Hắc Phong Thần Đạo

Chương 83: Tứ cường Mộc trận




Trận bán kết đầu tiên khiến mọi người bất ngờ, còn trận bán kết thứ hai lại khiến người ta khiếp sợ.

Một kiếm phá trận, Khổng Thương Bá chỉ dùng một kiếm đã phá tan trận pháp của Kim Liên Tiên Tử khi trận đấu bắt đầu chẳng được mấy thời gian. Một kiếm đủ bốn đơn vị linh lực, không hơn không kém, sự kết hợp hoàn mỹ giữa lực lượng và tốc độ dưới sự chính xác tuyệt đối đánh thẳng vào mắt trận khiến trận pháp của Kim Liên Tiên Tử bị phá toang một góc, Khổng Thương Bá nương theo kiếm đó thoát ra hoàn thành việc phá trận.

Không thể nói trận pháp bày ra của Kim Liên là kém vì nếu để cho bất kỳ người nào khác tiến hành phá trận cũng sẽ gặp rất nhiều khó khăn. Cửu Diệp Liên Trấn Quang Trận hình thành một tù lung mạnh mẽ khóa cứng đối thủ, hơn nữa lại có khả năng phản phệ công kích của người trong trận nên muốn phá trận này thông thường phải suy tính thật kỹ những điểm có thể đột phá, không những chỉ như vậy, đây là trận lấy quang tính làm chủ nên có khả năng biến ảo cao, nên thường sẽ tiến hành thăm dò kĩ lưỡng mới có thể chắc chắn phá trận.

Nhưng Khổng Thương Bá chẳng lựa chọn phương pháp như người khác, hắn, với kiếm trong tay, lựa chọn một kích trực tiếp nhất, chuẩn xác nhất, mạng mẽ nhất, bá đạo nhất xé tan cái lồng giam kia.

- Kẻ này đã thành kiếm tâm, trên kiếm đạo đã có chút thành tựu, tương lai thật không thể hạn định được, họ Khổng kia có thể an tâm.

Bạch Vân Chân Nhân khẽ vuốt râu cảm thán, rồi lão quay nhìn tới mấy gã đồ đệ còn giương đôi mắt kinh ngạc về phía mình từ tốn giải thích:

- Kiếm nhập tâm, kiếm động tâm động, kiếm là nhãn, kiếm là thân thể, kiếm là ý niệm. Mặc dù kẻ này còn cách kiếm ý một đoạn nhưng đã có con đường rõ ràng, uy lực kiếm thức vì thế mà tăng vọt cả chất lẫn lượng.

Hình thành ý cảnh, đó chính là khi đạo thuật đạt tới cảnh giới khai quang, một cảnh giới mơ hồ nhưng đầy uy lực. Rất ít những lí giải về cảnh giới này, nhưng khác với ba cảnh giới thành tựu kia yêu cầu thiên về sự luyện tập, khai quang cảnh giới lại yêu cầu cao về ngộ tính và năng lực ý chí.

Trong mấy đệ tử ngồi đây thực ra chỉ có bản thân Triệu Thiên Bình là đã ít nhiều nắm bắt được bước đầu của cảnh giới này, với Phong ý cảnh, nhưng bản thân nó lại chẳng hề hay biết, chỉ cảm thấy thân pháp của mình đột nhiên lợi hại hơn mà thôi. Cũng khó thể trách, vì thường ý niệm dẫn vào đạo thuật nếu là một thuật thiên về công kích như kiếm thuật hoặc thiên về phòng thủ thì thể hiện ra ý niệm rõ ràng hơn, còn thuật thiên về thân pháp như Phong hành bộ chẳng qua chỉ thấy tốc độ tăng lên mà thôi nên rất khó nhận ra.

Mọi người nghe Bạch Vân Chân Nhân giảng giải đều cảm thấy khâm phục, ngay cả Khổng Thương Vũ bình thường vẫn không ưa gì đại huynh của mình cũng không nhịn được mà trầm trồ.

Bá Kiếm một tác phong như thế, bá đạo, trực tiếp một cách ngang ngược, nhưng lại vô cùng được tán thưởng. Dường như gã sinh ra là để dành cho kiếm, mọi thứ về kiếm gã đều am hiểu hơn người khác rất nhiều, từ kiếm thuật đến kiếm trận.

Trận pháp lần này thi đấu đưa ra cũng là kiếm trận, lại càng lợi hại hơn so với trước. Kiếm khí với tốc độ và uy thế khủng bố không ngừng khỉ dồn ép Kim Liên Tiên Tử trong trận khiến nàng ta vô cùng chật vật. Một kẻ thiên về phù trận, nhưng bị vây ở thế phải liên tục sử dụng thân pháp và đạo thuật để phòng thủ thật sự là bi ai. Thật ra kỹ năng chiến đấu của Kim Liên không tệ, nhưng kiếm trận lại chẳng để cho nàng ta một chút thời gian ngẫm nghĩ nào. Từng đợt mưa kiếm không ngừng phóng đến. Rốt cuộc buộc nàng phải sử dụng một đạo thuật phòng thủ diện rộng để toàn diện ngăn chặn công kích nhằm tranh thủ chút thời gian chuẩn bị phản công phá trận.

Nhưng lúc đó đột nhiên kiếm trận lại chuyển biến, hàng loạt những kiếm khí phân tán đột nhiên hợp lại thành cự kiếm mang vô cùng uy lực một đường cực tốc đâm xuống khiến Kim Liên Tiên Tử thiếu chút nữa đã thất thủ. May mắn là trước khi công kích ập đến nàng ta đã kịp tụ lại lớp chắn đê tập trung phòng thủ một điểm, như vậy mới qua được một tràng. Nhưng từ đó công kích của kiếm trận lại liên tục biến đổi khiến nàng ta ngoài thời gian phòng thủ ra thì chẳng còn tâm trí nào mà phá trận.

Nhưng kiếm trận uy lực lớn đòi hỏi phải tiêu hao nhiều, nên chỉ nửa canh giờ, bốn đơn vị linh lực đã nhanh chóng thiêu đốt sạch, kiếm trận cũng tuyên bố sụp đổ. Mà Kim Liên Tiên Tử vẫn thành công chống đỡ công kích cho đến phút cuối, hơn nữa nàng ta khống chế lực lượng rất tốt, không hề phạm quy, tính ra như thế là đã phá trận thành công.

Nhưng trên mặt nàng ta chẳng có tí nào vui vẻ. Đầu tiên là bị dòn đánh một cách không thể hoàn thủ cho đến khi đối thủ tan biến mới thắng khiến nàng ta dù thắng nhưng chẳng có chút cảm giác thành tựu nào. Thứ hai, cũng là điều quan trọng nhất, nàng ta phá trận sau Khổng Thương Bá, tức là nàng đã thua.

Mang tư thái là kỳ tài trận pháp đệ nhất, là đương kim quán quân, nhưng lại thua một kẻ bạo lực cực đoan, chẳng biết trong lòng nàng ta đang nghĩ gì nhưng gương mặt đã lạnh lại càng như phủ thêm một tầng băng lãnh.

Có lẽ điều an ủi duy nhất là không chỉ mình nàng lâm vào hoàn cảnh như vậy, một kẻ tương tự là Độc Cô Truy Dương. Cả hai đều được đánh giá là ứng cử viên số một cho ngôi vị quán quân trận pháp, nhưng trong bán kết đều để thua hai kẻ chưa từng thi đấu bao giờ.

Nhưng dù khó chịu họ vẫn phải tạm thời gác lại vì mọi chuyện vẫn chưa chấm dứt, Tam Luận Hội vẫn chưa dừng lại, vẫn còn trận bán kết Tổ hợp luận trước mắt và một trận tranh Trận luận đệ tam hạng an ủi.

Độc Cô Truy Dương nhanh chóng lấy lại tinh thần rồi quay sang nói với Triệu Thiên Bình:

- Trận pháp của đệ rất mạnh nhưng quá chú trọng huyễn cảnh, muốn chỉ dùng huyễn tượng để cầm cố một kẻ có tâm kiếm là điều vô cùng mạo hiểm.

Triệu Thiên Bình khẽ gật đầu:

- Cảm ơn sư huynh nhắc nhở, ta sẽ chú ý.

Phiên Vũ ở một bên mỉm cười:

- Đệ đừng lo cho quái thai này, nó cũng chẳng phải chỉ am hiểu mỗi huyễn trận thôi đâu.

Độc Cô Truy Dương hơi ngớ người một chút rồi khẽ bật cười. Bản thân gã bị một trận đấu kia làm cho sửng sốt, thậm chí đến bây giờ tâm trí vẫn còn tràn ngập những nghi vấn về huyễn trận khủng bố kia, có thể gọi là ám ảnh. Do vậy mà gã lại nghĩ Triệu Thiên Bình chỉ chăm vào huyễn trận, giờ được nhắc nhở gã mới nhớ ra là tiểu tử này trước kia đã thu không ít trận bàn của đối thủ vào túi, nếu không am hiểu thì nào có làm được kiểu phá giải hoàn mỹ như vậy. Gã lắc đầu thở dài:

- Là ta đa tâm rồi.

Triệu Thiên Bình nhìn tâm trạng của gã có vẻ không tốt bèn nói:

- Nếu sư huynh không nhắc nhở có khi đệ lại chăm chú vào huyễn trận quá độ mà quên mất ấy chứ. Kẻ này thật sự nguy hiểm, muốn thoát ra kiếm trận của gã cũng không phải dễ dàng.

Độc Cô Truy Dương lắc đầu:

- Kiếm trận nhìn rất uy lực nhưng vì quá uy lực nên có rất nhiều hạn chế, Kim Liên Tiên Tử vì khinh địch mới lâm vào tình trạng lúng túng như vậy. Nếu lúc đầu nàng ta giảm bớt chút biến hóa của trận pháp mà tăng cường vào sự chắc chắn thì dù Khổng Thương Bá có phá được trận cũng sẽ tốn thêm rất nhiều thời gian. Hơn nữa khi nàng ta bước vào sát trận lại không làm chuẩn bị trước, nếu có trong tay một trận bàn phòng thủ thì ít ra nàng ta cũng tranh thủ được kha khá thời gian để phá trận, khi đó thắng thua có khi còn khó nói. Cũng vì nàng ta quá tự tinh vào bản thân mà trở nên khinh địch mới thua dễ dàng như vậy.

Linh Vân Đạo Nhân nghe vậy lại không quá tán đồng:

- Cũng không hẳn, nàng cũng như ngươi, đều không đánh giá được hết thực lực của đối thủ nên mới mắc sai lầm. Có thể nói đối thủ của các ngươi ở những trận trước còn che giấu quá nhiều, Khổng Thương Bá kia là thế, không lộ niệm cảnh, mà tiểu sư đệ cũng vậy.

Vũ Thanh Hà nhìn Triệu Thiên Bình bĩu môi:

- Mới tí tuổi đầu đã là một con hồ ly.

Triệu Thiên Bình nghe vậy sững sốt rồi khua tay kêu oan:

- Đệ chẳng có che dấu gì đâu, thủ đoạn hôm nay sử dụng đệ cũng mới tìm hiểu ra được a. Nếu được thì trận trước đệ đã dùng rồi.

Vũ Thanh Hà chẳng cho nó phân bua:

- À, như vậy là lão Cửu ngươi đã ủ rất lâu rồi hả, thế mà còn dám nói là không có che dấu.

Triệu Thiên Bình nghe thế chỉ đành gãi đầu cười khổ. Mấy vị sư huynh cũng bật cười, dù sao thì ai cũng vui mừng vì sư đệ của mình có thành tựu. Độc Cô Truy Dương cũng nhanh chóng bỏ qua thất lạc mà đùa một câu:

- E hèm, ta vẫn còn rất khó chịu đây này, khi nhận thưởng phải trả linh ngọc cho ta, nhớ là cộng thêm lãi mới được đó.

Triệu Thiên Bình khẽ sửng sốt rồi bật cười.

Hai ngày sau đó là liên tục diễn ra những trận đấu Chân đế kỳ bàn, bản thân Triệu Thiên Bình ngoài một chút thời gian bỏ ra để đến cổ vũ cho Linh Vân Đạo Nhân thì toàn bộ đều tập trung vào luyện kiếm.

Lần này nó không mang vật nặng vào hai tay nữa mà giữ cho tay linh hoạt, kiếm cũng đổi thành trường kiếm tương đối nhẹ. Mục đích thay đổi nên phương pháp thay đổi, nó tạm thời dừng việc luyện tập lực lượng và tốc độ mà chuyển qua luyện sự chính xác.

Trọng lượng thay đổi, tốc độ xuất kiếm cũng nhanh hơn nhiều, một kiếm có thể đơn giản cắt gọn Phong trúc diệp chứ không còn khó khăn như trước, nhưng yêu cầu của Triệu Thiên Bình là một kiếm không chỉ nhanh.

Tốc độ nhanh đồng nghĩa với việc khó điều khiển, một kiếm đâm ra hay chém ra dù là cực nhanh nhưng nếu bản thân vì không thể kiểm soát được tốc độ mà khiến mục tiêu đi lệch thì hiệu quả kiếm kỹ sẽ suy giảm, thậm chí là vô hiệu.

Do vậy nó không chỉ muốn kiếm của mình nhanh và mạnh mà còn phải chính xác, chỉ khi kết hợp đủ ba yếu tố đó lại thì hiệu quả kiếm chiêu mới được phát huy đến trình độ tốt nhất.

Yêu cầu đầu tiên của Triệu Thiên Bình là một chém phải cắt một lá Phong trúc thành hai nửa bằng nhau, sau đó là lệch một phần ba, rồi đến gọt ra một sợi mỏng như chỉ. Với đâm thì phải đâm trúc vào đỉnh lá rồi từ đó một kiếm xẻ lá làm hai mảnh. Bắt đầu với một lá, rồi đến liên hoàn hai lá, ba lá, cho đến khi việc sử kiếm như vậy như nước chảy thành sông, trở thành một phần của bản năng thì xem như thành công.

Bước kế tiếp là áp dụng đạo thuật vào kiếm chiêu cùng với độ chính xác như vậy, điều này không dễ, vì khi gia trì đạo thuật, kiếm sẽ tăng thêm rất nhiều áp lực tùy theo uy lực của đạo thuật, rất dễ mất khống chế, vì vậy bước này càng thêm khó khăn.

Kế hoạch là như vậy, nhưng Triệu Thiên Bình chẳng rõ sẽ mất bao lâu nhưng khẳng định được rằng sẽ mất rất nhiều công sức và thời gian để luyện tập để đạt được những yêu cầu đó. Nhưng chẳng sao, mang một lòng cầu tiến mãnh liệt, nó chẳng ngại chút khó khăn đó.

Cũng bắt đầu từ đó, Triệu Thiên Bình ngoài việc dành thời gian rèn luyện thân thể thì cũng dành một phần ra để luyện tập kỹ năng dùng kiếm của mình. Mọi thứ phải cùng tiến bộ, như vậy mới là hoàn mỹ.

Khả năng của bản thân nó còn nhiều hạn chế, lực lượng còn vô cùng non yếu, mà trước mắt lại tồn tại những nguy hiểm không cùng không lường trước được, nó phải biến cường.
Ngày thi đấu thứ hai mươi ba.

Hôm nay sẽ diễn ra hai trận bán kết ở hạng mục Tổ hợp chiến trận. Đầu tiên sẽ là màn so đấu giữa đương kim vô địch Lưu Vân Thái Thượng và chiến đội đáng mong đợi nhất Bá Kiếm Huyền Phong.

Trước đó dù ở trận tứ kết Huyền Phong chiến đội có thể chiến thắng được Bạch Phong chiến đội nhưng so với sức mạnh áp đảo của Lưu Vân Thái Thượng thì vẫn không được xem trọng, thậm chí có người còn không xem Huyền Phong Bá Kiếm là đối thủ có thể gây khó khăn cho Lưu Vân Thái Thượng. Nhưng kể từ màn so đấu trận pháp giữa Khổng Thương Bá và Kim Liên thì bọn họ phải có đánh giá lại, vì Bá Kiếm Huyền Phong có một nhân tố như Khổng Thương Bá nên mọi chuyện sẽ chẳng thể nói trước điều gì.

Ai cũng chờ đợi xem liệu Huyền Phong còn có đòn sát thủ áp đáy hòm nào vẫn chưa mang ra hay không, liệu trận chiến trước đó với Bạch Phong nhìn như có vẻ cân bằng nhưng thực sự có phải như vậy hay không?

Trận đấu hôm nay sẽ giải quyết tất cả.

Hầu như ai cũng cho rằng Lưu Vân Thái Thượng và Huyền Phong Bá Kiếm sẽ trình diễn tất cả những gì họ có để dành chiến thắng, họ buộc phải như vậy vì đối thủ của họ đều không phải hạng dễ chơi, nếu còn cố gắng che giấu thì đợi họ sẽ là nguy cơ thất bại chứ chẳng đùa. Do vậy đây một trận đấu vô cùng đáng mong đợi được cho là cực kỳ hấp dẫn.

So với trận đầu thì trận thứ hai giữa Vân Trung Hoàng Phong chiến đội và Thiên Tước chiến đội kém nhân khí hơn nhiều. Thậm chí có người cho rằng nên tách hai đội này ra để đấu với hai đội kia, sau đó cả hai đội kia đều vào chúng kết quyết một trận sống mái mới là đẹp nhất.

Nhưng cũng có người rất xem trọng trận đấu này.

Thiên Tước chiến đội với khả năng chiến thuật vô cùng uyển chuyển, trận hình có khả năng ứng biến cực cao. Nếu chỉ xét riêng về mặt chỉ huy thì thậm chí đội trưởng của Thiên Tước Chiến đội còn được đánh giá cao hơn Hoàng Gia Bảo một bậc. Hơn nữa đội hình Thiên Tước cũng không yếu, họ có sự liên kết chặt chẽ và khả năng công kích linh hoạt chuẩn xác như một dòng nước mạnh luôn tìm kẻ hở mà tràn vào, chỉ cần ngươi bị quấy rối lộ ra sơ hở thì đồng nghĩa với nguy hiểm trí mạng.

Còn Lưu Vân Hoàng Phong trước kia bị đánh giá không cao nhưng từ những gì thể hiện ở trận đấu trước đã khiến người ta phải thay đổi cách nhìn. Chiến thuật trận pháp lưu thực ra chẳng phải là lần đầu tiên xuất hiện, nhưng mạnh mẽ và hiệu quả như Lưu Vân Hoàng Phong thì cực kỳ hiếm thấy, đó là vì trong chín người lại có đến ba cao thủ trận pháp là Vũ Thanh Hà, Độc Cô Truy Dương và một kẻ có khả năng sẽ là quán quân trận đạo Triệu Thiên Bình. Mà sự phối hợp giữa các thành viên cũng rất hoàn hảo, tất nhiên là không kể đến Triệu Thiên Bình. Nhưng họ có trận pháp cường đại bổ sung cho điểm đó, hơn nữa đó cũng chưa hẳn là thiếu sót nếu tận dụng tốt chiến thuật tám một.

Nhưng sẽ ra sao nếu như nó là thiếu sót, hơn nữa lại gặp phải chiến đội có khả năng tận dụng sai lầm cực tốt như Thiên Tước chiến đội. Một trận đấu cũng rất đáng được mong đợi.