Lương đình, biệt viện của Nhược Mẫu
2 huynh đệ Tiếu Thiên và Tiếu Mộng Thiên đang trao đổi về Tẩy Khí Trì, lúc này lại nghe Tiếu Thiên nói tiếp.
-Đại ca, ngươi nói Tẩy Khí Trì chỉ cho đệ tử 12 tuổi đi vào, nếu như người hơn 12 tuổi đi vào không có sao chứ?
-Đúng vậy, Tẩy Khí Trì là của Tiếu gia ta, chỉ cho đệ tử 12 tuổi đi vào. Theo dĩ vãn cũng có người trên 12 đi vào nhưng cũng không thu hoạch được gì, vì Tẩy Khí Trì chỉ có dưới Võ Sư là đạt hiệu quả. Từ Võ Sư trở lên đi vào thì giống như nước lã không khác gì. Ngoài ra, mỗi người chỉ có thể sử dụng Tẩy Khí Trì 1 lần trong đời nên vào lần 2 cũng đồng dạng không được gì. Vì sắp tới có Võ Hội giao lưu giữa 4 gia tộc nên việc vào Tẩy Khí Trì tu luyện là điều tốt nhất để gia tăng thực lực cho đệ tử của Tiếu gia ta.
Vừa giải thích xong Tiếu Mộng Thiên húp miếng trà rồi nhìn qua Tiếu Thiên nói tiếp.
-Nhị đệ, ngày trước ngươi không có thiên phú tu luyện nên ta mặc kệ. Nhưng bây giờ ngươi đã có thể tu luyện thì ngươi hãy chuyên tâm, việc ăn chơi đàn đúm không tốt cho tu luyện. Ngoài ra, phụ thân cũng bảo ngươi hãy qua thư phòng của phụ thân bên đó. Mọi việc đã không còn đơn giản như khi ngươi còn là hoàn khố, hãy tự lo cho tốt.
-Việc của đệ, đệ tự biết cân nhấc, nhân tiện đại ca có thể hay không nói về thế lực của 3 gia tộc còn lại?
Thấy Tiếu Thiên không quan tâm lời khuyên của mình thì cũng không để ý, hắn đến đây là theo lệnh của phụ thân đến chủ yếu để nói cho Tiếu Thiên về 3 chuyện.
Thứ nhất là về Tẩy Khí Trì, Thứ 2 là về Tam đại gia tộc khác và Thứ 3 là phụ thân có việc kêu hắn qua đó.
Việc Thứ nhất và thứ 3 đã xong hắn cũng nói cho Tiếu Thiên nghe về thứ 2.
Tiếu Mộng Thiên húp miếng trà xong rồi đứng lên vừa đi quanh lương đình vừa nói.
-Thiên Nam Thành chúng ta có hết thẩy 4 gia tộc lớn: Thương gia, Tiếu gia, Mã gia và Trình gia, lấy Thương gia kinh doanh thương hội, Tiếu gia binh lực triều đình và binh khí phường, Mã gia luyện đan thế gia và Trình gia trận pháp thế gia.
-Trong đó, quan hệ giữa Tiếu gia chúng ta và Mã gia, Trình gia tương đối xấu. Vì 3 thế gia chúng ta tranh chấp 1 mõ Võ Thạch hạ phẩm, ước chừng cho được khoảng 1000 – 2000 vạn hạ phẩm Võ Thạch. Lúc đầu ai cũng không chịu nhường ai nên đã xẩy ra tranh chấp, lần đó gây thiệt hại cho cả 3 nhà. Ai cũng không ra tay hết sức sợ nhà thứ 3 hưởng lợi, vì thế Mã gia, Trình gia đã liên thủ đối phó Tiếu gia chúng ta.
-Vì để tránh tam gia đi tranh đấu thêm nữa nên tam đại gia chủ đã quyết định trong những lần giao lưu hội tiếp theo sẽ phân theo thành tích của từng nhà mà quyết định sản lượng của mõ Võ Thạch. Hạng nhất được 4 thành, hạng nhì 3 thành và hạng ba 2 thành, còn 1 thành sản lượng thì gửi cho Thương gia để thương gia làm trọng tài.
-Thưong gia nghe nói chỉ là chi nhánh của Thưong gia ở Hoành Đoạn Hoàng Triều. Hoành Đoạn Hoàng Triều là Hoàng Triều cấp 1 quản lý lấy 3 đế quốc cấp 2 trong đó có Thiên Lưu đế quốc. Thương gia chỉ chuyên kinh doanh luôn luôn đứng trung lập cũng không quan tâm mấy đến việc tranh giành cái mõ Võ Thạch nhỏ nhoi đó, nhưng nếu Tam gia sẳn sàng hiếu kinh thì tạm chấp nhận. Vì Thương gia quá mạnh và chuyên kinh doanh nên Tam gia cũng đồng ý với việc mời Thưong gia làm trọng tài.
Nói nãy giờ hơi khô cuống họng, Tiếu Mông Thiên lại rót cho mình thêm 1 chén trà nữa và nhấm nháp nói: “Vi huynh còn bận nhiều công việc khác không ở lại với đệ thêm nữa”. Đứng lên uống hết chén trà rồi nói:” Phụ thân đang chờ đệ ở thư phòng, tranh thủ đi qua a”.
Nói xong Tiếu Mộng Thiên đi ra khỏi lương đình.
Tiếu Thiên nhìn Tiếu Mộng Thiên đứng dậy và đi ra thì nở nụ cười và nói: “Ah, nói vậy Đại ca bây giờ vẫn là xử NAM đó hả!!”.
Tiếu Mộng Thiên nghe Tiếu Thiên nói vậy thì bước chân lảo đảo sắp ngã, vận công để giữ vững cước bộ Tiếu Mộng Thiên đi nhanh ra khỏi biệt viện và biến mất. Nhưng vừa đi mặt mo của hắn không nhịn được nổi lên 1 tầng đỏ ửng. Từ nhỏ hắn rất chú trọng trong việc tu luyện, hắn biết được tu luyện thì không được để Nguyên Dương thất thoát vì thế hắn không gần nữa sắc, luôn giữ 1 cái đầu lạnh và tới giờ hắn vẫn là Xử Nam 100%.
Tiếu Thiên nhìn Tiếu Mộng Thiên lảo đảo sắp ngã và ra khỏi biệt viện thì mặt mo đỏ ửng thì không nhịn được cười to lên:” Haha...ha.....ha.....!!!”
Nhược mẫu vừa đi ra thấy Tiếu Thiên vừa ngồi 1 mình vừa cười như thẳng khùng thì cau mày lo lắng bước nhanh lại gần và hỏi:” Thiên nhi, có phải hay không bệnh của con lại tái phát hả? Không phải con đã nói là con hết bệnh rồi hay sao?”. Vừa nói nàng nhịn không được rưng rưng nước mắt, hạnh phúc chợt đến khi con nàng hết bệnh nhưng bây giờ thấy con của nàng bị tái phát lại làm nàng như rớt xuông địa ngục sâu thẩm.
Tiếu Thiên nghe nàng nói vậy thì chợt biến nàng hiểu lầm hắn tập trung thần thức vào Tiếu Mộng Thiên để quan sát hắn nên không biết Nhược Mẫu đi tới, tranh thủ thu hồi thần thức rồi đưa tay khẽ lau đi nước mắt cho nàng và nói:” Mẫu Thân, Thiên nhi không có việc gì. Gặp chuyện vui nên hơi buồn cười”.
Nghe nhi tử của mình nói vậy trái tim treo cao của nàng cũng được đưa xuống, từ ái nhìn con mình và nói:” Con đó, không thể nào làm ta hết lo được hay sao”.
-Haha, mẫu thân người yên tâm nhi tử của người rất có bản lĩnh nên người không cần lo.
Nhược mẫu thấy vậy cũng không thể làm gì hơn mà trắng mắt nhìn nhi tử của mình mà nói:” Ừa bản lĩnh quá rồi, 10 tuổi biết đi Di Hồng Viện 12 tuổi đã biến giao cấu với nữ nhân. Ta biết con bản lĩnh rồi.”
Tiếu Thiên nghe Nhược mẫu nói vậy xấu hổ không thôi chỉ biết gãi ót mà cười, vừa cười hắn chợt thấy thằng nhỏ nhút nhít. Vì nàng nhắc lại làm hắn nhớ tới cảnh giao cấu với Tiểu Hồng ở Di Hồng Viện, chỉ 12 tuổi mà điện nước vừa đủ, làm hắn nhớ mãi không quên. Nếu việc này xẩy ra ở Trái Đất thì thằng này có mà bóc vài chục cuốn lịch chứ chẳng chơi, nếu mà ví Tiểu Hồng như 1 người thì Tiếu Thiên chỉ có thể nghĩ tới Linh Ka.
Càng nghĩ thằng nhỏ càng xung. Nhìn Tiếu Thiên đang nói chuyện mà chợt ngẫn ngơ, Nhược mẫu nhìn xuống thì chợt thấy túp liều dựng ngược thì mặt chợt đỏ, quay sang nói với nha hoàn.
-Các ngươi lui xuống, không có lệnh của ta không được cho ai vào đây.
-Vâng ạ
Các nha hoàn, gia đinh tranh thủ lui ra khỏi biệt viện chỉ để lại 2 mẹ con Tiếu Thiên.
Nhược mẫu quay qua quay lại thấy không có ai thì khẽ tiến lên kéo hạ y của Tiếu Thiên, mặt nàng vừa đỏ ửng vừa động lòng người. Tuy là phụ nữ 30 nhưng có tu luyện võ công và bảo dưỡng tốt nên nàng thoạt nhìn chỉ có 24. Đôi môi đỏ thẫm mọng nước, ánh mắt nhu tình và quyến rũ, nàng thấy Tiếu Thiên tà hoả đang thịnh nếu như không giải toả mà giữ nguyên hoặc nén ép lại thì rất có hại cho sức khoẻ cũng như bất lợi cho việc tu luyện sau này.
Vì để giúp Tiếu Thiên tu luyện được thuận lợi nàng quyết định giúp Tiếu Thiên giải thoát tà hoả đang dần tích tụ.
Tiếu Thiên đang nghĩ về Linh Ka thì chợt cảm giác hạ y bị tuột và thằng nhỏ đang bị nắm thì bửng tỉnh. Nhìn thấy cảnh tượng tiếp theo thì Tiếu Thiên chợt hoá đá thầm nghĩ:” Thôi thôi, chống cự ngã nghiêng chi bằng nằm yên tận hưởng”.
Nhược mẫu thấy Tiếu Thiên giật mình tỉnh dậy và nhìn mình mà ngơ ngác tiếp, thì mặt nàng càng đỏ, nhưng vì nhi tử nàng bất chấp tiếp tục cầm lấy cây trụ của Tiếu Thiên và...............
*Lời nhắn của Hắc Đế: Chương tiếp theo sẽ có những cảnh quay rất đẹp và Hắc Đế bận công việc gấp nên đành dừng lại tại đây. Chương 13 sẽ ra sớm nhất để đền bù cho các đọc giả của Hắc Đế nha ...