Hàm Bao Đãi Phóng Đích Nguyên Soái Các Hạ

Chương 11: Tại quốc gia một trận gió thổi qua cũng có thể mang thai 1




“…Là… người… trái… đất…..”

Đang lúc mọi người nghị luận, thiếu tướng Kanbies cuối cùng cũng nói hoàn chỉnh được một câu, mọi người đã quen cái kiểu nói chuyện như bị giắt đĩa của cậu ta, giờ bắt đầu hồi tưởng lại, mới phát hiện nguyên cả câu là:

“Là… bộ… trưởng… bộ… tình… báo… của… đế… quốc… Tôi… muốn… nói… cho… ngài… Nguyên… soái… biết… ngài… Hồ… Bất… Thích… là… người… trái… đất…..”

Được rồi, ngài Kanbies, tôi hiểu lầm ngài rồi, tôi cứ tưởng ngài cũng như mấy người kia tới đây chỉ để xem náo nhiệt, hóa ra là ngài vì thu thập được tin tức nên đến đây hoàn thành nhiệm vụ! Nhưng mà… Ngài, làm cái gì cũng tốt, chỉ có mỗi tật là nói quá quá quá quá quá —— chậm! Như vậy sẽ chậm trễ quân tình rất nghiêm trọng nha!

Thế nhưng… thiếu tướng Kanbies vừa nói cái gì? Tình nhân của ngài Nguyên soái… là người trái đất?

Hoa nhỏ của trung tướng Naluter bỗng run lên, “Chuyện này ngài Nguyên soái có biết không?”

+++++

Không cần nghĩ cũng biết là không biết!

Ngài Nguyên soái hiện tại vẫn đang tập trung nghe người tự xưng là Justin của hành tinh Annelida bên cạnh thao thao bất tuyệt giới thiệu trái đất với mình. Con giun này bám trên rễ của hắn rồi ngủ quên, lúc hắn biến hình bỏ đi cũng bị mang theo, vừa mới nãy tỉnh dậy liền biến thành người, khiến cho ngài Nguyên soái cảm thấy rất vui, vậy có nghĩa là có người dẫn đường cho hắn rồi.

Justin rất nhiệt tình, chẳng những nhận lời dẫn đường cho hắn, mà còn dẫn hắn đi mua nhẫn và ăn sáng. Tiền… Mọi người thắc mắc tiền ở đâu ra hả? Đương nhiên là ngài Nguyên soái tiện tay xách luôn cái túi kia theo rồi.

Lotus cũng không biết cái túi to này là cái gì, chỉ biết rằng khi hắn tỉnh lại, cái túi to này đã bám trên rễ của hắn, lúc mở túi ra cũng khiến hắn hoảng sợ hiếm thấy: Cho dù là bất cứ ai thuộc hành tinh thực vật đều không thể bình tĩnh được khi mở một cái túi to bên mình ra phát hiện bên trong toàn là xác khô, cho đến tận vừa nãy, nhờ con giun nhỏ kia giải thích, hắn mới biết bên trong này chính là vật ngang giá chung thông dụng nhất trái đất —— tiền giấy.

Cũng nhờ phát hiện này, Lotus cuối cùng cũng hiểu ra nơi này căn bản không phải hành tinh Cổ tháp và ba tư!

“Nói như vậy, Bush cũng không phải người Cổ tháp và ba tư…” Lotus rốt cục phát hiện mình hình như hiểu nhầm gì đó mất rồi.

“Cái gì? Lúc trước ngài không biết?” Justin kinh ngạc thốt lên, sau đó lại cắn một miếng Hamburger, đây là bữa sáng hai người bọn họ vừa mua ở McDonald, vào cái giờ này, bên đường chỉ có mỗi chỗ này là bán hai tư trên hai tư nên vẫn còn mở cửa.

Hiện tại bọn họ đang ngồi trên xe taxi chở về khu trọ của Hồ Bất Thích và Justin.

“Tôi cũng không biết sao anh ấy lại vào ở tại khu trọ này, thế nhưng anh ấy tốt lắm, đối xử với người khác không tệ, ngay cả những người không ai muốn làm bạn như khủng long Johnny và người cá Jerry cũng có thể trở thành bạn thân của anh ấy.”

Người hành tinh Anbith bởi vì rất thích giết chóc nên bị người toàn vũ trụ kính sợ mà tránh xa, còn người cá của hành tinh Moratti… thì lại do đầu óc không được bình thường cho lắm nên tất cả mọi người mới không muốn qua lại.

“Này! Trả tiền đi! Chúng ta tới rồi.” Vì không biết thân phận của Lotus, Justin rất vô tư hồn nhiên như nói chuyện với bạn mình.

Lotus gật đầu, lấy từ trong túi đen to ra một xấp tiền đưa cho tài xế, rồi lập tức xuống xe.

“Này! Anh đưa nhiều quá! Ngài tài xế ơi, ngài mau thối lại đi! Tôi nhiều nhất chỉ cho ngài mười đồng tiền boa thôi, số còn lại phải thối lại cho tôi!”

Mặc kệ Justin bên kia còn cò kè mặc cả với lái xe, Lotus đứng trước của khu trọ, nhìn về phía một cánh cửa sổ trên lầu bốn, Bush ở đây ——

“A! Ngài Nguyên soái cuối cùng ngài cũng trở lại!” Thượng ta Typo tinh mắt lập tức biến thành hình người lao ra.

“Ngài có biết không? Ngài Bush là người trái đất! Là người địa cầu không biết biến hình đó!” Trung tướng Naluter sợ thiên hạ không loạn cũng vội vội vàng vàng sán tới.

Sau đó, đến lúc mấy người này nhìn lên trên đầu của ngài Nguyên soái, đồng loạt trưng ra bản mặt cứng ngắc.

Ngài Nguyên soái… hói đầu.

“Ừ.” Nhìn thoáng qua đám cấp dưới của mình, ánh mắt Lotus lập tức trở lại vị trí nguyên bản ban đầu.

“Ngài ấy không phải người thực vật, cho nên gửi hoa cũng không có tác dụng, vậy… các ngài… làm sao sinh con?” Trung tướng Naluter vừa nói, vừa liều mạng khống chế bản thân không được nhìn chằm chằm vào cái đầu hói của ngài Nguyên soái.

“Đúng rồi, chúng ta không sinh con được…” Lotus kinh ngạc nói.

Thủ trưởng là một tên cuồng kết hôn, muốn sinh con đến điên rồi, hiện giờ lại yêu phải người không thể sinh con cho mình, đây quả thực là bi kịch, trung tướng Naluter bắt đầu tự hỏi làm sao để an ủi vị thủ trưởng đáng thương này, lại phát hiện thân thể ngài Nguyên soái bắt đầu run lên, xong đời rồi, ngài ấy muốn nổi bão  ——

“Cho nên đám thực vật đấy căn bản không phải dã loại của Bush và người khác sinh ra! Bush vẫn yêu ta!” Một chút lo lắng cuối cùng biến thành hư không, ngài Nguyên soái trong lòng nở hoa.

“…”

“…”

Hóa ra Ngài đang nghĩ tới chuyện kia… Tất cả mọi người ở đây đã không còn gì để nói nữa rồi.

Là người thực vật chính chủ của hành tinh Cổ tháp và ba tư, nói thật ra, bọn họ hoàn toàn không thể lý giải nổi loại ý tưởng kỳ quái này của ngài Nguyên soái, ví như loại ý tưởng “Người kia chỉ có thể sinh con cho một mình ta”.

Thực vật biến thành hình người là xu hướng tất yếu của giống loài tiến hóa, nhưng cho dù biến thành người, đặc tính của bản thân bọn họ cũng không thay đổi, tỷ như, loại thức ăn của bọn họ; hay như, phương thức giao phối.

Đế quốc này lấy quân sự để hình thành và xây dựng đất nước, trong những năm tháng dài đằng đẵng phát triển nền khoa học kỹ thuật trở nên văn minh rực rỡ, phương diện nghệ thuật cũng đạt được nhiều thành tựu huy hoàng, nhưng không biết có phải do bọn họ vốn là thực vật hay không, mà văn hóa của bọn họ ——

Càng phát triển càng gần con số không.

Trong chuyến du hành vũ trụ, nếu có người nói bạn rất giống người hành tinh Cổ tháp và ba tư, ngàn vạn lần đừng nhìn mặt chữ mà nghĩ rằng người đó đang khen bạn xinh đẹp, kỳ thật đối phương đang trá hình chế giễu bạn bất lực đấy (xỉu).

Giống như tổ tiên của bọn họ, người hành tinh Cổ tháp và ba tư đều phải nhờ vào các động vật nhỏ khác mang hạt giống của mình đi nơi khác để nảy mầm, có thể lợi dụng côn trùng, hoặc gió, nói cách khác, đây là quốc gia một trận gió thổi qua cũng có thể mang thai :v, nói nặng hơn thì là quốc gia đời sống tình dục lăng nhăng nhất vũ trụ, chín mươi lăm phần trăm dân cư không biết cha mẹ ruột của mình là ai, có thể nói đây là hành tinh có nhiều con ngoài giá thú nhất vũ trụ. (Đương nhiên, phát minh ra màng tránh thai cường lực đã giúp giảm bớt loại tình huống này)

Dù sao bản thân cũng không dám chắc có phải ở lúc mình không biết đã sinh con với người khác hay không, vậy thì sao có thể chờ mong một người bạn đời!

Vì thế trong hoàn cảnh như vậy, muốn kết hôn, muốn bạn đời chỉ sinh con cho một mình mình và vân vân… Ngài Nguyên soái thật là một cái cây cổ quái —— tất cả mọi “người” ở đây đều có chung một suy nghĩ như vậy.

Tại quốc gia này, con trong giá thú mới là một sản phẩm kỳ diệu.

“Lấy… gà… theo… gà… lấy… chó… theo… chó…”

Sau khi tất cả mọi người ở đây đã nhìn no mắt cái đỉnh đầu trơn bóng mới mở hoa nhỏ của Nguyên soái, thiếu tướng Kanbies rốt cục mới nói xong tất cả tổng kết của mình về người trái đất. Trường kỳ làm công tác tình báo, năng lực sử dụng từ ngữ của thiếu tướng Kanbies đã trở nên rất cao thâm, vừa ra khỏi miệng chính là một câu ngạn ngữ cổ của trái đất, mọi người vội vàng đồng loạt bật máy phiên dịch.

“Ý là sau khi kết hôn sẽ tới nơi ở của đối phương định cư sao? Người địa cầu thật là… quá hiền lành!” Sau khi hiểu rõ câu trên, người hành tinh thực vật đều bị rung động rồi.

Giống như gấu bắc cực không thể sinh sống tại môi trường nhiệt đới, thực vật cũng có những đặc tính như vậy, loại cây nào sinh ra ở đâu thì lớn lên tại đó, đây đã là quy định.

Về sau thực vật tiến hóa thành hình người, đi lại cũng tiện hơn, bọn họ đã có thể đi đến được những nơi khác, nhưng đối với bọn họ mà nói, loại biến hình này chỉ là vì tiện cho công việc mà thôi, phần lớn thời gian bọn họ vẫn thích duy trì hình dáng và đời sống thực vật hơn.

Sau khi thực vật có thể hóa thành hình người, đã phát sinh rất nhiều bi kịch tình yêu, hai thực vật trẻ tuổi gặp tiếng sét ái tình, kết hôn, nhưng nguyên hình của họ lại cần hai loại thổ nhưỡng khác nhau, sinh sống lâu dài cùng nhau tất nhiên sẽ có một bên sức khỏe giảm sút thậm chí mất mạng, chung đụng thì ít mà xa cách thì nhiều, cuối cùng chỉ dẫn đến kết cục phân ly. Đó cũng là một trong những nguyên nhân vài năm gần đây người trẻ tuổi khi kết hôn thích tìm đối tượng cùng loại với mình.

Với loại bối cảnh này, chủ trương lấy chồng theo chồng và vân vân của người trái đất, bọn họ thực sự —— hâm mộ muốn chết!

Khóe miệng Lotus chậm rãi cong lên.

Đây là lần đầu tiên hắn mỉm cười.

Hắn chợt nhớ tới vẻ mặt nhếch miệng mỉm cười của lông ngắn và lông dài mà mình mới vừa thấy, lúc ấy hắn chỉ cảm thấy có chút quái dị, nhưng hiện tại hắn đã biết đối phương nhếch miệng lên chính là biểu thị cho vui sướng.

Kỳ thật, Lotus đôi khi thật sự cảm thấy mình là một quái nhân, hắn có rất nhiều bí mật không thể nói cho người khác biết: Tỷ như hắn rất thích xem tiểu thuyết tình yêu của hành tinh Milan cùng với phim lúc ba giờ (Cùng một loại với phim giải trí tám giờ tối vừa thối vừa dài vừa nhàm chán của người trái đất), người trong đó biểu cảm đa dạng, khóe miệng cong lên gọi là mỉm cười, khóe mắt rớt ra giọt nước lăn dài thì kêu là khóc, Lotus thử học tập, lại không thể nào bắt chước được, cho nên vẻ mặt của hắn vẫn luôn cứng ngắc.

Lại tỷ như, hắn còn rất thích xem ảnh chụp giáo dục giới tính của hành tinh Anbith, hai khủng long đánh nhau, sau lại biến thành hai hình người mông trần đánh nhau khiến hắn vô cùng sợ hãi Ảnh xem GV của người hành  tinh khủng long:v, nhưng vẫn không nhịn được tiếp tục xem, thế nhưng bộ vị mấu chốt trên màn hình hắn luôn không thấy rõ, muốn nhìn thao tác cụ thể của người ta như thế nào cũng không được, hắn từng thử sờ qua thân dưới của mình, nhưng cọ cọ sát sát đến sắp đứt đến nơi cũng không có cảm giác gì.

Hắn cũng từng đi nhìn trộm các cặp đôi khác lúc ở bên nhau, nhưng hình như loại hành động này chỉ giới hạn ở động vật có vú, các cặp tình nhân là người thực vật có vẻ như hoàn toàn không có loại hành động thân mật này.

Ngài Nguyên soái đối với loại chuyện này vô cùng tò mò cũng vô cùng bất hạnh vì không biết hỏi ai, cho nên mới lén lút lên diễn đàn tình dục Vâng, diễn đàn yêu hoa của trái đất bị ổng coi thành diễn đàn tình dục -_-|||, sau đó quen biết Bush~

Nghĩ đến Bush, trái tim Lotus như rạo rực lên.

Bush là người hợp ý nhất mà Lotus từng gặp qua, cho dù nói đến chuyện gì thì cũng ăn ý vô cùng, hơn nữa hai người còn có thể chia sẻ những bộ phim giải trí với nhau.

Được rồi, thực ra Hồ Bất Thích cũng là một tên mê xem phim tình cảm, anh trước đây không lâu còn cực kỳ thích xem phim Quỳnh Dao, bản thân cũng lén lút đi thuê tiểu thuyết của Quỳnh Dao về xem, sau đó bị Hồ mẹ mãnh liệt ngăn trở, đến lúc tính ra nước ngoài thì chuyện này cũng là một trong những lý do, hiện tại anh có bày đầy tiểu thuyết Quỳnh Dao trong nhà thì cũng chả có ai ngăn cản được anh nữa rồi!

Vào khoảnh khắc gửi đóa hoa của mình đi, Lotus đã quyết định muốn kết hôn với Bush, sau đó, bọn họ nhất định phải suốt đời bên nhau giống những gì trong tiểu thuyết này đã viết, nếu Bush không muốn chuyển đi vậy thì hắn sẽ dọn qua đây ở, tóm lại tuyệt đối không thể anh sống của anh, tôi sống của tôi như những người khác được, hắn muốn trải qua loại cuộc sống gia đình chỉ có trong tiểu thuyết.

Mà hiện tại, có người nói với hắn, có thể sống một cuộc sống sinh hoạt như gia đình vì Bush là người trái đất…

Nghĩ đến đây, Lotus hưng phấn nhìn về phía cánh cửa sổ phòng trọ của Hồ Bất Thích ——