Hắc Ám Huyết Thời Đại

Chương 119: Phong Hỏa Liên Thành




Chế tạo chiến giáp không phức tạp. Trước kia Sở Vân Thăng từng chế tạo, tiểu thương chế tạo chiến giáp phù hay dung tư quyết pháp để thao túng phù thể, chế tạo vỏ của Xích Giáp trùng, đều là việc hết sức quen thuộc.

Giờ đây hắn đang ở cảnh giới nhị nguyên thiên nhị tầng dung nguyên thể. Số lượng vỏ của Xích Giáp trùng trong vật nạp phù lại đầy đủ, thậm chí có cả bộ vỏ của kim giáp trùng. Bố trí xong phòng, bèn chuẩn bị một lần tạo ra chiến giáp nhị phẩm của chiến giáp nhất phẩm tăng cường lên một bậc.

Chỉ là căn phòng không lớn lắm. Mỗi lần chỉ có thể cùng lúc chế tạo được 2 chiếc vỏ. Vì vậy tốc độ không nhanh. Nhưng có điều, Sở Vân Thăng có thể lắng mình xuống, ngẫm nghĩ cả quá trình hình thành chiến giáp.

Những vật chất của bộ phận tinh hoa này là chỗ kiên cố nhất của vỏ xích giáp trùng và cơ sở của phòng vệ nguyên khí. Những vật chất này vốn nằm ở thế giới nguyên khí của quái vật. Từ lúc Xích Giáp trùng ra đời, đã có những đặc tính này rồi. Trải qua một thời gian khá dài tích tụ nguyên khí, càng ngày càng kiên cố hơn.

Sở Vân Thăng phán đoán từ màu sắc đậm nhạt trên cơ thể của Xích Giáp trùng, những Xích Giáp Trùng càng lâu năm thì loại vật chất tích tụ trên vỏ của nó càng nhiều, và càng tinh thuần hơn!

Tác dụng của chiến giáp phù chính là lấy được những vật chất có thể trở thành nguyên liệu của chiến giáp này. Tổ hợp lại theo cách tư quyết pháp cổ thư, hình thành liên hệ ngoại hình và nguyên khí mới.

Sở Vân Thăng cố tình để một chiếc vỏ của kim giáp trùng vào đó, không giống với màu sắc của xích giáp trùng, vật chất của kim giáp trùng cung cấp phát ra màu vàng, dù là số lượng, độ cứng hay độ thuần chất, đếu lớn hơn rất nhiều so với vỏ của Xích Giáp trùng.

Khi hình thành chiến giáp, phù quang chiếu ra rấy nhiều, ánh sáng khắp nơi làm cho cả căn phòng sáng rực lên. Một luồng ánh sáng màu đỏ chiếu rọi không gian, Thiên Ích Kiếm tự động vào vị trí, gắn vào trong thủ khôi giáp.

Điều khác biệt với nhất phẩm chiến giáp, đó chính là khi chế tạo nhị phẩm chiến giáp, dựa vào tư quyết pháp của Sở Vân Thăng mà khống chế, mô hình sắp xếp mới của vật chất cơ sở thuộc nhị phẩm chiến giáp có những đặc tính độc đáo hơn.

Chức năng phụ chiến của chiến giáp rất nhiều. Thứ nhất là độ, Sở Vân Thăng trong lúc tự mình xuyên nhất phẩm chiến giáp, thậm chí đã bỏ qua hỏa diễm huyền điều. Thứ 2 là độ kiên cường, năng lực phòng vệ của chiến giáp đối với những sức mạnh ông kích từ bên ngoài vào. Thứ 3 là độ gia tăng lực lượng, thể hiện ở chỗ dù hắn có giơ quyền lên tung nắm đấm hay múa kiếm, đều được gia tăng lực lương. Thứ 4 là phòng hộ nguyên khí. Loại chức năng này có lẽ đã hình thành cộng chấn với lục giáp phù. Hiệu quả tăng lên nhiều lần. Dù là hỏa công kích của hỏa diễm huyễn hay là dịch hỏa độc của xích giáp trùng nó đều có thể làm cho yếu đi. Ngoài ra còn rất nhiều chiến năng đặc thù. Đó là thuộc tính của chiến giáp nhị phẩm trở lên. Chư như kiếm, giáp nhất thể, dừng lại trong không trung…. Vẫn không phải là điều cảnh giới của hắn bây giờ có thể làm được.

Chiến giáp nhất phẩm tăng đếu trên các loại chiến năng. Chiến giáp nhị phẩm trên nền tảng của chiến giáp nhất phẩm, những loại chiến năng khác đều tăng lên rất nhiêu. Chỉ là một loại chiến năng trong đó, theo pháp tắc chế luyện, vô cùng xuất thần.

Pháp tắc chế luyện mà Sở Vân Thăng lựa chọn là độ. Trong rất nhiều chiến năng, độ là một cách rất hữu hiệu. Những ấn tượng khắc sâu trong lòng hắn không thể nhạt phai về những ngày tháng chạy trốn, trong đại quân của Xích Giáp trùng, phòng hộ có mạnh đến đâu, công kích có hung hãn đến mấy, nguyên khí và lực lượng cũng đến lúc cạn kiệt, không thể thoát ra được. Dù là đợi chết, càng không nói đến tình trạng của thanh giáp trùng và kim giáp trùng hay là hỏa diễm huyền điểu.

Sự nâng cao của độ, tất nhiên không chỉ là ưu thế trong việc thoát thân, điều quan trọng hơn là trong lúc đánh nhau với quái vật, có thể nhanh chóng tránh được sự công kích hung hãn của quái vật và có thể nhắm thẳng vào yếu diểm của quái vật. Khi quái vật không kịp phản ứng, ra một đòn trí mạng, làm cho nó không thể trốn thoát… Đó đều là ưu thế cực lớn của độ.

Chiến giáp này, ở đằng trước ngực có biểu tượng của cổ văn, ngụ ý chiến năng xuất chúng của nó là độ.

Sau khi chiến giáp hình thành, Sở Vân Thăng chợt nhớ ra một điều, rồi ngay lập tức đưa chiến giáp và phù thể, phong ấn cơ thể mình, rồi lại làm một chiến giáp nữa. Trong phút chốc toàn thân đã được bảo vệ, chiến giáp nhị phẩm còn có một ưu thế nữa, đó chính là tốc độ khởi động chiến giáp đã được rút ngắn.

Nhẹ nhàng đẩy cửa ra, Sở Vân Thăng sợ sẽ làm cô và mọi người thức giấc, mãi đến tận ngoài nhà mới toàn lực thúc đẩy dòng nguyên khí trong người. cả bộ chiến giáp như sống hẳn dậy, đầy sức sống.

Hắn dùng lực của hai chân, cả người của Sở Vân Thăng vù lên, biến mất tại chỗ cũ. Theo con đường xông lên khoảng cách 300 mét, trên đường chỉ để lại cái bóng mờ. Hắn đoán tốc độ này, nếu như gặp phải diễm hỏa huyền điểu, dù không đánh được cũng có thể trốn thoát.

Còn về Xích Giáp trùng, Sở Vân Thăng hoàn toàn tin tưởng, độ giờ đây đã hoàn toàn có thể đánh thắng được chúng.

Vốn Thiên Ích Kiếm cũng có thể nâng lên, nhưng Sở Vân Thăng không còn nhiều thời gian đến thế. Thí nghiệm về, Sở Vân Thăng chế tạo 2 tấm băng phù và 1 tấm li hỏa phù. Loại nguyên phù công kích tam giới này, uy lực rất mạnh, tự thân hắn đã từng trải qua.

Ba tấm nguyên phù công kích đã làm hao tổn 1 lương nguyên khí lớn, sau khi dung nhiếp nguyên phù để bổ xung nguyên khí, Sở Vân Thăng mệt mỏi chìm vào giấc ngủ.

“Phong Tam Gia đồng ý rồi” Chúc Lăng Điệp để cốc trà trong tay xuống, nhẹ nhàng nói. Cô ấy đã đợi câu trả lời này lâu lắm rồi, đến tận giờ này, đêm đã khuya rồi mà cô vẫn đợi.

Cơ thể Chúc Lăng Điệp cao cao, thoải mái dựa vào đám cát, sự mềm mại toát ra từ cở thể của cô ấy, ánh mắt hơi khép hờ toát ra vẻ mê hồn người.

Không chỉ vì cô ấy là võ sĩ hắc ám cấp 2, thế lực của gia đình cô ấy ở Kim Lăng cũng vô cùng lớn. Thậm chí ở tổng bộ nghiên cứu và tổng bộ chỉ huy cũng có những nhân vật và chức vị quan trọng. Dù là hỏa vương cũng không dám đắc tội cô ấy.

Cả khu Bắc, người có thể làm cho Chúc Lăng Điệp bái phục chẳng đáng là bao. Ngoài Hỏa vương ở khu Bắc, chỉ còn lại Thập Tam Gia này. Người này làm việc hết sức bí mật, thủ hạ của ông ấy không chỉ có một người tiểu đệ đánh đấm được như thế giới bên ngoài đồn đại , mà còn có 2 đại tướng.

Chỉ là một người lại hầu như không ra tay gì hết. Dù là Chúc Lăng Điệp cũng chỉ gặp người này ra tay có một lần. Vị liên thủ hắc võ hỏa năng ở ngoài đó đã đại phá kim giáp trùng, biết được trong nội tình Bắc khu những nhân sĩ thượng tầng đều gọi 2 vị tướng của Thập Tam Gia này là phong hỏa liên thành.

Cô ấy đã từng mời kín 2 vị cao thủ này của Thập Tam Gia, nhưng không lời được, dù mình có đưa điều kiện gì đi nữa, đối phương cũng chẳng động lòng. Điếu này làm cho cô ấy hết sức ngạc nhiên, rồi cô mới chuyển sự chú ý lên Thập Tam Gia. Nghe nói ở thời đại đương quang. Thập Tam Gia và Hỏa Vương cũng có chút tư giao, vì thế khi hắn đoạt địa bàn, Hỏa Vương hoàn toàn ủng hộ hắn.

Nhưng đây không thể là nguyên nhân phong hỏa liên thành hoàn toàn trung thành với Thập Tam Gia. Chúc Lăng Điệp vẫn dùng nhiều nguồn lực để tìm hiểu nguyên nhân của chuyện đó, nhưng giờ đây kết quả vẫn là số không.

“ Đúng vậy,Lăng Điệp tỉ, thể diện của cô và Hỏa Vương, hắn xét cho cùng cũng phải nể mặt. Ngày mai hắn sẽ mang phong hỏa liên thành đến gặp chúng ta ở ngoài thành” Tô Vân ít hơn Lăng Điệp một tuổi, đứng một bên, nói.

“Ừm, họ đã đồng ý rồi, vậy em còn lo lắng gì nữa?” Chúc Lăng Điệp ngay lập tức nắm được sự do dự của Tô Vân.

“ Lăng Điệp tỉ, nghe nói vu bà đã tập hợp được một hắc vũ cấp hai”

Tô Vân báo cáo tình tình vừa lấy được từ nội tuyến.

“ Cấp 2 C đẳng? Năng lực gì?” Chúc Lăng Điệp gật đầu nói. Một hắc võ sĩ không thể ảnh hưởng đến kế hoạch, nên cô cũng không để ý lắm.

“ Đã điều tra của tổng bộ hắc vũ, đó là hỏa năng tay súng. Nhưng điều rất lạ thường là, từ lúc vu bà cho người này tham dự vào, lòng tin rất lớn. Ngay lập tức đã dừng chiêu mộ những hắc võ sĩ khác, trực tiếp chuẩn bị xe và xăng dầu. Ngay cả khẩu hiêu của bà ấy với tín đồ cũng đã thay đổi rồi, chẳng cần mấy ngày là có lương thực ngay.” Tô Vân nói một cách kỳ lạ.

“Ồ. Một tên hắc võ dùng súng thực lực này mà vu bà lại giả vờ không biết sao? Loại người như vu bà, đến Kim Lăng chưa được vài ngày đã làm mưa làm gió thế rồi. Sớm muộn cũng có người ra mặt xử lý bà ta. Giờ đây không phải để ý đến bà ta làm gì. Không làm được trò gì to tát đâu. Em hãy quan sát động tĩnh của Trầm Thiếu Trạch, nghe nói hắn vừa lấy được một cao thủ cấp 3, hãy cẩn thận đề phòng” Chúc Lăng Điệp nhẹ nhàng cười nói. Thế lực đó của vu bà không thể là đối thủ của mình, chỉ là người này hơi kỳ lạ mà thôi.

Lúc đầu nghe nói vu bà của khu Đông có khả năng chữa bệnh kỳ lạ, cô còn chuẩn bị mời về đây. Kết quả thấy đối phương dựa vào lúc thế gian loạn. nhân gian tin vào đạo, mà cố tình truyền bá tín ngưỡng, làm mê hoặc nhân tâm, nhất định phải tránh xa bà ta. Cô tin rằng chỉ cần tổng bộ chỉ huy ra tay, bà ta sớm muộn cũng bị dọn dẹp sạch sẽ.

Lần này tiểu trạm lương khố Tô Hoàn bị những công tử con nhà quan tiết lộ dẫn đến sự tranh đoạt của các hắc võ khắp nơi. Lương thực là sinh mệnh, các người đứng đầu của mọi khu cũng đang phối hợp với quân đội để giành lấy những trạm lớn cất giữ lương thực của quốc gia. Các thế lực nhỏ của thành Kim Lăng vì thế mà náo động cả lên.

Khi Sở Vân Thăng dậy sớm, nghĩ lại tấm bản đồ trong quyển cổ thư, từ Lâm Thủy Dao đã biết được vị trí của mai Ngọc Trụy, mình vãn chưa kịp đi kiểm tra lại. Giờ đây thành Kim Lăng loạn thế này, tìm một người giống như mò kim đáy bể, khó khăn vô cùng.

May mà đối phương vẫn là một người khá nổi tiếng, mặc dù vào thời thế hôm nay cũng chả đáng là bao nhiêu tiền nữa, nhưng so với những người chẳng tiếng tăm gì thì dễ tìm hơn nhiều.

Hắn bảo Cảnh Điềm sắp sửa đi làm ở phiến khu mang tin cho Lộ chuyên viên,. Bảo ông ta tìm giúp người đó. Tin tức của tổng bộ chỉ huy nhiều hơn thế lực của ông ta, và rộng hơn thế nữa.

Cơ thể của Cảnh Điềm vẫn hơi yếu. Sở Vân Thăng đã để lại một lượng lương thực và thuốc men đấy đủ cho Sở Hàm, nói với bà rằng gần đây phải ra ngoài làm chút chuyện, có Lộ Á Minh ở đây, những tên lưu manh nhất định không dám làm loạn.

Hắn vốn định để con hổ nhỏ ở nhà, kết quả nó không chịu. Sở Vân Thăng cũng sợ thú tính ủa nó nổi lên, Sở Hàm không khống chế được, làm người bị thương là phiền phức to, thế là mang nó theo.