Lương Khải Vệ lập tức cứng người, khuôn mặt vốn dĩ đã đỏ nay càng hồng hơn chẳng khác gì Quan Công, đẩy đi không được mà trốn cũng không xong: “Tần tiểu thư, không nên… Đừng nói bản thân mình như vậy.”
Khiêu khích kéo chiếc cà vạt trước ngực hắn, Tần Doanh nhích lại gần hắn hơn một chút, thổi khí nhè nhẹ, thanh âm mang theo mị hoặc quyến rũ: “Nhìn anh đi theo Hàn Triệt đã lâu như vậy rồi, có vẻ không có bạn gái, vừa hay gần đây tôi cũng rất tịch mịch, không bằng chúng ta kết đôi ‘giúp đỡ’ lẫn nhau đi?”
“Tôi… Tôi…” Lương Khải Vệ triệt để nói lắp, “Cô… Cô…”
“Tần Doanh, cậu nhìn xem kiểu tóc này của mình…” Thư Liên đẩy cửa ra, một nửa câu sau bị nuốt trở lại, nhìn tư thế ái muội của hai người, ho nhẹ hai tiếng, “Cái kia, xin lỗi, mình hẳn là nên gõ cửa.”
“Không cần, vừa lúc mình cũng muốn đi ra ngoài.” Tần Doanh đứng lên, tự nhiên vô cùng phủi phủi váy, “Trang điểm như vậy được rồi, để vị soái ca này đưa cậu đi đi.”
Lúc đi qua sát người cô, Tần Doanh cười với Thư Liên nhỏ tiếng: “Tên kia nhà cậu đúng là tên nhóc vạn người mê!”
“Ý gì vậy?” Thư Liên xoay người, Tần Doanh đã đi ra cửa, chỉ để lại bóng dáng đỏ rực càng lúc càng xa.
‘Tên nhóc vạn người mê’ trong miệng cô ấy nói, không lẽ là chỉ Hàn Triệt? Không hiểu vì sao, Thư Liên cảm thấy được rằng giọng điệu của cô ấy có chút nghiến răng nghiến lợi.
Nhà tạo mẫu ở đây không hổ là danh tiếng bậc nhất, không mất nhiều thời gian đem Thư Liên như mì sợi nhúng nước trở nên xinh đẹp khác thường.
Tóc dài đen nhánh mềm mại được vén lên thành một búi tóc cao cao, hai bên tai rủ xuống vài sợi tóc phiêu tán, đem khuôn mặt trắng nõn thanh tú đẹp đẽ của cô càng trở nên thanh lệ xuất thần, trên mặt chỉ trang điểm nhẹ, nổi bật đôi mắt đen láy ướt át sáng ngời, tỏa ra phong tình khác thường, mà chiếc váy trắng trễ ngực do Tần Doanh chọn kia, vừa vặn tôn lên vóc dáng của cô, nhiều vải một chút thì là bỏ thủ, ít đi một chút thì là lẳng lơ.
Ngay cả Lương Khải Vệ ngày thường có vẻ vô cảm nhìn thấy cô cũng không khỏi sáng mắt lên: “Thư tiểu thư, cô trang điểm như vậy trông thật xinh đẹp.”
“Thư tiểu thư vốn dĩ đã là mỹ nhân rồi, chỉ là bình thường không trang điểm mà thôi, tôi chỉ trang điểm nhẹ nhàng một chút, nếu như trang điểm đậm hơn, ngược lại sẽ làm mất đi khí chất của cô ấy.” Nhà tạo mẫu rõ ràng cũng hết sức hài lòng với tác phẩm của mình, không khỏi dài dòng hai câu, “Bữa tiệc đêm nay, tôi nghĩ Thư tiểu thư nhất định sẽ là nữ chính nổi bật nhất.”
Thư Liên cúi đầu cười, vòng tay vào túi xách, không biết vì sao, cô có chút cảm giác kỳ quái xuất hiện.
Mà Lương Khải Vệ dường như nhớ lại chuyện gì, nụ cười trên mặt cứng đờ, sau khi vén màn, liền lái xe đưa cô đến bữa tiệc.
Ngoài cửa sổ ánh đèn neon không ngừng lùi về phía sau, đêm đã lên đèn, trên đường tấp nập người từ mọi hướng, một cảnh xa hoa trụy lạc, cuộc sống của con người đô thị hiện đại tiết tấu quá nhanh, khi màn đêm buông xuống, mới là thời khắc chân chính người ta bắt đầu tìm kiếm vui vẻ cho bản thân.
“Khải Vệ, Hàn Triệt gần đây rất bận sao?” Thư Liên một bên nhìn cửa sổ, một bên suy nghĩ lời nói cùng biểu tình vừa nãy của Tần Doanh.
“Ân… Gần đây công việc nhiều hơn, qua được đoạn thời gian này sẽ tốt thôi.”
“Đêm nay Tần Doanh có chút kỳ quái, anh có cảm thấy vậy hay không?”
Lương Khải Vệ im lặng một chút, chuyện của Hàn Triệt với Tần Doanh, Thư Liên không biết, hắn lại giống như bảo mẫu bên người của Hàn Triệt biết rõ mọi chuyện.
Thấy hắn không nói lời nào, Thư Liên càng cảm giác được bọn họ đang có việc gạt mình: “Vì sao Triệt muốn tôi đi dự tiệc, lại để Tần Doanh đi đón tôi? Tại sao cô ấy đã đến rồi, nửa chừng lại bỏ đi?”
Lương Khải Vệ mở miệng, kết quả là cái gì cũng không nói, hắn không biết nói dối, cũng không muốn lừa gạt Thư Liên, chỉ lựa chọn tốt nhất là im lặng.
“Khải Vệ?”
Không thể không nói, khẩu khí này của cô thật giống như hắn đang khi dễ cô vậy, Lương Khải Vệ đành phải trả lời: “Kỳ thực bạn gái đêm nay của Triệt thiếu gia là Tần Doanh, cậu ấy là sợ cô tức giận, cho nên mới không nói cho cô biết.”
“Sau đó?” Trong đầu Thư Liên hiện lên khuôn mặt của Tần Doanh lúc nói ra câu đó.
“Sau đó cũng như những gì cô thấy được đó, Tần tiểu thư cự tuyệt.”
Thư Liên nắm chặt tay, trong đầu có chút hỗn loạn.
Tần Doanh là người bạn cô quen được trong trường học, cùng Hàn Triệt không
quen biết, Hàn Triệt vì sao lại chọn cô ấy là bạn gái.
Nếu như chỉ là việc nhờ Tần Doanh làm bạn gái hắn lúc đó, cũng chẳng phải là chuyện gì to tát, thế nhưng, chưa bao giờ cô nói dối Hàn Triệt, tại sao trong chuyện này hắn lại lựa chọn nói giấu giếm cô?
Còn có biểu tình của Tần Doanh, cùng bộ dạng sang sảng ngay thẳng thường ngày không giống nhau, hơi có chút quỷ dị kỳ quái.
Lương Khải Vệ qua nhìn chiếu hậu quan sát nét mặt của cô, ho nhẹ hai tiếng, giả bộ tự nhiên nhưng không được nói một câu: “Thư tiểu thư, kỳ thực Triệt thiếu gia cùng Tần Doanh một chút quan hệ cũng không có, thật đấy.”
Nhìn sắc mặt Thư Liên không những không chuyển biến tốt, trái lại càng âm u hơn, Lương Khải Vệ lập tức hối hận muốn cắn lưỡi, nếu quả thật muốn che giấu giúp Hàn Triệt, hắn căn bản không cần ở đây nói lời vô nghĩa a!