Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 451






Bạc Kinh Hồng ý vị thâm trường lắc đầu nói: “Lần này không phải đơn giản như vậy đâu! Con biết Vân Giai Kỳ kia chứ?”
Bạc Minh Lâm đi đến trước mặt ông ta hỏi: “Vân Giai Kỳ?”
“Thằng nhóc kia giống như bị ma ám vậy cứ nhất quyết chọn người phụ nữ kia.

Vậy nên ông nội con mới tức giận lấy quyền thừa kế ra uy hiếp nó.

Tuy ông cụ rất thông minh không thể thật sự vì chuyện này mà tước bỏ vị trí của Bạc Tuấn Phong nhưng lần này với con mà nói lại là một cơ hội tốt hiếm có.

Lần này cha về để báo cho con biết bắt đầu từ ngày mai con sẽ chính thức được nhậm chức phó tổng giám đốc Thiên Ngạo”
Nghe thấy vậy Bạc Minh Lâm nhíu mày hỏi: “Thật ạ?”
Phó tổng giám đốc? Một phó tổng giám đốc của Thiên Ngạo cũng không phải nhỏ đâu.

Quy củ của nhà họ Bạc ngoại trừ dòng chính con vợ cả của nhà họ Bạc ra thì không ai được bước vào tầng quản lý trung tâm của Thiên Ngạo.


Có thể nhậm chức phó tổng giám đốc thì có nghĩ: đây là cơ hội tốt mà ông trời ban cho!
“Thế nhưng ông nội con cũng để con và Bạc Tiêu Dương đồng thời nhậm chức phó tổng giám đốc.

Cũng có nghĩa con và Tiêu Dương sẽ là đối thủ cạnh tranh với nhau.

Có điều thằng nhóc Tiêu Dương kia cũng không cần để vào mắt.

Tiếp theo con nên nghĩ chính là làm thế nào để nhằm vào Bạc Tuấn Phong.

Tuy ông nội con chưa chắc đã thực sự muốn tước bỏ quyền thừa kế của Bạc Tuấn Phong nhưng nếu nước cờ tiếp theo mà đi hay thì kịch giả thành thật cũng chưa biết chừng”
Bạc Minh Lâm nghe vậy mắt lập tức tỏa sáng! Ngay cả Bạc Kinh Hồng cũng nói như vậy thì anh ta có hy vọng cạnh tranh chức vị tổng giám đốc Thiên Ngạo rồi!
“Thế nhưng chuyện này con đừng để lộ ra.

Dù sao thì ở Thiên Ngạo thậm chí là cả Quốc Hoa Bạc Tuấn Phong đều có tiếng nói cực kỳ cao!
Lần này, ông nội con sẽ tạm thời tuyên bố với hội đồng quản trị tạm dừng chức vị của Bạc Tuấn Phong trước, tránh cho hội đồng quản trị và thị trường cổ phiếu hỗn loạn.

Tin tức này là tin tức trong nội bộ thôi, con quản cái miệng cho chặt, đừng truyền ra vào lúc này.

Nếu làm không tốt thì cả nước Quốc Hoa đều có nguy cơ tài chính đấy”
Bạc Minh Lâm nghe vậy không cam lòng hừ lạnh một tiếng: “Ảnh hưởng của Bạc Tuấn Phong này lớn đến mức có thể liên lụy đến nguy cơ tài chính ư?”
“Nó không phải một người con có thể coi thường! Con biết Bạc Ngạn Thiên dồn bao nhiêu tâm huyết lên người nó không? Bạc Tuấn Phong nắm Thiên Ngạo trong tay nhiều năm như vậy thế lực đã sớm thẩm thấu vào rồi.

Địa vị của nó ở trong hội đồng quản trị còn cao hơn Bạc Ngạn Thiên đấy”
“Chỉ có điều tiếp theo phải xem biểu hiện của con thế nào rồi.

Nếu con biểu hiện tốt có được sự công nhận của hội đồng quản trị thì sau này khi Bạc Tuấn Phong chính thức từ chức, ảnh hưởng của nó có thể yếu đi rất nhiều”
Bạc Minh Lâm lại cảm thấy không phục.


Anh ta cũng không thấy bản thân mình có chỗ nào kém hơn Bạc Tuấn Phong.

Bạc Tuấn Phong chẳng qua là tốt số, hơn được cái anh sinh là con vợ cả, còn có nhà mẹ đẻ to lớn như nhà họ Mộng và nhà họ Cung để dựa vào.

Nếu như Bạc Ngạn Thiên coi trọng mình thì Bạc Minh Lâm cũng không cho rằng bản thân mình thua kém Bạc Tuấn Phong ở điểm nào.

Có điều ở trước mặt Bạc Kinh Hồng cũng không cần thiết phải nói những lời này.

Bạc Minh Lâm có chút sung sướng.

Cuối cùng anh ta cũng có cơ hội có thể tiến vào tầng quản lý trung tâm Thiên Ngạo.

Điều này có nghĩa là trời ban cơ hội tốt cho anh ta!
“Cha, cha yên tâm đi.

Lần này con sẽ nắm thật chắc” Bạc Minh Lâm thề son sắc nói.


Bạc Kinh Hồng gật đầu vỗ vỗ vai anh ta nói: “Phía Tiêu Dương bên kia con không cần quan tâm”
Dù sao ở nhà họ Bạc thì Bạc Tiêu Dương cũng không có căn cơ sâu gì.

Bạc Phong Minh mất khi còn trẻ, mẹ góa con côi cũng không cần sợ hãi.

Trên thực tế trên người Bạc Kinh Hồng vẫn còn cất giấu một bí mật.

Trong ba người con của Bạc Ngạn Thiên thì chỉ trên tên gọi đã có thể đoán ra được.

Con cả Bạc Phong Chiến, Bạc Ngạn Thiên đặt cái tên này cho ông chính là hy vọng có thể tiếp tục kế thừa gia nghiệp.

Con thứ ba Bạc Phong Minh, bởi vì nhỏ nhất nên cũng là người Bạc Ngạn Thiên yêu thương nhất.

Ngược lại là người đứng hàng thứ hai là ông ta vừa không được coi trọng, cũng không được yêu thương..