Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Chương 240: Cô giáo muốn tẩy trắng (41)




Edit: Ư Ư

Người canh cửa A kinh ngạc: "Hệ mị hoặc? Sao hệ mị hoặc có thể trở thành phu nhân của thủ lĩnh."

Ở trong lòng bọn họ, hệ mị hoặc vừa hư hỏng vừa dâm đãng nên không có khả năng trở thành phu nhân, dù gì cũng phải là hệ ám hay hệ ánh sáng gì đó chứ.

Người canh cửa B nhìn xung quanh rồi nhỏ giọng nói: "Anh họ tôi làm trong biệt thự của thủ lĩnh còn tận mắt nhìn thấy thủ lĩnh bế người hệ mị hoặc đó vào phòng ngủ mà, người đó không giống với hệ mị hoặc bình thường đâu, bữa tiệc hôm nay ngoài mặt là tiệc chúc mừng nhưng ngầm lại là tiệc đính hôn."

Người giữ cửa A rõ ràng không phục lắm: "Rõ ràng là không xứng với thủ lĩnh của chúng ta......"

"Loảng xoảng loảng xoảng loảng xoảng!!" Tiếng dây xích va chạm trong phòng vẫn đang vang lên, giống như muốn phá cửa đi ra.

Hai người canh cửa nghe thấy mà giật mình, nổi giận mắng: "Ồn ào cái gì! Đã nói cái xích đó làm dị năng giả không thể sử dụng được rồi, không thể thoát ra được đâu!"

Người canh cửa B cũng bị tiếng ồn làm cho bực bội, nhưng lại không thể đi vào đánh người, chỉ có thể nhịn.

Mà bọn họ không biết bên trong phòng tối.

Hai tay thiếu niên bị dây xích treo lên cao, lúc này chậm rãi ngẩng đầu lên, hai mắt đỏ tươi nhìn chằm chằm phía trước, khóe miệng cong lên thành một nụ cười đầy man rợ.

Chỉ nghe thấy tiếng nứt của dây xích...

Thế giới này, chết hết đi.

-

【 Vai ác đang hắc hóa nghiêm trọng!! Hắc hóa nghiêm trọng!!! Tiến độ nhiệm vụ ngăn cản thế giới hủy diệt -999999999, ký chủ hãy nhanh chóng chạy đến ngăn cản hắn giết người!! 】

"Cái méo gì vậy???" Thiếu chút nữa Thẩm Ngư cho rằng lỗ tai mình có vấn đề.

- 99999999 là cái méo gì vậy???

Đi theo ánh sáng màu hồng tới một ngôi nhà, ngoài cửa có hai người đang khe khẽ nói chuyện.

Thẩm Ngư mím môi, có chút do dự.

【 Ký chủ, nhanh lên coi! Cô còn do dự gì nữa?? 】

Thẩm Ngư đỡ trán, "Tôi không muốn sử dụng cái kỹ năng kia!"

【-99999999 rồi! Cô còn nghĩ gì vậy? 】

Thẩm Ngư: "........." Nghe thấy cái số này là đau đầu, Kỳ Cừu bị điên rồi à?

Hai người trông cửa đang nói chuyện, ngẩng đầu lên lại nhìn thấy một cô gái xinh đẹp đang đi tới, dáng người gợi cảm, cô nở một nụ cười e thẹn: "Hai anh trai, có thể cho em chìa khóa căn nhà này không?"

Hai người canh cửa đỏ bừng mặt nhìn chằm chằm Thẩm Ngư gật đầu, nước dãi đều chảy dài, "Cho em cho em!" Nói xong vừa ngu ngốc nhìn cô vừa lấy chìa khóa ra.

Thẩm Ngư cầm chìa khóa ra lệnh cho bọn họ rời khỏi nơi này.

Nhìn bọn họ rời đi mới thu hồi biểu tình trên mặt, nhấc chân đi tới gần cửa, còn chưa dùng chìa khóa thì cửa đã chậm rãi mở ra, một bóng người đã xuất hiện mang theo cảm giác lạnh thấu xương và sự thô bạo.

Thẩm Ngư không có tiền đồ lùi về phía sau một bước, hai chân thiếu chút nữa bị dọa quỳ xuống, hơi thở của người kia quá đáng sợ làm cô không thể đứng thẳng.

"Kỳ... Kỳ Cừu?" Cô không xác định gọi thử.

【 Còn có chút tiền đồ. 】723 không nhìn được nữa.

Vẻ mặt Thẩm Ngư như đưa đám: "Ca không cảm thấy khủng bố à?"

Người này là Kỳ Cừu thật à? Đúng là đáng sợ.

Vừa tán phét với hệ thống xong Thẩm Ngư đã bị đè dán vào bức tường lạnh lẽo, một cánh tay mạnh mẽ đặt bên hông ấn chặt cô vào trong lòng, người nọ ghé vào trên vai cô, hơi thở hỗn loạn, giọng nói trầm thấp hơn lúc trước rất nhiều: "Tôi cho rằng mình sẽ không được gặp lại cô giáo nữa."