Hắc Ám Thần Đế

Chương 16: U Minh Chu




Thiên Cương Sơn Mạch, Động Phủ Thần Bí

Vừa tiếp đất Lăng Thiên Lãng và Tiếu Thiên tranh thủ dùng thần thức quan sát địa hình xung quanh. Phản chiếu lại thần thức của 2 người là xung quanh có rất nhiều U Minh Chu. Xung quanh điều là U Minh Chu, số lượng có thể lên tới hàng vạn con.

U Minh Chu là nhất giai linh thú, sức tấn công chỉ tương đương với Võ Đồ tầng 3 – 4, nhưng được cái là số lượng nhiều, U Minh Chu sống theo bày đàn. Và thường thì trong bầy đàn có 1 con U Minh Chu Vương tương đương với Võ Đồ tầng 9. U Minh Chu có 6 chân, toàn thân lông lá um tùm kích thước cỡ con mèo nhỏ nhưng U Minh Chu Vương thì to tở con cờ hó 12 – 13kg. Toàn thân U Minh Chu có độc, độc tính không mạnh nhưng có thể gây tê liệt, U Minh Chu sử dụng điều đó để tấn công nạn nhân, một khi đã bị U Minh Chu gây tê thì có nước đi đầu thai sớm. Độc tính của nó thì Võ Đồ tầng 4 – 5 trở lên có thể kháng lại được nhưng số lượng nhiều thì cho dù là Võ Vương cũng có thể chết chứ chẳng chơi. Nhưng dù gì Võ Vương có thể ngự khí phi hành nên cũng không cần lo mấy về U Minh Chu này.

Nhưng nói về tình hình hiện tại Tiếu Thiên và Lăng Thiên Lãng đang ở trung tâm của đàn U Minh Chu này và cả 2 không thể ngự khí phi hành như Võ Vương, trần động cái lỗ mà cả 2 vừa thoát ra thì cao 15m. Với khoảng cách đó thì cả 2 không thể nào vận dụng thân pháp để mà nhảy tới được. Tình hình càng ngày càng gây go khi mà đàn U Minh Chu đang di chuyển dần dần lại phí 2 người.

Thấy tình hình như vậy Lăng Thiên Lãng mặc dù chưa gặp bao giờ nhưng cá tính trầm ồn gặp chuyện không sợ nên vẫn giữ được bình tĩnh và nhìn sang Tiếu Thiên, trong thấy Tiếu Thiên đang hưng phấn như động đực Lăng Thiên Lãng ngạc nhiên hỏi: “Tiếu huynh đệ, ngươi không bị gì chứ? Không lẽ ngươi có cách để thoát khỏi động phủ này hay sao?”

Nghe Lăng Thiên Lãng hỏi, Tiếu Thiên nhìn hắn vừa cười vừa nói: “Không có”.

Lăng Thiên Lãng xuýt nữa té ngã vì câu trả lời ngắn gọn và xúc tích của Tiếu Thiên, nhưng sau đó lại nghe hắn nói tiếp.

-Mặc dù không có cách để thoát khỏi động phủ này nhưng ta có cách để không bị bầy nhện gié kia làm thịt chúng ta.

Nói xong Tiếu Thiên lấy từ trong Ám Dạ Không Gian ra Bạch Thiện Chi mà hắn nhặt được. Đương nhiên là Tiếu Thiên giả bộ moi từ trong ngực ra Bạch Thiện Chi. Lăng Thiên Lãng thấy hắn lấy ra Bạch Thiện Chi thì bất ngờ hô.

-Bạch Thiện Chi? Hơn nữa còn là Bạch Thiện Chi đã ngoài 100 năm tuổi.

Kinh ngạc phát hiện Tiếu Thiên có Bạch Thiện Chi ngoài 100 năm tuổi, vì Bạch Thiện Chi có tác dụng gây tê, nên rất được mọi người ưa chuộng vì công dụng gây tê của có chính vì vậy mà tìm Bạch Thiện Chi ngoài 30 – 40 tuổi đã khó thì Bạch Thiện Chi ngoài 100 năm tuổi còn khó hơn. Bạch Thiện Chi của Tiếu Thiên bề ngoài trắng đục nhưng trên bề mặt cái dù của nó thì có tổng cộng 10 vòng tròn màu đen, vòng càng ngoài rìa thì càng to.

Vui mừng vì Tiếu Thiên có Bạch Thiện Chi, Lăng Thiên Lãng biết cộng dụng của Bạch Thiện Chi nên trong tình huống như thế này thì có thể dùng Võ Khí chấn nhỏ Bạch Thiện Chi ra và rãi xung quanh cho đàn U Minh Chu ăn, như thế sẽ gây tê liệt chúng và có thể tẩu thoát. Nghĩ vậy, Lăng Thiên Lãng đối với Tiếu Thiên nói ra ý nghĩ của mình.

-Không.

Nhưng nhận lại sự trả lời của Tiếu Thiên thì Lăng Thiên Lãng ngáo đá tập 2 vì Tiếu Thiên. Chỉ nghe Tiếu Thiên tiếp tục nói.

-Tuy Bạch Thiện Chi có thể gây tê những con U Minh Chu này nhưng chỉ có 1 cây thì không thể gây tê hết tât cả các con U Minh Chu được, số lượng chúng rất đông.

Lăng Thiên Lãng không nói gì, vì hắn biết Tiếu Thiên sẽ nói tiếp, quả nhiên sau đó Tiếu Thiên lại nói.

-Chúng ta có thể luyện Bạch Thiện Chi thành trầm hương rồi đốt như thế khói tản ra nhiều thì sẽ có càng nhiều U Minh Chu bị gây tê.

Lăng Thiên Lãng bừng tỉnh, quả thật Bạch Thiện Chi chế thành trầm hương thì có thể gây tê liệt, đây là cách những thằng trộm chó thường dùng và những tên hái hoa tặc sẽ luôn luôn có trong mình 1 cây trầm hương làm từ Bạch Thiện Chi, nhưng do số năm quá nhỏ nên chỉ có thể gây tê những con thú thông thường và phàm nhân không luyện võ. Do chế thành trầm hương thì hiệu quả gây tê giảm đi rất nhiều, nhưng đổi lại có thể đốt để gây tê sẽ hiệu quả hơn nhiều.

Do cây Bạch Thiện Chi của Tiếu Thiên là 100 năm nên dù có chế thành trầm hương thì hiệu quả gây tê bằng cỡ Bạch Thiện Chi 10 năm khi ăn vào. Vì vậy, điều cần thiết bây giờ là chế thành trầm hương. Nghĩ thế Lăng Thiên Lãng liền lấy từ trong Nhẫn Trữ Vật của mình ra vài cục Hỏa Thạch và Đan Đỉnh để luyện chế trầm hương.

Luyện chế trầm hương tương đối nhẹ và nhanh hơn nhiều so với luyện chế đan dược vì thế từ quá trình luyện hóa và tạo thành trầm hương thì tầm cỡ 1 phút là cùng.

Thấy Lăng Thiên Lãng bắt tay vào luyện chế Bạch Thiện Chi thì Tiếu Thiên chịu tránh nhiệm câu giờ cho hắn. Vì đàn U Minh Chu đã kéo tới, chỉ cách cả 2 chừng 5 – 6m.

Tiếu Thiên võ kỹ của hắn cần chỉ có thối pháp và thân pháp nên không thể sử dụng được, vì sử dụng sẽ có tiếp súc trực tiếp với U Minh Chu, vài còn thì không sao nhưng nhiều con thì có vấn đề. Chỉ thấy Tiếu Thiên lôi từ trong Ám Dạ Không Gian ra 1 thanh đao màu đỏ, đó là thanh đao mà tên đệ tử Mã gia dùng để đuổi giết Lăng Thiên Lãng. Tuy là Linh Khí Nhất Phẩm nhưng có dùng đỡ hơn không, Tiếu Thiên đơn giản lấy Võ Khí bọc lấy thân đao, tuy Võ Kỹ cũng lấy Võ Khí bọc lấy thanh đao nhưng nguyên lý trong đó khác xa so với Tiếu Thiên lấy Võ Khí bọc thân đao.

Tiếu Thiên tranh thủ bảo vệ lấy Lăng Thiên Lãng, sử dụng Như Ảnh Tùy Hình với tốc độ nhanh và cầm thanh đao chém loạn thì trên cơ bản không có con U Minh Chu nào có thể tiếp cận lấy 2 người. Cứ nhìn hết con này tới con khác chạy vào Tiếu Thiên càng ngày càng ăn không tiêu, vì vừa vận dụng thân pháp vừa lấy Võ Khí bọc thân đao. Võ Khí của Tiếu Thiên đang giảm với tốc độ nhanh, vì Võ Khí của Tiếu Thiên tinh thuần chứ nếu như đổi thành 1 người khác thì chưa trụ được 30s thì đã tiêu hao sạch Võ Khí.

Khi Tiếu Thiên Võ Khí chỉ còn trụ được khoảng 10s nữa thì phía sau Lăng Thiên Lãng đã chế xong trầm hương, đơn giản lấy vò cục lại nhưng cây nhang rồi dùng Hỏa Thạch đốt lên. 1 luồng hương thơm bay ra xung quanh. Tiếu Thiên và Lăng Thiên Lãng tranh thủ vận dụng Võ Khí phong bế Khứu giác của mình.

Nhìn những con U Minh Chu tranh nhau lùi lại nhưng vẫn không tránh được làn khói đang lan tỏa. Tiếu Thiên tranh thủ tìm lấy lối ra, khi số lượng U Minh Chu bị gây tê hơn 2/3 thì cách Tiếu Thiên hơn 50m về phía bên phải có 1 con U Minh Chu to xác hơn những con khác đang đứng đó và phía sau nó là một đường hầm thông đi nơi khác.

Lăng Thiên Lãng vì cấp tốc luyện chế trầm hương nên Võ Khí không còn lại nhiều, thần thức thì suy yếu. Còn Tiếu Thiên thì chỉ còn lấy được 1/10 Võ Khí so với lúc toàn thịnh. Nhìn thấy hướng ra Tiếu Thiên bất chấp Võ Khí đang suy kiệt, ra hiệu với Lăng Thiên Lãng tranh thủ đi theo mình. Lăng Thiên Lãng thu thập xong đồ nghề thì theo sát Tiếu Thiên, hắn cũng thấy lôi ra và cũng thấy con U Minh Chu Vương đang đứng đợi cả 2.

-Lăng huynh, ta cản con U Minh Chu Vương này, ngươi tranh thủ chạy vào thông đạo.

Vừa chạy Tiếu Thiên tranh thủ nói kế hoạch cho Lăng Thiên Lãng, Lăng Thiên Lãng cũng biết tình hình của bản thân bây giờ nên cũng không khách sao với Tiếu Thiên.

-Được

Và thế cả 2 xông lên phía thông đạo mà con U Minh Chu Vương đang đứng, thấy 2 con mồi đang chạy về hướng mình U Minh Chu Vương kêu ré lên hạ lệnh cho những con U Minh Chu khác tấn công 2 người.

Tiếu Thiên vận dụng lấy 1/10 Võ Khí còn lại vào Như Ảnh Tùy Hình để tăng tốc độ của bản thân và nhanh chóng tiếp cận lấy con U Minh Chu Vương.

Lăng Thiên Lãng tuy không còn nhiều Võ Khí nhưng vẫn còn đủ để sử dụng thân pháp, chỉ thấy hắn tăng tốc độ như 1 con ngựa đang phi nước rút về đích, nhìn thấy trước cửa thông đạo, bao lấy chi chít mạng nhện thì Lăng Thiên Lãng lấy ra 1 cục Hỏa Thạch rồi truyền Võ Khí vào đó. Hỏa Thạch bộc phát ra hỏa diễm, Lăng Thiên Lãng tranh thủ ném viên Hỏa Thạch này vào cửa thông đạo nơi mạng nhện đang giăng đầy trên đó. Như 1 viên than rơi vào đống tuyết, mạng nhện cấp tốc rơi rụng trên đất.

Lăng Thiên Lãng tranh thủ phi vào cửa thông đạo và quay lại nói với Tiếu Thiên: “Tiếu huynh đệ, đưa tay!!!”

Tiếu Thiên đang tranh đấu với U Minh Chu Vương câu giờ cho Lăng Thiên Lãng vào cửa động, giáp xác nó rất cứng vết đao chém vào chỉ lưu lại vết ngấn rất nông. Nhất thời không thể diệt sát được con nhện gié này. Nghe được tiếng kêu của Lăng Thiên Lãng, Tiếu Thiên tranh thủ 1 hơi Võ Khí cuối cùng vào Như Ảnh Tùy Hình phi xa về cửa thông đạo.

U Minh Chu Vương thấy con mồi sắp nhảy vào thông đạo thì nó phun ra cái lưới bằng tơ của mình theo sát Tiếu Thiên.

Bắt được tay của Tiếu Thiên, Lăng Thiên Lãng kéo mạnh vào trong thông đạo và không quên đạp 1 phát vào viên đá đang lồi ra ở vách tường, bức tường bằng đá từ trên cửa thông đạo rớt xuống, chắn lấy lối đi vừa khít khi chân của Tiếu Thiên hoàn toàn vào trong thông đạo và lưới nhện của U Minh Chu Vương cũng dán lên trên bức tường.