Vân Giai Kỳ cười lạnh nói: “Chuyện tôi làm cùng anh, tôi cũng đã làm với anh ấy rồi, sao vậy? “
Bạc Tuấn Phong mím chặt môi mỏng, bỗng nhiên nâng căm lên.
Vân Giai Kỳ nhìn thẳng vào anh, không cam lòng yếu thế.
“Rất tốt” Bạc Tuấn Phong lạnh lùng cười.
“Trước đây tôi quá dịu dàng hiền lành với em, nên em được chiều mà kiêu ngạo sao? “
“Những gì anh gọi là dịu dàng, không khác gì kẹo ngọt bọc thuốc độc bên trong cả, dịu dàng á? Bạc Tuấn Phong, tôi thật sự muốn anh hãy đi dịu dàng với người khác hộ tôi với, tôi đội ơn anh.”
Bạc Tuấn Phong mất kiên nhẫn ngắt lời cô: “Nằm xuống!”
Vân Giai Kỳ giật mình, anh ta nói bằng giọng rất nóng giận.
Mấy năm rồi đây là lần đầu tiên anh nói chuyện với cô theo kiểu này.
Có lẽ những lời cô vừa nói thực sự làm anh tức giận rồi sao?
Bạc Tuấn Phong khom lưng, một tay giữ chặt hàm dưới của cô, lạnh lùng hỏi: “Mấy lần?”
Vân Giai Kỳ sửng sốt, cô chưa nghĩ ra anh hỏi gì cả.
“Cái gì?”
Bạc Tuấn Phong hỏi lần thứ hai: “Em cùng anh ta từng làm mấy lần?”
Có vẻ anh ta quá quan tâm đến vấn đề này.
“Anh quan tâm mấy lần làm gì?”
“Người đàn ông này, thật sự rất chăm sóc tôi.”
Bạc Tuấn Phong nổi giận, máu trong người như chảy ngược lên đầu: “Nếu em từng làm với anh ta rồi, tôi lại thấy em vẫn như cũ chẳng có gì tiến bộ cả”
Vân Giai Kỳ: “Anh…”
Người đàn ông này cố ý làm cô nhục nhã sao?
“Ừ đấy, tôi thấy Tống Hạo Hiên cũng không biết dạy phụ nữ phải làm gì sao?”
Bạc Tuấn Phong giống như biến thành một người xa lạ vậy, ánh mắt sắc nhọn nhìn vào khuôn mặt cô, giống như nhìn vào một thứ bình thường khác.
“Anh ta chẳng dạy cô gì cả nhỉ? Sao đến cả việc làm thế nào cho một người đàn ông hài lòng em cũng không làm được, vậy cũng không tìm hiểu”
Khuôn mặt Vân Giai Kỳ trắng bệch, Bạc Tuấn Phong mạnh mẽ chất vấn cô, làm trái tim cô đập thật nhanh.
Vân Giai Kỳ đỏ mặt hỏi ngược lại: “Dựa vào cái gì tôi phải làm anh hài lòng? “
“Bởi vì, tôi là người đàn ông của em” Bạc Tuấn Phong nói xong, cúi đầu, căn chặt môi cô.
Anh dùng sức sâu, làm cô đau đớn, anh giống như một con thú muốn từng bước từng bước ép buộc, chờ đến khi bắt được con mồi vậy, mà cô chính là mục tiêu sắn bắn duy nhất của anh.
Đôi mắt Bạc Tuấn Phong lóe lên tia sáng “Bây giờ tôi cho em một cơ hội thể hiện.
“
“Bạc Tuấn Phong, anh điên rồi sao?”
Vân Giai Kỳ bị anh chọc giận “Anh muốn làm nhục tôi đấy à? Anh coi tôi là gì?”
“Vậy em cảm thấy, tôi coi em là gì?”
Bạc Tuấn Phong tức giận nói: “Vân Giai Kỳ, anh cưng chiều em, em lại không muốn, em muốn đi với người khác”
“Dựa vào cái gì mà anh nghĩ rằng tôi và Tống Hạo Hiên đã làm gì đó? Anh coi tôi là loại người gì chứ.
Anh ấy rất tốt với tôi, tốt hơn anh tốt với tôi rất nhiều, ít nhất anh ấy sẽ không lợi dụng…
“Đủ rồi!”.