Hai Con Người, Một Cuộc Đời

Chương 37: Thuận theo [h]




Lần trước lúc ân ái, Thế Huân đã cảm giác được thân thể Lộc Hàm có lực hấp dẫn mãnh liệt đối với mình, bằng không cũng sẽ không sau khi bắn một lần còn bắt cậu khẩu giao giúp mình. Nhưng lúc ấy Thế Huân cảm thấy có lẽ vì Lộc Hàm là MB, so với người khác có nhiều thủ đoạn câu dẫn hơn, nên bản thân không cầm lòng được là đều đương nhiên.

Nhưng hiện tại, tuy nói Lộc Hàm là dựa theo yêu cầu của Thế Huân hầu hạ anh, nhưng trên thực tế cũng không có kỹ sảo khiêu khích nào quá mức, chỉ hôn nhẹ hầu kết cùng liếm liếm đầu v*, vậy mà Thế Huân lại cảm nhận được từng đợt từng đợt sóng khoái cảm. Còn nữa, sau khi Lộc Hàm liếm nhẹ, đột nhiên ngậm lấy đầu v* của anh mà mút, càng làm thân thể Thế Huân một trận run rẩy, dương v*t cơ hồ lập tức cứng rắn sung huyết. Thế Huân nhịn không được bắt lấy tay cậu ấn đến khố gian của mình.

Bên tai Lộc Hàm là tiếng thở dốc ồ ồ của Thế Huân, đầu v* ngậm trong miệng cũng càng trở nên cứng rắn. Lộc Hàm bắt chước bộ dáng của Thế Huân lúc trước mút mạnh đầu v*, không ngờ thân thể anh lại run lên, còn đem tay mình đặt vào chỗ khố gian. Cách lớp quần nhưng Lộc Hàm vẫn cảm giác được sự cứng rắn và nóng bỏng của dương v*t, hiện tại Thế Huân phải là thoải mái đi, nếu không sẽ không phản ứng như vậy, phát hiện này làm tim cậu nhảy nhót, một bên tiếp tục mút đầu v* một bên giúp Thế Huân an ủi dương v*t.

đầu v* cùng dương v*t đồng thời truyền đến khoái cảm làm đầu óc Thế Huân có chút vựng huyễn, đầu ngã ra dựa vào ghế sofa, ánh mắt thất thần nhìn chăm chú trần nhà, để mặc Lộc Hàm an ủi mang lại ình càng nhiều vui sướng. Thế Huân mơ màng nghĩ, có lẽ giữa mình và Lộc Hàm có lực hấp dẫn, thân thể có độ phù hợp tương đối cao, mới có thể làm ình kìm lòng không nổi. Nhưng suy nghĩ này làm Thế Huân có chút ảo não, cùng ai có lực hấp dẫn cũng được, tại sao lại là cùng một MB chứ.

“Giúp tôi khẩu giao…” Giờ này khắc này, vẫn là dục vọng quan trọng nhất, lúc Lộc Hàm buông ra đầu v* bên này định chuyển sang bên kia, Thế Huân trực tiếp ngăn chặng ấn đầu hắn xuống khố gian mình, dù sao so với đầu v*, dương v*t mới là căn nguyên dục vọng của đàn ông.

Lộc Hàm ngoan ngoãn cúi xuống đem vật nóng bỏng từ trong quần Thế Huân ra, hé miệng ngậm vào. Hôm qua ở phòng tắm đã giúp anh khẩu giao một lần, dù không phải ngựa quen đường cũ, nhưng đại khái cũng biết được làm thế nào mới khiến anh thoải mái. Miệng vòng trụ dương v*t, dùng đầu lưỡi liếm lộng, ngậm quy đầu mút vào, tận lực phun ra nuốt vào sâu một chút… Quy đầu mượt mà đĩnh vào chỗ sâu nhất trong yết hầu, trụ thịt thô lớn thì ngập tràn trong miệng, hơi thở của Lộc Hàm đâu đâu cũng là hương vị của Thế Huân.

“Được rồi, đứng lên cởi quần áo.” Khoang miệng ấm áp, đầu lưỡi ướt át, Thế Huân thật sự sợ mình nhịn không được mà trực tiếp bắn vào miệng của cậu, anh không muốn bản thân mới bị một MB khẩu giao có vài cái liền bắn, lặp tức đẩy bả vai Lộc Hàm ra, ý bảo hắn đứng lên.

Lộc Hàm sửng sốt một chút, không hiểu rõ ràng nhìn Thế Huân rất thoải mái sao lại đẩy mình ra. Bất quá đối với cậu mà nói, Thế Huân vô luận nói cái gì cậu đều làm theo. Lộc Hàm buông ra dương v*t, từ giữa hai chân Thế Huân đứng lên, thành thật cởi quần áo trên người.

Thế Huân ngẩn đầu nhìn thân thể đã hoàn toàn xích lõa trước mắt, bởi vì góc nhìn, lần này anh nhìn kỹ hơn so với lần trước, thân thể gầy yếu, vòng eo mãnh khảnh, còn có khố gian… Khóe môi Thế Huân câu lên, đưa tay cầm lấy dương v*t đã muốn cương của Lộc Hàm.

“Bảo cậu hầu hạ tôi, vậy mà người chịu không nổi lại là cậu!?” Phản ứng của Lộc Hàm làm Thế Huân có cảm giác cả hai đã hòa một hiệp, xem ra không chỉ có bản thân anh bị trêu chọc đến mức sắp bắn.