Hắc Đạo Đại Ca Cởi Ra Đi Nào!

Chương 134: Bỏ Trốn




Lý Kiệt không khỏi ngưỡng mộ, đúng là trùm hắc đạo nước A có khác, chỉ trong vòng một ngày mà có thể điều tra hết mọi thứ của Cao Tuấn. Điều mà hắn đã làm rất lâu, vẫn chưa thể nào làm được.

Nhưng thật ra thì Triệu Phong Hành cũng đã điều tra về chuyện này rất lâu rồi, nên mới mau chóng có kết quả rõ ràng như vậy. Bây giờ Cao Tuấn và J đều không ở tổ chức, Triệu Phong Hành sẽ dễ dàng xử lý hơn.

" Con có cần ba cho người tiếp ứng không?" Triệu Phong Hành lên tiếng hỏi.

" Không cần đâu, chuyện này hãy để con tự giải quyết!" Đông Phương Tước đáp.

" Được rồi! Chuyện của R.E.D ta sẽ giúp con giải quyết." Ông ta trầm giọng nói.

" Cảm ơn ba! Hãy nói với mẹ là con nhớ bà ấy!" Đông Phương Tước dịu giọng trả lời.

Điện thoại ngắt kết nếu, Đông Phương Tước liền lên xe khởi động, hắn chỉ sợ chậm 1 giây thôi Đinh Tiểu Lộ có thể gặp nguy hiểm.

" Boss, theo camera giám sát mà người của chúng ta điều tra được, thì Cao Tuấn đã đưa Đinh tiểu thư đến bến tàu. Hắn muốn về nước A bằng đường thủy! Tôi đã chuẩn bị tàu và trực thăng cho chúng ta rồi." Ngồi trên xe Lý Kiệt báo lại cho Đông Phương Tước.

" Đường thủy à?" Đông Phương Tước ánh mắt vô định nhìn xa xăm nói.

" Theo lộ trình thì khoảng chừng 3 ngày hắn sẽ cập bến nước A, thời gian hắn đưa Đinh tiểu thư đi chỉ khoảng hơn 12 tiếng, chắc vẫn chưa đi xa. Chúng ta sẽ ngồi trực thăng đến đó trước, người mình sẽ đi tàu đến sau. Khoảng 6 tiếng sau chúng ta có thể đuổi kịp hắn!" Lý Kiệt lại nói.

Du thuyền của Cao Tuấn.

Bây giờ đã hơn 12 giờ đêm, Đinh Tiểu Lộ trên thuyền hai mắt vẫn mở to, cô không hề buồn ngủ một chút nào cả. Lúc nãy Kỷ Phi Vũ có đến, cô ta mang cho Đinh Tiểu Lộ một ổ bánh mì nóng, để có sức mà tối nay bỏ trốn.

" Tiểu Lộ, cô còn thức chứ?" Một âm thanh nhỏ vang lên, Kỷ Phi Vũ đang rón rén mở cửa đi vào.

" Vẫn còn!" Đinh Tiểu Lộ nhàn nhạt trả lời.

Kỷ Phi Vũ bước đến gần giường ngủ của cô, cô ta lôi một chùm chìa khóa to ra, có rất nhiều chìa khóa ở đây, và hai người không biết chìa nào có thể mở được khóa trên tay chân Đinh Tiểu Lộ.

" Tay cô, còn có mặt của cô bị làm sao vậy?" Trong ánh đèn le lói, Đinh Tiểu Lộ nhìn thấy vết thương mới trên người Kỷ Phi Vũ, nó còn đang rướm máu.

Không sai, để có được chùm chìa khóa này, cô ta phải dụ dỗ J bằng những chuyện kinh tởm kia. Và hắn lại tiếp tục tra tấn cô ta, những vết thương mà Đinh Tiểu Lộ thấy chỉ là một phần nhỏ mà thôi, bên trong lớp áo của cô ta còn rất nhiều.

" Tôi không sao đâu? Để tôi giúp cô mở khóa!" Kỷ Phi Vũ lắc đầu đáp, cô ta bắt đầu hành động.

Có rất nhiều chìa khóa ở đây, và Kỷ Phi Vũ phải thử từng chìa một. Mọi thứ không dễ dàng như cô ta nghĩ, đã thử hơn phân nửa số chìa, nhưng vẫn chưa có cái nào có thể mở được.

" Cô có chắc chìa khóa ở đây không?" Đinh Tiểu Lộ nghi hoặc hỏi.

" Tôi chắc chắn! Lúc sáng tôi thấy J đã dùng nó mà, không thể nào sai được đâu!" Kỷ Phi Vũ đáp, trên trán cô ta ra không ít mồ hôi.

Nếu như để J biết được, thì kết cục của cô ta chỉ có cái chết mà thôi, cô ta cũng đã suy nghĩ nhiều lắm mới dám đánh cược.

" Cạch!" Ổ khóa đầu tiên đã được mở ra.

" Cô xem, tôi mở được rồi!" Kỷ Phi Vũ mừng rỡ reo lên, cô ta lại tiếp tục với ổ khóa dưới chân Đinh Tiểu Lộ.

Bên ngoài đột nhiên có tiếng bước chân, Kỷ Phi Vũ sợ hãi, cô ta vội chui xuống gầm giường mà trốn. Mười phút sau, bên ngoài đã yên ắng trở lại, Đinh Tiểu Lộ mới lên tiếng gọi cô ta ra.

" Kỷ Phi Vũ, họ đã đi rồi! Cô ra đây đi!"

Kỷ Phi Vũ chậm rãi từ dưới gầm giường chui ra, cô ta lại tiếp tục nhiệm vụ của mình. Mất hơn 20 phút, ổ khóa dưới chân mới được mở ra. Đinh Tiểu Lộ được giải thoát khỏi xiềng xích, cô ngồi dậy đi đến cửa sổ, vén rèm cửa lên quan sát.

" Kỷ Phi Vũ, bên ngoài có nhiều người lắm!" Cô nhìn Kỷ Phi Vũ nói.

" Tôi biết đường đi! Cô mau đi theo tôi!" Cô ta chắc chắn nói.

" Chúng ta không có vũ khí, cô biết kho để vũ khí ở đâu không?" Đinh Tiểu Lộ suy nghĩ rồi nói.

" Cô yên tâm đi, tôi đã lấy một vài món vũ khí của tên ác quỷ kia rồi! Có dao và súng, cô muốn cái nào?" Kỷ Phi Vũ lấy vũ khí trong túi ra đưa qua cho Đinh Tiểu Lộ.

" Tôi lấy cả hai, chúng ta mau đi thôi!" Đinh Tiểu Lộ cầm lấy cả hai thứ, cô ghé sát tai vào cửa lớn, lắng nghe âm thanh bên ngoài.

Nhận thấy bên ngoài cửa yên tĩnh, không có một chút tiếng động, Đinh Tiểu Lộ nhẹ vặn tay nắm cửa.

Cánh cửa chậm rãi mở ra, bên ngoài không có ai cả. Bởi vì Đinh Tiểu Lộ bị xích lại, trên tàu chỉ có lính ruột của ông ta, nên Cao Tuấn không cho người canh gác ở cửa, ông ta chỉ tập trung bảo vệ bên ngoài.

Theo chỉ dẫn của Kỷ Phi Vũ, cả hai người đi vào một lối nhỏ, khá là tối tăm, nhưng nơi này đúng thật là ít người canh gác hơn.