tiếng đồng hồ được, phục thật đấy.

Ha Ji-won chẳng những bề ngoại có chút tomboy, hơn nữa tinh cách kiên cường, đôi phần thoải mái tùy tiện giống nam giới.

- Xin lỗi Ji-won noona. Kim Sung-won chống tay ngồi dậy, hoạt động một chút cho đỡ tê, cái tính này của y không hay chút nào, bởi y chẳng kiểm soát nổi: - Khi tôi suy nghĩ rất dễ thất thần.

Ha Ji-won cười sáng lạn: - Cậu trách nhiệm nghiêm túc với công việc như thế, không cần phải xin lỗi, đã có linh cảm chưa? Liệu có giống lần trước trực tiếp thành bài hát luôn không?

- Linh cảm đã có rồi, ca từ cụ thể còn cần nghiền ngẫm. Một bài từ lúc có ý tưởng tới lúc thực sự hoàn thiện không đơn thuần như vậy, rất tốn công sức lao động mệt nhọc chứ không dựa vào linh cảm thuần túy, nhưng Ha Ji-won là người ngoài nghề, Kim Sung-won không trách cô:

- Ừ cố lên, tôi còn đi luyện tập đàn huyền hạc, không tiếp cậu được nữa. Ha Ji-won vì nhân vật mà chuyên môn học đàn, vũ đạo, đi dây, toàn bộ phim đều do cô diễn xuất, không cần đóng thế.

Kim Sung-won vốn định buổi chiều về Seoul, không ngờ làm chậm trễ tới tối, đành phải ở lại một đêm mai mới về.

- Sung-won, nơi này là quê của Kangta, chúng ta có nên mua ít đặc sản về không? Choi Hyun-joon nhắc nhở:

- Được, làm phiền Hyun-joon hyung. Có trợ lý như vậy, Kim Sung-won thảnh thơi hơn rất nhiều:

Hwang Jin-yi là bộ phim miêu tả tình cảm vô cùng tinh tế, thương cảm, bài hát phải thể hiện được điều đó, Kim Sung-won nửa năm không sáng tác ca khúc rồi, nhận lấy công việc này chẳng hề cảm thấy xa lạ, ngược lại trong lồng ngực như có từng đợt sóng trào dâng, muốn tìm chỗ phát tiết.