Hắc Hóa Xin Cẩn Thận

Chương 204: Cô giáo muốn tẩy trắng (5)




Edit: ULies

Beta: Ư Ư

Trong lớp đang làm bài kiểm tra, Thẩm Ngư không thể ngồi lì ở đây, đứng dậy, nhìn thoáng qua thiếu niên đang chép sách, lạnh lùng nói: "Viết cho đàng hoàng, không xong thì không được ra khỏi văn phòng, không cho phép về nhà!"

Thiếu niên đáp một tiếng được.

Thẩm Ngư lúc này mới hài lòng rời đi, trước khi đi còn đóng cửa lại.

Khi quay lại phòng học, đám trẻ đang châu đầu ghé tai thảo luận ngay lập tức quay về chỗ ngồi, khôi phục bầu không khí yên tĩnh của phòng thi.

Trời quá nóng, nóng đến nỗi Thẩm Ngư vừa mới chui ra từ văn phòng mát phơi phới, vừa bước vào phòng học, khí lạnh bị thổi bay mắt không còn mống nào, quạt điện trên đầu quay cả ngày cũng không giảm được chút nóng bức nào.

Cô mặc áo sơmi màu trắng, phía dưới là chiếc váy màu đen dài đến đầu gối, xỏ tất chân, vừa mới ra ngoài một lát, trên người đã chảy ra một tầng mồ hôi mỏng, nóng đến mức cô vừa phải ngồi trên bục giảng vừa cầm một quyển vở đứng mà coi nó như một chiếc quạt tay.

Vài tiếng ho khan rầu rĩ không biết từ hướng nào truyền đến, ngay sau đó tiếng ho khan liên tục không dứt, ho như muốn phun cả phổi ra luôn.

Một người nối tiếp một người, chỉ trong vòng mười phút, đã có mười mấy người bắt đầu ho khan.

Cơn ho ồn ào kéo tới, thập phần kỳ lạ, nhưng đám học sinh đang chăm chú làm bài lại không phát hiện.

Thẩm Ngư ngồi trên bục giảng thu tất cả vào trong mắt.

Học sinh ho khan gần cô nhất, sắc mặt đã bắt đầu xanh tím, hai mắt đỏ đậm giăng đầy tơ máu, con ngươi cũng chuyển từ màu đen thành màu xám tro, nhưng chính đứa bé ấy cũng không phát hiện ra, mà chỉ lo ôm ngực ho mãnh liệt.

Người bị lây nhiễm virus zombie, sẽ có một tiếng ủ bệnh, mười phút sau đó sẽ xuất hiện các loại triệu chứng, mười phút nữa mới chính là giai đoạn chuyển hóa thành zombie.

Người này ở ngay dưới mắt cô chuẩn bị hóa thân thành zombie, Thẩm Ngư đứng lên, lẳng lặng nhìn đôi mắt trống rỗng của cậu, một con zombie toàn thân cứng đờ.

Phòng học trong nháy mắt trở nên ồn ào, một học sinh nhào về phía bạn cùng bàn, há mồm cắn xuống, cắn trên cổ cậu ta, hàm răng còn sắc bén hơn cả răng thép, máu phun ra kích thích tới đám học sinh chưa lấy lại được tinh thần ở xung quanh.

Giống như trong phim ảnh, mười mấy học sinh đẩy ngã bạn cùng bạn xuống cắn xé, tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng thét chói tai trộn lẫn vào nhau, xuyên qua lỗ tai Thẩm Ngư nghe cực kì khó chịu.

Một con zombie đánh về phía cô, Thẩm Ngư nghiêng người né tránh, kéo một cái bàn qua chặn con zombie đang bò dậy từ trên mặt đất lại, cởi giày cao gót, chạy ra ngoài cửa.

Cô có thể quay lại, nhưng không thể OOC, cô không thể quay trở lại phòng học tiếp tục gác thi, hệ thống tẩy trắng sẽ phán định cô phá hỏng cốt truyện.

Thẩm Ngư chạy về hướng văn phòng, chạy qua phòng học nào cũng nghe thấy âm thanh thảm thiết vang vọng tới cùng tiếng hồng hộc phát ra từ cổ họng tựa như lũ dã thú.

May mà cô chạy nhanh, bầy zombie đều bị người sống trong lớp học hấp dẫn, trên đường không có chút trở ngại, cũng không gặp nguy hiểm.

Đẩy cửa văn phòng ra, Thẩm Ngư liền nhìn thấy Kỳ Cừu bị một cô gái đẩy ngã, Kỳ Cừu duỗi tay bóp chặt cổ cô ta, không cho cô ta cắn, nhưng tình huống càng ngày càng nguy hiểm, Thẩm Ngư cầm cái đèn bàn đặt trên bàn làm việc đập lên đầu cô gái ấy.

Đèn bàn làm từ sắt, chất lượng không tệ, khi Thẩm Ngư nện xuống đã nghe thấy âm thanh va chạm giữa đèn bàn và hộp sọ cực kì rõ ràng, nơi gáy không hề có vật gì cản trở, cô mạnh mẽ đập xuống, máu bắn lên mu bàn tay cô, nện rất lâu, nữ zombie mới ngã khuỵu xuống.

Thẩm Ngư dùng hết sức lực cả đời người, cả người run rẩy, điều hòa trên đầu vẫn không ngừng thổi ra khí lạnh, từng đợt từng đợt thổi qua gáy cô, khiến đầu óc cô dần thanh tỉnh.

Tay buông ra, đèn bàn rơi xuống mặt đất rồi lăn sang góc tường, trên mu bàn tay còn dính dịch não trắng trắng đỏ đỏ, kinh tởm đến mức dạ dày cô điên cuồng trào lên.

Lịch đăng truyện anh sẽ up trong phần thông báo nhé!!!