Căn cặc thô to lấp đầy khoang miệng khiến Dư Ổ có cảm giác cổ họng mình sắp bị vỡ ra, dịch nhờn tanh nồng tràn lan trong khoang miệng, hòa cùng với nước bọt tràn ra ngoài. "A....." Hai tay Dư Ổ nắm lấy cán cặc đầy gân, ngón tay trắng nõn cùng với buồi gân xấu xí tạo nên một khung cảnh đối lập đầy dâm loạn.
Ánh nến phản chiếu bóng dáng hai người lên trên tường, hình ảnh thiếu niên phun ra nuốt vào cặc lớn dâm đãng khiến người ta nhìn không khỏi đỏ mắt.
Kỳ Trạch dùng một tay ấn sau đầu mỹ nhân, một bàn tay khác trượt xuống xoa nắn mông thịt, bởi vì tư thế quỳ ghé vào đùi anh nên Dư Ổ dù có đang mặc chiếc quần rộng rãi thì mông thịt cũng bị bao lấy gắt gao, bàn tay với khớp xương rõ ràng xoa nắn thịt mông mềm mại, chỉ chốc lát sau dâm thủy đã chảy ướt cả quần, dính cả lên tay Kỳ Trạch, mùi hương dâm đãng lan tỏa khắp phòng, lỗ đĩ của Dư Ổ ngứa ngáy khó chịu không thôi, con cặc trong miệng dường như lại lớn hơn một chút, khoang miệng bị lấp đầy khiến cậu sắp hít thở không thông, khi cậu sắp không thể thở nổi nữa thì buồi lớn cuối cùng cũng đã rút ra, dịch nhầy sền sệt trên quy đầu chảy ra dính bên khóe miệng cậu, cánh môi bị đụ thành màu đỏ tươi, đôi mắt đẹp trở nên mê ly, giống y như yêu tinh quỷ mị mê người hút tinh dịch đàn ông.
"A.... ca ca." Dư Ổ liếm liếm dâm dịch bên môi, ánh mắt ngây thơ lại quyến rũ nhìn về nam nhân lạnh lùng đang bóp cằm mình, trên người nam nhân kia vẫn là một bộ dáng bình tĩnh, nhưng Dư Ổ đã thấy được tình dục khó nén từ sâu thẳm trong mắt anh, đáy lòng cậu không khỏi hừ cười, lão quái vật nhịn lâu rồi chính là đồ biến thái, cậu đã chuẩn bị thức trắng cả đêm rồi.
Buồi lớn nổi đầy gân đánh lên khuôn mặt đĩ đượi của mỹ nhân, thanh âm lạnh băng của Kỳ Trạch mang theo chút khàn khàn, "Cởi."
Dư Ổ càng không muốn làm theo, cậu chui nửa người vào lòng nam nhân, cảm nhận được thân thể nam nhân cứng đờ lại cậu liền vươn tay ôm lấy cổ anh, ngẩng mặt kiều mị nói: "Ca ca, Tiểu Ổ không có sức, ca ca giúp Tiểu Ổ cởi đi."
Mông thịt mang theo ám chỉ mười phần mà cọ xát trên ngón tay nam nhân, thanh âm của cậu mang theo sự nức nở, trong mắt đã chứa đầy nước mắt, cậu cắn môi kêu không ngừng: "Ca ca, ca ca..... huhu...."
"Ca ca, Tiểu Ổ muốn ăn cặc lớn của ca ca,....."
Khuôn mặt của cậu chứa đầy xuân sắc, Dư Ổ nhìn Kỳ Trạch đang không ngừng nhấp môi, đáy mắt cũng ngày càng trầm xuống liền muốn cười, ngón tay lạnh lẽo không phụ lòng cậu mà nắm lấy quần cậu, chỉ là anh không cởi ra một cách bình thường mà trực tiếp xé thành hai nửa, quần lót cũng không thể thoát khỏi mà chịu cùng cảnh ngộ, đáy lòng Dư Ổ thầm mắng vài tiếng nhưng vẫn làm ra vẻ ngoan ngoãn vươn ngón tay chậm rãi cởi bỏ quần áo nam nhân, bàn tay nhỏ đẩy áo khoác cùng áo thun của Kỳ Trạch ra. Thân thể Kỳ Trạch bất đồng với hình ảnh cao gầy bên ngoài, khi mặc quần áo thì thấy gầy mà cởi ra thì rắn chắc, cơ bắp tràn đầy cùng buồi lớn nóng rực đang đặt trước cửa động làm cậu ngứa ngáy khó chịu. Kỳ Trạch dùng một tay đỡ lấy cán cặc mà đâm vào lỗ đĩ, đầu buồi mới vừa tiến vào nam nhân đã ưỡn thẳng lưng, con cặc to bự nháy mắt đã cắm vào toàn bộ, từ thân dưới truyền đến cảm giác đau đớn khiến Dư Ổ thét chói tai, "A a a...... sướng..... a......"
Tiếng kêu dâm đãng xuyên qua vách tường truyền tới tai đám dị năng giả, những người sở hữu dị năng đều đồng loạt quay người nhìn Lộ Hoài Châu đang đứng cạnh cửa, nụ cười của Lộ Hoài Châu nháy mắt lạnh xuống, khí lạnh đến dọa người, những người không có dị năng không biết có chuyện gì vừa xảy ra, từ bên ngoài đi vào báo cáo, "Lộ ca, hình như cso người ở bên ngoài."
Lộ Hoài Châu vứt rượu trong tay xuống đất, hắn làm như không nghe thấy gì mà trầm mặt đi về phía biệt thự.
Nhóm dị năng giả trong viện quay đầu nhìn nhau vài lần, trong lòng hiểu rõ nhưng cũng không nói ra mà tự động rời đi, thế nhưng trong mắt người nào cũng đều là sự nóng lòng muốn thử, nam nhân đầu trọc có sẹo đứng lên: "Ai cơ? Đang đi tới chỗ chúng ta sao?"
"Đang đi về phía chúng ta."
Lộ Hoài Châu bước lên lầu, vì sự an toàn của Dư Ổ mà hắn còn bảo riêng Kỳ Trạch ở trong phòng trông coi, cánh cửa bị hắn một phát đá văng, Lộ Hoài Châu nhìn rõ cảnh tượng bên trong thì sững sờ ngay tại chỗ, nam nhân lạnh lùng mặc đồ tác chiến đang ôm mỹ nhân quần áo rách nát gần như trần trụi, mỹ nhân quay lưng về phía cửa làm lộ ra xương bướm xinh đẹp, cánh tay rắn chắc của nam nhân đặt trên eo nhỏ nam sinh, lỗ đít đỏ hồng trong cánh mông trắng nõn đang cắn nuốt con cặc lớn không ngừng, cửa lỗ bị căng ra không còn một nếp uốn.
Kỳ Trạch ngước mắt nhìn Lộ Hoài Châu đứng cạnh cửa một cái, sau đó liền nắm lấy eo nhỏ của mỹ nhân mạnh mẽ thọc vào rút ra, nước sướng vẩy ra khắp nơi, tiếng rên rỉ rách nát của mỹ nhân tràn ngập bên tai, cánh tay đang ôm lấy cổ nam nhân giống như không chịu nổi mà ưỡn người muốn tránh.
Cảnh tượng trước mắt khiến Lộ Hoài Châu kinh ngạc nhiều hơn là phẫn nộ, khi đi lên lầu hắn không phải không nghĩ tới tình huống này, chỉ là hai ngày nay phản ứng của Kỳ Trạch khiến hắn cảm thấy rằng bạn mình thực sự không có hứng thú gì với Dư Ổ, bọn họ cùng nhau lớn lên từ một đại viện, lâu như vậy đây là lần đầu tiên Lộ Hoài Châu thấy anh hành động như tát vào mặt như vậy.
Đóng cửa lại, Lộ Hoài Châu đi tới bên mép giường hai người họ đang cuồng nhiệt địt nhau, cười vang, "Không phải cậu không có hứng thú sao?"
"A.... a.... ca ca....." Dư Ổ gian nan nuốt lấy cặc bự, cậu đáng thương quay đầu, bàn tay đang đặt trên vai Kỳ Trạch vươn ra hướng về phía Lộ Hoài Châu bên cạnh, "Ca ca....." Lời còn chưa dứt đầu buồi trong lỗ đít đột nhiên đâm vào thật mạnh, sâu tới mức làm Dư Ổ mất đi sức lực, bàn tay vừa nâng lên đã rơi trở xuống, cậu lần nữa ngã vào trong lồng ngực Kỳ Trạch, "Huhuhu.... ca ca..... ca ca..... sâu quá..... a....."
"Nuốt không được, Tiểu Ổ không ăn hết được, huhu......" Dư Ổ khóc lóc xin tha, lỗ đít lại đói khát quấn lấy căn cặc đang đâm vào bên trong của nam nhân.
Nhìn bộ dáng mỹ nhân bị địt tới không còn sức lực, buồi lớn dưới háng Lộ Hoài Châu lại đứng lên, hắn sờ lên thân thể Dư Ổ, "Đĩ nhỏ."
"Ai cũng gọi ca ca, có phải chỉ cần địt em thì đều là ca ca đúng không?"
"Gì mà là học sinh, trước tận thế chắc là đĩ nhỏ chuyên đi phục vụ đàn ông phải không, chứ không sao lại dâm như vậy hả?"
Ngón tay to dài niết môi Dư Ổ, cậu vừa rên rỉ vừa mở miệng ngậm lấy ngón tay kia, nam nhân đang địt cậu cũng không nói lời nào mà chỉ tăng sức đụ vào, nam nhân đang đùa nghịch lưỡi cậu lại không ngừng buông ra những lời cợt nhả, Dư Ổ bị kích thích cả người liền nhũn ra, cậu dâm đãng bắt chước tư thế đụ địt mà liếm láp ngón tay trong miệng, nức nở rên rỉ, "Ca ca, ca ca, lỗ trên của Tiểu Ổ cũng muốn ăn cặc bự...."
"Đĩ chết đi được." Ngón cái Lộ Hoài Châu ác ý cọ xát môi đỏ của mỹ nhân, nhìn bộ dáng mỹ nhân thê thảm đầm đìa nước miếng làm lí trí hắn hóa thành hư ảo, hắn móc ra cặc lớn đã sưng đỏ, trực tiếp nhét vào trong miệng thiếu niên.
"A....." Dư Ổ bị căn cặc thô to lấp đầy suýt chút nữa không thở được, chiếc lưỡi gian nan bọc lấy thân cặc liếm láp, con cặc trong miệng càng lúc càng lớn, buồi gân đang địt trong lỗ địt cũng đâm càng lúc càng tàn nhẫn hơn, "A....."
Kỳ Trạch nhẹ nhíu mày, sau đó buông lỏng cánh tay đang gông cùm mỹ nhân trong ngực, mỹ nhân mềm nhũn ghé vào ngực anh, lỗ đĩ cắn nuốt con cặc anh, trong miệng cũng liếm láp cặc nam nhân khác, ánh nến chiếu bóng khung cảnh dâm loạn của ba người lên trên bức tường, thiếu niên mảnh khảnh bị hai nam nhân cao lớn đè dưới thân đụ địt, âm thanh dâm đãng vang rộng, tiếng rên rỉ nức nở cùng tiếng da thịt va chạm xuyên tường, rõ ràng từng chi tiết truyền vào tai nhóm dị năng giả, người có dị năng càng cao càng nghe được rõ ràng, dương vật dưới háng cương cũng càng cứng.
"Đệt, rốt cuộc lão đại đã cất giấu một vưu vật tuyệt thế thế nào mà ngày cả Trạch ca cũng bị sa vào." Bọn họ ngày ngày đêm đêm đều nghe được âm thanh mỹ nhân bị đụ, thế nhưng từ trước tới bây giờ vẫn không thấy được người kia, mỗi lần đi ra đều được Lộ Hoài Châu ôm vào trong ngực bao bọc kín kẽ không lộ chút nào, nhưng dù không lộ ra chút nào như thế thì bọn họ vẫn luôn mong ngóng Lộ Hoài Châu sớm ngày chơi chán rồi vứt cho bọn đàn em như họ đỡ thèm.
"Mẹ nó, kêu giường dâm chết đi được."
"Nghe thấy âm thanh này tao đều nghĩ địt chết cậu ta."
"Hy vọng lúc lão đại chơi chán rồi thì lỗ dâm đừng bị lỏng lẻo quá, nếu bị chơi hỏng rồi thì mấy anh em cũng không muốn tiếp đâu."
Lời nói bên ngoài của người sau so với người trước càng ghê gớm hơn, nhưng cho bọn họ thực sự lên trước mặt Lộ Hoài Châu đoạt người thì không một ai dám, chưa nói đến việc dị năng của Lộ Hoài Châu mạnh hơn họ rất nhiều, chỉ cần nhắc tới Lộ tướng quân ở căn cứ Hoa Thành có địa vị tối cao thì tất cả mọi người đều phải kiêng kị hắn rồi.
Có mấy người lục tục ôm người đi giải quyết dục vọng, lúc này lại có người gõ cửa, "Chúng tôi đều là nhân loại, từ căn cứ Hoa Thành tới đây."
Nghe được mấy chữ căn cứ Hoa Thành, ánh mắt nam nhân đàu trọc nháy mắt sáng lên, cửa mở ra, bên ngoài có 5 người, trong đó có 3 người cao lớn mang hơi thở quân nhân không khác gì bọn họ, ba người họ vây quanh bảo vệ một người gầy yếu ở giữa, người gầy yếu đội một chiếc mũ to rộng che đi khuôn mặt, cuối cùng là một nữ nhân nóng bỏng đang ôm cánh tay mình, biểu cảm trên mặt nữ nhân này không tốt lắm.
"Ê cậu kia, cho mượn chỗ một chút, mệt muốn chết rồi."
Người gầy yếu ở trung tâm tuy rằng rất hấp dẫn ánh mắt người khác, nhưng dù sao trên người bọn họ đều dính đầy máu, nam nhân đầu trọc vẫn cẩn thận nâng cằm nói với người bên cạnh, "Kiểm tra xem bọn họ có bị cắn hay không."
"Chúng tôi không bị cắn." Một giọng nói hấp dẫn người khác vang lên, thanh niên gầy yếu ở giữa kéo mũ xuống làm lộ ra một gương mặt tái nhợt, Đinh Sanh ngượng ngùng cười cười, "Xin lỗi, đã quấy rầy các anh rồi."
Nam nhân đầu trọc chỉ cảm thấy người trước mặt thánh khiết như thiên sứ, không nhiễm chút bụi trần, gã ngây ngốc nhìn vài giây, sau đó lập tức mời người vào.
Những người bên trong thấy có người xa lạ tiến vào liền nhanh chóng đứng lên cảnh giác, nhưng đa số khi nhìn thấy người có thân hình mảnh khảnh Đinh Sanh đều ngây ngốc tại chỗ, bọn họ đều cảm thấy đây là thiên sứ mà trời cao phái xuống để cứu vớt bọn họ, chỉ có một số nhỏ dị năng có giá trị khí vận cao nhìn thấy được bộ dáng thực sự của cậu ta, bọn hắn không thể hiểu nổi, người này chỉ là trắng hơn người thường một chút, còn đâu đều rất tầm thường, là loại người mà vứt trong đám đông cũng không ai để ý tới, vừa gầy vừa trắng bệch có gì hay mà nhìn, tùy tiện xách ra một người từ trong đội ngũ bọn họ cũng tốt hơn người này.
"Này, từ đâu tới? Tới đây làm gì?" Một nam nhân có giá trị khí vận SR đùa nghịch con dao trong tay, ngữ khí không tốt, "Kiểm tra nếu không bị cắn thì tùy tiện sắp xếp đi."
Một ít người có giá trị khí vận hơi cao cũng phản ứng lại, cảm thấy phản ứng của bản thân vừa nãy giống y như si ngốc vậy, nhưng nhìn Đinh Sanh thực sự có một loại hấp dẫn nào đó.
Đáy lòng Đinh Sanh mắng thầm trong đội ngũ có không ít SR, nhưng trên mặt vẫn cười giải thích: "Chúng tôi không bị cắn, chúng tôi từ căn cứ Hoa Thành ra ngoài làm nhiệm vụ, trên đường trở về gặp phải một đợt thi triều, trong lúc lạc đường nhìn thấy bên này có ánh sáng, không nghĩ là thật sự có nhân loại ở đây."
"Đây là ba người trong đội hộ vệ của căn cứ." Cậu ta chỉ về hướng ba nam một nữ giới thiệu, nữ nhân cười lạnh một tiếng, Đinh Sanh áp chế sự không vui trong ánh mắt của mình, vẫn cười, "Tôi tên là Đinh Sanh."
"Không cần biết cậu là sanh sanh cái gì, đến địa bàn của chúng tôi thì phải tuân theo quy tắc kiểm tra của chúng tôi." Nam nhân xua tay bảo bọn họ đi xuống kiểm tra.
Sắc mặt Đinh Sanh có chút khó coi, cậu ta không nghĩ tới trong tận thế này còn có người không biết tới tên Đinh Sanh, dù cho hào quang bạch liên hoa của cậu ta đối với người có khí vận cao sẽ giảm bớt tác dụng thì mấy kẻ SR bé nhỏ cũng không có khả năng mặt lạnh nhìn cậu ta. Đinh Sanh liếc mắt nhìn quanh một vòng, không thấy khí vận SSR, cậu ta hỏi: [SSR Lộ Hoài Châu đâu?]
Hệ thống bạch liên hoa: [Ừm.... Ở tầng 3..... Đang cùng với một tên SR đụ một nam sinh, ta nhìn không rõ lắm.]
Đinh Sanh cười lạnh, [Rất biết chơi nha. Xem ra tên Lộ Hoài Châu này không lãnh đạm giống như Tống, chắc hẳn không khó để công lược.]