Edt: Mítt.
~~~~~~~~
Cuối cùng Diệp Kham Hoan cũng không có lưu lại Tô gia ăn cơm, bởi vì hôm nay là ngày đầu tiên hắn đến tiểu học mười ba làm, anh trai và chị dâu của hắn cũng chính là cha mẹ Tạ Trường An đã sớm chuẩn bị một bàn đồ ăn chúc mừng cho hắn.
Tô Duệ lại thật vui sướng ở Tô gia ăn bữa cơm chiều, thời điểm ăn cơm Tô Thanh Mai cũng không ầm ĩ nữa, ngược lại thường trộm quan sát nhất cử nhất động của Tô Duệ với ý đồ muốn phát hiện bí mật của hắn.
Đáng tiếc, ở trên bàn cơm Tô Duệ lúc không cần nói thì không nói, ngoan bảo trì tư thái, làm Tô Thanh Mai cái gì cũng chưa nhìn ra.
Ăn xong cơm chiều, Tô Duệ thấy sắc trời còn sớm lại lấy cái cớ học bù chui vào căn phòng nhỏ của Tô Vãn.
Được rồi, hiện tại Tô tướng quân cái gì cũng làm không được, nhưng nhìn vợ mình giống như một cái bánh bao nhỏ, cảm giác cũng rất mới mẻ, ừm nếu béo thêm một chút, gương mặt nhiều thịt thêm một chút, véo một chút xúc cảm tuyệt đối rất tuyệt vời.
Tô Vãn:……
Thấy Tô Vãn và Tô Duệ vẫn luôn ở trong phòng không ra, Tô Thanh Mai liền một mình đi tới trong viện, còn chưa có ra khỏi cửa viện liền thấy được Tạ Trường An ngoài cửa.
Con ngươi cô đột nhiên sáng ngời.
“Anh Trường An, anh tới rủ em đi chơi sao?”
Đón lấy đôi mắt sáng lấp lánh của Tô Thanh Mai, Tạ Trường An cười nhạt, giơ cái hộp nhỏ trong tay mình lên: “Đây là chocolate chú anh mang từ nơi khác về, ăn đặc biệt ngon, anh lấy một chút cho chị em với em ăn thử, Thanh Mai, làm sao chỉ có mình em vậy? Chị em đâu? Đang làm bài tập sao?”
“A, đúng vậy.”
Nghe Tạ Trường An hỏi Tô Vãn, thần sắc Tô Thanh Mai lập tức hạ xuống. Có phải bởi vì mình quá nhỏ, cho nên Tạ Trường An vẫn luôn cố tình xem nhẹ mình hay không? Hắn hình như đối với chuyện của chị càng để ý hơn?
“Anh đi xem cậu ấy, nếu có bài nào khó anh có thể phụ đạo cho cậu ấy!”
Đối với thành tích học tập của Tô Vãn, Tạ Trường An tự nhiên cũng rất rõ ràng, kiếp trước Tô Vãn bởi vì học tập không tốt, lại không phải con ruột của Lưu Lệ, cho nên cô ấy sau khi tốt nghiệp sơ trung liền bỏ học, sau đó cô ấy vẫn luôn làm công ở một xưởng quần áo trong thành phố, thật ra cô ấy rất có thiên phú thiết kế, hơn nữa chưa từng vào đại học vẫn luôn là tiếc nuối cả đời của Tô Vãn, đời này, Tạ Trường An hy vọng mình có thể trợ giúp Tô Vãn vào đại học, để cô ấy có thể hoàn thành ước mơ đời trước của mình, làm một nhà thiết kế quần áo xuất sắc.
“Anh Trường An!”
Thấy Tạ Trường An muốn đi tìm Tô Vãn, Tô Thanh Mai lập tức gọi hắn lại: “Anh họ đang phụ đạo cho chị, hẳn là không cần anh rồi?”
Lúc này trong lòng Tô Thanh Mai có chút hụt hẫng.
Kiếp trước, bắt đầu từ lúc sơ trung bên người Tô Thanh Mai liền không thiếu người theo đuổi, cho dù là sau khi vào đại học, trong trường học vẫn như cũ có rất nhiều nam sinh theo đuổi cô.
Cô đã sớm có thói quen chúng tinh phủng nguyệt, hiện giờ đột nhiên biến thành một tiểu quỷ, còn phải nhìn tất cả mọi người vây quanh Tô Vãn, trong lòng Tô Thanh Mai đặc biệt không thoải mái.
Tạ Tử Huân là chủ nhiệm lớp của Tô Vãn để ý thành tích của chị ấy còn chưa tính, Cao Vũ không yêu học tập ăn chơi trác táng kia thế nhưng cũng chủ động dạy bổ túc cho chị ấy?
Còn có Tạ Trường An.
Hắn vì sao phải để ý Tô Vãn như vậy?
Rõ ràng kiếp trước hắn không thích Tô Vãn, người hắn thích vẫn luôn là mình mà!
“Anh họ?”
Tạ Trường An một bên cũng không có chú ý tới sắc mặt phức tạp của Tô Thanh Mai, nghe lời cô nói, hắn chỉ hơi sửng sốt một chút, bởi vì ở trong trí nhớ Tạ Trường An, Tô Vãn không có anh họ.
Thấy Tạ Trường An vẻ mặt nghi hoặc, Tô Thanh Mai theo bản năng buột miệng thốt ra: “Chính là anh họ Cao Vũ, tuy rằng…… em cũng không thích anh ấy, nhưng mà ba ba với mẹ còn có chị, ba người họ đặc biệt thích anh ấy!”
Cao Vũ!
Nghe tên Cao Vũ, tay Tạ Trường An hơi buông lỏng, hộp chocolate trong tay thiếu chút nữa rơi xuống đất ——
Cao Vũ làm sao lại ở Tô gia?
Wattpad: HBNmoemoe
Hắn làm sao lại trở thành anh họ Tô Vãn?
Xem ra ngày hôm qua mình ở cổng trường gặp được Cao Vũ, tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.
Tạ Trường An đồng dạng cũng có được ký ức đời trước tự nhiên còn nhớ rõ chuyện Cao Vũ và Tô Thanh Mai, lúc này nghe Tô Thanh Mai nói, đáy lòng hắn càng có muôn vàn suy nghĩ.
“Thanh Mai! Thanh Mai!”
Lúc này, từ trong viện truyền ra tiếng của Lưu Lệ, Tô Thanh Mai lúc này cũng bất chấp nhiều như vậy, cô đoạt lấy hộp chocolate trong tay Tạ Trường An, hướng về phía Tạ Trường An cười sáng lạn: “Cảm ơn chocolate của anh Trường An, em sẽ đưa cho chị ăn! Mẹ em kêu em, em đi về trước!”
Nói xong, Tô Thanh Mai xoay người chạy về trong đại viện.
Tạ Trường An đứng ở ngoài viện do dự nửa ngày, cuối cùng vẫn quyết định canh giữ ở ngoài cửa, chờ Cao Vũ từ Tô gia ra……
“Thanh Mai, con lấy cái gì đó?”
Lưu Lệ vốn định kêu Tô Thanh Mai về nhà mặc thêm áo ngoài, kết quả nhìn thấy đồ vật con gái cầm trên tay, cô ta nhịn không được hỏi một câu. Ngày thường Lưu Lệ rất thích chiếm tiện nghi của người khác, nhưng đối với con gái mình lại quản giáo rất nghiêm, không cho phép Tô Thanh Mai lấy đồ của người khác.
Con gái trong nhà tự nhiên phải tự phụ dưỡng, như vậy tương lai mới có thể câu một con rùa vàng cho cô ta!
“Đây là kẹo anh Trường An tặng cho con!”
Tô Thanh Mai giống như bảo vệ bảo bối ôm hộp chocolate kia vào trong ngực, trực tiếp chạy tới ngoài cửa phòng Tô Vãn.
“Kẽo kẹt”
Nhẹ nhàng đẩy cửa phòng, Tô Thanh Mai liếc mắt một cái liền nhìn thấy Tô Vãn ngồi ở trên bàn học nhỏ làm bài tập, lúc này Tô Duệ đang đứng ở phía sau cô, đôi tay chống đỡ bàn học phía trước, từ mặt bên nhìn xem, cả người hắn đã đem thân thể nho nhỏ của Tô Vãn đều bao ở trước người mình.
Ánh đèn có chút sáng, nhiễm lên sườn mặt thiếu niên, bước chân Tô Thanh Mai dừng một chút, cô không phủ nhận, nhan sắc của Cao Vũ rất cao, đời trước cô gặp qua nhiều đàn ông như vậy, không có một người đàn ông nào đẹp trai bức người hơn Cao Vũ.
Chỉ là, Cao Vũ quá mức phong lưu lăng nhăng, hắn sẽ không động tâm bất kỳ một cô gái nào, hắn trời sinh là lãng tử.
Nhưng, tại một khắc này, một màn trước mắt làm tâm Tô Thanh Mai hung hăng xúc động một chút.
Ánh mắt thiếu niên thật sự là quá mức ôn nhu thâm tình, hắn nhìn người ở trước người mình, giống như là đang nhìn chăm chú vào người yêu mà mình đã yêu sâu sắc nhiều năm.
“Rầm” một tiếng, Tô Thanh Mai ngơ ngẩn đồng thời hộp chocolate trong tay cô cũng rơi trên mặt đất.
Tiếng vang kia quấy nhiễu hai người trong phòng, Tô Duệ không chút để ý xoay người, quay đầu lại nhìn Tô Thanh Mai ở cửa.
“Thanh Mai, em làm sao vậy?”
Tô Thanh Mai né tránh ánh mắt Tô Duệ, cô cụp mắt nhìn hộp kẹo trên mặt đất, cẩn thận mở ra, còn tốt còn tốt, chocolate cũng không có vỡ vụn.
“Chocolate?"
Lúc này, Tô Vãn cũng xoay người lại, nhìn hộp chocolate Tô Thanh Mai cầm, Tô Vãn tò mò chớp chớp mắt.
Đây không giống như đồ mà Tô Quốc Lượng và Lưu Lệ sẽ mua.
“Chị, anh họ, chocolate này là…… Là anh Trường An tặng cho em, các người muốn ăn không?”
Tô Thanh Mai vừa nói, một bên chớp mắt to sáng lấp lánh đem chocolate đưa tới trước mặt Tô Vãn.
Tại một khắc này, Tô Thanh Mai nói với chính mình rằng đời này mình tuyệt đối sẽ không lại bị bề ngoài của Cao Vũ mê hoặc, hắn ôn nhu hắn thâm tình đều là gạt người, hắn không có khả năng vì một người phụ nữ mà từ bỏ cả khu rừng, đây không phải tác phong của hắn.
Người đàn ông như Tạ Trường An mới là đàn ông tốt khó có được trên đời, mình nhất định phải nắm chặt, không thể lại bỏ lỡ hắn, cho dù phải chơi một ít thủ đoạn nhỏ, cũng nhất định phải ở bên cạnh Tạ Trường An……
Quả nhiên, chocolate là Tạ Trường An đưa.
Lúc này, nghe Tô Thanh Mai nói, Tô Vãn chỉ là cười nhàn nhạt: “Nếu là Tạ Trường An cho em, em ăn đi, chị không ăn, quá ngọt.”
“Tạ Trường An là ai? Ra tay rất hào phóng nha!”
Lúc này thấy Tô Vãn cự tuyệt Tô Thanh Mai, Tô Duệ lập tức mỉm cười hỏi một câu, hộp chocolate kia tuyệt đối có giá cả xa xỉ, thằng nhóc chết tiệt kia thế nhưng bỏ ra được.
“Anh Trường An là hàng xóm của tụi em, anh ấy là người tốt nhất trên thế giới, em……em trưởng thành phải gả làm vợ cho anh ấy!”
Nghe Tô Duệ hỏi chuyện, Tô Thanh Mai ngửa đầu, ngây ngô nói một câu.
Những lời này nhìn như đồng ngôn không cố kỵ, trên thực tế, là Tô Thanh Mai chủ yếu nói cho Tô Vãn nghe.
Tô Vãn:……
Ai nguyện ý làm vợ hắn thì làm đi! Tô Tiểu Vãn tôi mới không hiếm lạ đâu, cuộc đời này gặp được Tô tướng quân, đàn ông khác đều là cặn bã.
~~~~~~~~