Editor: Rùa
Beta: Ư Ư
Người phụ nữ tiến lên một bước, giọng nói bị công thức hóa mang theo hơi lạnh, "Cô là Lý Tiểu Ngư phải không?"
Lý Tiểu Ngư gật đầu.
Người phụ nữ chỉ vào bản thân: "Tôi là trợ lý của giáo sư Nghiêm, cô có thể gọi tôi là Dương Nghiên."
Nói xong lại chỉ vào ông lão nói tiếp: "Người này là thầy Trần, giáo sư chưởng quản Phòng thí nghiệm Kĩ thuật quốc gia."
Lý Tiểu Ngư không nghe thấy những câu phía say chỉ chú ý tới ba chữ giáo sư Nghiêm, khó hiểu hỏi: "Nghiêm Viêm làm gì?"
Dương Nghiên lời ít ý nhiều: "Chuyện thành phố F và thành phố H bùng nổ virus gần đây là do hắn làm."
Lý Tiểu Ngư không tin: "Không thể nào."
Virus kia làm rất nhiều bệnh viện bó tay không tìm ra biện pháp a, tại sao lại do Nghiêm Viêm làm ra.
Khóe miệng Dương Nghiên cong lên, cười châm chọc: "Tôi cũng không tin, tôi làm việc cạnh hắn lâu như vậy, trước đây không lâu mới biết được, virus kia đã hại chết mấy nghìn người."
Mắt Lý Tiểu Ngư trừng lớn, lắc đầu lui về phía sau: "Không phải tin tức nói chỉ có hơn mười người té xỉu ở bệnh viện sao?"
Dương Nghiên cười lạnh: "Tin tức đương nhiên sẽ không truyền bá tình hình thực tế, nếu không sẽ làm cả nước rơi vào khủng hoảng."
Lý Tiểu Ngư mở miệng lại nói không nên lời.
Dương Nghiên tiếp tục: "Chúng tôi tìm cô vì muốn nhờ cô trợ giúp chúng tôi đến phòng thí nghiệm của hắn tìm virus kháng thể."
Lý Tiểu Ngư vẫn không tin, mím môi lắc đầu nói: "Nếu thật sự là cậu ấy làm, tôi có thể nói với cậu ấy, để...."
Dương Nghiên lạnh lùng chặn lời nói của cô: "Không thể, làm vậy sẽ rút dây động rừng, cô chỉ cần giúp chúng tôi lấy kháng thể là được."
Cô gái này chỉ là em gái trong lòngg Nghiêm Viêm, không có khả năng làm Nghiêm Viêm dao động, nếu kế hoạch bị Nghiêm Viêm phát hiện thì người khắp thế giới sẽ hứng chịu tai ương.
Hắn đang ở viện nghiên cứu chế tạo virus mới còn đáng sợ hơn virus này, chỉ cần lan ra, tốc độ truyền nhiễm nhanh như tia chớp, phát tán trong không khí còn có thể nhanh chóng sinh trưởng, từ mấy vạn đến trăm triệu, mấy nghìn trăm triệu phát tán khăp nơi, lây truyền từ đườngh hô hấp, da đến lỗ chân lông, chỉ cần bị cảm nhiễm, không có thuốc kháng thể về cơ bản là không thể cứu được.
"Tại sao các người không tự đi lấy?" Lý Tiểu Ngư hoang mang khó hiểu, không phải bọn họ lấy sẽ dễ dàng hơn sao? Chính phủ chỉ cần phái vài người trộm đi, sao còn nhờ cô? Cô không phải kẻ ngốc nghe không hiểu những lời này có bao nhiêu dị thường.
Dương Nghiên đơ người thật lâu mới nói: "Cô là người duy nhất có thể đến gần hắn, chúng tôi...... Chúng tôi đều không làm được."
Không phải bọn họ không nghĩ tới bắt trói Nghiêm Viêm lại, làm hắn không thể chế tạo loại virus này, đồng thời giao nộp virus kháng thể.
Nhưng lại không thể, Nghiêm Viêm là một kẻ khủng bố ma quỷ còn điên rồ hơn cả cha hắn, mặc kệ phái bao nhiêu người theo dõi, ngăn cản hắn cũng đều bị hắn nhẹ nhàng hóa giải, còn phải trả giá lớn.
Nghiêm Viêm ở giới nghiên cứu cũng là một người quyền cao chức trọng, không ai có thể làm gì được hắn, lại nói bọn họ không có chứng cứ chứng minh Nghiêm Viêm nghiên cứu chế tạo virus, chỉ dựa vào lời nói từ một phía của Dương Nghiên thì không có cách nào làm gì được hắn.
Nghiêm Viêm nghiên cứu chế tạo loại virus mới chưa thành công, không thể vào phòng thí nghiệm lấy ra chứng cứ, căn cứ thí nghiệm kia không biết dùng vật liệu gì xây nên, nó ở dưới nền đất, cửa lớn không phá nổi, qua quá trình thí nghiệm, tinh thể đó còn cứng hơn đá kim cương, căn bản không có cách nào phá hủy.
Tuy rằng Dương Nghiên làm trợ lý lâu năm của Nghiêm Viêm nhưng trước nay chưa từng đi vào gian phòng thí nghiệm kia.
Lý Tiểu Ngư là hi vọng duy nhất của bọn họ.
Kế hoạch rất đơn giản, chỉ cần Lý Tiểu Ngư có thể vào gian phòng thí nghiệm, ở trong đó cùng với Nghiêm Viêm, bọn họ sẽ kíp nổ bom mini trang bị trên người Lý Tiểu Ngư, chỉ cần gian phòng thí nghiệm kia nổ mạnh, kẻ điên Nghiêm Viêm này sẽ biến mất.
Phía trên điều tra sẽ không tìm thấy bất kỳ chứng cứ nào bất lợi đối với bọn họ.
Mà tất cả những chuyện này, cô gái trước mặt cũng không biết, cô chết là cứu toàn bộ người trên thế giới này, hi sinh một người, những người còn lại đều không sao.
Sắc mặt Lý Tiểu Ngư trắng bệch, đôi mắt khô khốc, trầm ngâm một hồi mới ngẩng đầu nói: "Tôi không tin lời nói của mấy người."
Nghề nghiệp của anh nhà ở thế giới sau là gì???