Edt: Mítt
Hoàng triều Đại Kình.
Đế đô.
Khánh Xuyên hầu phủ.
Vì chúc mừng trưởng tử của Khánh Xuyên hầu Thẩm Ngọc Thư từ biên quan chiến thắng trở về, Khánh Xuyên hầu phủ giăng đèn kết hoa tổ chức yến hội, hầu như là hoàng thân quốc thích hay quý tộc ở đế đô hôm nay đều tới chúc mừng Thẩm gia.
Toàn bộ sảnh ngoài của hầu phủ lúc này đang ăn uống linh đình khách và chủ cùng vui vẻ, so sánh với nào nhiệt bên ngoài, hậu viện của Khánh Xuyên hầu phủ lúc này lại là một cục diện phi thường xấu hổ....
Ở nửa canh giờ trước, thiên kim Tô Vãn của Tĩnh Ninh hầu phủ đột nhiên ở hậu viện của Khánh Xuyên hầu phủ không thấy bóng dáng, bởi vì nàng là vị hôn thê của Thẩm Ngọc Thư cho nên hạ nhân của Khánh Xuyên hầu phủ đều thật tận tâm tận lực bắt đầu tìm kiếm vị thiếu phu nhân tương lai này.
Kết quả có nha hoàn tới nói là nhìn thấy Tô tiểu thư tới sương phòng thứ ba trong hậu viện, dưới sự dẫn dắt của phu nhân Khánh Xuyên hầu Dư thị, phu nhân Tĩnh Ninh hầu Lưu thị cùng với một đám quan gia tiểu thư cùng các phu nhân đi tới sương phòng theo như lời của nha hoàn kia, còn chưa có vào cửa liền nghe được bên trong truyền đến âm thanh làm người ta mặt đỏ tim đập, nhất thời, phu nhân Khánh Xuyên hầu mặt đen lại, mà phu nhân Tĩnh Ninh hầu sắc mặt đại biến đi nhanh đẩy cửa mà vào.
Lúc này trong phòng một mảnh hỗn độn, hai cái bóng thân thể màu trắng đang giao triền phi thường kịch liệt.
Những tiểu thư đứng ở cửa nơi nào đã gặp qua trường hợp bạo dạng như vậy, sôi nổi kêu to quay đầu đi.
“Ngươi cái tên súc sinh này!”
Phu nhân Tĩnh Ninh hầu Lưu thị cho rằng nữ nhi mình bị hại, một bên khàn cả giọng vọt lên, một bên dùng đôi tay hung hăng đẩy nam nhân trên mặt đất kia ra, đợi cho các vị phu nhân nhìn thấy khuôn mặt của hai người cẩu thả trên mặt đất, Lưu thị sắc mặt ngẩn ra, sau đó lại mừng như điên....
Không phải nữ nhi bảo bối Tiểu Vãn!
“Miễn Nhi!”
Lúc này người ngay từ đầu xem náo nhiệt hăng say phu nhân Trấn Quốc Công Vương thị đột nhiên sắc mặt đại biến gọi một tiếng, thì ra nam tử trên mặt đất không mảnh áo che thân biểu tình phấn khởi là con trai độc nhất của Trấn Quốc Công - Trần Miễn!
Ở bên này khi các vị phu nhân biến đổi bất ngờ, tâm tình thay đổi rất nhanh, còn bên kia, Tô Vãn cảm thấy mình cũng bị tra tấn muốn chết rồi...
Ánh sáng tối tăm trong xe ngựa, Tô Vãn tuy rằng đã khôi phục ý thức, nhưng toàn thân giống bị nghiền áp qua, đau đớn khó nhịn...
“Dừng lại, đủ rồi”
“Đau quá”……
Thanh âm Tô Vãn đều là nghẹn ngào, hữu khí vô lực lên tiếng lại làm cho nam nhân trên người càng thêm ra sức.....
Được rồi, ta biết chàng thân thể khỏe, chàng võ công cao! Chàng nội lực thâm hậu! Chàng tuyệt đối không sợ thận hư!
Nhưng mà, Tô tướng quân, thật sự đủ rồi!
Không biết qua bao lâu, sắc trời đã càng ngày càng tối, Tô Vãn cảm thấy mình bị lăn lộn đến muốn rã rời rồi......
Xe chấn gì đó, quả thực không muốn làm người nữa ~
“Chủ tử.”
Lúc này bên ngoài xe ngựa bỗng nhiên truyền đến một thanh âm trầm thấp, đờ mờ! Cuối cùng cũng gặp người sống, thanh âm này đối với Tô Vãn mà nói quả thực là âm thanh của tự nhiên!
“Chủ tử, bệ hạ triệu kiến!”
Bên trong xe, Tô Duệ động tác chậm lại, một đôi con ngươi u ám có chút bất mãn trầm trầm.
“Kêu hắn chờ!”
Mỗ thị vệ:……
Kêu bệ hạ chờ gì đó, chủ tử, người xác định người hiện tại vẫn còn bình thường sao?
“Chàng…… Đi thôi.”
Tô Vãn tuy rằng đã sớm cả người vô lực, lại thừa dịp Tô Duệ tạm dừng trong nháy mắt, nhẹ nhàng bắt được cánh tay hắn.
“Đưa ta…… Trở về.”
Nói xong mấy chữ này, Tô Vãn liền hoàn toàn hôn mê rồi....
Mệt mỏi quá, đau quá, làm ta muốn chết luôn.
Ngày hôm sau, Tô Vãn mở mắt ra, liền phát hiện mình đã về tới khuê phòng bên trong Tĩnh Ninh hầu phủ.
Lúc này sắc trời hừng sáng, Lưu thị còn ngồi ở trước giường Tô Vãn, hai mắt đều hồng, xem ra là khóc cả đêm.
“Nương.”
Tô Vãn há miệng thở dốc, thanh âm nghẹn ngào..
“Nữ nhi của ta số khổ a!”
Nghe được thanh âm Tô Vãn nghẹn ngào, Lưu thị lập tức lại thấy đau lòng cầm khăn tay bắt đầu lau nước mắt.
“Rốt cuộc là cái tên hỗn đãn trời đánh nào tạo nghiệt a!”
Nói đến Lưu thị một ngày một đêm này tâm tình vẫn luôn thay đổi rất nhanh.
.....
Đầu tiên là nữ nhi mất tích, nàng chỉ là có chút nôn nóng, sau đó một màn ở trong sương phòng kia, tâm Lưu thị đã có chút hỏng mất, nàng cho rằng nữ nhi này của mình trong những người đồng lứa xem như là bị huỷ hoại rồi, cũng may cuối cùng hữu kinh vô hiểm, phát hiện nhận sai người.
Nhưng là nữ nhi bảo bối của nàng cuối cùng là đi đâu vậy?.
Tìm khắp Khánh Xuyên hầu phủ cũng không tìm được nữ nhi của mình, cuối cùng lại là quản gia trong nhà phái người tới thông báo nói đại tiểu thư tự mình về nhà!
Lúc ấy người trong nhà tới ấp úng ánh mắt lập loè, Lưu thị liền biết nhất định đã xảy ra chuyện gì, khi nàng vội vàng chạy về phủ liền nhìn thấy nữ nhi của mình hoàn chỉnh nằm trên giường hôn mê bất tỉnh, toàn thân đầy…….
Tóm lại, lúc ấy chỉ nhìn thoáng qua, Lưu thị liền hôn mê, chờ nàng nửa đêm tỉnh lại, liền chạy đến mép giường Tô Vãn khóc lóc nỉ non, bi thương vạn phần..
“Vãn Nhi, con nói cho nương biết, rốt cuộc là ai? Nương sẽ thỉnh Hoàng Hậu nương nương làm chủ cho con!”
Lưu thị nói cho cùng cũng là hầu phủ phu nhân, cũng không phải giống những thô phụ ngoài chợ kia, chuyện ngày hôm qua ở Khánh Xuyên hầu phủ tuy rằng cuối cùng nói là nha hoàn nhận sai người, hơn nữa cuối cùng nháo ra tai tiếng còn là công tử của Trấn Quốc Công cùng nha hoàn của Khánh Xuyên hầu phủ, nhưng chuyện này rõ ràng là có người phía sau thao túng, mà ngay từ đâu mục tiêu của họ, nhất định là Tô Vãn không thể nghi ngờ.
“Con…… con không biết là ai làm.”
Tô Vãn chần chờ một chút, sắc mặt vẫn như cũ hoảng sợ chưa ổn định.
Không biết?
Lưu thị thở dài một hơi, lau nước mắt trên mặt, đôi mắt kia lại đột nhiên hiện lên một tia sắc lạnh.
“Kia…… Ngày hôm qua, nam nhân kia, con còn…… Nhận ra hắn không?”.
Thật ra Lưu thị muốn hỏi cô, nam nhân kia cô có biết hay không, nhưng nghĩ lại nếu thật là có người muốn cố ý hãm hại, cũng nhất định sẽ tìm một gương mặt mới lạ!
Đáng chết!
Nữ nhi bảo bối của nàng đặt trên đầu quả tim vậy mà bị một nam nhân không hề quen biết làm hỏng!
“Con……”
Tô Vãn theo bản năng cắn cắn môi.
“Con không biết…… con không biết, hắn là ai.”
Những lời này, cũng xem như Tô Vãn không có hoàn toàn nói dối, cô thật sự không có cơ hội dò hỏi thân phận hiện tại của Tô Duệ, nhưng ngẫm lại thân phận của mấy nam phụ trong thế giới này, thân phận của hắn so với mình hẳn là chỉ cao hơn chứ không thấp.
Thấy Tô Vãn rũ ánh mắt, biểu tình có chút dại ra, Lưu thị cũng không đành lòng tiếp tục truy vấn.
“Vãn Nhi, con nghỉ ngơi cho thật tốt đi, chuyện này…… Chuyện này nhất định phải giữ ở trong bụng, đừng cho bất kì kẻ nào biết, nương sẽ giúp con…… Nghĩ cách, con yên tâm! Nương nhất định sẽ làm cho con được như ý nguyện vẻ vang gả vào Khánh Xuyên hầu phủ, không ai có thể làm tổn thương con.”
Đợi Lưu thị rời đi, trong phòng chỉ còn lại có một mình Tô Vãn, cô chậm rãi mở to mắt, ánh mắt hoảng hốt nhìn nóc giường.....
Sau khi cô rời khỏi nhiệm vụ này nhất định phải đi khiếu nại!
Trước khi tiến vào nhiệm vụ rõ ràng đã chọn tốt thời gian ở thời điểm nguyên chủ chưa thất thân, làm sao cô vừa đến thì liền gặp phải việc này chứ!
Bộ hậu cần tuyệt đối là cố ý!
Dưới đáy lòng đem toàn bộ bộ hậu cần đều nguyền rủa một lần, lúc này Tô Vãn mới ở trong đầu chậm rãi sửa sang lại cốt truyện chủ tuyến của thế giới này....
~~~~
Thế giới này nữ chủ tên là Thẩm Thanh Cẩm, là trưởng nữ dòng chính của Khánh Xuyên hầu phủ, nàng là nữ trọng sinh.
Kiếp trước, nàng gả cho Ngũ hoàng tử Tần Đình mà mình luôn ái mộ, kết quả cuối cùng nàng lại bị chính phu quân của mình cùng muội muội Thẩm Thanh Dao liên hợp tính kế, không chỉ có hài tử trong bụng bị bôi nhọ thành dã chủng bị mạnh mẽ đánh đập, đến nàng cuối cùng cũng ở trong một ngọn lửa lớn vứt bỏ mạng.
Sau khi trọng sinh, Thẩm Thanh Cẩm học giả heo ăn thịt hổ, nàng bên ngoài hồn nhiên, nội tâm lại phúc hắc.
Một đời này nàng không hề bị tra nam hư tình giả ý che mắt, cũng không hề bị muội muội độc như rắn rết lừa gạt lợi dụng.
Nếu muội muội cùng tra nam đã lưỡng tình tương duyệt, nàng liền đem bọn họ trở thành một đôi, làm cho hai người bọn họ sinh chán ghét nhau, sau đó chó cắn chó……
Đương nhiên, nữ chủ trọng sinh tà mị cuồng quyến như thế, bên người nàng tự nhiên không thể thiếu nam chủ phong hoa tuyệt đại bày mưu lập kế, cùng một đám nam phụ thâm tình bị thủ đoạn cùng chỉ số thông minh của nữ chủ thuyết phục....
Thẩm Thanh Cẩm cơ trí quyết đoán, khiến cho Nhị hoàng tử Tần Việt chú ý. Hai người từ thử thăm dò nhau đến thưởng thức nhau, cuối cùng lưỡng tình tương duyệt ở bên nhau……
Đương nhiên, trừ bỏ nam chủ Tần Việt chính quy này, các nam nhân khác cũng không khỏi bị hào quang nữ chủ hấp dẫn, Thái Tử điện hạ Tần Vũ cùng con trai của đương triều Thái úy Tiêu Vệ, thậm chí là Tấn Thân Vương Tần Mục Ngôn đều quỳ dưới gấu váy của nữ chủ.
Mà những pháo hôi nam phụ khác tỏ vẻ thưởng thức nữ chủ không đề cập tới cũng thế.
Nói nửa ngày, hình như cũng không liên quan gì đến Tô Vãn?
Thật ra, mọi chuyện là như thế này, ở trong thế giới nhiệm vụ lần này, thân phận của Tô Vãn cũng không phải là tiền nhiệm của nam chủ ( bởi vì thế giới này nam chủ hay nam phụ đều vì nữ chủ đại nhân thủ thân như ngọc, không có ăn mặn ~) thân phận của cô là vị hôn thê của ca ca nữ chủ Thẩm Ngọc Thư ( tiền nhiệm).....
Ở kiếp trước, nguyên chủ Tô Vãn vẫn luôn thích Thẩm Ngọc Thư thuận lợi gả vào Khánh Xuyên hầu phủ, thành đại tẩu của Thẩm Thanh Cẩm.
Lúc đầu tình cảm của Thẩm Thanh Cẩm cùng ca ca của mình Thẩm Ngọc Thư rất tốt, chính bởi vì Tô Vãn cùng Thẩm Thanh Dao giao hảo, nàng đã chịu ảnh hưởng của Thẩm Thanh Dao, luôn cố ý hoặc là vô tình ở bên người phu quân của mình nói bậy về Thẩm Thanh Cẩm.
Mà sau khi Thẩm Thanh Cẩm gả cho Ngũ hoàng tử, nàng bị vu oan hãm hại có tư thông dan díu cùng thị vệ, ban đầu Thẩm Ngọc Thư không tin chuyện này, hắn tính tự mình tra rõ vì muội muội của mình nói chuyện, nhưng Tô Vãn lại bởi vì đối với Thẩm Thanh Cẩm luôn có thành kiến, không thích cô em chồng này nên nàng tìm mọi cách ngăn cản trượng phu của mình đi điều tra chuyện này.
Cuối cùng cũng gián tiếp làm cho Thẩm Thanh Cẩm hàm oan mà chết.
Trong bị kịch kiếp trước của Thẩm Thanh Cẩm, Tô Vãn hẳn cũng xem như là đồng lõa.
Đương nhiên, nói nàng là đồng lõa cũng có chút không đúng, kiếp trước nguyên chủ Tô Vãn chính là một vị đại tiểu thư bị sủng thành hư không có đầu óc, rất dễ dàng bị Thẩm Thanh Dao giỏi về tính kế đùa giỡn ở trong lòng bàn tay, xem nàng như súng mà bắn.
Mà Tô Vãn chán ghét Thẩm Thanh Cẩm, một là bởi vì Thẩm Thanh Dao ở giữa làm khó dễ, thứ hai là bởi vì nàng quá thích Thẩm Ngọc Thư, nên cho dù Thẩm Thanh Cẩm là muội muội của Thẩm Ngọc Thư, nhưng bởi vì phu quân của mình quá để ý muội muội, cho nên Tô Vãn từ tận đáy lòng đối với Thẩm Thanh Cẩm là thật sự không thích.
Đến nỗi sự kiện Thẩm Thanh Cẩm bị hãm hại kia, lấy chỉ số thông minh của nguyên chủ căn bản là nhìn không ra, nàng không cho phép phu quân vì Thẩm Thanh Cẩm ra mặt, một là đối với nữ nhân có dan díu cùng người khác như vậy từ đáy lòng vô cùng khinh thường, thứ hai là vì tiền đồ của phu quân, không muốn để hắn cùng Ngũ hoàng tử xảy ra xung đột…….
Nguyên chủ khả năng từ trước nay đều cảm thấy việc mình làm là đúng, nhưng sau khi Thẩm Thanh Cẩm trọng sinh mà nhìn đến, Tô Vãn là người không thể tha thứ, nàng ta không chỉ là đồng lõa, hơn nữa nữ nhân giống như nàng ta vô tài vô đức không đầu óc như vậy căn bản là không xứng với ca ca của mình.
Quay lại một đời, Thẩm Thanh Cẩm quyết định phá hư hôn ước giữa ca ca cùng Tô Vãn, vì thế mới có một màn lúc Tô Vãn vừa mới tiến vào nhiệm vụ kia.....
Dược là Thẩm Thanh Cẩm tìm người hạ, nha hoàn đem các vị phu nhân kêu đi xem cũng được nàng an bài tốt trước đó.
Lúc đầu Thẩm Thanh Cẩm muốn hủy hoại danh dự của Tô Vãn, hơn nữa không còn mặt mũi nào gả vào Khánh Xuyên hầu phủ.
Trên thực tế, nếu Tô Vãn không có ở thời gian này tiến vào nhiệm vụ mà nói, nhân sinh của nguyên chủ cũng sẽ bởi vì vậy mà theo kế hoạch của Thẩm Thanh Cẩm từng bước một đi xuống...
Ở Khánh Xuyên hầu phủ bị người ta nhìn thấy một màn xấu hổ như vậy, nàng từ đây thanh danh xem như mất sạch, chỉ có thể ngoan ngoãn gả cho công tử Trấn Quốc Công Trần Miễn.
Trần Miễn ở đế đô nổi danh ngu ngốc, người ngốc nhưng là sức lực lại lớn, hơn nữa tính tình còn thập phần táo bạo.
Nguyên chủ gả qua không bao lâu liền bởi vì không thể chịu đựng được phu quân tay đấm chân đá cùng ngu dại mà cùng thị vệ tư thông, chuyện này rất nhanh bị Trấn Quốc Công phát hiện, nhưng việc xấu trong nhà không thể truyền ra ngoài, Trấn Quốc Công vì mặt mũi của mình cuối cùng vẫn áp xuống chuyện này, nhưng ngày tháng Tô Vãn ở Trấn Quốc Công phủ thật sự ngày càng lụn bại, không bao lâu, nàng đã bị bức điên……
Đây là kết cục của một pháo hôi bị nữ chủ trọng sinh chán ghét……...
~~~~~~~~