" Marco ca , ngươi không cần phải luôn nhìn chằm chằm ta như vậy ... " Haruki dở khóc dở cười nhìn Marco . Kể từ khi cô trở về từ cuộc gặp mặt giữa các bản thể thì Marco đã luôn chú ý đến hai người và dường như không để cô hoặc anh hai rời khỏi tầm mắt .
" Ngươi nghĩ ta sẽ có thể cư xử bình thường sau khi ngươi hỏi câu hỏi kia sao ? " Marco chậm rãi nói , hai tay khoanh lại trước ngực .
Thật sự , ngày hôm đó đã khiến cho anh suýt nữa là mất kiểm soát khi nghe cô hỏi câu hỏi đầy ngớ ngẩn kia . Mối quan hệ giữa gia đình băng hải tặc Râu Trắng với hai người vẫn không hoàn toàn gắn chắt khi mà đã nhiều lần có mâu thuẫn xảy ra . Lần đầu tiên hai người rời đi sau cuộc cãi vã với anh , sự day dứt cùng hối hận luôn ăn mòn anh khi chính Marco biết rằng anh chính là lý do khiến cho hai người rời đi .
2 năm ... Hai người rời đi 2 năm mà không có bất cứ lá thư nào gửi về , khiến cho anh đã từng nghĩ rằng có phải hai người đã thật sự rời khỏi gia đình hay không ? Nhưng rồi cả hai quay trở lại , mặc dù anh vẫn luôn có cảm giác rằng có gì đó không đúng ở hai người nhưng rồi sự thật rằng cả hai đã quay trở lại và tha thứ cho anh đã che lại đi cảm giác mờ mịt đó . Mọi thứ trở lại bình thường như trước và anh đã nghĩ rằng mối quan hệ giữa hai người và băng hải tặc Râu Trắng đã được cải thiện và đang dần tốt hơn trước .
Sau đó , hai người lại nói rằng cả hai cần rời đi để gặp mặt một vài người quen ở quần đảo Sabaody . Anh đã tưởng rằng anh lại làm điều gì để khiến cho hai người một lần nữa muốn rời đi nhưng sau khi cả hai cố gắng giải thích thì anh mới thả lỏng ra . Và đặc biệt hơn khi mà anh và mọi người biết được rằng cả hai đã luôn xem trọng và bảo vệ tất cả mọi người kể từ giây phút cả hai được chính thức trở thành một thành viên trong gia đình . Thỉnh thoảng Marco sẽ vô thức hoặc cố ý chạm vào cổ của anh nơi mà kí hiệu của hai người để lại như một cách để làm dịu lại tâm trạng của anh .
Nhưng chỉ mấy ngày sau khi hai người rời đi , Marco nhận được cuộc gọi đến từ Haruki . Ban đầu anh cảm thấy khá khó hiểu khi không nghe thấy Haruto ở bên cạnh cô nhưng cô lại chỉ nói rằng anh có việc cần phải làm nên sẽ quay về trở hơn cô . Cả hai người nói chuyện với nhau về những chủ đề bình thường và hỏi thăm tình trạng hai bên ... cho đến khi giọng của cô đột nhiên thay đổi , từ sự nhẹ nhàng chuyển sang trầm xuống và có một chút gì đó ... tuyệt vọng .
===== Hồi tưởng =====
' Thatch ca vẫn không ngừng làm phiền anh nhỉ ? ' Marco và Haruki cùng cười cười khi Marco kể về việc Thatch đã luôn tìm cách bày trò trêu chọc anh những ngày qua .
" Khiến cho ta phải cất công dọn dẹp những tàn tích mà hắn để lại . Thậm chí những người khác cũng tham gia cùng với hắn ! " Marco nói , gương mặt hiện lên sự bất lực cùng vui vẻ .
' ... Vậy sao ? ' Marco khó hiểu nhìn con Den Den Mushi , gương mặt của nó mất đi sự vui vẻ mới nãy mà thay vào đó là trở nên có vẻ buồn hơn .
" Có chuyện gì sao , Haruki ? "
' Marco ca ... Ta có thể hỏi ngươi điều này không ? ' Giọng nói của Haruki cũng trở nên yếu ớt hơn .
" Được ... Ngươi muốn hỏi ta điều gì ? "
' Marco ca ... Nếu như bọn ta biến mất thì các ngươi sẽ làm gì ? ' Marco sững người , đôi mắt trợn to đầy ngạc nhiên nhìn con Den Den Mushi . Hai tay của anh run rẩy và siết chặt vào nhau .
Nếu như bọn chúng biến mất thì anh sẽ làm gì ?
Cái câu hỏi quái quỷ gì vậy ?!
Tại sao lại đột nhiên hỏi câu hỏi này !?
Tại sao bọn chúng lại có suy nghĩ như vậy !?
Marco không thể ngừng được những dòng suy nghĩa tiêu cực về những thứ có thể xảy ra , những lý do khiến cho cô nghĩ đến điều này ... Nhưng không phải trước khi hai người rời đi thì mọi thứ vẫn tốt sao ? Không phải hai người còn dặn dò với tất cả mọi người rằng nên chăm sóc bản thân và đừng để bọn chúng lo lắng sao ? Không phải hai người đã chứng tỏ rằng cả hai quan tâm đến mọi người như thế nào qua những kí hiệu mà bọn chúng đặt lên người sao ?
' Marco ca ? ' Anh vương tay run rẩy cầm lên con Den Den Mushi , cổ họng như bị một thứ gì đó chặn lại khi anh không thể nào nói được gì .
' Marco ca ... Ngươi có còn ở đó không ? ' Marco có thể nghe được sự mệt mỏi bên trong giọng nói của cô .
" Haruki ... Đã có chuyện gì xảy ra sao ? "
' Không ... Ngươi không cần lo lắng cho bọn ta ở bên đây . Mọi thứ vẫn đang diễn ra bình thường và suôn sẻ .'
" Haruki , ngươi đừng nói dối ta ... Chắc chắn phải có chuyện gì đó xảy ra thì ngươi mới đột nhiên hỏi câu hỏi đó ! " Marco tức giận nói .
' Tất cả đều đang dưới quyền kiểm soát của bọn ta ! ' Marco ngạc nhiên khi nghe thấy cô tức giận nói lại .
' Ta biết ngươi không thích câu hỏi này nhưng ta muốn câu trả lời từ ngươi lúc này ... Làm ơn ... '
Làm ơn ?
Marco chưa bao giờ nghe thấy sự mệt mỏi cùng yếu đuối của Haruki như thế này ngoài lần anh và những người khác quay trở lại quá khứ của hai người . 'Làm ơn' không phải là một từ phù hợp với hai người ...
Nó khiến cho anh cảm giác rằng cả hai dường như đã không còn có thể mỉm cười như trước , không phải là người em mà anh luôn nghĩ rằng thật mạnh mẽ và kiên cường ...
Nó khiến cho cả hai trở nên yếu đuối hơn và khiến cho tim của anh đau đớn không ngừng ...
" Haruki ... Ta không biết phải làm gì ... Các ngươi không thể nào lại đột nhiên biến mất được ... Ta sẽ không biết được lý do tại sao các ngươi lai biến mất ... "
' Ngươi không cần phải lo lắng như vậy , Marco ca ... '
" Những năm qua thật sự không là gì đối với các ngươi sao ? "
' Marco ca , ngươi đang nói như ta đang coi thường các ngươi ? ' Haruki gằn giọng nói .
" Ta- "
' Ngươi nghĩ những kí hiệu bọn ta để lại trên người các ngươi để làm gì ? Làm cảnh ư ? Ngươi nghĩ bọn ta có thể tùy thích để lại kí hiệu lên người khác sao ? Những kí hiệu đó kết nối với linh hồn bọn ta , Marco ca ... Mỗi khi các ngươi gặp chuyện , nó sẽ báo hiệu cho bọn ta biết ... '
' Và mỗi lần như vậy không phải làm một cảm giác yêu thích gì đâu ... Ngươi có thể cảm nhận được trái tim của ngươi bị giật mạnh và nó sẽ khiến cho ngươi không thể nào thở được bình thường ... Ngươi nghĩ bọn ta yêu thích cảm giác đó sao ? ' Marco không thể nào nói được gì lại . Anh biết được rằng nếu như bất cứ ai trong số bọn anh gặp chuyện thì chính kí hiệu này sẽ báo hiệu cho hai người nhưng anh không thật sự biết được nó báo hiệu bằng cách nào .
' Marco ca ... Ngươi có thể nghi ngờ ta bất cứ việc gì nhưng đừng bao giờ nghĩ rằng ta không yêu các ngươi ... Bọn ta có thể tàn nhẫn , có thể vô cảm nhưng đối với gia đình , đối với các ngươi ... Bọn ta không thể nào ... ' Haruki nghẹn ngào nói . Marco thật sự cảm thấy hối hận khi có suy nghĩ rằng hai người không quan tâm đến bọn anh , đến lão cha ...
Nhiều lúc anh cũng tự cảm thấy chính mình thật ngốc ...
' Hmm ? ' Marco nghe thấy cô ngạc nhiên kêu lên vì thứ gì đó , sau đó anh chỉ còn có thể nghe thấy được những tiếng nói chuyện không rõ giữa cô và ai đó ....
' ... trở về .'
' .... chuyện với ai ? '
' ... ai làm ? '
' ... đã quyết định ? '
' ... không có chuyện gì .'
" Haruki ? " Marco nhẹ giọng gọi tên cô . Sau một lúc thì cô mới quay trở lại nhưng không để anh nói gì thì cô đã nhanh chóng nói một câu trước khi kết thúc cuộc gọi.
' Bọn ta rất yêu ngươi , Marco ca . Gửi lời chào đến những người khác giúp bọn ta .'
Marco nhìn chằm chằm con Den Den Mushi rất lâu trước khi bị cắt ngang những dòng suy nghĩ bởi tiếng gõ cửa của Thatch .
" Đến giờ ăn trưa rồi , Marco ! Nhanh rời khỏi phòng đi ! "
" Được ... "
Có lẽ tối nay anh sẽ gọi lại và hỏi cho ra được chuyện này ...
======== Kết thúc hồi tưởng ============
" Nhưng không phải bọn ta đã quay trở lại rồi sao ? " Haruki mỉm cười nhìn anh rồi đột nhiên cô và Marco bị thu hút bởi tiếng kêu của con hải âu giao báo . Cô ra hiệu cho nó bay xuống rồi lấy ra một chút đồng tiền .
" Để xem ngày hôm nay có tin tức gì hay ho không ... " Cô lấy xuống tờ báo rồi đặt những đồng tiền vào chiếc túi dưới chân của nó .
Ngay khi vừa lướt qua tựa đề , trên môi của cô xuất hiện một nụ cười đầy thích thú khiến cho Marco khó hiểu .
" Có chuyện gì sao ? " Haruki lắc đầu rồi gấp tờ báo lại .
" Không có chuyện gì . Đây , ngươi cầm đi ." Marco cầm lấy tờ báo rồi nhìn xuống tựa đề đầu tiên .
' GOL . D . ROGER GIAO CHIẾN VỚI SƯ TỬ VÀNG SHIKI !! BĂNG HẢI TẶC ROGER THÀNH CÔNG TRỐN THOÁT , SHIKI BIẾN MẤT SAU CUỘC CHIẾN !! '
Marco biết rằng hai người không mấy yêu thích Roger nhưng tại sao cô lại mỉm cười khi đọc được tiêu đề này ?
" Ta sẽ đi tìm anh hai nên ngươi đi tìm Thatch trước đi ." Haruki nghiêng đầu nhìn Marco rồi rời đi . Đôi huyết mâu hiện lên sự thích thú cùng vui vẻ ...
' Tik tok ... Tik tok ... '