Hắc Đạo Đại Ca Cởi Ra Đi Nào!

Chương 125: Đều Nghe Theo Em




Đinh Tiểu Lộ bắt đầu trầm mê với cảm giác này, Đông Phương Tước di chuyển đến đâu là cơ thể cô run rẩy đến đó. Chiếc nội y màu đen quyến rũ, cũng được Đông Phương Tước thủ đoạn cởi ra. Bầu ngực lúc nãy còn che chắn hời hợt, bây giờ đã lộ ra hoàn toàn trước mắt hắn.

Đông Phương Tước tay vẫn không ngừng xoa bóp, đầu lưỡi điêu luyện lại chạm vào hạt anh đào của Đinh Tiểu Lộ mà cắи ʍút̼. Liên tục bị kíƈɦ ŧɦíƈɦ, hạt anh đào của cô lại ***** **** cả lên. Đinh Tiểu Lộ cố gắng hít thở đều, vẻ mặt đê mê của cô càng làm Đông Phương Tước hứng thú.

Những ngón tay của hắn lại tìm đến nơi tư mật kia của cô mà khuấy động, Đinh Tiểu Lộ có muốn cũng hít thở không thông, ngón tay của hắn làm cô vô cùng phấn khích.

" Ah...ư...ư...ưʍ..." Đinh Tiểu Lộ bấu víu vào cánh tay của hắn mà rêи ɾỉ.

" Tiểu Lộ, bên dưới của em đang rất ướŧ áŧ! Có phải hay không cảm thấy khó chịu?" Đông Phương Tước rời khỏi ngực cô, hắn áp sát mặt vào Đinh Tiểu Lộ hỏi. Đôi mắt nâu tròn của cô đã ươn ướt, nhìn cô như mèo nhỏ đáng thương, đang đối mặt với con thú dữ là hắn.

" Ah...ah..." Đinh Tiểu Lộ lại kêu lên. Đông Phương Tước ngón tay vẫn không ngừng trêu đùa nơi nhạy cảm của cô.

" Giới hạn chịu đựng của em thật giỏi! Nhưng em còn có thể cầm cự được bao lâu?" Đông Phương Tước lại cúi xuống cắn nhẹ vào cánh môi cô.

" Ah...Đông Phương Tước, anh mau vào đi...đừng đùa nghịch nữa!" Đinh Tiểu Lộ mồ hôi đầm đìa, cô ôm cổ Đông Phương Tước đáp lời hắn. Đây là nhu cầu sinh lý bình thường, Đông Phương Tước lại liên tục gợϊ ɖụƈ cho cô, Đinh Tiểu Lộ thế nào mà chịu nổi cơ chứ.

Nơi tư mật của cô đã ướt đẫm, chỉ còn đang chờ Đông Phương Tước đưa vật nhỏ của hắn đi vào mà thôi. Ánh mắt mong chờ của cô nhìn chằm vào hắn. Đông Phương Tước lại ỷ thế đùa cợt cô, bàn tay hắn chỉ trượt dài ở ngoài, tuyệt nhiên không cho thứ kia vào trong.

" Ahh...ư..." Đinh Tiểu Lộ cả người rần rần kêu lên.

" Đông Phương Tước khốn kiếp, lần sau em sẽ không cho anh chạm vào người em!" Cô lại khó nhọc nói.

" Nói rất hay!" Đông Phương Tước càng đắc ý, hắn đáp.

" Ahhhhh..." Đinh Tiểu Lộ reo lên một cách thống khoái, cảm giác suиɠ sướиɠ lan tỏa khắp cơ thể cô.

Bên dưới vật nhỏ của Đông Phương Tước bất ngờ đâm sâu vào trong cô, một cảm giác như điện giật chạy dọc cả cơ thể Đinh Tiểu Lộ. Cô tê dại, dùng chút sức lực bám vào cánh tay của Đông Phương Tước.

" Cho em nói lại một lần nữa!" Đông Phương Tước vén tóc cô qua một bên hỏi. Cơ thể lực lưỡng của hắn áp sát vào người Đinh Tiểu Lộ, da thịt hai người chạm vào nhau.

" Không nói!" Đinh Tiểu Lộ thở dốc trả lời. Vừa nói xong, phía dưới động tác của Đông Phương Tước lại nhanh hơn.

" Ah...ưʍ...Đông Phương Tước, anh lưu manh!" Đinh Tiểu Lộ chân câu lấy eo hắn kêu lên.

Mỗi một lần Đông Phương Tước đâm sâu vào, Đinh Tiểu Lộ lại như được ở trên mây, cảm giác khoái lạc len lỏi vào tâm trí cô. Đông Phương Tước giữ lấy eo nhỏ của cô, mạnh mẽ thúc mạnh hơn, tốc độ càng lúc càng nhanh.

" Ahhh...ahhh...ưʍ..ưm!" Đinh Tiểu Lộ liên tục rêи ɾỉ, âm thanh ngọt ngào của cô, và âm thanh da thịt chạm nhau thật kíƈɦ ŧìиɦ. Hai tay của Đinh Tiểu Lộ liên tục cào cấu tấm lưng trần của hắn.

Đông Phương Tước cũng bị dáng vẻ của cô dụ hoặc, bên dưới nơi nhạy cảm của cô liên tục bóp chặt lấy vật nhỏ của hắn. Cả hai đều đạt đến cực hạn của sự khoái lạc, Đông Phương Tước bất ngờ ôm cô.

" Tiểu Lộ! A...a..." Giọng nói của hắn trầm ấm văng vẳng bên tai Đinh Tiểu Lộ.

" Ư...ah..." Cảm nhận được một dòng nước nóng ẩm bắn vào bên trong, Đinh Tiểu Lộ cũng gắt gao ôm hắn kêu lên.

Cô mềm nhũn, nằm vô lực bên dưới cơ thể cường tráng của hắn. Đông Phương Tước nhẹ hôn lên trán cô, rồi lại di chuyển đến cánh môi đã bị hắn giày vò đến sưng đỏ lúc nãy, tiếp tục hôn sâu.

" Tiểu Lộ, anh vẫn chưa thỏa mãn!" Đông Phương Tước rời đi cánh môi cô, hắn cười ranh mãnh lên tiếng.

" Không, em không muốn!" Đinh Tiểu Lộ lắc đầu đáp, cái eo bé nhỏ của cô sẽ bị Đông Phương Tước hành gãy ra mất. Sức lực của hắn không thể đùa được đâu, ngày mai cô dám chắc sẽ không bước đi nổi.

" Ahhh...Ưʍ...Đông Phương Tước!"

Đinh Tiểu Lộ còn chưa kịp chuẩn bị tinh thần, Đông Phương Tước đã nâng cao chân cô lên. Vật nhỏ bé cứng cáp của hắn lại được dịp tung hoành bên trong cô. Tư thế này làm cô ngượng ngùng vô cùng.

Đinh Tiểu Lộ ưỡn cong người, siết chặt lấy hắn, cả hai người thở hồng hộc. Đông Phương Tước đỡ cô ngồi dậy, bên dưới hắn vẫn nhịp nhàng hành sự. Tư thế này khiến vật nhỏ của hắn đâm rất sâu vào trong, Đinh Tiểu Lộ có thể cảm nhận được điều đó.

" Tiểu Lộ,... em cảm thấy thế nào?" Đông Phương Tước âm thanh đứt quãng hỏi cô.

" Thật thích! Nhanh hơn một chút nữa đi!" Đinh Tiểu Lộ đầu óc mụ mị, cô không biết tại sao bản thân có thể yêu cầu như thế, cô là bị Đông Phương Tước làm cho phát điên rồi.

" Đều nghe theo em!" Đông Phương Tước hào hứng trả lời. Bên dưới tốc độ lại nhanh lại mạnh hơn, chỉ bấy nhiêu thôi đã khiến đầu Đinh Tiểu Lộ quay cuồng.