Sáng hôm sau, Trần Hiểu Ngưng còn chưa ngủ dậy thì đã nghe tiếng gõ cửa bên ngoài. Âm thanh dồn dập liên tiếp khiến cô không cách nào ngủ tiếp được nữa, lồm cồm bò dậy đi ra mở cửa.
- " Dì Vương, dì có chuyện gì mà gọi tôi sớm vậy?"
- " Trần tiểu thư, cô không biết gì sao? Bây giờ không có thời gian nữa, cô nhanh thay quần áo rồi theo tôi, trên đường đi tôi sẽ nói rõ mọi chuyện sau!"- Dì Vương vội vàng kêu cô đi thay quần áo nhưng tay cũng không rảnh rỗi đẩy cô vào phòng tắm.
Nghe lời nói của bà có vẻ như đã xảy ra chuyện gì đó rất nghiêm trọng. Trần Hiểu Ngưng không hỏi nhiều, nhanh chóng thay vào một bộ đồ đơn giản rồi cùng với bà lên xe rời khỏi biệt thự của U Minh Thượng.
- " Được rồi, dì Vương, dì nói cho tôi biết đã xảy ra chuyện gì vậy?"- Đợi bà bình tĩnh lại, cô mới mở lời hỏi.
- " Ây da, Thượng thiếu gia và Đàm Hoàng Hạo đã hẹn với nhau đi tập boxing ở câu lạc bộ Thành Đông rồi, tôi nghĩ chắc chắn sẽ xảy ra chuyện nên mới phải nhờ tới cô."
- " Hửm, nhưng tập boxing có gì không tốt đâu chứ, sẽ xảy ra chuyện gì được?"- Trần Hiểu Ngưng vẫn chưa hiểu cho lắm.
- " Tiểu thư, cô không biết hai người họ, một người giống như một vòng nước xoáy, một người lại giống như ngọn lửa cháy dữ dội, căn bản không cách nào có thể dung hòa được sao?"- Dì Vương mở to mắt kinh ngạc hỏi cô. Cô gái này thật kì lạ, đã là người của thiếu gia mà chẳng biết một chút gì về cậu ấy cả, cũng chẳng biết thiếu gia làm sao lại để cô ở bên người chứ? Mặc kệ, dù sao cậu ấy tự có chủ ý của riêng mình, bà vẫn là không nên can thiệp vào.
Trần Hiểu Ngưng rốt cục cũng nhận ra được một chút bất thường trong mối quan hệ của Đàm Hoàng Hạo và U Minh Thượng từ lời nói của dì Vương nên tiếp tục hỏi:-" Chuyện này tôi vẫn chưa rõ lắm, dì có thể kể cho tôi chi tiết một chút được không?"
- " Aizz, nguồn gốc của chuyện này cũng chẳng có gì to tát cả... Hơn 10 năm trước, lúc đó thiếu gia đã 17 tuổi, cậu ấy chuyển tới một ngôi trường hoàng gia dành cho con em quý tộc bên Mỹ, Đàm Hoàng Hạo là một người cực kì nổi bật trong số học viên ở đó. Hai người họ tình cờ gặp nhau, sau đó liền bị mọi người đem ra để so sánh với đối phương xem ai vượt trội hơn, tuy nhiên, tất cả các mặt đều như nhau, không ai thua kém ai."- Dì Vương thở dài một hơi, tiếp tục kể:-" Cô cũng biết rồi đấy, tuổi trẻ ai chẳng có lúc bồng bột, hai người họ cứ muốn chính mình vượt lên trước đối phương nhưng vẫn không được, từ đó hình thành nên cục diện như ngày hôm nay..."
Khóe miệng Trần Hiểu Ngưng hung hăng co rút, thì ra là hai người có địch ý với nhau từ trước rồi. Nhưng đó chỉ là lúc còn nhỏ, chẳng lẽ bây giờ đã lớn gần 30 tuổi rồi vẫn còn chấp nhặt cái chuyện thời con nít để đấu đá lẫn nhau như vậy sao, thật ấu trĩ!
Từ việc đó, cô cũng phát hiện ra một điểm khá thú vị, nếu hai người không đối địch với nhau thì có thể sẽ trở thành bạn thân cũng nên, bởi tính tình ai nấy đều khó ưa như nhau a! Đặc biệt là rất lãnh khốc, lạnh lùng, quyết đoán nhưng lại trầm tĩnh... Còn vô vàn những đặc điểm mà cô không liệt kê ra hết được, nhưng cô dám chắc, tính cách hai người họ hơn phân nửa đều giống nhau!
Mới trò chuyện được đôi câu mà đã tới trước cửa câu lạc bộ boxing - Thành Đông. Trần Hiểu Ngưng xuống xe, được tài xế riêng của U Minh Thượng dẫn đường, cô nhanh chóng tìm được hắn và cả Đàm Hoàng Hạo.
Trên sân khấu rộng lớn là thân ảnh hai người đàn ông, tay được mang bao màu xanh và màu đỏ, đang rất hăng say đánh đấm.
Trần Hiểu Ngưng suýt chút nữa máu mũi đã tuôn trào, tập boxing tất nhiên phải cởi trần. Mà hai người đàn ông với thân hình nam tính, làn da màu đồng cực kì gợi cảm, cộng thêm khuôn mặt đẹp trai như vậy, đúng là mẫu người đàn ông lý tưởng của mọi cô gái! Tuy rằng cô không có mê nam sắc nhưng vẫn bị cuốn hút không ít.
Có thể là khu này đều đã được bao hết nên chẳng có bất kì người nào đứng xem phía dưới cả. Cô vỗ vỗ má của mình giúp bình ổn tâm trạng, bắt đầu quan sát trận đấu của hai người, nếu nhìn sơ qua thì khá giống với những trận đấu boxing mà cô hay thấy trên tivi, nhưng nếu để ý kĩ, Trần Hiểu Ngưng cũng phải thốt lên:
- " Đây rõ ràng là đánh lộn chứ tập boxing cái nỗi gì?!"