Hắc Hóa Thánh Kỵ Sĩ

Chương 28: Xin lỗi, tự dưng không kiểm soát được cái chân




Khi Giản Lục cảm nhận thấy trong hang động bỗng có thêm vài hơi thở thuộc về Pháp sư cao cấp, tức thì sắc mặt cậu thay đổi, may mà họ trốn nhanh, nếu ở lại đó, còn chẳng đủ cho người ta tiện tay giết chết nữa.

Từ những hơi thở kia có thể đoán ra, lần này Pháp sư bị Tinh linh nguyên tố hấp dẫn thấp nhất cũng thuộc cấp bậc Đại pháp sư, với Giản Lục hiện giờ chỉ là Pháp sư sơ cấp, thì họ như vị Thần khiến cậu phải ngước nhìn.

Theo quy tắc sinh tồn của Giản Lục, lúc còn nhỏ yếu tốt nhất nên trốn tránh, đừng cứ mang cái suy nghĩ mình sẽ làm được.

Hai người trốn rất nhanh, có bản đồ của hệ thống, càng dễ tránh thoát những người đi vào hang động. Lần tiếp theo sử dụng bản đồ, Giản Lục nhận ra nó đã thay đổi, đó là xuất hiện thêm chấm trắng, khi chấm trắng gặp chấm đỏ, không lâu sau thì chấm đỏ biến mất, Giản Lục đoán, hẳn những chấm trắng này tượng trưng cho nhân loại.

Quả nhiên, vài lần hai người Giản Lục gặp người đi vào hang động, thì thấy trên bản đồ thể hiện bằng chấm trắng, cuối cùng cậu xác nhận chấm trắng trên bản đồ đúng thật là con người.

Hai người nhiều lần đi đường vòng để tránh những người vào trong, nhưng cũng có lần không tránh được.

Khi nhìn thấy người đối diện, hai bên đều có đôi chút kinh ngạc, thậm chí không chờ người nọ kịp phản ứng, Hynes đã vọt lên như một cơn gió, nhân lúc hắn ta thiếu cảnh giác, nhấc một chân lên đá hắn xuống sông, chợt nghe tiếng ào, người nọ vừa ngoi lên khỏi mặt nước đã bị cuốn trôi đi.

Giản Lục ngơ ngác nhìn hung thủ Hynes.

Hynes nói với giọng vô tội: “Tự dưng không kiểm soát được cái chân.”

Giản Lục nhìn nhóc hư đốn kia, nghĩ bụng: cậu biết hắn là ai không? Hắn là Đại Vương tử của đế quốc Edith, Grantham Edith, sau này sẽ diệt trừ Alex lên làm Quốc vương, còn hợp tác với cậu lật đổ Thần điện Ánh Sáng đấy. Sao bây giờ đối tác lại trở thành kẻ thù, vừa gặp mặt nhau đã muốn tiêu diệt đối phương ngay rồi?

Quan trọng hơn là, Đại Vương tử chỉ từng gặp Hynes một lần, đã chọc giận y khi nào? Giản Lục cảm thấy hình như đã xảy ra chuyện gì đó mà cậu không biết.

Hynes thấy Giản Lục im lặng nhìn mình, lòng thầm hối hận, cảm thấy cú đạp vừa rồi của mình còn nhẹ quá. Quả nhiên Giản Lục quen biết tên tóc đỏ kia, hơn nữa hắn ta còn có ý nghĩa đặc biệt trong lòng cậu, nên Giản Lục mới quan tâm hắn đến vậy, loại người này phải giết chết mới tốt.

Trong lúc Giản Lục không hay biết, tam quan của Thánh kỵ sĩ cậu cẩn thận dạy dỗ đã vặn vẹo từ lâu rồi.

Nhưng vô tri là phúc, bây giờ Giản Lục vô tri một cách rất hạnh phúc, thấy Hynes bày ra vẻ mặt “Tôi sai rồi”, cậu hít thật sâu, nói với y: “Có người đến, mau tìm chỗ trốn.”

Sau khi nấp vào một khe đá hẹp, họ trông thấy mấy thị vệ mặc trang phục Kỵ sĩ hoàng gia cầm một viên đá phép chiếu sáng tiến đến gần.

“Ngài Đại Vương tử đâu rồi? Không phải vừa thấy ngài ấy sang bên này sao?”

“Chắc đi trước rồi.”

“Lạ thật, cô gái kỳ lạ đi cùng Đại Vương tử đâu?”

“Không biết.”

Mấy thị vệ hoàng gia tìm quanh không thấy Đại Vương tử, quay sang nhìn nhau, chẳng ai biết Đại vương tử đi đâu, nhưng làm thị vệ bảo vệ trong chuyến đi này, họ đành tiếp tục đi tìm.

Sau khi thị vệ hoàng gia bỏ đi, hai người mới ra khỏi khe đá, vội vã rời khỏi đây.

Đi được một khoảng xa, Hynes chần chừ nhìn Giản Lục: “Thưa ngài, họ vừa nhắc đến Đại Vương tử…” Dáng vẻ ngây thơ không biết mình vừa đá ai xuống sông.

Dù sao thì lần đầu gặp mặt, sắc trời quá tối, bảo mình nhìn không rõ cũng có lý mà.

Giản Lục nghiêm túc gật đầu với y: “Là kẻ vừa bị ngươi đá xuống sông.”

Đây gọi là sớm ngày tiêu diệt hậu cung nữ chính à? Hơn nữa người xử lý hậu cung của nữ chính lại là nhân vật phản diện từng hợp tác với nữ chính hủy diệt thế giới, không biết vì cái quái gì, Giản Lục luôn có cảm giác rất vi diệu.

Hynes ồ một tiếng, nét mặt như đang nghĩ ngợi sâu xa, nhưng vẫn không nói gì, ngẩng đầu thấy Giản Lục im lặng nhìn mình, tức thì trưng ra vẻ ngây thơ, hỏi với giọng khó hiểu: “Ngài có chuyện gì sao?”

Giản Lục lặng lẽ liếc mắt sang chỗ khác, vờ như không có việc gì: “Không sao.” Chẳng qua là cậu nhất thời không điều tiết được tâm trạng thôi.

Hynes: “…”

Hynes nhìn bóng lưng thiếu niên đi phía trước, cảm thấy bắt đầu từ lúc gặp Đại Vương tử, cậu chợt trở nên khác thường, lòng càng hối hận, sớm muộn gì y cũng sẽ giết chết tên Đại Vương tử kia.

Chuyện Đại Vương tử chỉ là khúc nhạc đệm, hai người cũng chẳng quan tâm sau khi rơi xuống nước hắn sống hay chết, tiếp tục đi trong hang động tìm đường ra ngoài. Vì đường trong hang quanh co lòng vòng, hơn nữa có bản đồ của hệ thống hỗ trợ, hai người cũng dễ dàng tránh mặt người khác, dù gặp phải cũng trốn thật kỹ, không chạm mặt chính diện, đỡ bị nghi ngờ.

Cả chặng đường nghe lén nhiều người nói chuyện, chắp vá lại, Giản Lục nhanh chóng có được tin tức mình muốn biết.

Đầu tiên, hang động dưới lòng đất này ở cao nguyên đá Aetas, tọa lạc phía bắc đại lục Olaven, cách đế quốc Edith mười vạn tám ngàn dặm về phía Tây, dù cưỡi con ngựa bay nhanh nhất cũng cần đến một tháng. Trước đây họ rơi từ rừng Venya vào không gian sương xám, không ngờ lối ra của cổng dịch chuyển phép thuật từ không gian sương xám lại ở đây.

Ngoài ra, những người này xuất hiện trong hang động đúng thật là vì tìm kiếm Tinh linh nguyên tố. Nghe nói một tháng trước, cao nguyên đá Aetas xuất hiện hiện tượng bạo loạn các nguyên tố phép thuật, khi ấy nguyên tố phép thuật tựa như cơn lốc, nhanh chóng hình thành từ khắp nơi trên đại lục rồi đổ dồn về phía Bắc. Hiện tượng này tất nhiên không giấu được ai, theo dự đoán của các Pháp sư, bởi vì lòng đất của Aetas có Tinh linh nguyên tố mới ra đời, dẫn đến hiện tượng nguyên tố phép thuật hỗn loạn.

Tinh linh nguyên tố vừa xuất hiện, tất nhiên sẽ thu hút vô số thế lực và kẻ mạnh đổ về đây, ai cũng muốn có được Tinh linh nguyên tố.

Nhưng khi họ đến cao nguyên đá Aetas, tìm được nơi Tinh linh nguyên tố ra đời thì phát hiện, nếu muốn vào được hang động ngầm, thì cần phải đào hầm. Cao nguyên đá Aetas nổi tiếng về độ cứng của đá, muốn đi vào lòng đất cũng chẳng dễ dàng, thế là lại mất thêm một thời gian.

Khi họ vất vả đào xong đường hầm nối tới hang động, dự định xuống bắt Tinh linh nguyên tố, song lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn, rừng đá Aetas xuất hiện cổng dịch chuyển không gian không ổn định, sau đó chợt có một đám ma thú cấp cao xông ra, hỗn chiến với những người chuẩn bị vào rừng đá Aetas.

Vậy nên, dù bọn Giản Lục xui xẻo bị sói đánh xuống hang động, nhưng cũng xem như nhặt được món hời lớn, sau lại nhờ đám ma thú đến từ không gian sương xám ngăn cản các Pháp sư, mới giúp họ có đủ thời gian bắt Tinh linh nguyên tố.

Biết nguyên nhân kết quả, vẻ mặt hai người đều có chút vi diệu. Vận may nhường này, rốt cuộc là tốt hay là xấu đây? Cứ như xui tột cùng, vượt qua mọi cực khổ và rồi may mắn đã đến, khiến người ta hoang mang tột độ.

Nhưng nói tóm lại, vẫn là họ được hời, bây giờ phải chạy thật nhanh, kẻo những Pháp sư kia ngộ ra, điều tra chi tiết, thế thì bất lợi cho họ lắm.

Có hướng dẫn của bản đồ hệ thống, hai người tránh thoát những người khác, về lại mặt đất theo đường hầm các Pháp sư cấp cao đào.

Khi ra khỏi đường hầm, ánh sáng khiến đôi mắt quen với bóng tối hơi khó chịu, đến khi đã thích ứng, nhìn quanh, xuất hiện trước mặt họ là thế giới do đủ loại đá hình thù kỳ lạ tạo thành, bảo sao nơi này có tên cao nguyên đá Aetas, vì toàn đá là đá thôi.

“Các cậu là ai?”

Hai thị vệ gác cửa thấy họ ra ngoài thì nâng cao cảnh giác đánh giá hai người, mặt lộ vẻ khinh bỉ, có lẽ vì thấy hai cậu nhóc vị thành niên mà cũng dám đến đây, đúng là không biết trời cao đất dày.

Hynes nheo mắt nhìn hắn, mắt ánh lên vẻ hung ác.

Giản Lục không nói gì, chỉ nhìn sang mảnh đất trống cách đó không xa, ánh mắt lướt qua đám người, chẳng mấy chốc đã tìm thấy người quen.

Sự ra đời của Tinh linh nguyên tố thu hút vô số kẻ mạnh đến đây, Thần điện Ánh Sáng như một bá chủ của đại lục Olaven, tất nhiên cũng cho người qua đây, Boswell là một trong những đội trưởng đội Kỵ sĩ phụ trách chuyến đi này.

“Ngài Gruffudd, Hynes, sao hai người lại ở đây?” Boswell lại gần, hào hứng đánh giá họ, vết sẹo trên mặt tựa như một con rết sống đang cử động vì nụ cười của hắn, khiến hai thị vệ đang muốn tra hỏi Giản Lục suýt thì nôn mửa.

Giản Lục gật đầu một cách lạnh lùng: “Ngài Boswell, lâu rồi không gặp.”

Hynes hành lễ của Kỵ sĩ với hắn.

“Đây là Thánh tử và Kỵ sĩ của Thần điện Ánh Sáng chúng tôi, không phải người lạ, chắc cũng không cần tra hỏi gì nhỉ?” Boswell nói với hai thị vệ đang run sợ.

Thị vệ nuốt nước bọt, mặt đã không còn vẻ khinh miệt ban nãy mà chỉ còn căng thẳng và kinh ngạc, căng thẳng vì sự tồn tại của Thần điện Ánh Sáng, kinh ngạc vì thân phận của Giản Lục.

Thánh tử Thánh nữ của Thần điện Ánh Sáng rất hiếm xuất hiện bên ngoài, chỉ lộ mặt trong những sự kiện lớn, bình thường họ bí ẩn như Giáo hoàng vậy, không ngờ lại có thể gặp được Thánh tử ở nơi này. Tuy chưa nhìn kỹ, nhưng ấn tượng đầu tiên cũng đủ khiến người ta bất ngờ và cảm thán vì vẻ đẹp của cậu.

Có Boswell bảo lãnh, hai người nhẹ nhàng đi ngang qua tầng lớp thủ vệ mạnh do các thế lực xếp thành trên cao nguyên đá, đến cứ điểm của Thần điện Ánh Sáng.

Trên đường đi, Boswell dò hỏi hành trình của họ vài lần, tiếc rằng hình tượng của Giản Lục ở Thần điện Ánh Sáng đã ăn sâu vào tâm trí, im lặng là vàng, hỏi mãi mà chẳng hé răng nửa lời; còn Hynes càng xảo quyệt hơn, tuy Boswell từng dạy kỹ năng chiến đấu cho y, nhưng cũng chỉ là quan hệ cấp trên cấp dưới, hai người nói nửa ngày cũng chẳng vào được chủ đề chính, cuối cùng Boswell chỉ đành tiếc nuối đưa họ vào nghỉ ngơi trong một túp lều của Thần điện Ánh Sáng.

“Đại pháp sư Creed cũng đến, hiện ngài ấy còn ở hang động dưới lòng đất, ngài mất tích hơn một năm, tôi nghĩ ngài sẽ rất vui khi gặp lại thầy mình.” Boswell cười nói.

Cuối cùng Giản Lục cũng trả lời hắn, với chất giọng lạnh nhạt: “Cảm ơn ngài.”

Boswell cười, liếc mắt nhìn một lượt hai thiếu niên, lại quay sang nhìn Giản Lục, không thể không thừa nhận rằng, Thánh tử đương nhiệm của Thần điện Ánh Sáng vô cùng ưu tú, không chỉ ưu tú về mặt thiên phú, mà cả tướng mạo cũng được ông trời ưu ái, còn có một cái đầu không bị Thần điện Ánh Sáng tẩy não trở thành phần tử sùng bái Thần điện, tốt hơn những Thánh tử ngu xuẩn chỉ biết thờ phụng trước đây, cũng thú vị hơn nhiều.

Nhưng những kẻ không kiểm soát được sẽ chết càng sớm, Thần điện Ánh Sáng chỉ cần một con rối biết vâng lời.

Sau khi Boswell đi, bèn sai một Kỵ sĩ Ánh Sáng canh giữ ngoài lều, sẵn sàng nghe lệnh Giản Lục.

Một lát sau, Giản Lục gọi người nọ vào, hỏi những việc xảy ra tại Thần điện Ánh Sáng trong một năm qua.