Hai Thai Năm Bảo Tổng Tài Bẫy Được Vợ Ngoan

Chương 450






Bạc Tuấn Phong cúi đầu mở chiếc đồng hồ ra, bên trong có một tấm ảnh chụp chung được khảm vào.

Đó là ảnh chụp chung của anh và Vân Giai Kỳ.

Dường như cũng là tấm ảnh chung duy nhất của hai người.

Anh thu nhỏ ảnh chụp lại sau đó khảm lên trên đồng hồ để lưu làm kỷ niệm.

Hôm nay thực sự phải rời khỏi nhà họ Bạc thì đây chính là hành lý duy nhất của anh.

Vân Giai Kỳ cũng không biết anh nhìn chằm chằm đồng hồ làm gì hỏi: “Anh cứ nhìn chăm chằm đồng hồ làm gì vậy?”
Bạc Tuấn Phong gập đồng hồ lại đáp: “Không có gì”

“Nếu anh rời khỏi nhà họ Bạc thì anh định ở đâu?” Vân Giai Kỳ nghĩ nghĩ sau đó lại cảm thấy câu hỏi này đúng thật buồn cười: “Tài sản dưới tên anh nhiều như vậy cứ tùy tiện chọn một chỗ là được rồi”
Bạc Tuấn Phong nói: “Ông nội đã cho người đóng băng tất cả tài sản trên danh nghĩa của anh ri Vân Giai Kỳ nghe thấy vậy vô cùng sợ hãi hỏi: “Ông ấy tàn nhãn như vậy ư? Có cần phải đuổi tận giết tuyệt anh thế không?”
Đóng băng tất cả tài sản trên danh nghĩa của Bạc Tuấn Phong! Vậy thì giờ đây không phải anh thực sự đã hai bàn tay trắng à? Điều này quả thật không khác gì từ trên đỉnh núi rơi xuống vực thẳm.

Nhưng sao người đàn ông này vẫn có thể bình tĩnh nói chuyện như vậy?
Vân Giai Kỳ nói: “Mệt cho anh còn có thể bình tĩnh như vậy! Không có chỗ ở thì tôi có, tài sản dưới tên tôi có rất nhiều.”
Bạc Ngạn Thiên tưởng rằng đóng băng tất cả tài sản trên danh nghĩa của Bạc Tuấn Phong thì có thể ép anh ngoan ngoãn đi vào khuôn khổ ư? Ông ta không biết Vân Giai Kỳ cô chính là một phú bà ngầm đấy.

Chỉ riêng mấy casino ở Las Vegas thì hàng năm cô đã kiếm được lên đến hàng tỷ rồi.

Cô cũng không còn là Vân Giai Kỳ nghèo rớt mồng tơi kia nữa!
Vân Giai Kỳ thu dọn hành lý xong liền đi đến trước mặt Bạc Tuấn Phong hỏi: “Sau khi anh từ chức tổng giám đốc Thiên Ngạo rời khỏi nhà họ Bạc thì anh định làm gì?”
Lần này có vẻ như Bạc Ngạn Thiên làm thật.

Nếu đã là thật thì cũng không phải đứa trẻ chơi đồ hàng nữa, dù sao cũng phải có dự tính trước.

Bạc Tuấn Phong nói: “Nuôi em”
Vân Giai Kỳ bị hai từ này của anh tức đến bật cười Cô không được tự nhiên nói: “Không phải tôi nói rồi ư? Tôi mới không cần anh phải nuôi đâu! Anh cứ nuôi sống bản thân trước đi, tôi thấy anh rời khỏi nhà họ Bạc thì ốc còn không mang nổi mình ốc nữa là”
Vân Giai Kỳ lo lắng nhà họ Bạc sẽ nhằm vào Bạc Tuấn Phong.

Nếu Bạc Ngạn Thiên đã buông lời tàn nhẫn như vậy thì cũng có nghĩa là không đạt được mục đích sẽ không bỏ qua.


Trong lòng cô mơ hồ có chút hiểu được, Bạc Ngạn Thiên coi trọng Bạc Tuấn Phong như vậy sẽ không thật sự vì chuyện này mà từ bỏ người thừa kế xuất sắc như vậy.

Chắc chắn ông ta sẽ nhân cơ hội lần này hung hăng chèn ép anh.

Một khi đã như vậy, từ nay về sau Bạc Tuấn Phong rời khỏi Bạc Vân vậy thì Bạc Ngạn Thiên nhất định sẽ không từ thủ đoạn ép anh phải quay về.

Nhà họ Bạc quá lớn.

Dưới trướng của Thiên Ngạo có hơn ba trăm năm mươi công ty gia đình, là con cá mập đứng đầu, mỗi hành động của Bạc Vân đều sẽ liên quan đến xu hướng kinh tế của cả Quốc Hoa.

Vân Giai Kỳ lo lắng không phải thừa.

Chỉ có điều cô lo lắng nhiều như vậy cũng chẳng giải quyết được vấn đề gì.


Binh đến tướng chặn, nước đến đất ngăn.

Năm năm trước cô đã đi dạo một vòng ở quỷ môn quan cũng coi như trải nghiệm qua tử nạn.

Với cô mà nói dù là khó khăn đến thế nào thì cũng có một ngày vượt qua được.

“Minh Lâm, có tin tốt đây!” Bạc Kinh Hồng vừa về đến nhà thì nhìn thấy Bạc Minh Lâm đang đi từ trên tầng xuống.

Ông ta ngồi xuống sô pha vui tươi hớn hở nói một cậu Bạc Minh Lâm không cho là đúng hỏi: “Tin tốt gì mà khiến cha vui mừng như thế?”
“Bắt đầu từ ngày mai Bạc Tuấn Phong chính thức bị cách chức tổng giám đốc Thiên Ngạo”
Bạc Minh Lâm nghe vậy lại bật cười: “Sao có thể chứ? Ông nội coi trọng thằng nhóc đó như vậy sao có thể cách chức tổng giám đốc của nó? Xem ra chắc chắn là Bạc Tuấn Phong chọc ông nội không vui thì ông cụ mới nói thế thôi”.