Hải Tặc Vương Chi Sinh Đôi

Chương 73: Kết thúc ?




" Ngươi sao không chết đi , A̷̡͎̟̺̤͓̞̘̖̣̠̩͖̅̂̃̋̈́̄̑̐́̂̒̆̈́͗̿̔̂̿̇̚̚͘̕͘͝-̴͈͚̺̟̖̻̱͇̘̥̯̻̗̣̱͇̇̌̈́͜-̷̨̢̲̯̟͉͙̠̰́͌̀͛̔̓̀̆̋̐͆͑̊̂̂͌́͆̋͒̕͘͝͝-̶̡̨̣̺͎̬̟̳͉͕̺̮̟̙̤̠̣̼͎̹̼͉̟̊́̀̏̌̓̆̈́͂̂͐͂̇̇̀̕͠͠-̵̛̲͓̙̙̯̲̻̻̑̎̿͆̐͋͂̑̑̂̄͋̑͛͠ͅỏ̸̖̝̘͉̬̯̻̹̣͕̒̇̍́̇̈̽̓̐͝͠ͅ ? "

Haruki nhìn người đàn ông trước mặt , đôi mắt dị sắc dường như càng sáng rực trong bóng tối . Xung quang thị trấn này đèn đều đã hư hết và gần như không còn cái nào có thể sử dụng lại được . Nhưng dù có sử dụng được thì ở trong cuộc chiến này ?

Không chắc được những ngọn đèn đó có bị phá hủy thành tro bụi trong cuộc chiến này không ...

" Ń̸͔͕̼̀̊͊g̵̙̪̰̈́ừ̸̢̭̅̉̏ỡ̵͜ỉ̶͖̣͍͖ ̴͍̠͔̈́̋̓̌l̶͙̯̭̉à̴͇̠̠̉m̸͎̎̇͝ ̴̨̺̂t̴̟͆̂â̸̗̙̞ ̴̗̩̤̹͊̿t̵̮̘͒̈́̔͘ổ̴̭͆̆̋̓n̵̺̫̱̄́́͜ ̴̲̯̝̩̿t̴̛̫̼̉̓̑h̸̘͖̗̎̾̃̔ư̸̗̬̱̰̅͂̏ơ̷͕̿͑n̶̜̟̈́̕g̸̹̳̲̔̀̚ ̸̳̠̻͂̀̚͝đ̴̪͇͓̼̄͑̕͠ấ̶̧̹͇̂̈̽ỳ̴̬͎̾ ̶͉̪͉͐͛̈́́H̶̻̓à̶̢̧r̶͈̭̀ú̵̬͍̯͗͆̕k̷͍̣͌́̌̚į̶͎͈̈́ ̵̖̻͇̓͊~̷̞́ " Người đàn ông cười khì khục . Tiếng cười của hắn khiến cho tất cả rùng mình . Giống như khi ngươi đang nghe một đài Radio , người bên kia thì đang cười thì đột nhiên đài Radio bị nhiễu sóng khiến cho tiếng cười bên kia trở nên vặn vẹo và đứt quãng .

" Đừng nói nhảm với hắn , Haruki . Nhanh chóng kết thúc việc này , anh không muốn có bất cứ hải quân nào tham gia vào cuộc chiến này ." Haruto vừa dứt lời thì vung tay lên làm vung trảm hình rồi vung về hướng của người đàn ông . Theo cái vung tay của anh xuất hiện vô số những đạo màu xanh đao gió , giống như những đạo kiếm khí hướng tới người đàn ông . Những đợt tuyết theo những đao gió đó vung lên và bay tán loạn trong không trung .

Người đàn ông nhìn những đao gió đang bay về hướng hắn rồi nhếch mép cười . Hắn đơn giản đưa tay lên rồi dường như có một bức tường vô hình xuất hiện trước người hắn , chặn lại đòn tấn công của anh . Nhưng ngay sau đó hắn nhận ra rằng cô không còn đứng ở vị trí cũ nữa , chưa kịp phản ứng lại để tìm kiếm cô thì đột nhiên hắn bị một lực lớn đá vào ngang hông và đánh bay hắn vào một ngôi nhà gần đó . Tiếng đổ vỡ của ngôi nhà vang lên ầm ĩ , thu hút sự chú ý của những hải binh gần đó và ở đằng xa nữa .

Nhưng nhóm người Doflamingo vẫn chưa kịp hoàn hồn thì anh đã biến mất khỏi vị trí và xuất hiện lại ngay ở trên đống đổ nát . Gương mặt của anh trở nên căng thẳng , mồ hôi từ lúc nào đã xuất hiện trên trán của anh . Haruto đưa tay lên rồi búng một tiếng 'tách' , theo âm thanh nhẹ đó là vô số những hòn đá lớn nhỏ ở khắp nơi xung quanh đó nhanh chóng bay lên tạo nên một cảnh tượng vừa hùng vĩ vừa đáng sợ . Ở bên dưới lại đột nhiên xuất hiện những cây gai lớn màu đen không ngừng trồi lên và đâm xuyên qua những mảng đất đá của ngôi nhà .

" Biến khỏi nơi này đi A̷̜͒̿̏-̶̪̪͖̿-̶̣̱̘̈-̴͇̞͔͆-̵̺̒̔o̴͙͉̭͑͠ ." Anh gằng giọng trước khi vung tay xuống dưới đống đổ nát đó , theo tay của anh , những hòn đá đang trôi lơ lửng kia ngay lập tức hướng xuống chỗ đó và đập nát khu vực đó khiến cho bụi đất bay lên khắp nơi và chỗ đất đó bị lún xuống khá sâu .

. Haruto nhìn xuống tàn tích của ngôi nhà kia nhưng lại không thể tìm thấy bất cứ dấu hiệu nào của người đàn ông kia . Anh chắc chắn chỉ những đợt tấn công đó không thể nào giết được người đàn ông kia . Mục đích chính của đợt tấn công này không phải là để giết hắn ... Không , anh và cô đều biết rất rõ với thực lực đang bị chia cắt thành nhiều mảnh nhỏ như thê này là không đủ . Cho dù có là được tập hợp lại cũng không chắc là có thể đưa tên đó trở loại Vùng Chết . Dù sao thì hắn cũng là người đã cho hai người một cuộc sống mới và thứ sức mạnh Sanari này . Nhưng cũng chính hắn là người đã khiến cho cuộc sống của hai người đảo trộn khi hắn là người đã giết đi những người họ yêu thương , chơi đùa vơi tâm trí của họ ...

" ANH HAi ! " Haruki nhìn lên , hoảng sợ hét tên anh . Haruto cảm nhận được có sự hiện diện từ đằng sau nhưng cũng giống như trường hợp của Haruki và người đàn ông khi nãy , anh chưa kịp phản ứng lại thì đã bị hắn đâm xuyên một thanh sắt qua bụng . Cơn đau xộc thẳng lên não anh nhưng anh nào đâu quan tâm đến điều đó , ngay lập tức anh nắm đầu kia của thanh sắt và quay lại , tay tạo một thanh đao rồi chém vào vai của người đàn ông , thành công chém đứt một cánh tay của hắn . Cả hai đều nhảy bật ra xa khỏi nhau rồi giữ chặt nơi mình bị thương .

" Ngươi cứ như một con gián vậy . Luôn khiến người kinh tởm cùng chán ghét ." Anh nhìn người đàn ông , cay độc nói . Bàn tay đanh đặt lên vết thương ở bụng sáng lên màu xanh nhẹ rồi biến mất . Anh rút tay lại , ở bụng của anh đã liền lại vết thương nhưng chiếc lỗ cùng với màu máu thấm đẫm xung quanh chỗ đó vẫn còn .

" Ĥ̸̛͔̫̈́a̴̘̘̮̻̥̎̾̀̚͝h̸̹̖̔̉ä̴͉̺͇̫̱̏̓͑͗́ͅḩ̸͖̮̮͚̞̈͒̀͆͊́a̵̬̻͙̮̒͌͒͆͋̀ ̶͉̙͖͉̜̮͐̀̀.̷̛͇̦͝.̷̢̪̹̲̄̏͋̀̽͌ͅ.̸̛̮͈̝̊͆̈́̉ ̷̧̧͎͓̩̼̽H̷͚͇̘͇͛͐͘a̸̠̙̫̹͖̾̒ì̵̧̛̗͖͉͌̀̃͘͜ ̸̩͓̻̐̋ņ̴͙̣͎̻̺͗͆̑͘g̴̦̟͔̊̀̾ư̵̞̲̍́̄͑̚͝ờ̵̛̛̬̘͐̑͐̄ỉ̶̢͕̺̘̝͇̐ ̸͍̅́͆̚c̵͉̭̯̟͑͌͋͒ͅá̴̻̭͔̲̫͒̿̉͒͐͘c̸̮̗͎̙̙̈ ̶̡̧̹̘̦̅͑̀n̶̝̭͇͉͋͘͠g̷͇̫͒͌̓́ư̴̻̞͕̦͎̪̑̈́̒ơ̸͍͎͝i̴̢̥̞̪͌̽̽͂͋͂ ̷͚̩̠͖͋̒͛͂͒̕ͅl̶̠̙̑͊̈́̔͗ü̷̮͙̦̿̊ǫ̷̥̰̰͙̂̄n̴̞̓̒̕ ̴͇͎̱̝̑̎͆̈́đ̵̬̥̗̐̀͗͒͆͝ộ̶̻̝̜̫̠̑͋͒̓͗̇c̷͈̫̃̿̍ ̸͚̝͑̒͜m̸͔͙̪̎i̵̡̞͒͋̈́̽ệ̸̥̼̙̟̿n̷̡̛̟̪̬͓̱͌̓g̵͙̜̟͘ ̸̧̛̥̱͈̦̜̃̒̈́ň̶̫̼̫̟̦̦̓̒ḥ̸̩̻͙́͒ư̷̢̭͕̜͈͋̒͒̕̚ ̶͎̮͊̋̾v̷̨̿̓̇́̔̿ậ̶̡̦̭͍̞̈́͜y̸̹͍̥͌͝ͅ ̵̹̔̽͊̌͛̈.̸̛̗̐ " Người đàn ông cười lớn , bàn tay còn nguyên của hắn cũng sáng lên màu đen rồi biến mất . Dưới ánh mắt kinh hãi của những người xung quanh , chỗ vai của hắn đột nhiên sáng lên màu đen rồi thứ ánh sáng đó kéo theo da thịt xuất hiện cho đến khi cả cánh tay của hắn hoàn toàn trở lại lành lạnh .

Mặc dù có vẻ như rất lâu nhưng tất cả những thứ này chỉ diễn ra trong vòng một vài giây . Cả anh và cô đều xuất hiện ở ngay trước mặt và sau lưng hắn , tay của cả hai ánh lên những tia sét . Nhưng chưa kịp đâm qua người đàn ông kia thì hắn biến mất . Haruto không chần chừ mà quay người đá vào phía sau , ngay khi hắn xuất hiện nhưng lần này người đàn ông kia lại bắt được cổ chân anh . Nhưng không để hắn nắm được bao nhiêu giây thì anh bất chấp vặn người và dùng chân khác đá vào mặt của hắn , theo đó thì gọng kìm trên cổ chân anh được thả ra và anh ngay lập tức rời khỏi nơi đó .

" Chết tiệt ... Thứ kia đã chuẩn bị xong chưa ? " Haruto quay sang nhìn Haruki đang cố gắng hoàn thành ma trận . Cả người cô hiện giờ đã đầy rẫy vết thương và máu đã ướt đẫm hết cả lưng cô nhưng cô vẫn không để ý đến việc chữa trị mà chỉ cố gắng hoàn thành cho xong cái ma trận này .

" Sắp xong rồi ... Em chỉ cần anh cầm chân hắn thêm một vài phút nữa ... " Haruki thở dốc nói , máu từ bên khóe miệng của cô chảy xuống dưới cầm và rơi xuống dưới nền đất tuyết .

" Lần này nên thành công giữ hắn thêm được một vài năm nữa ... " Anh nhìn ma trận đang được hình thành trong tay của cô rồi nhìn sang người đàn ông .

Haruto biến mất khỏi bên cạnh cô rồi xuất hiện ở ngay trên đầu của người đàn ông . Hai tay của anh vòng qua đầu của người đàn ông rồi vặn ngược cổ hắn lại . Nhảy bật ra để tránh hai cánh tay đang vương lên định bắt lấy anh . Đôi mắt dị sắt của anh sáng rực hơn rồi máu cũng dần chảy xuống từ khóe mắt . Đồng thời từ miệng , mũi cũng bắt đầu chảy máu .

" Ngươi là kẻ phiền phức nhất mà ta từng gặp ... " Từ đằng sau anh xuất hiện vô số những lỗ đen nhỏ , tập trung ngay sau lưng anh . Người đàn ông kia tỏ vẻ ngạc nhiên khi nhìn thấy những lỗ đen này và tức giận gào lên như một con thú hoang.

" Ń̷͙͓͎̦̳̪̆͊̏͘g̵̪̗̿̾̾͠ư̷̦̹̺̺̂͑ơ̵̝̲̭͙̋i̴̮̙̝͛̈͑͗̚͘-̶̬̱̟̳̹͂̒̒́ " Chưa kịp nói xong thì từ những lỗ đen đó bắn ra vô số những đạn năng lượng màu tím , đỏ , đen . Hắn cố gắng tránh những đạn năng lượng đó , đặc biệt là cái màu đen và đỏ nhưng dưới hàng nghìn , thậm chí là hàng vạn quả đạn năng lượng chằn chịt , hắn cũng không thể không bị đánh trúng . Nhưng đa phần những quả đạn năng lượng đánh trúng hắn là màu tím .

Ngay khi vừa kết thúc đợt tấn công của anh , những lỗ đen vẫn không biến mất mà vẫn lơ lửng giữa không trung , nhẹ nhàng xoay tròn .

" T̵̛̛̬̈̽̕a̵̳̼̝͗̾̋̏̄̓͜ ̷͔͔̐̑̀s̸̼̔͌͊̐ẽ̸͎̰̆̚͜͠-̴̛̩̺̓͜͜ " Lần này , cô xuất hiện ngay sau lưng hắn , nở nụ cười đầu tiên kể từ khi trận chiến này bắt đầu . Một nụ cười thỏa mãn và đáng sợ ...

" Ngươi nên quay trở lại Vùng Chết đi , A̷̜͒̿̏-̶̪̪͖̿-̶̣̱̘̈-̴͇̞͔͆-̵̺̒̔o̴͙͉̭͑͠ . Không ai chào đón ngươi ở đây ." Vừa dứt lời , hai tay của cô sáng rực lên màu đen và những hoa văn kì lạ cùng phức tạp xuất hiện khắp cánh tay của cô . Ngay dưới chân của hắn hiện lên một vòng tròn ma trận nhỏ rồi nó to dần lên , bao phủ hết mảng đất mà ba người đang đứng .

Từ những lỗ đen kia một lần nữa bắn ra những sợi dây xích lớn , giam cầm người đàn ông từ tay , chân , eo và cổ . Hắn gào thét dữ dội trước sự giam cầm và vùng vẫy . Tiếng gào thét của hắn vang lên một cách chói tai và vang ra khắp cả hòn đảo .

" இப்போது, ​​வலிமைமிக்க கடவுளே, அவருடைய கருணையை மறுத்த பாவியைப் பார்க்கும்படி கேட்டுக்கொள்கிறேன்... "

( Hỡi Chúa Trời quyền năng , tôi xin Ngài hãy nhìn vào kẻ tội đồ đã từ chối lòng nhân từ cùng thương xót của Ngài ... )

" இறந்த மண்டலத்தின் கடவுளே, தயவுசெய்து அவரது தண்டனையிலிருந்து தப்பிய பாவியைப் பிடிக்கவும் ... "

( Hỡi vị thần của Vùng Chết , xin Ngài hãy bắt đi kẻ tội nhân đã trốn thoát sự trừng phạt của hắn ...)

" அவரைச் சேர்ந்த இடத்திற்கு அழைத்துச் செல்லுங்கள் ... "

( Đưa hắn trở lại nơi hắn thuộc về ... )

" அவரது அழுக்கு ஆத்மாவை எரிக்கவும் ... "

( Thiêu đốt linh hồn đã nhiễm bẩn của hắn ... )

" நித்திய இருளின் கீழ் அவரைக் கட்டுப்படுத்துங்கள் ... "

( Giam cầm hắn dưới bóng tối vĩnh cửu ... )

" இந்த மோசமான ஆத்மாவை நாடுகடத்த அர்ப்பணிக்க நாங்கள் சபதம் செய்கிறோம் ... "

( Chúng tôi nguyên dâng lên linh hồn thấp hèn này để lưu đày hắn ... )

" தயவுசெய்து எங்கள் வேண்டுகோளைக் கேளுங்கள் ... ... "

( Xin hãy nghe lời khẩn cầu của chúng tôi ... )

Cả hai người không ngừng lẩm bẩm những câu nói từ ngôn ngữ kì lạ . Thứ vòng tròn ma trận kia càng sáng rực lên và những ma trận văn kia chậm rãi tiến đến người đàn ông kia và bao trùm cả người hắn . Người đàn ông kia càng vùng vẫy và la hét dữ dội . Những gì hắn cố gắng làm có vẻ như đã thành công được một ít khi hai tay của hắn thoát ra được những sợi dây xích và đâm xuyên qua ngực của hai người . Máu tuôn ra không ngừng , gương mặt của cả hai trở nên trắng bệch và không còn sức sống . Cả người đều run rẩy nhưng hai người vẫn nở nụ cười miệt đối với người đàn ông và mở miệng ...

" மரணம் நித்தியம் . "

( Cái chết là sự vĩnh hằng .)

Vừa dứt lời , người đàn ông chỉ có thể gào thét trong phẫn nộ và đau đớn một lần cuối trước khi hắn bị nuốt vào trong một lỗ đen được tạo từ ma trận bên dưới chân .

Hai người đều ngã khụy xuống , máu chảy ra không ngừng từ ngực của hai người nhưng cả hai khi nhìn thấy Rocinante đang bị thả sợi dây chuyền ra thì đều tức giận hét lên .

" ĐỪNG ! ĐỪNG THẢ SỢI DÂY CHUYỀN ĐÓ ! " Rocinante giật mình nhìn hai người , bàn tay run rẩy nắm chặt sợi dây chuyền .

" Chết tiệt ... Không còn sức ... " Anh thở dốc nhưng cố gắng gượng người dậy . Anh đặt một tay lên ngực rồi tiến đến gần cô , đặt tay còn lại lên vai cô . Dưới lòng bàn tay của anh sáng lên màu vàng kim và bao trùm cả người cô .

Dưới ánh mắt của tất cả , những vết thương trên người cô dần được lành lại và biến mất . Nhưng anh thì lại không như cô , những vết thương của anh không hoàn toàn biến mất mà chỉ lành lại , ngăn không cho máu chảy ra nữa . Ngay cả vết thương ở giữa ngực của anh cũng chỉ lành được khoảng 1/3 .

" Haruki ... Nhanh ... Tiêu diệt ... " Anh chỉ có thể nói ra được một vài từ ngắt quãng như vậy trước khi ngã xuống , đập mạnh xuống nền tuyết .

Haruki nhanh chóng đỡ anh và nhẹ nhàng đặt anh nằm một tư thế thoải mái . Tuy rằng những vết thương bên ngoài của cô đã được anh chữa nhưng còn bên trong ? Tên chết tiệt kia trước khi bị kéo đi đã đưa vào bên trong người cô một vài con kí sinh được tạo ra từ linh hồn của hắn , kể cả anh trai cô . Hiện giờ cô chỉ có thể sử dụng khoảng thời gian ít ỏi còn lại để giết đi và khai trừ những kẻ đã bị tên đó kí sinh vào .

" Ngươi ... đừng thả sợi dây chuyền đó ... Cho đến khi ta xong việc ... " Haruki thở mạnh , nhìn nhóm người Doflamingo một cái rồi hai tay chắp lại trước ngực .

Khi mở ra thì có một vài quả cầu nhỏ ảo ảo bay lên nhẹ nhàng .

" ஒட்டுண்ணிக்கு ஆளானவர்களைக் கொன்று வெளியேற்றுங்கள் ..."

(Đi giết và khai trừ những kẻ đã bị ký sinh ...)

Những quả cầu hơi run rẩy rồi cũng bay lên , tản ra khắp nơi . Cô nhìn theo những quả cầu đó dần biến mất trước khi tầm mắt cô nhìn xuống hai quả cầu vẫn còn đang lơ lửng trước mặt .

" Bây giờ đến lượt bọn ta nhỉ ... " Cô cười nhẹ rồi gật đầu , tay luồng qua tay anh và siết chặt . Hai quả cầu khi có được sự cho phép của cô thì nó dần bay đến trước ngực hai người rồi chậm rãi đi vào cơ thể hai người .

Cô hộc một ngụm máu lớn rồi ngã người ra sau . Cái lạnh dần chiếm lấy cả người cô và tâm trí của cô dần rời xa thực tại , đưa cô vào một giấc ngủ sâu . Trước khi cô hoàn toàn mất đi ý thức , cô nghe thấy những tiếng la hét từ đằng xa ...

" Haruto ca ! Haruki tỷ ! "