Ở trong lòng bi phẫn, Xán Xán mơ mơ màng màng ngủ thiếp đi…
Nói Xán Xán ăn uống no đủ ngủ thiếp đi, nhưng trong phòng này một người
khác vẫn còn chưa ngủ, chính là Triệu Noãn Noãn vì chuyện mấy hôm trước
với Xán Xán.
Từ ngày cùng Xán Xán ngủ chung một chỗ, nói những
lời đó, Triệu Noãn Noãn phát hiện mình vốn không khống chế được việc chú ý nhất cử nhất động của Xán Xán, điểm này làm cho hắn rất là khó chịu.
Mình rõ ràng không thích nữ nhân, tại sao phải có ý nghĩ như vậy? Chẳng lẽ nói hắn thật…
Nhưng hắn biết điều này là không thể nào, bọn họ biết lâu như vậy, nếu
như hắn thật đối với nàng có cảm giác, sẽ không đến bây giờ mới nhận
thấy được. Hơn nữa Xán Xán cũng chỉ là đem hắn làm bạn tốt để đối đãi,
cũng không tị hiềm, nếu như nàng biết ý nghĩ của mình, sẽ nhìn hắn như
thế nào? Rồi hãy nói, bây giờ cũng không phải là hắn còn một vấn để khác sao, còn có một Cao Vũ nữa, Cao Vũ làm sao bây giờ?
Về tình về lý, hắn cũng không nên có ý nghĩ như vậy.
“Ai…” Triệu Noãn Noãn thở dài, phiền não đến chết.
Bỗng nhiên, phòng ngoài truyền tới tiếng kêu kỳ quái, thật giống như…
Xán Xán !
Chuyện gì xảy ra? Triệu Noãn Noãn lập tức từ trên giường, mở cửa phòng
xông ra ngoài, đúng lúc đụng phải Cao Vũ cũng bị tiếng kêu đánh thức,
cũng chạy tới xem xét.
“Ai u…” Thanh âm từ trong phòng Xán Xán truyền tới.
Triệu Noãn Noãn nóng nảy, bắt đầu gõ cửa phòng của nàng, “Xán Xán!
Ngươi làm sao vậy? Mở cửa nhanh!” Trong phòng thanh âm hừ hừ vẫn còn
tiếp tục, cửa lại không mở. Hắn hoảng lên, thối lui mấy bước chuẩn bị xô cửa.
“Ngươi gấp cái gì?” Cao Vũ vẫn thờ ơ lạnh nhạt một phát bắt được cánh tay của hắn, sắc mặt có chút âm trầm.
“Ngươi lôi kéo ta xong chưa? Không thấy Xán Xán đã xảy ra chuyện gì à!” Hắn lòng như lửa đốt, sợ Xán Xán xảy ra chuyện gì.
Cao Vũ ý vị thâm trường nhìn hắn một cái, giật giật đôi môi, một hồi lâu nói, “Không phải là có chìa khóa sao?”
“Không còn kịp rồi!” Triệu Noãn Noãn hất hắn ra, hướng cửa đánh tới.
“Ba !” Cùng lúc đó Xán Xán mở cửa ra đụng phải hắn.
“Ai u…” Xán Xán suy yếu gọi một tiếng, cong lưng, ôm chặt bụng.
“Sao vậy? Đụng đau đến vậy sao?” Triệu Noãn Noãn bận rộn một phen đỡ
lấy nàng, “Ngươi đừng lắc đầu nha! Rốt cuộc là đụng đau ở nơi nào? Mau
cho ta xem một chút!”
Xán Xán chẳng qua là nhắm hai mắt, vẫn lắc đầu.
“Hắn là đau bụng.” Cao Vũ một câu điểm phá.
“Cái gì?” Triệu Noãn Noãn vội cúi đầu nhìn về phía Xán Xán, gặp nàng rốt cục gật đầu.
“Đau… Đau…” Không sai, nàng mới vừa ngủ thẳng cẳng một lúc, bỗng nhiên
bị đau bụng thức tỉnh, vốn còn muốn nhịn một chút, kết quả là rất đâu,
rốt cục không nhịn được kêu lên thành tiếng.
“Này, vậy phải làm sao bây giờ?” Từ trước tới nay chưa bao giờ gặp loại chuyện này Triệu
Noãn Noãn thoáng cái cũng luống cuống thần trí, trong tay giữ Xán Xán,
nhưng không biết bước kế tiếp nên làm như thế nào .