Đội hình kiếm trận muốn xây dựng lên là điều không hề đơn giản. Đầu tiên là trình độ cá nhân, mỗi thành viên đều phải am hiểu về kiếm thuật, không chỉ là chiêu thức xáp lá cà như Triệu Thiên Bình mà là kiếm thuật thật sự, có chiêu số có đạo thuật về kiếm, sử dụng nhuần nhuyễn. Tiếp đến là khả năng gắn kết chặt chẽ giữa những thành viên tạo nên sự phối hợp ăn ý trong từng động tác, khiến khả năng bày trận và biến đổi chiến trận càng thêm linh hoạt mà không thiếu phần chắc chắn. Rồi đến sự am hiểu về kiếm trận, xuất phát từ những chiến trận cơ bản, rồi diễn biến ra kiếm trận lấy công kích làm chủ khơi dậy tiềm năng của kiếm, chiêu chiêu hợp tiến, trận trận liên hoàn lấy sự bá đạo làm vô địch.
Đã từng tìm hiểu qua kiếm trận, nhưng bản thân Triệu Thiên Bình chưa từng đối mặt một lần trước đây, lại gặp phải địch thủ tinh thông nhiều kiếm trận không những lợi hại mà còn linh hoạt đa dạng khiến kẻ không có kinh nghiệm như Triệu Thiên Bình rất khó phân biệt đâu ra đâu. Mặc dù bản thân nó tìm hiểu rất nhiều, nhưng đấy chỉ là trong sách, mà thực tế thì có nhiều biến hóa rất khó nhận ra.
Từ lúc bước vào mộc trận đến giờ chiến đội của Triệu Thiên Bình luôn bị vây trong hoàn cảnh xấu. Cũng may trước đó mấy vị sư huynh đã kết thành trận hình phòng thủ cực mạnh, Ngũ hành tam chuyển đấu tinh trận, lấy tam tài làm trụ, ngũ hành làm khiên mượn tinh tượng chi lực loạn đả càn khôn chuyển dời lực lượng công kích khiến sự bá đạo của kiếm trận đối phương trở nên suy yếu.
Một công một thủ kiềm hãm lẫn nhau.
Khác với trận đấu trước, công kích của đối thủ lúc này không những mạnh mẽ mà còn tinh tế chuẩn xác, lại liên miên bất tận với sự biến hóa khôn lường. Huyền Phong Bá Kiếm chỉ dùng trận công kích lại hoàn toàn chiếm ưu thế trước trận phòng lưu mạnh mẽ của bọn Triệu Thiên Bình.
Nhưng cố thủ chẳng phải là biện pháp tốt, đối phương không phải tay mơ. Với khả năng vận dụng kiếm trận một cách chuẩn xác và linh hoạt, kiếm khí trong trận tinh tế từng đường dần dần ăn sâu vào trận phòng hộ, thỉnh thoảng có những tia kiếm nương theo khe hở xuyên qua giữa trận khiến bọn Triệu Thiên Bình nhiều lần lâm vào tình thế ngy hiểm.
Công kích thẩm thấu mỗi lúc một nhiều.
Bọn họ biết đối phương đã tìm ra cách phá trận, sớm hay muộn rồi phòng ngự cũng sẽ chia năm sẻ bảy.
Đây là tình huống Triệu Thiên Bình cực kì không thích, nó không thích phòng thủ bị động như vậy. Nhưng từ trận đấu với Thanh phong lúc trước, đến Huyền phong bây giờ đều phải lâm vào cảnh bị động. Thắng thua chưa nói, nhưng cảm giác một chút ức chế, một chút nôn nóng cứ như đàn kiến len lỏi ăn sâu vào tâm khiến nó cảm thấy cực kì khó chịu.
Mà cũng chẳng phải mỗi mình nó có cảm giác đó, chín người trong bọn chẳng ai là được thoải mái.
- Phải phản công thôi, kéo dài như thế này thì thua chắc.
Dương Cửu nhăn nhó khó chịu, Linh Vân Đạo Nhân nhíu mày:
- Kiếm trận này chúng ta không quá quen thuộc, thật khó tìm ra sơ hở để đột phá.
Dương Cửu cắn răng:
- Không cần thiết, cứ cường công đối công là được.
Linh Vân Đạo Nhân không trả lời ngay mà vuốt trán suy nghĩ, mọi người vừa duy trì thế thủ vừa chờ đợi chỉ thị của gã.
Bên ngoài quang quyển ngũ sắc vẫn tràn ngập vô vàn kiếm khí tung hoành, địa hình Mộc trận chẳng mấy chốc bị cắt không còn ra hình dạng.
Qua lúc lâu, người lên tiếng trước là Độc Cô Truy Dương:
- Trận pháp của đối phương luôn biến đổi, nhưng kiếm trận chiến pháp cũng đều là xuất thân từ những chiến trận cơ bản mà ra, ta thấy nên đột phá khi đối phương tụ hình Bát quái. Bát quái đấu Bát quái, đối phương thiên về công nên không bền vững, chúng ta có thể lợi dụng thời cơ đó để phá trận.
Linh Vân Đạo Nhân suy tư một lát rồi nói:
- Có thể, dùng Bát quái tụ tinh hẳn sẽ có cơ hội, nhưng nếu đã đánh cược vào nó thì phải làm ra chuẩn bị chắc chắn có thể phá trận.
- Ý của lão đại là…?
Phiên Vũ Đạo Nhân hỏi lại, Linh Vân thở dài một hơi rồi nói:
- Nếu không thắng được thì cũng không được bại, chúng ta có thể sẽ dùng đến Bạo tinh biến!
Bạo tinh biến là lợi dụng Bát quái trận tích súc lực lượng bạo phát tạo ra một đòn tấn công cực mạnh, bù lại năng lượng tiêu hao cũng vô cùng to lớn, một đòn này có thể gọi là đánh cược, nếu thành công thì vừa có thể phá trận vừa có thể gây tổn thất nghiêm trọng cho đối thủ, nhưng thất bại thì hậu quả là lực lượng tiêu tán dẫn đến suy yếu trầm trọng, thậm chí trong trường hợp xấu nhất khi đối phương chuẩn bị đầy đủ có thể phản phệ lại bạo linh.
Triệu Thiên Bình nhìn kiếm vũ đầy trời mà lòng không nhịn được co thắt lại, nếu rơi vào đó thì đến chút xương cũng không còn. Nó không nhịn được hỏi một câu:
- Tại sao bọn họ lại thay đổi kiếm trận liên tục như vậy, dùng một loại có uy lực lớn nhất để duy trì không phải là dễ dàng hơn lại bơt hao phí tinh lực hay sao?
Linh Vân Đạo Nhân đang quan sát chiến trận khi nghe Triệu Thiên Bình hỏi vậy thì trả lời:
- Đây là tung hỏa mù, bọn họ tung ra hàng loạt những biến hóa hoa lệ như vậy để che dấu việc chuẩn bị sát chiêu mạnh mẽ đích thực. Với tình hình thế này hẳn là Cửu kiếm quy tâm phá thiên trận, đây là kiếm trận cực kì mạnh mẽ, có thể tận sát nhưng không thể trực tiếp bố trí mà phải từng bước xúc thế. Những bố trí của bọn họ hẳn là bố trí cho Cửu kiếm trận bá đạo kia. Nếu để họ hoàn thành thì chúng ta không còn cơ hội chiến thắng, nên đến khi đối phương đạt bát kiếm trận chúng ta phải phản công thật mạnh mẽ.
Tính là một chuyện, nhưng thực tế lại khốc liệt hơn nhiều.
Trong trận phòng thủ hết sức chật vật, Triệu Thiên Bình cùng mấy vị sư huynh không ngừng thay phiên thay đổi nhau hỗ trợ điều động trận pháp, lại phải không ngừng đề cao cảnh giác phòng bị nhưng tia kiếm khí bất chợt xuyên vào.
Tâm thần căng như dây đàn.
Dù vậy vẫn khó tránh khỏi tổn thất, dù là phản ứng nhanh nhạy như Triệu Thiên Bình vẫn không thể tránh khỏi bị thương, một vết cắt sau lưng, một nhát bên sườn và hai vạch trên đùi. Thế nhưng tình cảnh của nó vẫn là tốt nhất, mấy vị sư huynh khác thậm chí còn tổn thất nặng hơn, vết thương chi chít, thậm chí Khổng Thương Bá còn bị đoạn mất tay trái. Mặc dù đây chỉ là mộc nhân thế thân nhưng cảm giác đau đớn mang đến lại vô cùng chân thật khiến ai náy cũng đau đến kêu cha gọi mẹ.
Một tia kiếm khí cực nhanh xẹt thẳng vào cần cổ, Triệu Thiên Bình lấy hết sức bình sinh tạt ngang một đường nhưng vẫn không tránh khỏi một vết thương hằn sâu và da thịt.
Nó toát mồ hôi:
- Thật nguy hiểm, chỉ chút xíu nữa thôi đã vong mạng rồi.
Linh Vân Đạo Nhân mày càng cau chặt:
- Đối phương đã tăng cường công kích, chúng ta cũng sắp đến lúc phản công rồi, mọi người cố gắng, chỉ một chút nữa thôi.
Triệu Thiên Bình vừa cắn răng phòng ngự vừa tranh thủ quan sát tình thế bên ngoài. Địch nhân bên ngoài như chim yến bay lượn khắp chốn, thân ảnh hòa trộn vào kiếm ảnh khiến người bên trong khó phân biệt thật giả, nhưng Triệu Thiên Bình vẫn nhận ra một thứ.
Một ánh mắt bình tĩnh đến lạnh lẽo, như hoang thú chờ đợi con mồi.
Ánh mắt này có chút tương tự với những dã thú săn mồi bên trong rừng rậm mà Triệu Thiên Bình đã từng chứng kiến, cũng có chút khác biệt, đó là sát ý đông cứng không bộc phát nhưng cảm giác mang lại còn nguy hiểm gấp bội lần thứ dã tính giết chóc kia.
Hắn đang chờ đợi điều gì.
Thật sự như Đại sư huynh đã nói sao?
Triệu Thiên Bình vừa cẩn trọng quan sát toàn bộ chiến trường vừa suy tính.
Đối phương đang chuyển từ một kiếm trận có phần tương tự Tam hợp tam tài sang trận thế Thất tinh song sát, nếu theo diễn biến thì trước đó là Ngũ hành tứ phương trận, như vậy trận tiếp theo hẳn là Bát quái, rồi cuối cùng ắt sẽ hình thành sát chiêu mạnh nhất là Cửu kiếm đồng quy phá thiên trận.
“Nếu là Bát quái thì sẽ thực thi kế hoạch đúng như Đại sư huynh, nhưng thật sự đơn giản như vậy. Không lí nào, chắc chắn bọn họ biết trong chúng ta có đến hai người lọt vào tứ kết trận pháp, mà những người còn lại trình độ cũng không thấp, nếu chỉ dùng trận đấu trận thì họ sẽ không có ưu thế nào. Nhưng nếu có ý đồ trong này thì sẽ như thế nào?”
Triệu Thiên Bình cứ có linh cảm không đúng thì phải vắt óc suy nghĩ.
“Ồ đúng rồi, ở trận đầu tiên chúng ta sử dụng đội hình một tám để chiến thắng, lúc này cũng bày ra Ngũ hành tam chuyển thực chất vẫn là một tám, mà trong chín người thì chính bản thân mình là số một kia. Mà Ngũ hành tam chuyển nhất lưu động thì khi tái bố trí thì trận pháp công kích phù hợp nhất với một tám chính là Bát quái tụ tinh, thậm chí với Bạo tinh biến có công kích mạnh mẽ chính là lí do để chọn trận pháp này.
Chẳng lẽ đối phương có thể suy tính đến chuyện này? Không, không phải suy tính mà chính đối thủ đang dùng thủ đoạn như chướng nhãn pháp nhưng thực chất lại là bố trí dẫn dụ chúng ta thực hiện theo đúng ý đồ của chúng.
Nếu quả thật chúng ta đổi thành trận Bát quái tụ tinh thì sao? Theo lẽ thường thì kiếm trận tiếp theo hẳn là Bát quái tru tâm kiếm, nhưng để khắc chế Bát quái tụ tinh thì phải dùng kiếm trận gì? Bát quái tụ tinh là tích súc lực lượng, nếu trong quá trình tích súc xảy ra vấn đề…bùm…
Không phải là Bát quái tru tâm kiếm mà là Bát hoang hỗn mang loạn kiếm, chính là nó, chết tiệt.”
Nghĩ ra được điểm mấu chốt, Triệu Thiên Bình cảm thấy hơi lạnh dọc sống lưng. Nếu quả thực như vậy thì chính Bạo linh sẽ hủy diệt bản thân mình chứ chưa cần đến kẻ địch công kích.
- Đại sư huynh.
Triệu Thiên Bình nhanh chóng kêu gọi Linh Vân Đạo Nhân.
- Lão Cửu có chuyện gì?
Linh Vân Đạo Nhân tập trung phòng ngự nên không thể nhìn nó nhưng vẫn đáp lời, Triệu Thiên Bình liếm bờ môi đã khô khốc rồi nói:
- Huynh nghĩ tiếp theo đối phương sẽ chuyển qua kiếm trận gì?
Một kiếm khí bay xoạt qua đầu, Linh Vân Đạo Nhân vừa tránh vừa đáp:
- Hẳn là Bát quái tru tâm kiếm hoặc Bát quái huyễn diệt kiếm, đến lúc đó mọi người phải phản công trước khi đối phương chuyển đến Cửu kiếm.
Triệu Thiên Bình cắn răng nói:
- Nếu đối phương không có ý định biến đến Cửu kiếm thì sao?
Linh Vân Đạo Nhân nghe vậy thì nhíu mày, gã chưa kịp thắc mắc thì Vũ Thanh Hà một bên hóng chuyện đã nói:
- Không thể nào, Cửu kiếm là đòn tất sát, bọn họ tốn công tốn sức bày bố nãy giờ chỉ đợi thế thôi.
Không vội như Vũ Thanh Hà, Phiên Vũ Đạo Nhân rất cầu thị hỏi Triệu Thiên Bình:
- Ý đệ là thế nào, nói rõ chút xem.
Triệu Thiên Bình trả lời bằng giọng cực kì nghiêm túc:
- Nếu biến tiếp theo không phải Bát quái trận kiếm mà là Bát hoang hỗn mang loạn kiếm thì sẽ ra sao?
- Cái này…
Linh Vân Đạo Nhân nghe vậy thì bỗng nhiên rùng mình, một chút sơ xảy khiến phòng thủ của gã xảy ra sơ hở, hai đạo kiếm khí cực nhanh lao tới, may mà bản lĩnh của gã không phải tầm thường nên chỉ bị xay xước nhẹ nhờ kịp thời ngăn cản. Nguy hiểm một chút đã qua nhưng lòng gã lại không thể yên ổn được.
- Bản thân chúng ta chỉ suy tính đến Cửu kiếm nhưng lại không cân nhắc đến Bát quái của chúng ta lại bị khắc chế như vậy. Nếu là Bát hoang kiếm thì chẳng khác nào chúng ta tự diệt, kẻ bố trí việc này quả thực đáng sợ.
Phiên Vũ Đạo Nhân lo lắng hỏi:
- Nhưng nếu vẫn là Cửu kiếm thì sao?
Linh Vân Đạo Nhân thở dài:
- Đây mới là điểm lợi hại của chúng, dù nhìn ra nhưng thật khó phán đoán. Bát hoang hỗn mang loạn kiếm có thể khắc chế Bát quái tụ tinh, mà thứ có thể khắc chế Bát hoang lại là Bát phương triêu nguyên trận lại bị chính Bát quái tru tâm kiếm khắc chế. Đây là một vòng tròn mà đối thủ khiến chúng ta dù muốn dù không cũng phải rơi vào.
Khổng Thương Vũ nghe vậy không nhịn được mà mắng:
- Khốn kiếp thật, nếu từ đầu không rơi vào bị động thì đâu có gặp tình thế nan giải này.
Kiếm trận đã chuyển sang Thất tinh song sát, chỉ một biến nữa thôi sẽ phải quyết định thắng bại nhưng tình cảnh bọn Triệu Thiên Bình không mấy lạc quan, ai cũng cau mặt nhíu mày, kẻ lo lắng, người khó chịu. Linh Vân Đạo Nhân bỗng nhiên nở nụ cười:
- Nếu kẻ địch đã dồn ép chúng ta như thế mà không đáp trả lại thì có lỗi với bọn chúng rồi. Thật không nghĩ mới chỉ vòng bảng mà đói thủ đã bức chúng ta đến đường này.
Vũ Thanh Hà mắt sáng ngời nhanh nhảu hỏi:
- Lão Đại có sáng kiến gì sao?
Linh Vân Đạo Nhân nhún vai:
- Chúng ta phải học hỏi mấy tỉ muội Thanh Phong rồi.
- Dùng huyết trận sao?
Phiên Vũ không nhịn được hỏi, Linh Vân gật đầu mỉm cười:
- Bát diệp huyết liên tỏa thần trận!
Mọi người nghe thấy thì không nhịn được hít vào một hơi lãnh khí. Đây là cấm huyết trận còn khủng bố hơn Thất sát huyễn tâm trận, Huyễn sát trận lấy huyễn làm sát, còn trận này lấy thần làm sát, tức là mạng đổi mạng. Bát diệp huyết liên tỏa thần là lấy tính mạng tám người đổi lây tính mạng tám người, một trận pháp thường thì chẳng có ai sử dụng vì đơn giản nó là thứ lưỡng bại câu thương chẳng mang lại chút lợi ích gì.
- Chắc chắn chúng ta sẽ tiêu diệt được tám người bọn chúng, nếu may mắn để huyết sát khí ảnh hưởng đến kẻ còn lại thì chúng ta thắng chắc.
Triệu Thiên Bình cau mày:
- Nhưng trận này rất khó vì yêu cầu sự phối hợp cực cao, rất dễ thất bại.
Vũ Thanh Hà nghe vậy thì nhìn Triệu Thiên Bình bật cười:
- Nghe xem nghe xem, kẻ nào nói kìa, đệ không luyện tập chứ không phải chúng ta không luyện tập nhé, ngoài đệ ta thì chẳng có ai lười biếng nữa đâu. Hừ hừ, chỉ một cái Bát diệp huyết liên tỏa thần trận sao có thể làm khó chúng ta được.
Triệu Thiên Bình không nhịn được mà cảm thấy xấu hổ vì nhận định hết sức ngu ngơ của bản thân. Nó hắng giọng một tiếng rồi gãi đầu che giấu sự xấu hổ của mình.
Linh Vân Đạo Nhân cười nhẹ:
- Không sao, tám người chúng ta sẽ thi triển Bát diệp huyết liên tỏa thần. Còn đệ lão Cửu, nếu không may kẻ thứ chín còn sót lại thì chúng ta phải trông cậy vào đệ rồi, ta tin tưởng vào tác chiến cá nhân của đệ, đệ không được bại đấy nhé!
Lại một trận đấu chỉ mình bản thân nó nữa sao? Triệu Thiên Bình cảm thấy áp lực đè nặng, nhưng cũng có hưng phấn khó tả. Nó liếm môi gật đầu:
- Đệ sẽ cố gắng hết sức.
Bát biến hiện, bát liên tỏa, huyết quang mãn thiên.
Trong huyết quang bạo tạc rơi xuống hai bóng dáng đối diện nhau.