Hắc Ám Văn Minh

Quyển 6 - Chương 2: Viễn chinh ly biệt




Hội nghị chấm dứt, mọi người cũng lần lượt ly khai.

Lúc này đây, tuyệt đối là lần chinh chiến quy mô to nhất từ lúc thành lập căn cứ Hoa Hạ đến nay, trải qua không ngừng chiêu nạp nhân tài, quân doanh đã gần 150 cái, tướng quân cũng đạt tới tầm 70 người.

Lúc này đây, phái 10 tư lệnh, 50 tướng quân, 100 cái quân doanh, một cái quân doanh cũng 1000 người, tổng cộng 10 vạn binh sĩ, còn lại 5 vạn binh sĩ để thủ, có Mộ Dung Đức tự mình tọa trấn, và đại lượng vũ khí khoa học kỹ thuật, ngược lại cũng không sợ quái vật thừa dịp khoảng thời gian này đến công thành.

"Các ngươi được điều đến đâu?" Nhạc Hằng hỏi.

"Ta bị điều tới Hoa Bất Lạc."

"Ta là thủ hạ Tần Lam."

Bạch Long cùng Chư Cát Phàm nói ra.

"Bởi vậy, chúng ta không có cách nào chiếu ứng lẫn nhau rồi." Chư Cát Phàm thở dài nói.

Diệp Thần đạm mạc nói: "Đến lúc vào cửa di tích, đợi quân đội oanh mở đại môn ra, các ngươi nghe theo theo ta, không cần để ý phía trên chí huy, đến chỗ của ta tập hợp."

Hắn tự nhiên sẽ không cùng đám bộ đội kia cùng một chỗ tiến vào trong xung phong liều chết, làm như vậy chỉ sợ đồ tốt đều bị đám người này cướp sạch, phải đem đám trợ thủ cường lực Bạch Long này theo bên người, nhanh chóng thanh lý chướng ngại, lấy được bảo vật bên trong.

Trải qua rèn luyện như thế, thể chất bọn người Bạch Long cũng đạt đến 30 cấp, so với cường giả cấp tư lệnh, thì hoàn toàn có thể giúp hắn thanh lý một ít Cơ Giới Thú cản đường, dù sao vừa tiến vào bên trong, chính là giành giật từng giây từng khắc, tốc độ một người đánh chết chướng ngại có hạn, tiêu tốn rất nhiều thời gian thanh lý, cuối cùng bảo vật khẳng định sẽ đổi chủ.

Nghe thấy lời nói Diệp Thần, đám người Bạch Long kinh ngạc, chợt cười khổ một tiếng, không thèm nhìn chỉ lệnh thượng cấp, loại sự tình này chỉ sợ mỗi Diệp Thần có thể làm được.

...

Ngày hôm sau.

Ầm ầm ~~~

Rất nhiều xe tải dựng trước cửa vào quân doanh, phía trên chở nhiều đạn dược súng ống các loại vũ khí hỏa lực mạnh.

"Nhanh lên, nhanh lên."

"Theo số thứ tự, nhanh chóng lên xe, tốc độ."

Rất nhiều đội trưởng, đoàn trưởng, đều đi tới cửa quân doanh, chỉ huy lần lượt các binh sĩ, không ngừng thúc giục, rất nhiều binh sĩ cúi đầu bò lên xe tải, tất cả đều vận sức chờ mệnh lệnh.

Trận chinh chiến này, phải đi qua rất nhiều địa phương, từ khu đầu cửa rãnh mương xuất phát, trải qua thành phố Lang Phường, Thiên Tân, Thương Châu, Đức Châu, tầm 10 cái thành thị, trên đường đi gặp rất nhiều loại quái vật tập kích, có thể tưởng tượng được, đến lúc vào cửa di tích thì đã tử thương vô số.

Tâm tình của tất cả mọi người đều trầm trọng.

Trong quân doanh.

Rất nhiều tướng quân cùng người yêu, thân nhân không có bị virus lây nhiễm cáo biệt. Lúc virus bộc phát, cũng có một ít gia đình tồn tại nguyên vẹn.

Trong một chỗ nơi ở, một nam tử trung niên đang cùng thê tử ôm nhau.

"Lão bà, ta rời đi, lần đi xa này phải đánh một trận chiến."

"Anh nhất định phải trở về, em sẽ làm sườn dấm chua mà anh thích ăn nhất."

"Nếu có thể trở về, anh sẽ thực hiện lời hứa năm đó với em.."

Một chỗ khác.

"Ba ba, ba ba..."

"Tiểu Khiết nghe lời, ba ba rất nhanh sẽ trở về, ta đã nhờ người chiếu cố ngươi rồi, phải nghe lời ah."

"Ba ba đừng đi, ô ô..."

...

"Anh phải xuất chinh rồi, Phong à, em sẽ chúc phúc cho ta sao?" Thanh niên nam tử này cầm lấy một pho tượng, trong mắt có một tia trìu mến, pho tượng này là một cô gái rất xinh đẹp, là bạn gái hắn, chết bởi tai nạn xe cộ, đã ra đi trong cuộc sống.

"Ta sẽ sống sót, hảo hảo sống sót..."

...

Sau khi ly biệt, tất cả mọi người rời khỏi nơi ở, hướng cửa lớn doanh tướng quân mà đến, như là tử sĩ vậy, bi tráng mà ra đi, cái đợi bọn hắn ở phía trước, có lẽ là tử vong, có lẽ, chuyến đi này, vĩnh viễn sẽ không trở về...

Thế nhưng, bọn hắn không có lựa chọn nào khác.

Sau khi đầu nhập vào căn cứ, phục tòng mệnh lệnh là cái cơ bản nhất, nếu mà phản kháng cái này, thì sẽ bị khu trục, đánh chết.

Ở trong một chủng tộc, tại cái thời khắc mà tồn vong của văn minh này đây, rất nhiều người không thể không rời khỏi thân nhân, từ bỏ ôn nhu hương, dứt khoát bước lên hành trình phục hưng.

Tại cửa lớn, có mấy xe trọng giáp được cải tạo qua, Lục Luân Thức, lực phòng ngự mạnh mẽ, gặp tang thi bình thường thì không cần lo lắng xe bị lật, tổng cộng năm chiếc, mỗi chiếc ngồi 10 vị tướng quân, nhưng vẫn còn phần rộng rãi. Trên mỗi chiếc xe đều có dấu hiệu riêng, Diệp Thần là đi đến chiếc xe do Đường chú suất lĩnh, tùy ý mà ngồi xuống một vị trí.

Người xung quanh nhìn hắn một cái, trong lòng hơi vui mừng, người thanh niên trước mắt này là tồn tại đem đệ nhất cường giả căn cứ bem chết, tuy hơi lỗ mãng một chút, bất quá thủ đoạn bem quái vật lại không yếu, cùng hắn ngồi một xe, an toàn hơn nhiều.

"Nhóm Đại Tư Lệnh bọn họ đã đến." Có người kêu lên.

Tất cả mọi người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy 5 đạo thân ảnh, bên phải là một nam tử suất khí lạnh lùng, trên người mang thú giáp, lưng phụ một thanh chiến đao, cực kỳ hùng vũ, nam tử này chính là Hoa Bất Lạc.

Bên cạnh hắn, có một cô gái áo tím, da thịt tuyết trắng, dung nhan khuynh thành, một cái nhăn mày, một nụ cười đều mang theo mị hoặc câu hồn nhiếp phách, tự nhiên chính là Tần Lam.

Bên cạnh đó, còn có hai người nam tử, một là dáng người tráng kiện, cực kỳ to lớn, cơ bắp cường tráng, khiêng một thanh chiến chùy, có chút bá bá, bên cạnh nam tử này là một nam tử khác, dáng người cao ngạo to lớn, ánh mắt lạnh lùng, ăn nói có chút ý tứ.

Cạnh đó là một nam tử áo đen, thần sắc lạnh lùng, toàn thân lượn lờ sát khí nhàn nhạt, làm cho người ta có một loại cảm giác nguy hiểm cực kỳ.

Sau khi mấy người đến gần, mỗi người riêng phần mình mà lên xe trọng giáp. Đi vào chiếc xe Diệp Thần, chính là nam tử dáng người cao ngạo to lớn, ăn nói có ý tứ, tên là Đường Chú.

Lên xe, đôi mắt lạnh lùng của Đường Chú nhìn lướt qua toàn trường, dừng tại trên người Diệp Thần một phát, rồi lập tức dời đi ánh mắt, trầm giọng nói: "Lúc này đây do ta phụ trách dẫn mọi người, hy vọng các vị phối hợp, tất cả mọi người đều phải hiệp trợ lẫn nhau, mới có thể tiếp tục sống sót, đạo lý môi hở răng lạnh thì tất cả mọi người đều hiểu rồi đấy."

Tất cả mọi người gật đầu.

"Xuất phát" Đường Chú bãi tay xuống, xe trọng giáp liền chạy.

Toàn bộ căn cứ, trên bốn phía đường phố, có rất nhiều xe tải lớn, chở binh sĩ hướng bên ngoài căn cứ mà đi, tất cả mọi người đều cảm thấy bất thường, và cũng âm thầm khiếp sợ binh lực cường đại của căn cứ.

"Xảy ra đại sự gì?"

"Nhiều binh sĩ như thế muốn đi đâu?"

"Không phải là xuất hiện quái vật siêu cấp gì nha?"

"Ai, càng ngày càng khó sống a."

Tất cả mọi người đều nghị luận, các loại suy đoán đều có.

Tại trên xe binh sĩ, mỗi chiếc xe đều dán dấu hiệu, là thuộc về tư lệnh nào cai quản. Năm chiếc xe trọng giáp phân tán ra, trong đó có một cỗ dẫn đầu, hướng đến đội ngũ xe binh sĩ phía trước, điều động mà dẫn phương hướng tiến lên.

Ngoại trừ những binh sĩ chiến đấu, còn có rất nhiều binh trinh sát, cùng với quân sư, nhân tài chuyên gia địa lý, ở trong quân đội còn mang theo rất nhiều lương thực, dù sao phải đi qua hơn mười cái thành thị, không phải là một hai ngày là có thể đến.

10 vạn người trong quân đội, các dạng nhân tài đều có, mang theo rất nhiều đạn dược, còn có công cụ mở đường, toàn bộ phương vị đều có đủ. Sau khi rời khỏi căn cứ, tựa như một đầu rồng dài, hai chiếc xe tải đặt song song chạy, trùng trùng điệp điệp, dọc theo phía đường cao tốc ở dưới mà đi, tại gần đường cao tốc, có một đầu tàu điện ngầm, bên trong ẩn tàng rất nhiều chuột biến dị, kiến, trùng, các loại quái vật đều có, nhưng mà không có quái vật cỡ lớn, rất nhiều tiểu đội mạo hiểu ưa thích farm quái vật ở nơi này.

Mỗi chiếc xe tải to tầm 7 - 8 mét, chở tầm 20 người, quân đội có 10 vạn người, tổng cộng 5000 chiếc xe, cái này còn chưa tính trinh sát tử binh, còn có doanh trưởng mỗi người một chiếc đấy.

Dùng hai chiếc đặt song song mà chạy, mà đoàn quân này cũng dài tầm 20 km, tại đầu quân tiên phong cũng đã tạo ngộ tang thi tập kích, thì lúc đó đội ngũ phía sau mấy cỗ xe vẫn chưa ra khỏi căn cứ, có thể thấy được nó dài mênh mông cuồn cuộn ra sao rồi.

Đội ngũ dài như thế, mấy vị đại tư lệnh phải phân tán ra chỉ huy, cách mỗi 4km thì có một người, còn lại tướng quân, doanh trưởng, cũng đều phải tản ra, mỗi 400m là có một tướng quân, 200m là một doanh trưởng, nếu là tao ngộ quái vật tập kích, thì mấy tướng quân doanh trưởng gần đó cũng có thể kịp thời cứu viện.

Bầu trời, chìm vào mờ mịt.

Diệp Thần bị phân công đến một cái xe tải, bên người ngồi một cái doanh trưởng, và mấy cái đội trưởng, cùng với nhiều binh sĩ, thân thể theo xe tải mà lắc lư. Cũng không lâu lắm, xe tải đã chạy đến trên đường cao tốc, tốc độ cũng không nhanh, bởi vì đường đi phía trước có quá nhiều ô tô, cần phải có người mở đường đẩy ra.

Tại trên đường cao tốc, quái vật cỡ lớn cũng không có bao nhiêu, đại đa số đều là tang thi, ngẫu nhiên xuất hiện một đầu, còn chưa tới gần xe tải thì liền bị bắn chết.

Diệp Thần nhìn bầu trời xa xa, suy nghĩ xuất thần.

Đột nhiên ——

"Rống ~~~ "

Ở phía xa có một đạo tiếng rống vang lên, một đầu Khiếu Phong Khuyển thân cao 1. 5 trượng, bộ lông màu xanh, thể trạng cường tráng, ánh mắt tham lam nhìn đoàn quân, lao nhanh đến.

"Bắn chết" vị doanh trưởng bên cạnh là một nam tử trung niên, trông thấy con quái vật có bộ lông màu xanh vọt qua bên này, biết rõ đây là phiến địa phương thuộc về khu vực mình cai quản, vội vàng ra lệnh.

Tất cả binh sĩ rối rít bóp cò.

"Không cần lãng phí đạn." Diệp Thần từ phía bên cạnh thu hồi ánh mắt, đạm mạc nói một câu, rồi chợt nghiêng đầu nhìn về Khiếu Phong Khuyển đang hăng hái vọt tới, trong mắt trôi qua một vòng lãnh ý, thân ảnh khẽ động, mọi người chỉ cảm thấy hoa mắt, thì Diệp Thần liền xông ra ngoài.

Diệp Thần từ bên trên xe tải nhẹ nhàng nhảy, liền rơi xuống mặt đường cao tốc, lúc Khiếu Phong Khuyển ở đằng kia gần xông tới thấy hắn liền nhảy lui về đằng sau.

"Rống ~~~ "

Khí huyết tươi ngon ngọt ở phía trước bay tới, Khiếu Phong Khuyển tham lam nhìn Diệp Thần, hướng hắn đánh tới.

Thần sắc Diệp Thần lạnh lùng, xông lên phía trước, đi tới trước người Khiếu Phong Khuyển, tại lúc móng vuốt của nó vừa trảo đến giữa không trung, nắm đấm liền oanh ra ngoài, một đạo Khí Lực bay ra.

Bành

Khiếu Phong Khuyển chấn động toàn thân, huyết dịch từ khóe miệng tràn ra, móng vuốt chỉ cách đầu Diệp Thần mấy cm, cuối cùng dừng lại, ngã xuống chết đi.

"Quái vật 25 cấp" Diệp Thần xòe bàn tay ra, dán tại lồng ngực của nó, Sinh Mệnh Chi Khí không ngừng bay về bàn tay, một lát sau, bộ lông toàn thân đầu Khiếu Phong Khuyển 25 cấp này héo rũ, thể tích rút nhỏ đi một vòng.

Diệp Thần có chút thỏa mãn, cảm giác Khí Lực trong cơ thể tăng nhiều hơn một điểm, thân ảnh khẽ động, liền lướt lên đường cao tốc, hăng hái hướng xe tải đuổi theo, dù sao ở phía sau còn có rất nhiều xe, không có khả năng vì đợi hắn mà dừng lại.

Dùng tốc độ của hắn, đơn giản liền đuổi theo cái xe tải kia, thân ảnh khẽ động, trở mình nhảy lên.

Nam tử trung niên doanh trưởng sững sờ nói: "Đầu khuyển thú kia đâu rồi?"

"Chết" Diệp Thần đạm mạc nói, tùy ý ngồi xuống.