tôi dở văn vl
hmmm... chương này có được tính là 18+ không nhể?
----------------------------------------------------
Rất lâu về trước, ở một đất nước xa xôi với cái tên Exsibus được mệnh danh là vùng đất của những vũ công.
Nghe đến đây chắc cũng có thể dễ dàng đoán ra được vì sao. Exsibus không phải là đất nước mạnh về quân sự, cũng như không mặn mà lắm với ma thuật nhưng họ lại có một thứ mà các quốc qua khác phải ngưỡng mộ, đó là khiêu vũ.
Hàng năm thì có hàng trăm những buổi biểu diễn, hàng trăm những cuộc thi khiêu vũ diễn ra tại vùng đất này.
Người dân đất nước và cả chính quyền, ai ai cũng coi trọng nghệ thuật khiêu vũ và xem như là truyền thống quốc gia. Họ tự hào về truyền thống đấy đến mức mà cũng dễ hiểu khi họ xem Exsibus là nơi có những điệu nhảy, những vũ công tuyệt vời thất thế giới. Và đấy cũng là lý do mà hàng năm có rất là nhiều người từ khắp quốc gia phải đi một quãng đường dài đến đây chỉ để xem những tiết mục khiêu vũ.
Do khiêu vũ được coi trọng như vậy nên có rất nhiều vũ công đã trở thành những con người có địa vị cao, giàu có, có tiếng nói trong xa hội và thậm chí còn có thể đứng trước vua của đất nước.
Và tất nhiên không phải vũ công nào cũng giàu. Do số lượng rất nhiều nên cạnh tranh là không thể xảy ra. Những vũ công họ ganh đua nhau để có được địa vị cao trong xã hội, có những người từ tầng lớp thấp trở nên giàu có hoặc có những người vẫn mãi ở dưới đáy.
Nhưng trong số hàng ngàn những vũ công liên tục ganh đua nhau thì ngay tại chiếc ghế số một của đất nước đã có người ngồi lên và đương nhiên không một ai khác có thể ngồi trên đấy ngoài cô gái vũ công với biệt danh "Bạch Vũ". Một cái tên mà hể nhắc đến là không ai mà không biết. Được xem là nữ hoàng khiêu vũ với những động tác mà cô ấy thể hiện trên sân khấu cùng với bộ váy trắng quen thuộc trông cứ như lông vũ bay lượn theo gió giữa những cánh đồng cỏ xanh biếc.
Những bước nhảy của cô điêu luyện đến hớp hồn mỗi ai may mắn được chiêm ngưỡng những động tác khiêu vũ đấy.
Cô cũng xuất thân từ tầng lớp hạ lưu không có tiếng nói nhưng tạo hóa lại cho tặng một tài năng khiêu vũ không ai có thể sánh bằng.
Chưa kể đến việc cô gái sở hữu một vẻ đẹp không ai sánh bằng, một vẽ đẹp được cho là thiên thần giáng trần.
Cô gái vũ công đấy là số một của đất nước, là một hình tượng độc nhất mà ai cũng muốn theo đuổi. Một hình tượng tài sắc vẹn toàn.
Và dĩ nhiên chính cô gái đấy cũng nhận thức được vị trí của mình và luôn cố hết sức để duy trì nó. Với cô việc khiêu vũ giống như mạng sống vậy, không thể tách rời. Khiêu vũ đã cho cô tất cả, cho cô cuộc sống mà mọi người hằng ao ước, một cuộc sống mà vật chất hay của cải hoặc... mọi thứ, có được mọi thứ. Thậm chí cô còn có tiếng nói trong chính trị và còn được các quý tộc khác tôn trọng.
Tài phải đi đôi với đức, đấy mới là hoàn hảo. Cô biết rõ điều đấy nên dĩ nhiên cô đệ nhất vũ công đấy luôn đối sử tốt với mọi người xung quanh, hiền lành nhân từ với trẻ em, luôn động viên và là người truyền cảm hứng cho tất cả các vũ công khác cố gắng phấn đấu trong nghệ thuật.
Đối với cô, đây là khoảng thời gian tuyệt vời nhất.
Nhưng... Cái gì cũng có mặt trái của nó.
Trước những người, những vũ công khác luôn đem lòng ngưỡng mộ thì ẩn sâu trong phần tối của xã hội... Vẫn luôn tồn tại những con người, những kẻ hám danh hám lợi luôn trực chờ tìm cách để hạ bệ cô gái vũ công đấy.
Cô gái vũ công đấy cũng biết được điều đấy nên tận dụng quyền lực của mình để luôn tránh những kẻ đó.
Nhưng đâu ai đoán trước được tương lai.
Trong một đêm nọ, tại một nhà hát lớn nhất thủ đô. Mọi người tấp nập kéo nhau để bên trong để được chiêm ngưỡng cô gái đệ nhất vũ công đấy biểu diễn.
Buổi biểu diễn nãy có thể coi là cực kỳ quan trọng vì không chỉ có người từ các quốc gia khác nhau mà còn có cả những vị quan chức lớn cũng từ nhiều quốc gia cũng kéo đến đây thưởng thức buổi khiêu vũ.
Tưởng chừng nhưng sẽ diễn ra tốt đẹp thì đột nhiên vua của Exsibus, cũng tham dự ở ghế khán giả, lên đau tim bất ngờ và chết một cách bí ẩn khi buổi khiêu vũ chỉ mới mở màn được vài phút.
Cả nhà hát hoảng loạn và buộc phải dừng buổi biểu diễn lại.
Sau đêm biểu diễn bất thành. Cả đất nước rơi vào hỗn loạn.
Mọi cuộc điều tra diễn ra ngày đêm.
Người ta nghi ngờ đây là một cuộc ám sát bởi nhà vua trước giờ vẫn chưa bao giờ có biểu hiện lạ về sức khỏe cả.
Mọi chuyện dần trở nên phứt tạp theo hướng tiêu cực hơn khi mà chính cô gái đệ nhất vũ công đấy bị cho vào viện tình nghi.
Người trong chính quyền nghi ngờ cô không phải là không có lý do. Trong quá khứ thì cô đã không ít lần dấn thân vào giới chính trị và đã vài lần mâu thuẫn trực tiếp với vua. Mâu thuẫn thì cũng đã giải quyết bằng việc thống nhất ý kiến nhưng mọi người lại nghĩ rằng cô vẫn chịu thuyết phục và âm thầm lập kế hoạch ám sát nhà vua.
Nghe qua thì rõ ràng là vô lý, nếu thực sự là do cô làm thì đâu có điên mà lại ám sát ngay buổi biểu diễn rất quan trọng như vậy.
Nhưng trong cái vô lý đấy lại có cái hợp lý khi lại có luồng ý kiến cho rằng đó là để tạo chứng cứ ngoại phạm khi lúc đấy cô đứng trước cả ngàn người chứng kiến.
Thực hư ra sao thì chỉ có người trong cuộc mới biết được.
Chỉ riêng về cô gái đệ nhất vũ công đấy, những kẻ nấp sau bóng tối luôn chờ đợi đã ra mặt để vùi dập cô xuống.
Họ liên tục đưa ra những tin đồn không biết là thật hay giả về cô nhưng tất cả đều rất tiêu cực.
Rồi cho đến một ngày, người trong chính phủ đã đưa ra một loạt bằng chứng để buộc tội cô mặt dù cô có đưa ra hàng loạt những chứng cứ ngoại phạm nhưng bọn họ cứ liên tục dồn ép cô khiến cho mọi chuyện dần dẫn đến đỉnh điểm là bị bắt giam trong một nhà tù cách xa thủ đô.
Mọi người bàn tán xôn xao khắp nơi, những kẻ kèo dưới nay thừa cơ hội để chiếm các vị trí mà cô từng đạt được và vấn liên tục khiến cho người dần ngày càng có thêm suy nghĩ tiêu cực về hình tượng tỏa sáng một thời ngày đấy.
Riêng cô, bị giam trong ngục nhưng vẫn không còn yên thân, bọn chính quyền này lợi dụng việc đang bị bắt mà liên tục biến cô thành đồ chơi cho chúng. Chính vì cô có một nhan sắc không thể bàn cãi nên những tên đàn ông luôn thèm muốn cơ thể đó.
Những ngày trôi qua sau đó với cô như là địa ngục, chúng liên tục "chơi đùa" với cái cơ thể hoàn hảo đấy và không cho cô tự sát.
Còn bên ngoài thì mọi người tảy chay và dần cho cô vào quên lãng. Vua thì cũng có người mới cai trị, vị trí số một nay đã không còn vì mọi người vẫn đấu đá nhau tranh giành cái ghế đó.
Rồi cho đến một ngày, cô bị lôi đến một căn biệt thự rộng lớn của một tên quý tộc có chức vụ cao trong chính quyền.
Cô buộc phải thỏa mãn thú tính của hắn hoặc là chúng sẽ ném cô vào khu vực toàn những tên tử tù đầy thú tính.
Không còn cách nào khác ngoài việc đêm cô đã phải để hắn chơi đùa với cơ thể.
Rồi đột nhiên hắn nói.
-[ Nhìn cô thảm hại hơn tôi tưởng, mặt dù trông cô vẫn còn rất ngon. Cô biết đấy, Có vẻ như ông trời đã đứng phía tôi ]-tênquýtộc
Cô gái vẫn im lặng trong khi hắn vẫn liên tục "làm việc".
-[ Lúc đó ai cũng ngưỡng mộ cô, tôi cũng thế, tôi ngưỡng mộ cái cơ thể này, nó liên tục làm tôi muốn đục vỡ nó. Nhưng đâu có dễ như vậy... ]-tênquýtộc
Hắn khựng lại một chút rồi lại tiếp tục.
-[ Nhưng như tôi vừa nói, có vẻ như ông trời đã đứng về phía tôi... Tên vua tiền nhiệm đấy thật sự rất khó xơi ]-tênquýtộc
Cô gái bỗng mở to hai con mắt và nhìn hắn.
-[ Bất ngờ hả? Mà cũng phải thôi, lôi cô vô vấn đề này, cũng bởi cô đã dấn quá sâu vào chính trị rồi. Cơ mà mấy tên luôn đứng kèo dưới cũng rất thích đấy, bọn chúng đồng ý hợp tác không một chút do dự ]-tênquýtộc
Cô gái vùng vẫy nhưng hắn vẫn giữ lại được.
-[ VẬY LÀ DO CÁC NGƯƠI!!! ]-cô gái
-[ Ờ... Đúng vậy. Mà cô biết tại sao bây giờ tôi lại nói không? Vì cũng sẽ chẳng có ai tin cô đâu, mọi người bây giờ đã quên mất rồi, hình tượng độc nhất một thời ngày đấy giờ cũng chỉ là con điếm cho bọn tôi đùa giỡn mà thôi ]-tênquýtộc
-[ CẶN BÃ!!! ]-cô gái
-[ Này, cô nên biết vị trí của mình hiện tại đi. Một con điếm thì có thể làm được gì? Cuộc đời của cô bây giờ không phải do cô quyết định được nữa rồi ]-tênquýtộc
Sau đêm hôm đó, cô gái lại bị bắt vô nhà giam. Cô tức tối, tuổi thân cho số phận, căm hận những tên cặn bã đã khiến cô trở nên nông nỗi này.
Trong phòng giam đầy tăm tối, cô gái bật khóc nức nỡ vì số phận của mình, vì những gì mình đã làm cuối cùng cũng chẳng vì cái gì cả. Cô khóc nhưng trong lòng lại hận, căm ghét.
Cô rất muốn tự vẫn nhưng chúng đã sử sự một loại ma pháp sẽ khiến cô ngủ ngay khi cô quyết định kết liễu đời mình.
Bất lực trước sỗ phận, thậm chí còn không thể tự quyết định cái chết.
Cô chỉ biết liên tục khóc trong căn phòng giam có một chút ánh sáng mở ảo từ ánh trăng qua cửa sổ.
Cô biết đây là số phận nên không còn cách nào khác ngoài việc phải đi theo nó.
Nhưng rồi...
-( Ai đó? )-cô gái
Một bóng người lấp ló qua những thanh xong sắt của phòng giam. Do vẫn còn quá tối nên cô không thể thấy được ai đang đứng. Trong lúc đấy cô lại nghĩ rằng chắc chỉ là một tên cai ngục đang muốn giở trò với cô trong lúc mọi người đang ngủ say.
Cô chuẩn bị tinh thần cho điều sắp sảy ra.
Nhưng bất ngờ thay, bóng người đó chỉ đứng yên một chỗ. Ánh sáng từ mặt trăng đột nhiên rọi sáng vị trí đấy, một người con trai mặt một bộ đồ đen đi cùng với mũ trùm đầu và mang một chiếc mặt nạ trắng trông rất đáng sợ.
-[ N-ngươi là ai? Ngươi muốn làm gì? ]-cô gái
-[ Đau đớn lắm đúng không? ]-người lạ mặt
Tên đấy cất tiếng nói khiến cô giật mình nhẹ. Cô quay mặt đi rồi lại quay lại nhìn hắn.
-[ Ý... Ngươi là gì? ]-cô gái
-[ Mấy tên chính phủ này chỉ toàn cặn bã, thứ đã liên tục khiến chúng ta phải ở dưới đáy của cuộc đời ]-người lạ mặt
-[ ... ]-cô gái
-[ Ta chi muốn hỏi lại. Ngươi có hận bọn chúng không? ]-người lạ mặt
Cô gái im lặng trong sự do dự vì cô đang sợ hãi trước một người lạ mặt trông rất đáng sợ và lại hỏi mấy câu như này.
-[ C-có... Bọn cặn bã đó đáng phải chết ]-cô gái
Tên đấy bật cười một cái rồi ném cho cô một viên ngọc.
-[ Quyết định nhanh lên rồi gặp ta ở ngọn đồi phía Tây ]-người lạ mặt
Tên đấy biến mất trong màn đêm.
Cô gái nhìn viên ngọc và nghĩ về những gì mà mình vừa trải qua và nhưng câu hỏi của tên lạ mặt lúc nãy. Cô không hiểu ý của hắn là gì mà làm sao cô có thể gặp hắn được trong khi cô lại bị gian như vậy.
Cô gái chạm vào viên ngọc.
Đột nhiên viên ngọc phát sáng và cô cảm nhân cơ thể có gì đó rất kỳ lạ. Một nguồn năng lượng từ đâu ra lại bộc phát bên trong cơ thể cô.
Cô giật mình rút tay về trong sợ hãi và nhìn vào hai bàn tay.
Rồi bỗng dưng một vòng tròn ma pháp hiện lên trên đôi bàn tay yếu đuối đấy.
-[ Đây là... Ma pháp? ]-cô gái
Cô gái nhìn lại viên ngọc, cô suy ngẫm một hồi thì lại quyết định cầm nó lên tay, nắm chặt.
Cô lại cảm nhận được nó, một nguồn năng lượng bộc phát mạnh mẽ bộc phát mãnh liệt bên trong cơ thể.
Những tiếng khóc trở thành tiếng cười.
Đêm hôm đó, khi mọi người vẫn còn đang say giấc.
Đột nhiên một tiếng nổ phát ra tại khu giam giữ rồi lữa lan ra khắp nơi.
Mọi người trong biệt thự hoảng sợ cố gắng thoát thân, trong đó có tên quý tộc.
Khi đang cố chạy thoát thì bỗng hắn bị một lực nào đó kéo lại. Hắn bay thẳng vô trong căn biệt thự đang cháy rực.
Lực kéo dừng lại, hắn ngã xuống nay sãnh chính. Một cô gái hiên ra đứng ngay trước mặt hắn.
-[ C-cô! ]-tênquýtộc
Hắn bất ngờ trước cô gái với nét mặt đầy giận dữ và thù hận trước mặt.
-[ Là cô đã gây ra?!!! ]-tênquýtộc
Cô gái im lặng và giáng một đòn sét ngay trên đầu khiến hắn hét lên trong đau đớn.
Cô lại liên tục tra tấn hắn băng nhiều cách khiến hắn phải quỳ lạy, van xin cô dừng tay.
Nhưng...
-[ Ông trời đứng về phía ngươi đâu rồi? ]-cô gái
Tên quý tộc sợ hãi nhìn cô gái với một cặp mắt đầy máu lạnh.
-[ Làm ơn... Hãy tha cho tôi!!! Tôi rất xin lỗi vì mọi chuyện!!! ]-tênquýtộc
-[ Xin lỗi làm gì cho mất công, đằng nào thì số phận của ngươi đâu phải do ngươi quyết định ]-cô gái
Sau đó cả căn biệt thự nổ tung.
Một lúc sau, tại cánh đồng cỏ trên đồi phía Tây căn biệt thự.
Cô gái từ từ tiến đến hình bóng mờ ảo dưới ánh trăng đang đứng ngay trên đỉnh đồi.
Cô đi ngang qua một tên lạ mặt tóc vàng khác đang ngồi dựa một tảng đá bên cạnh. Cô nhìn tên đấy còn hắn chỉ đáp lại.
-[ Nhanh đi ]-tên tóc vàng
Cô tiếp tục bước chậm rãi đến đỉnh đồi.
Cô dừng lại, đứng ngay phía sau lưng hắn.
-[ Cô quyết định hơi lâu đấy ]-người lạ mặt
-[ Do có một vài vấn đề cá nhân cần phải giải quyết ]-cô gái
Tên lạ mặt bật một tiếng người nhẹ. Mây tan dần lộ chiếu sáng vị trí cả người đang đứng.
-[ Cô tên gì? ]-người lạ mặt
Cô gái im lặng vài giây rồi trả lời.
-[ Janna... Janna Whisper ]-Janna
Tên đấy quay người lại, nhìn Janna.
-[ Hmph... Janna, ta là Arno(Nero) chào mừng đến với SIN-X ]-Arno(Nero)
---------------------------------------------------------------
XONG!!!
cuối cùng tôi cũng vượt qua cơn lười để hoàn thành chương này
cảm giác nhẹ hết cả người
by the way có ai bị chặn truyenwiki1.com ko vậy?
bây giờ tôi phải f a k e i p mới vô được đấy