Chương 1536
Anh ta có thể ra tay thì sớm hay muộn gì cũng ra tay rồi, không đến nỗi quanh co trắc trở như vậy.
Nửa tiếng sau.
Thay thuốc xong, mấy người đàn ông lại lui ra khỏi phòng.
Vân Giai Kỳ canh giữ bên cạnh giường chứ không dám leo lên, cô nhoài người tựa lên mép giường, ngồi trên thảm trải sàn, ánh mắt tha thiết mong chờ nhìn Mạn Nhi.
Từ duy của cô chưa hồi phục lại như bình thường.
Sự bảo vệ trong tiềm thức với Mạn Nhi là dựa trên bản năng, Bản năng của người mẹ ở sâu trong tiềm thức nói với cô rằng đứa bé này chính là mạng của cô.
Vừa lạnh vừa đói, đói rét khố cực.
Trong phòng không có thứ gì, ngoại trừ giường ra cũng không còn cái gì khác, đến cả cái tủ cũng không có.
Vân Giai Kỳ khẽ kéo chăn che một góc cơ thể, dần đân buồn ngủ, vậy mà lại nãm nhoài bên giường như thế thiếp đi.
“Ông Kỳ mang về một cô gái và một đứa trẻ”
“Ông Kỳ đối với cô gái kia rất đặc biệt “Không thể nào… nhiều năm như vậy mà bên người ông Kỳ không có một người phụ nữ nào, chẳng lẽ..”
Mấy người giúp việc ở trên hành lang nhỏ giọng xì xào bàn tán.
Các cô vừa mới đi ngang qua chỗ rẽ bỗng nhiên thoáng thấy gì đó trong tâm mắt, đều ngẩng đầu lên.
Kỳ Thiên Nam đứng trên cầu thang, lạnh lùng mà nhìn họ.
Các cô hoảng sợ run rấy cả người, sắc mặt trắng bệch quỳ xuống đất.
Các cô đã nhiều chuyện rồi! Tải ápp Тrцуeл ноlа để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
Xưa nay ông Kỳ không thích người dưới trướng mình nhàn rỗi đàm tiếu.
Kỳ Thiên Nam lạnh lùng nhìn bọn họ chăm chú, bồng bước chân đi xuống tầng một cách chậm rãi Giày da đi trên thảm trải sàn phát ra âm thanh “sột soạt”.
Anh ta hờ hững đi đến, dường như đang tuần tra lãnh địa của mình.
Cho đến khi đi đến trước mặt bọn họ, Kỳ Thiên Nam cúi đầu nói một cách lạnh lùng: “Vừa rồi các người đang nói gï?”
Hai nữ giúp việc mặt mũi xanh mét không dám nói lời nào.
Kỳ Thiên Nam mất kiên nhắn nói: “Nói, mau”
“Chúng tôi… chúng tôi chỉ là tò mò về người phụ nữ mà ông Kỳ mang về.”
“Cô ấy, là người của tôi”
“Cút đi”
“Vâng”
Hai nữ giúp việc lập tức bò dậy từ dưới đất, sợ hãi co lại mà đi xuống lâu kỳ Thiên Nam xoay người một cái, tầm mắt rơi trên một cánh cửa ở cuối hành lang nhưng không đến gần mà quay người đi khỏi.