Vội đến mức ăn cơm cũng đợi không được?
Sau khi phục vụ nhẹ nhàng gõ cửa phòng xong thì đi, tôi vội vàng phân phó Đầu Trọc bên cạnh: "Đợi lát nữa bên trong có xảy ra bất cứ chuyện gì đi nữa, tôi không bảo anh ra tay thì anh cứ xem như không có chuyện gì xảy ra đi, có biết chưa?"
Sự tình việc này vô cùng quan trọng, giọng nói của tôi rất nghiêm túc, Đầu Trọc nghe được thì cả người sửng sốt, vội vàng gật đầu.
"Chị đại ơi, tôi cảm thấy chị càng ngày càng giống với đại ca tôi rồi đó, nhìn cái giọng điệu ban nãy ấy."
"Bảo anh đừng có nói chuyện mà!"
Tôi liếc qua một cái, Đầu Trọc lập tức ngậm miệng lại. Giây tiếp theo cửa phòng mở ra.
Tăng Vượng Tài mặc một chiếc áo sơ mi trắng đứng ở cửa, trong túi áo còn cắm một đóa hoa hồng. Nhìn thấy tôi, ông ta lấy hoa hồng xuống đưa cho tôi: "Ngạo Sương, đóa hoa hồng này xinh đẹp giống như cô vậy. Lúc cô còn chưa đến, là nó đã ở cùng tôi, giống như là cô đang ở bên cạnh tôi vậy đó."
Đang nói thì ông ta cầm hoa hồng đưa qua hướng tôi. Cả người tôi liền nổi cả một lớp da gà. Ngay cả Đầu Trọc bên cạnh cũng nhịn không được run cầm cập, mắng một câu: "Con mẹ nó cái lão già biến thái này là ai vậy hả?"
Vừa nhớ đến mục đích hôm nay tới đây, tôi gạt ba đi cảm giác run rẩy nở nụ cười nhận lấy đóa hoa.
Đi vào phòng mới phát hiện, cái lão già này vậy mà còn chuẩn bị bữa ăn tối bên ánh nến trong phòng, rượu vang đỏ khẽ lay động dưới ánh nến. Chỉ là nhìn ba dáng bụng phệ của ông ta đứng trước bàn ăn, trong nháy mắt tôi cảm thấy khẩu vị đều bay mất. Tôi đi qua trực tiếp nói rõ mục đích đến đây.
"Cục trưởng Tăng, đơn đăng ký và hợp đồng cháu đều đã mang đến rồi, chú ký giúp cháu với ạ."
Tăng Vượng Tài nhìn lướt qua hợp đồng một cái, đẩy ly rượu vang đến trước mặt tôi: "Thời gian ăn cơm còn bàn chuyện giấy tờ gì chứ. Ăn cơm trước đi, ăn xong rồi Honey nói cái gì thì là cái đó."
Honey, Emma, những cái tên này giống y đúc tên mấy con chó cỏ trước kia nhà tôi nuôi. Mẹ nó kêu tôi như kêu cún vậy.
Vậy mà còn nói tôi nói gì thì là cái đó. Nói không chừng trong mấy thứ đồ này đã bị ba thuốc mê gì rồi cũng nên. Nếu như tôi ăn rồi, còn không phải là ông ta nói cái gì thì là cái đó sao?
Tôi cầm ly rượu lên lắc lắc, đứng lên nghiêng người ngã vào lòng của Tăng Vượng Tài. Tôi ôm lấy cổ ông ta, cầm ly đưa tới miệng ông ta. Ông ta quả nhiên bị dọa sợ, vội vàng dùng tay ngăn lại: "Honey em làm gì vậy?"
"Sao vậy? Cháu giúp cục trưởng uống rượu, cục trưởng không thích sao?"
Giọng của tôi rất quyến rũ mềm mại, trong đầu thì cố gắng tưởng tượng Tăng Vượng Tài thành hình dáng của Lưu Đức An.
"Thích. Đương nhiên là thích rồi. Chỉ là rượu này là chuẩn bị cho em..."
Sắc mặt Tăng Vượng Tài hơi mất tự nhiên. Thì ra ly rượu này thật sự có vấn đề!
"Còn chia cái gì mà của cháu của chú chứ. Của cháu không phải là của cục trưởng chú sao? Cháu giúp chú uống..."
"Đừng đừng..."
Ha ha, ông ta liều mạng chống cự, tôi cũng không làm khó ông ta nữa. Cười duyên đặt ly rượu xuống bàn, giơ tay cầm lấy đơn đăng ký sử dụng đất nghĩa trang đến trước mặt ông ta: "Cục trưởng không uống cũng được, vậy chú ký tên đóng đấu vào tờ đơn này đi, cháu sẽ tạm tha cho chú."
Vừa nghe thấy không phải uống rượu, Tăng Vượng Tài liền lưu loát phê duyệt đơn đăng ký, còn đóng luôn cả dấu.
"Xong rồi, vậy tiếp theo nên tới phiên em uống rồi đi?"
Bàn tay to của ông ta đặt lên eo tôi. Đầu Trọc đứng bên cạnh hai mắt như muốn phun ra lửa, hận không thể cắt Tăng Vượng Tài ra thành trăm nghìn mảnh. Nhưng anh ta đã nhìn ra được mục đích của tôi, nên cũng không dám phá hư kế hoạch.
"Đừng vội..."
Tôi lấy từ trong ngực ra một tấm thẻ ngân hàng chín tỷ đồng, quơ quơ trước mặt Tăng Vượng Tài, sau đó đặt xuống trước mặt ông ta. Lại cầm bản hợp đồng đã chuẩn bị sẵn đặt tới trước mặt ông ta, làm nũng nói: "Vẫn còn cái này nữa này. Chú cũng giúp cháu làm luôn nhé cục trưởng?"
Tăng Vượng Tài không phải kẻ ngốc. Phê duyệt nghĩa trang cũng chỉ là chút việc nhỏ. Chỉ cần bản hợp đồng này không thay đổi, nghĩa trang được duyệt rồi cũng vô dụng.
Lần này ông ta khăng khăng muốn tôi uống ly rượu kia trước. Tôi cũng hết cách, đành phải thẹn thùng nói: "Hay là như vậy đi. Cục trưởng chú nhắm mắt lại, cháu hôn chú một cái. Sau đó cháu ở một bên uống rượu, còn chú ở một bên giúp cháu làm, thế nào?"
"Được được được!"
Lão già dê nói một lúc ba chữ được, sau đó nhắm mắt lại.
Tôi nhanh chóng đưa mắt ra hiệu cho Đầu Trọc, hôn ông ta!
"Cái gì? Bảo ông đây đi hôn cái đồ con rùa này á?" Đầu Trọc trong nháy mắt bùng nổ.
"Honey, hôn nhanh nào."
Lão già kia muốn mở mắt ra, tôi vội vàng lấy tay che mắt ông ta lại. Sau đó dùng tay còn lại đổi ly rượu trước mặt ông ta với ly rượu của tôi, lại đưa mắt ra hiệu cho Đầu Trọc.
Đầu Trọc hùng hùng hổ hổ cuối cùng vẫn là thỏa hiệp. Anh ta bay nhanh đến nhấp một cái lên mặt Tăng Vượng Tài, sau đó đi qua một bên phun nhổ.
Tăng Vượng Tài giống như là thấy nụ hôn chưa tan mà sờ sờ mặt. Ông ta nhìn thấy tay tôi đang cầm ly rượu cũng không nói gì, cầm hợp đồng đến trước mặt làm ba làm tịch rồi cũng ký xuống. Tôi cũng cầm ly rượu đến bên miệng, chỉ uống một chút xíu. Tôi dùng mắt ra hiệu ông ta nhanh nhanh đóng dấu.
Cuối cùng, ngay khi tôi uống hết nửa ly rượu vang đỏ vào bụng rồi, Tăng Vượng Tài cũng đóng con dấu lên bản hợp đồng.
Đáng chết, ông ta vậy mà ba thuốc vào cả hai ly rượu!
"Chỉ là ba một ít đồ nhỏ làm tăng tình thú mà thôi. Honey đừng vùng vẫy nữa, hôm nay cưng trốn không thoát đâu." Tăng Vượng Tài nở nụ cười ɖâʍ đãng tách hai tay tôi ra.
Đầu óc tôi rối loạn cả lên. Phía bụng dưới giống như là có một đóm lửa càng đốt càng cháy lớn. Sức lực toàn thân thì như bị ai đó hút hết ra ngoài. Tôi bây giờ chẳng khác gì một con cừu con bị gây tê đang đợi làm thịt cả.
"Lão súc vật, ông thật đê tiện!"
Rõ ràng là tôi đang mắng ông ta, nhưng giọng nói lại mềm nhũn, ngược lại giống như là đang liếc mắt đưa tình vậy.
Tăng Vượng Tài cũng không tức giận, trực tiếp ôm ngang tôi lên: "Tiết kiệm ít sức lực đi. Nếu không đợi lát nữa nhiệt độ vừa tăng lên, honey cưng muốn ôm chặt anh cũng không có sức đâu."
Bây giờ người đẹp đã nằm trong lòng nên ông ta cười càng thêm đê tiện. Mắt nhìn chằm chằm tôi đang ở trong cái ôm của ông ta đi về hướng giường lớn bên trong. Tôi dùng ít sức lực còn lại lớn tiếng gọi Đầu Trọc.
Đầu Trọc đang ở bên ngoài đi xuyên vào vừa lúc nhìn thấy được cảnh này. Anh ta chửi to một tiếng liền rút mã tấu ra chém về phía sau lưng Tăng Vượng Tài. Nào biết sau lưng Tăng Vượng Tài đột nhiên có ánh sáng vàng lóe lên, trực tiếp đẩy lui Đầu Trọc vài mét.
"Mẹ kiếp, chuyện gì xảy ra vậy?" Đầu Trọc bật dậy lắc lắc cái đầu, nghi hoặc nhìn về phía tôi.
Tôi làm sao biết được chuyện gì đã xảy ra?
Đầu Trọc lại thử thêm hai lần. Anh ta chỉ cần chạm vào Tăng Vượng Tài là bị bắn bay ra. Tôi ʍôиɠ lung nhìn Tăng Vượng Tài: "Sau lưng ông có cái gì?"
Tăng Vượng Tài cười một cách đáng khinh: "Đợi lát nữa cởi quần áo ra cưng sẽ biết thôi."
Nói xong, ông ta đặt tôi lên giường. Cả người tôi vô lực, chỉ có thể gian nan ba đến bên tường. Trong lòng Tăng Vượng Tài biết tôi trốn không thoát nên không thèm quan tâm đến tôi, vội vàng bắt đầu cởi quần áo.
Đợi ông ta cởi đồ xong liền vác tôi lên: "Cái này là tượng Phật mà anh đã ba ra một số tiền lớn để mời Ajarn xăm cho khi đến Kim Quốc du lịch, đẹp không?"
Ánh mắt tôi mờ mịt, nhưng vẫn có thể mơ hồ thấy rõ hình xăm trêи lưng ông ta. Hình xăm đó cũng không khác mấy tượng Phật ở Hải Hạ chúng tôi, chỉ là màu sắc trêи người ông ta sáng lạn mà sâu lắng hơn, trông có chút kỳ dị.
Chẳng lẽ nguyên nhân là do hình xăm tượng Phật?
Đạo hạnh của Đầu Trọc không đủ, căn bản là không thể đến gần người Tăng Vượng Tài được. Anh ta vội vàng để lại một câu "Tôi đi tìm Châu đại tiên" liền bay đi.
Đệt, Chu Hương Hương ra ngoài làm việc rồi, đi đâu mà tìm chứ!
Cũng không đợi tôi mở miệng, Đầu Trọc liền bay đi trước rồi. Tôi chỉ có thể ở trong lòng chửi Đầu Trọc là cái đồ to xác mà rẻ tiền!
Bên này, Tăng Vượng Tài đã leo lên giường rồi. Tôi vội vàng lấy chân đạp ông ta. Ai biết được ông ta lại tóm chặt mắt cá chân tôi rồi kéo tôi đến dưới người ông ta. Mồm heo sắp hôn tới thì tôi vội vàng nghiêng đầu đi.
Tập kϊƈɦ thất bại, ông ta lại nhào đến. Đáy lòng tôi tan vỡ, trách bản thân tôi quá sơ suất, không có nghĩ đến ông ta lại sẽ bỉ ổi đi ba thuốc vào rượu.
Hơn nữa cái thuốc đó còn là loại thuốc kϊƈɦ ɖu͙ƈ, khiến cho tôi nóng như bị lửa thiêu đốt, người cũng bắt đầu hít thở dồn dập, toàn thân thì giống như bị nghìn vạn con kiến cắn. Trong lòng tôi sốt ruột như mèo cào, cuống cuồng đến mức muốn nhanh chóng tìm được lối thoát. Ngay cả Tăng Vượng Tài trước mắt cũng bị tôi nhìn thành hình dáng của Uý Nhiên.
"Uý Nhiên..."
Tôi thở gấp ngâm nga một tiếng, tay không tự giác mà xé quần áo trêи người. Tua rua ở vạt áo thỉnh thoảng lại lướt qua bụng dưới của tôi, làm nổi lên từng luồng điện kϊƈɦ thích đến giác quan của tôi.
Chắc là Tăng Vượng Tài cũng không nghe rõ hai chữ mà tôi nỉ non. Nhìn thấy thuốc đã hoàn toàn phát huy hiệu quả, ông ta vội vã xé quần áo của tôi. Quần áo vừa cởi hết liền lộ ra trang phục quyến rũ mà tôi vốn chuẩn bị cho Thích Uý Nhiên. Hai mắt Tăng Vượng Tài đều nhìn thẳng.
"Còn giả vờ thuần khiết cho ông đây xem, nội tâm còn không phải là một con đĩ cái!"
Tăng Vượng Tài nói xong đang muốn nhào qua thì không ngờ rằng cái đầu đột nhiên bị đạp một phát. Một sức lực mạnh mẽ trực tiếp đá bay ông ta văng vào tường, sau đó lại hung hăng ném ông ta xuống đất.
Ông ta ngẩng đẩu lên muốn nhìn rõ, nhưng đầu vừa động đậy liền gục xuống ngất xỉu.
Tôi bây giờ đang ý loạn tình mê, căn bản không biết trong phòng đã xảy ra chuyện gì, trong đầu toàn là hình dáng của Thích Uý Nhiên.
***
Toàn là nụ hôn bá đạo của anh ấy, và cả thân hình to lớn.
"Uý Nhiên... Tôi muốn..."
Tôi mở rộng cái ôm hướng về bóng dáng trước mặt, hoàn toàn nhìn không rõ vẻ mặt xanh mét của Thích Uý Nhiên. Anh ấy ôm tôi lên trực tiếp đi vào phòng tắm, mở nước lạnh xả xuống người tôi.
"A--"
Lạnh quá!
Nước lạnh làm cho tôi hồi phục được một chút thần trí, lần này rốt cuộc tôi cũng nhìn thấy rõ rồi. Thích Uý Nhiên đang đứng trước mặt tôi một cách chân chân thật thật.
Lửa nóng trong lòng cũng cố nén không được. Tôi ôm chặt lấy anh ấy, nhưng lại lập tức bị anh ấy gạt ra.
Tôi tủi thân nhìn chằm chằm anh ấy: "Uý Nhiên..."
Trêи mặt Thích Uý Nhiên hoàn toàn không có biểu cảm, đáy mắt toàn là phẫn nộ: "Rửa chính mình cho sạch sẽ!"
Lúc này tôi mới nhớ đến rất nhiều nơi trêи người tôi đã bị Tăng Vượng Tài chạm qua. Tôi vội vàng dùng tay chà xát tẩy rửa. Nhưng vừa chà xát mạnh, trong đầu tôi liền ong một tiếng nổ mạnh, ngẩng đầu lên kêu ra một tiếng ngâm thoải mái.
Vòi hoa sen vẫn đang tiếp tục phun nước. Vải mỏng màu da bị thấm ướt dán vào trêи người, không khác gì không mặc đồ, nhưng so với cái gì cũng không mặc lại nhiều hơn mấy phần quyến rũ câu người.
Thích Uý Nhiên hít sâu, chửi một câu gì đó liền giơ tay ra kéo lớp che đậy duy nhất còn sót trêи người tôi.
Cả người tôi run lên, hai tay quấn lấy cổ anh ấy.
Anh ấy ôm tôi áp vào tường, mắng bên tai tôi một câu: "Em đang tự tìm cái chết."
Phía sau anh ấy còn nói gì đó nhưng tôi đã hoàn toàn không nghe thấy nữa rồi. Chỉ có thể dùng thân thể thừa nhận sự phẫn nộ điên cuồng thèm khát của anh ấy, như sóng triều cuộn trào mãnh liệt cắn nuốt lấy tôi. Tôi giống như là một con cá chìm trong nước, chỉ có thể quấn chặt lấy anh ấy, vĩnh viễn không buông ra.
Một cảnh mộng xuân này kéo rất dài rất dài, dài đến mức ngay cả khi tôi tỉnh lại lần nữa cũng giống như vẫn còn đang lạc ở trong đó.
Tôi đã trở về nhà mình rồi. Thích Uý Nhiên giống như là một con trâu vừa cày bừa mệt mỏi nằm bên cạnh tôi. Tôi vốn định ôm lấy anh ấy, nhưng lại không ngờ đôi mắt đang nhắm của anh ấy đột nhiên mở ra, dọa tôi nhảy dựng.