Loại nguyên phù cấp hai đẳng cấp thấp này là thứ chỉ dùng một lần, sau khi nguyên khí trong bản thể nguyên phù tiêu hao hết, năng lực chứa đựng thần bí sẽ biến mất, tất cả vật phẩm chứa đựng trong đó sẽ lập tức xuất hiện ở xung quanh. Cho nên trước khi nguyên khí của bản thể nguyên phù tiêu hao hết, Sở Vân Thăng nhất định phải chế tạo một tấm nguyên phù Vật Nạp mới. Đương nhiên nếu trình độ tu luyện của mình lại tăng thêm một tầng, có thể chế tạo nguyên phù cấp ba, lúc nào cũng có thể tự mình bổ xung nguyên khí cho nguyên phù thì có thể sử dụng chúng lâu dài.
Kết cấu của nguyên phù cũng không phức tạp, do ba bộ phận là phù văn, bản thể và phù phong tạo thành:
Nguyên lý của phù văn là làm con đường dẫn dắt kết nối nguyên khí trong thiên địa và trong bản thân nguyên phù, kích hoạt nguyên phù;
Bản thể là sau khi được dẫn nguyên khí vào, thông qua quy tắc thành lập nên pháp tắc của một năng lực nào đó, nhờ đó thực hiện thần thông. Những quy tắc pháp tắc này Sở Vân Thăng căn bản không hiểu nổi, bây giờ chỉ có thể sử dụng mà thôi. Cũng như một người biết lái xe, cũng không nhất định biết được nguyên lý của động cơ là thế nào.
Phù phong là sau khi kích hoạt bản thể, pháp tắc tạo thành chức năng của bản thể sẽ được hoàn chỉnh, cuối cùng phong ấn nguyên phù lại, đồng thời có thể lưu lại hơi thở của người chế phù hoặc chế tạo thành nguyên phù vô chủ, để phân biệt người sử dụng. Ngoài ra còn có một số năng lực như phong ấn để tránh toát ra nguyên khí hoặc phong ấn lên thân thể của người sử dụng.
Đối với loại nguyên phù cấp một như nguyên phù Hỏa Binh, Sở Vân Thăng làm việc với nó cũng đã cảm thấy cố hết sức, tiêu tốn hết ba giờ đồng hồ hắn mới hoàn thành việc chế tạo. Dù là vậy thì nguyên khí trong cơ thể cũng tiêu hao không còn. Hắn mạo hiểm chế tạo nguyên phù Hỏa Binh trước là để gia tăng kinh nghiệm vận dụng nguyên khí khi chế phù, đảm bảo phải chế tạo nguyên phù Vật Nạp thành công ngay từ lần đầu tiên, hắn không có thời gian và cũng không có nguyên khí để lãng phí.
Nguyên phù Vật Nạp thuộc về loại nguyên phù cấp hai, độ khó cao hơn và xác xuất thành công cũng khó khăn hơn rất nhiều, đối với một người còn chưa thể nắm được nguyên lý như Sở Vân Thăng thì không dám khinh thường chút nào.
May mà có sự trợ giúp của sách cổ, hắn phát hiện dường như khi trải trang giấy lên trên sách cổ rồi chế phù thì độ khó giảm đi rất nhiều.
Chế tạo nguyên phù cấp hai cần lượng nguyên khí vượt xa so với cấp một, nếu như đến lúc đó vì nguyên khí không đủ mà thất bại trong gang tấc thì tổn thất sẽ hết sức nặng nề. Vì vậy để sớm có thể chế tạo được nguyên phù Vật Nạp, hắn liền bắt đầu việc luyện khí kéo dài cả ngày cả đêm.
Trong mấy ngày này, khi Sở Vân Thăng đang miệt mài khổ luyện, thế cục bên ngoài đang ngày càng trở nên tồi tệ hơn. Khí hậu ngày càng lạnh nên nghe đâu đã có không ít người chết rét, mặt trời như thể đã vĩnh viễn biến mất, chưa hề xuất hiện lại dù chỉ một lần. Cơn đói và cái lạnh khiến cho dân chúng phải rời khỏi nhà ra ngoài tìm lương thực.
Quân đội đang dần dần mất đi khống chế đối với thành phố này, không thể không từ bỏ một số khu vực ở vòng ngoài, tại trung tâm nội thành xây dựng một lượng lớn công trình quân sự phòng ngự.
Sở Vân Thăng không biết tình huống cụ thể bên ngoài, chỉ là trong hai ngày này xảy ra một việc kỳ lạ. Vào lúc phân phát khẩu phần lương thực hàng ngày ở khu phố nơi hắn ở, có một người đàn ông bởi vì oán giận chuyện lương thực phân phát ngày càng ít nên xảy ra xung đột với binh lính. Trong lúc giận dữ đã đấm cho tên lính đó một quả, mà chính một đấm này khiến mọi người kinh ngạc đến há hốc mồm. Dù Sở Vân Thăng tận mắt nhìn thấy cũng cảm thấy khó tưởng tượng!
Một đấm trong lúc giận dữ của người đàn ông không ngờ lại mang theo một chút băng tuyết. Trong nháy mắt đã đông cứng gã binh lính đáng thương kia thành tượng băng, gã đàn ông hình như cũng bị giật mình, thừa lúc những binh lính khác còn chưa kịp phản ứng đã vội vã hô: "Không liên quan đến tôi, tôi chỉ đẩy hắn một cái, các người đều nhìn thấy mà, chuyện này không liên quan đến tôi!"
Hắn vừa nói vừa chạy như bay về nhà.
Một giờ sau, vang lên tiếng xe thiết giáp ầm ầm tiến vào khu phố, mấy tên lính được vũ trang đầy đủ như gặp đại địch, vội vàng áp giải cái gã dùng nắm đấm băng vừa chạy về nhà kia vào trong xe thiết giáp, mặc kệ một đấm đó quỷ dị cỡ nào, thì bây giờ con người ta vẫn chỉ như một con thỏ đang hoảng loạn, vẫn còn sự sợ hãi theo bản năng đối với quân đội.
Gã nắm đấm băng không những không hề phản kháng đám binh lính sâm nghiêm, mà trái lại còn không ngừng tỏ ra mình thực sự rất oan uổng, chỉ là đẩy một cái mà thôi. Đáng tiếc quân đội vẫn giơ họng súng đen ngòm áp giải hắn đi, để lại người vợ và đứa con trai khoảng chừng tám tuổi đang khóc lóc trước cửa.
Sở Vân Thăng biết, gã đàn ông kia chính là một người tự thức tỉnh được thần thức chiều không gian thứ tư như sách cổ đã nói, thế nhưng chính gã cũng không hề phát hiện, trong lúc nổi giận mới vô tình phát ra uy lực của nguyên khí thiên địa, đóng băng tên binh lính xui xẻo kia.
Thật là lợi hại, bản thân mình khổ luyện nhiều ngày vậy mà mới chỉ luyện thành thần thức, người ta rõ ràng chẳng hay biết gì cũng có thể tự mình thức tỉnh rồi, quả là khiến Sở Vân Thăng vô cùng ghen tị.
Chẳng qua ghen tị thì ghen tị, người ta cũng chưa chắc đã có sách cổ như hắn, thế nên trong lòng hắn thoải mái hơn được chút ít.
Sự kiện lần này khiến hắn tự cảnh cáo mình tuyệt đối không thể để lộ chuyện của mình, cứ nhìn cái vẻ mặt lạnh như băng của mấy tên binh lính áp giải gã nắm đấm băng thì biết chắc chắn sẽ chẳng có gì tốt đẹp được. Nói không chừng sẽ bị phòng thí nghiệm quốc gia biến thành vật thí nghiệm và cho nếm thử đủ loại thí nghiệm hành hạ con người ta.
Hắn tuyệt đối không muốn trở thành một tên nắm đấm băng thứ hai, hắn còn đang định nói một số cách tu luyện tương đối đơn giản cho người khác biết, giúp họ cùng vượt qua cửa ải khó khăn này. Nhưng kết cục của gã nắm đấm băng trước mắt đã dọa Sở Vân Thăng chết khiếp, thầm nghĩ dù có đánh chết cũng không nói bí mật của mình ra cho người khác.
Vài ngày sau, khi đang nhận khẩu phần lương thực, vị chuyên gia tầng trên nói cho hắn biết một tin tức, bên phía nghiên cứu đã phát hiện ra một lượng lớn vật chất tối và năng lượng tối mà trước đây không thể nào kiểm tra đo lường cũng như xác định được. Cái gã nắm đấm băng bị giải đi trong tiểu khu có thể có liên quan đến mộ loại năng lượng tối trong đó, chính phủ đang tiếp tục tăng cường nghiên cứu về lĩnh vực này.
Mặt khác, vị chuyên gia tầng trên này còn tuyên bố nhiệt độ sẽ tạm ngừng giảm xuống nhờ một loại năng lượng tối nào đó, thậm chí một số loài thực vật bên ngoài đã có thể tương tác với năng lượng tối để thay thế cho việc quang hợp trước đây, ông ta cũng khẳng định đây sẽ là một hệ thống khoa học hoàn toàn mới.
Bất quá Sở Vân Thăng căn bản là nghe không hiểu ông ta đang nói cái gì, cũng chỉ cảm thấy không bị lạnh cóng mà chết, hoặc là không bị thiếu dưỡng khí mà chết thì đã may mắn lắm rồi.
Việc chế tạo nguyên phù Vật Nạp của hắn không được thuận lợi như tưởng tượng, trong hoàn cảnh hắn đã chuẩn bị hết sức kỹ lưỡng, lần đầu tiên cố gắng chế tạo nguyên phù cấp hai cuối cùng vẫn kết thúc trong thất bại. Việc này khiến Sở Vân Thăng uất ức cả một buổi chiều, quả nhiên là người tính không bằng trời tính!
Hắn cứ suy tính thiệt hơn, nếu như chỉ chế tạo nguyên phù cấp một thì tốt rồi, như vậy nguyên khí luyện hóa trong nhiều ngày cũng sẽ không bị lãng phí một cách vô ích!
Mà hắn không ngờ được là, vào chín ngày sau, khi hắn tràn đầy lòng tin bắt đầu chế tạo nguyên phù Vật Nạp lần thứ hai thì vẫn gặp phải thất bại không thể nào chấp nhận nổi. Nguyên nhân là do trên con đường phía trước tiểu khu đột nhiên truyền tới một tiếng hét chói tai, đầy sợ hãi và kinh hoảng, tiếp sau đó là những tiếng súng dồn dập, trong lúc kinh hãi, phù phong mà Sở Vân Thăng đang vận khí khắc ra bỗng chốc bị hủy toàn bộ!
Sở Vân Thăng lập tức giận điên lên, hắn cho rằng tình huống bên ngoài đơn giản là có một tên cầm thú không nhịn nổi, muốn hiếp dâm một cô gái xinh đẹp nào đó, sau đó bị binh lính bắn gục. Chuyện kiểu này mấy hôm nay đã xảy ra vô số lần.
Trong bầu không khí tận thế này, bóng tối vô biên vô tận khiến cho một số tên vô pháp vô thiên như uống phải thuốc kích thích, trong số bọn họ có vài người đã không còn bất kỳ hy vọng gì vào tương lai, bị kích thích bởi sự tuyệt vọng, khủng hoảng, hỗn loạn khiến con người ta có thể làm ra bất cứ chuyện gì.
Nghe vị chuyên gia tầng trên nói, trong mấy ngày qua quân đội đã bắn chết rất nhiều phần tử gây rối, ý tứ của phía trên là trong thời loạn thế phải dùng kỷ luật thép. Hễ kẻ nào phớt lờ loạt bắn cảnh cáo của binh lính thì cứ bắn chết, lấy đó mà răn đe các phần tử gây rối, chẳng qua chuyên gia tầng trên cũng nói nhỏ rằng, thực ra cũng có rất nhiều binh lính tham gia phạm tội, dân chúng cũng chỉ biết phẫn nộ nhưng không dám lên tiếng.
Hơn hai mươi năm sống trên đời, Sở Vân Thăng vẫn luôn là một người tốt tính, dễ nói chuyện và hiếm khi làm mất lòng ai. Nhưng bây giờ hắn thực sự là đang tức điên lên, lá gan hai mươi năm qua chưa từng sử dụng chỉ chực lao ra cửa sổ chửi rủa vài câu cho hả dạ. Thực ra thì trong lòng hắn cho rằng tên côn đồ đó có lẽ đã bị quân đội bắn chết, nên có mắng chửi thế nào cũng không sợ bị chúng trả thù.
Nhưng khi hắn vừa mở tấm thép duy nhất không bị bịt kín trên cửa sổ ra, nhìn lướt qua tình hình phía bên ngoài thì tất cả phẫn nộ trong lòng hắn đều bay biến, thay vào đó là sự khủng hoảng và hơi lạnh thấu xương !
Trên lối đi đối diện, trong ánh đèn của xe quân đội, có thể nhìn thấy rõ ràng một chiếc Audi màu trắng bị một sức mạnh nào đó giày xéo đến biến dạng, trông vô cùng thê thảm bất ngờ nằm dưới một thân thể quái vật to lớn. Sở Vân Thăng thề rằng dù là trong chương trình thế giới động vật của Discovery hắn cũng chưa bao giờ gặp qua một thứ trông xấu xí, hung dữ như vậy!
Thân thể của nó to lớn ngang ngửa với chiếc Audi, bên dưới lớp giáp xác màu đỏ như lửa mọc ra bốn cái chân quái dị sắc bén như đao, phía trước thân thể lại mọc ra hai cái càng lớn dài ngoằng trông vô cùng hung hãn!
Trong lúc kinh hoảng, Sở Vân Thăng máy móc cầm lấy chiếc kính viễn vọng luôn để sẵn bên bệ cửa sổ. Nhìn qua ống kính, rõ ràng có thể thấy được cái miệng máu hung tàn bén nhọn và một đôi mắt đỏ rực như máu trên đầu con quái vật!
Khi nó há mồm để chảy ra một thứ chất lỏng gớm ghiếc màu xanh biếc, vừa chảy đến thân chiếc xe Audi bên dưới đã bốc lên từng làn khói trắng, ăn mòn thành một cái lỗ lớn. Sở Vân Thăng không cần nghĩ cũng biết tính ăn mòn của chất lỏng đó mạnh cỡ nào!
Xong rồi, xong hết rồi, chúng nó rốt cuộc đã tới, làm sao bây giờ? Phải làm sao bây giờ?
Sở Vân Thăng trước nay vẫn cho rằng mình đã nắm được mọi thứ trong tay, giờ đây bỗng chốc lại trở nên luống cuống. Mặt trời biến mất hắn không hoảng, trái đất chìm trong bóng tối lạnh lẽo hắn không hoảng, thế giới hỗn loạn hắn cũng không hoảng, bởi vì hắn đều đã chuẩn bị để đối mặt với những chuyện này.
Thế nhưng bây giờ, cổng trời trong không gian khác mà sách cổ nói đến đã nhập lại! Sinh vật mạnh mẽ đã đến! Hơn nữa lại còn hung hãn đến vậy, mà hắn lại còn chưa kịp hoàn thành nguyên phù như kế hoạch, điều này khiến cho một kẻ vốn luôn thích sự chắc chắn ổn định như Sở Vân Thăng dường như không biết phải làm thế nào!
----o0o----
----- Khá nhiều quái vật trong truyện đều được lấy hình mẫu từ phim Starship Troopers - Nhện Độc Không Gian. Các bạn có thể tìm xem các phần của phim này để sau này dễ hình dung ------
Con quái vật đầu tiên này là Warrior Bug nhé.