Bên trong băng cốc rất nhiều khe rãnh, tầng tầng lớp lớp, ánh sáng chiếu xuống lớp băng tạo nên khung cảnh đẹp đẽ, nơi đây còn có thiên nhiên che chắn, mãi cho tới buổi trưa Tịch Mẫn mới tìm được căn nhà gỗ bên dưới tuyết sơn.
[Tịch Mẫn: Giá trị công lược 99%]
[Tịch Mẫn: Giá trị công lược 80%]
[Tịch Mẫn: Giá trị công lược 99%]
Dư Ổ đem thoại bản đóng lại, [Ngươi không thấy đau tai sao?]
Hệ thống: [Ta kích động nha! Y tới! Y tới, tới cửa rồi! Cũng không biết khi nào Khương Vũ mới trở về, nếu Tịch Mẫn hạ thuốc mang ngươi đi thì sao?]
Đôi mắt hồ ly cụp xuống, Dư Ổ biếng nhác nằm trên thảm lông, cả người đều chìm trong lông xù, cậu không chút để ý nói: [Nếu có thể dễ dàng rời đi như vậy thì hắn đã không phải Khương Vũ rồi.]
Hệ thống: [Cũng đúng ha.]
Tiếng mở cửa "kẽo kẹt" truyền tới, Dư Ổ nhắm mắt lại, ánh mặt trời vàng nhạt phản xạ qua tầng băng chiếu vào trong nhà gỗ, ánh sáng chói lóa làm đôi mắt đang nhắm lại của cậu phải run rẩy, thanh âm vải dệt cọ xát cùng với tiếng bước chân dần dần lọt vào tai, khí lạnh ập xuống trước mặt, âm thanh thanh lãnh từ trên đỉnh đầu truyền tới: "Ổ Quân điện hạ."
Đôi lông mi dày khẽ run lên, Dư Ổ từng chút từng chút mở mắt ra, từ ngây thơ tới ngạc nhiên đều được thể hiện rõ ràng trong đôi mắt trong veo ấy, môi đỏ cong lên, Dư Ổ vừa nhìn thấy đôi dị đồng màu xanh của Tịch Mẫn liền kinh ngạc không thôi, cậu hô lên: "Tịch thần y?"
"Là tại hạ." Tịch Mẫn gật đầu, y không hề chớp mắt mà nhìn về phía Dư Ổ, đôi dị đồng co rút, da thịt trắng xanh nay bị đông lạnh càng thêm trắng lạnh, Dư Ổ nhìn đôi mắt của y, kinh ngạc mở miệng, "Đôi mắt của ngươi...." Đôi mắt hồ ly cong lên, cười nói: "Thật xinh đẹp."
Tịch Mẫn sửng sốt một chút, đôi đồng tử co rút cũng trở nên thả lỏng, đây là lần đầu tiên Dư Ổ nhìn thấy rõ mặt y, cảm quan trực diện nhất là lãnh bạch yêu dị, sống mũi cao thẳng, dung mạo tuấn mỹ, nhưng một đôi dị đồng cùng với toàn thân đều phát ra hơi thở tràn ngập cảm giác yêu dị khiến người khác phải khiếp sợ, giống như người trước mặt không phải là người mà là quỷ, thế nhưng dung mạo vẫn vô cùng tuấn mỹ.
"Điện hạ không sợ sao?" Tịch Mẫn nhìn thẳng vào mắt Dư Ổ, muốn từ giữa những cảm xúc của cậu phân biệt xem lời này là thật hay giả, nhưng đến cuối cùng y cũng không thể nhìn ra được điều gì, cặp mắt hồ ly mị hoặc kia tràn ngập chân thành sáng trong, đôi mắt hẹp dài của Tịch Mẫn cụp xuống, yết hầu lăn lộn, lần đầu tiên trái tim y cảm thấy ấm áp, trái tim nhảy lên liên hồi, dù có băng tuyết lạnh giá cũng không thể che đậy được.
"Này có gì mà phải sợ." Dư Ổ đem đôi chân đeo vớ lông dê duỗi xuống, cậu vỗ vỗ vị trí bên cạnh, "Thần y ngồi đi, sao ngươi lại tới đây?"
Tịch Mẫn cụp mắt, thanh âm tuy chậm rãi nhưng từng câu chữ nói ra đều rất có cảm giác tin phục, "Bệ hạ đã phái rất nhiều người đi tìm kiếm tung tích của điện hạ," y mặt không đổi sắc nói: "Thần tuân lệnh đi tìm điện hạ, qua rất nhiều nơi, cuối cùng cũng tìm được người ở băng nguyên."
Hệ thống: [Ái chà, ta xem thấy giá trị công lược của y vừa nãy lên tới 80%, giờ lại trở về 75%, có vẻ như đã ổn định rồi."
Dư Ổ: [Mở thông báo giá trị công lược đi.]
Nhìn giá trị công lược không hề giao động kia, Dư Ổ liếc mắt qua nhìn đôi dị đồng của Tịch Mẫn một cái, trong mắt lóe lên ánh sáng.
Hệ thống: [Chỉ là lời y nói đúng là rất giả nha, ai mà phái một tên đại phu tay trói gà không chặt ra ngoài tìm người cơ chứ.]
Dư Ổ: [Chúng ta giả vờ tin là được.]
"Hoàng huynh phái ngươi tới đón ta sao?" Đôi mắt mỹ nhân sáng lên ngây ngô không chút phòng bị, ngây thơ tới ngu ngốc, đôi dị đồng của Tịch Mẫn hơi co rút lại, "Phải."
Tịch Mẫn nâng tay đặt lên bàn tay mềm mại của cậu, "Đi thôi, bệ hạ."
Dư Ổ nhích nhích người tránh thoát khỏi gông cùm xiềng xích của y, có chút thẹn thùng mím môi, đôi mắt hồ ly cong lên thành một độ cung, "Tịch thần y, ngươi trước tiên có thể giúp ta kiểm tra thân thể một chút được không?"
Dư Ổ: [Khương Vũ lúc nào mới trở về?]
Hệ thống: [Ngươi có phải có chút hiểu lầm đối với ta rồi không, dù cho ta có cường đại hơn nữa thì cũng không dò xét được một chút bóng dáng của Khương Vũ.]
Dư Ổ kẹp chặt hai chân cọ xát, hai má nhiễm hồng, thẹn thùng nói: "Thân thể ta giống như có chút thay đổi."
"Để sau khi ra cốc thì kiểm tra." Tịch Mẫn túm lấy tay cậu muốn dắt đi, chỉ là y chưa đề cập tới chuyện của Khương Vũ thì Dư Ổ đã tựu động nói ra, "Tiểu Vũ còn chưa trở về, chúng ta chờ hắn quay về rồi cùng nhau hồi cung."
Tịch Mẫn nhíu mày, hắn nhìn mỹ nhân đang mặt đầy sắc xuân, không chút bài xích với người bắt cóc mình, y thử thăm dò hỏi: "Tiểu Vũ?"
Nam nhân này lí trí tới đáng sợ, Dư Ổ sợ y hỏi như vậy sau đó lại xảy ra xung đột cùng với Khương Vũ, ngón tay nhỏ giữ chặt lấy vạt áo, từng giọt nước mắt rơi xuống không ngừng, "Tịch thần y, huhuhu...."
"Ngươi nhanh giúp ta kiểm tra một chút đi, nửa năm nay thân thể của ta rất kỳ quái...."
Dư Ổ kéo tay y qua chậm rãi đưa tới bờ mông đẫy đà của chính mình, bàn tay đặt trên mông thịt mềm mại, cậu cắn môi nhỏ giọng nói: "Lỗ nhỏ luôn không khống chế được nước dâm chảy ra, mặc cho cặc lớn của Tiểu Vũ địt vào thế nào cũng không ngăn lại được, ta.... ta có phải mắc bệnh rồi không?"
Tịch Mẫn lặn lội đường xa tới đây không nhịn được đẩy Dư Ổ ngã lên trên nệm giường, Dư Ổ ỡm ờ nằm lên trên, quần áo bị y cởi ra hết, rất nhanh sau đó cả người cậu đã trần trụi không một mảnh vải, thân thể trắng nõn xinh đẹp bị phủ đầy những dấu hôn đỏ rực, đáy lòng vốn bình tĩnh của Tịch Mẫn dần nổi lên sóng lớn, đôi dị đồng dựng thẳng, huyết khí tụ hết dưới thân, quần áo phía trước bị đẩy cho nổi cụm, nhưng y lại lấy ra ngân châm từ bên hông, đem bình ngọc còn một phần ba dâm dịch đẩy vào bên hông mỹ nhân.
Dư Ổ: "....."
Hệ thống: [Phốc ha ha ha.....]
Quần ta đều đã cởi rồi mà y lại cho ta xem cái này?
Cảm giác tê dại ngứa ngáy dần dần thẩm thấu vào trong cơ thể, cổ tay cậu bị Tịch Mẫn nắm lấy, y thăm dò mạch tượng, đôi dị đồng từng chút sáng lên, quả không hổ là mị thể, sau mấy tháng đình trệ cũng không tụt lùi, độ dâm đãng đều được lưu lại, y nhìn chất lỏng hồng nhạt, dị dồng kích động dựng thẳng hết lên, đồng tử phản ánh thân thể xinh đẹp, chỉ cần hơn tháng nữa.... y liền có thể hoàn thành tác phẩm tuyệt phẩm của mình.
Hai cánh mông dưới tay y hình như lớn hơn cũng mềm hơn không ít, dâm thủy làm kẽ mông ướt đẫm, kẽ mông kẹp chặt ngón tay thon dài của Tịch Mẫn, lỗ đít dâm đãng co rút lại, Dư Ổ cố ý nhếch mông lên một chút đẩy về phía sau, đem ngón tay nam nhân kẹp chặt lại, từng chút từng chút đâm vào cửa lỗ ướt át, chỉ một lát sau đầu ngón tay đã đâm vào mật địa nóng ướt, Dư Ổ nhẹ giọng rên rỉ, "A... Thần y."
Ngón tay mở rộng lỗ dâm, chui vào từng chút một, Tịch Mẫn khàn giọng nói: "Bệnh của điện hạ càng ngày càng nghiêm trọng."
"A?" Dư Ổ nước mắt lưng tròng quay đầu nhìn lại, sợ hãi hỏi: "Vậy phải làm sao bây giờ hả thần y?"
Tịch Mẫn móc ra con cặc tím đỏ đã cương cứng tới phát đau, đem nó đặt trên cửa miệng chậm rãi địt vào, cảm giác thân thể bị lấp đầy làm Dư Ổ mềm eo, cậu thở hổn hển ghé trên giường, "Thần y, a.... a..... ưm....."
"Cho nên cần cặc lớn của nam nhân tới trị liệu, nửa năm này may nhờ có Khương Vũ vẫn luôn giúp điện hạ khống chế bệnh tình." Tịch Mẫn mặt không đổi sắc, đem mông thịt của mỹ nhân đẩy lên cao dán trên háng mình, không chút lưu tình địt sâu vào bên trong, miệng không ngừng nói dối, "Nhưng bệnh của điện hạ ngày một nghiêm trọng, cho nên cần phải xuất cốc cùng tại hạ để trị liệu, người hiểu không?"
"A.... ha....a.... thần y.... thần y..... quá sâu...." Dư Ổ thở hổn hển, sau nửa năm cậu rốt cuộc được ăn một con cặc khác ngoài cặc của Khương Vũ, cậu kích động tới nỗi lỗ đít kẹp chặt, dâm thủy chảy ròng ròng, một chút kích thích cũng có thể khiến cậu cao trào không ngừng, nước sướng phun lên đầu buồi, dâm đến Tịch Mẫn địt càng ngày càng sâu, buồi lớn giống như muốn đâm thủng thân thể Dư Ổ, cậu thét chói tai bắn ta tinh dịch loãng, rơi nước mắt khóc huhu, nước bọt theo khóe môi tràn ra ngoài, "A..... thần y.... a..... ha....."
Khi hai người đang phiên vân khúc vũ, hệ thống đột ngột ngoi lên nhắc nhở: [Khương Vũ đã trở lại.]
Lỗ đít Dư Ổ kẹp chặt, cậu giống như thê tử yêu đương vụng trộm bị phu quân phát hiện liền kẹp chặt buồi lớn không dám nhúc nhích, Tịch Mẫn tát một cái thật mạnh lên bờ mông tạo ra một đợt sóng thịt dâm mỹ, thở dốc nói: "Thả lỏng một chút, kẹp chặt như vậy là muốn cắn gãy cặc ta sao?" Nhưng sau đó thanh âm đột nhiên im bặt.
"A.... ha... đâm vào..... động đi.... thần y....." Dư Ổ không nhịn được dùng lỗ dâm đưa đẩy căn cặc bên trong thân thể, thân thể mềm như bông của cậu căn bản không có sức khiến đầu buồi đâm vào chỗ sâu bên trong, mỹ nhân nức nở quay đàu, sau khi nhìn thấy thân ảnh người đứng ngoài cửa liền trực tiếp ngây dại, thần sắc mê ly lập tức biến thành sợ hãi, cậu giãy giụa bò về phía trước, con cặc màu tím đỏ thô to đem lỗ dâm căng ra không chút kẽ hở, động tác thong thả khiến hình ảnh dâm mỹ đánh sâu vào thị giác người khác.
Trong mắt Khương Vũ hiện lên một tia sát ý, thời điểm nhìn qua mỹ nhân đáy mắt lại trở nên tối tăm, cánh cửa "phanh" một tiếng đóng lại, hắn bước từng bước một chậm rãi đi tới, khi bước tới quần áo đã bị cởi mất một nửa, hắn cởi bỏ tiết khố, móc ra con cặc sừng sững của bản thân, bóp miệng mỹ nhân đâm vào thật mạnh, Khương Vũ nhìn bộ dáng đáng thương của thiếu niên khi bị bản thân đâm vào trong cổ họng không thể nuốt xuống được, trong mắt toàn là sắc lạnh không thể hoà tan, vẻ lãnh khốc lần nữa lại lan tràn cả khuôn mặt, lạnh lùng nhìn về phía Tịch Mẫn đang cảnh giác nhìn hắn, nữa năm trước bọn họ cũng giống như vậy gian dâm dâm loạn trong hoàng cung, cả hai không hề giao lưu với nhau, thế nhưng lại ăn ý trao đổi hai lỗ trên dưới đụ địt.
Môi mỏng dán bên tai mỹ nhân bị địt đến đày mặt dâm đãng sắp mất đi ý thức, Khương Vũ cắn răng nói: "Còn nói không thèm khát nam nhân?"
Dư Ổ: "A.... a....ưm...." Quá to không ăn được.
"Đồ đĩ đực thiếu địt, người vĩnh viễn không thể nào nhớ kỹ được." Trên người Khương Vũ mang theo hơi thở máu lạnh, khuôn mặt tràn ngập sát khí khiến cả người Dư Ổ trở nên run rẩy, "A... a.... a... ưm.... a...."
"Thật, thật sướng.... a...." Thân thể cơ khát cuối cùng cũng được hai căn cặc bự đồng thời lấp đầy, cậu sướng tới mức tế bào toàn thân đều đang run rẩy.
Trên người hai nam nhân đều lạnh băng, buồi bự lại vô cùng nóng rực, trong thời gian đụ địt hai người không nói một tiếng nào, ngập tràn trong căn nhà gỗ nhỏ chỉ có tiếng mỹ nhân dâm đãng rên rỉ: "A.... a..... ha.... bắn cho ta.... bắn cho ta.... a.... sướng quá....."
Tinh dịch nóng bỏng bắn hết vào chỗ sâu bên trong lỗ thịt, Dư Ổ sướng tới mức cả người đều run rẩy, căn cặc trong thân thể mới mềm xuống lại bắt đầu cương lên, lỗ đít co chặt lại, đôi mắt hồ ly của mỹ nhân câu lên liếm láp căn cặc thô to trong khoang miệng, Khương Vũ trìu mến sờ sờ mặt thiếu niên, đầu buồi màu đỏ tím chậm rãi rút ra khỏi khoang miệng của mỹ nhân, dịch nhầy cùng tinh dịch dính đầy trên khuôn mặt xinh đẹp của cậu, đôi mắt hẹp dài vẫn lạnh lẽo, Khương Vũ lại hôn lên đôi môi Dư Ổ, ngón tay trượt xuống kẽ mông, nhét vào lỗ đít đã bị buồi lớn lấp đầy, "Đĩ điếm đói khát."
Ý thức được Khương Vũ muốn làm gì, dâm thủy trong thân thể Dư Ổ càng chảy ra nhiều hơn, cậu vô cùng hoài niệm cái cảm giác căng đến cực hạn bị lấp đầy không một khe hở, cậu phe phẩy cánh mông kẹp chặt ngón tay mà Khương Vũ đút vào, thanh âm ngọt nị kêu: "Tiểu Vũ Vũ.... a.... ha..... Tiểu Vũ Vũ cắm vào....."
Mỹ nhân dâm đãng làm con cặc của hai nam nhân nháy mắt cương cứng, Tịch Mẫn ôm chặt Dư Ổ từ phía sau, đôi chân thon dài tuyết trắng mở rộng treo trên vai lưng rộng lớn của Khương Vũ, đầu buồi thô to men theo cửa lỗ chậm rãi thâm nhập vào lỗ thịt đã bị một căn cặc khác căng chặt, dâm thủy theo miệng lỗ chảy ra ngoài, lỗ đít đói khát co rút lại nuốt lấy đầu buồi vào bên trong, miệng cửa bị căng tới không còn kẽ hở, cảm giác này khiến Dư Ổ vừa muốn hung hăng nuốt vào lại vừa muốn trốn chạy. Tịch Mẫn bóp chặt eo Dư Ổ, ấn cậu ngồi xuống thật mạnh không để lại cho cậu một tia cơ hội tránh thoát, màu da trắng lạnh nay cũng nhiễm màu hồng nhạt, đôi mắt dị đồng càng dựng thẳng hơn, cây buồi bự cũng không chút lưu tình, sau khi vào được cửa miệng thì hung hăng thọc nguyên cây đi vào.
"Không.... a...." Mỹ nhân bị căng tràn đầy, môi đỏ hé mở, nước bọt tràn ra ngoài, cậu thở hổn hển không thể thốt ra được một câu nào nữa.
"A.... căng quá.... đầy quá....." Cánh tay ngó sen ôm lấy cổ thanh niên, vẻ mặt dâm đãng mê ly, ngón chân cuộn tròn, lỗ đít không ngừng co rút, "A.... thoải mái.... a.... sướng.... sướng quá...."
Một người rút ra một người lại địt vào, lỗ thịt thời thời khắc khắc đều bị đâm vào nghiền ép, điểm nứng bị đầu buồi to lớn mạnh mẽ cọ xát trêu chọc, Dư Ổ bị địt tới thân thể mềm nhũn không còn sức lực, tùy ý để cho các nam nhân dâm loạn đụ địt thân thể mình, thân thể bị rót đầy tinh dịch, bụng nhỏ nổi lên giống như mang thai ba tháng, da thịt trắng nõn phủ kín vết tay cùng với dấu hôn, đầu vú bị liếm cắn tới sưng đỏ, Khương Vũ lại ngậm vào đầu vú cậu, khẽ cắn một cái, nghe thấy mỹ nhân nức nở lại thương tiếc liếm láp, "Sao lại không có sữa chứ?"
"A.... đồ khốn...." Bàn chân nhẹ nhàng đạp Khương Vũ một cái, Dư Ổ oán trách liếc mắt nhìn khuôn mặt lạnh lùng của thanh niên một cái, cậu sao có thể có sữa được chứ.
Tịch Mẫn hôn hôn lên sống lưng Dư Ổ, đôi dị đồng như suy tư gì đó mà lóe lên, y cắn lên gáy mỹ nhân một cái, động tác đột nhiên trở nên kịch liệt địt vào, thở hổn hển ung dung nói: "Thần cũng muốn uống sữa của điện hạ."'
"Không.... a...." Cả hai đều là đồ khốn, chỉ biết bắt nạt cậu.
Trận làm tình này kéo dài tới tận sáng sớm ban mai ngày thứ hai, cả hai người này thể lực đều quá tốt, Dư Ổ bị địt đến mất đi ý thức, nước và cháo đều do hai người này dùng miệng đút vào, hôn mê bị địt cho tỉnh lại, tỉnh lại lại bị địt cho ngất đi, tinh dịch đã sớm bắn không ra được thứ gì chỉ biết đáng thương chảy ra dịch nhờn, cái cảm giác bị làm cho tới sắp chết này làm cậu vừa mê muội vừa cơ khát, chỉ có làm tình kịch liệt như thế này mới có thể thỏa mãn thân thể dâm đãng của cậu.