Hắc Ám Đại Nhân

Chương 2: mua quần áo






Hắc Ám đại nhân đá cánh cửa cao gấp ba lần so với chiều cao của cậu, bởi vì nó quá cao và khá nặng nên cậu phải dùng rất nhiều sức để đá được nó.

Nhân viên cửa hàng thấy vậy liền tỏ vẻ xem thường, không ai tới chào hàng.

Hắc Ám đại nhân vẫn không quan tâm thản nhiên đi vào nơi bán quần áo cho nam.Lúc này, một nhân viên nữ có thân hình khá mũm mĩm đi tới, nở nụ cười thân thiện, hạ thấp đầu xuống hỏi, "Em muốn mua gì?"

Hắc Ám đại nhân vì cô ta đối xử với mình có hơi thân thiện thì chỉ nhíu mày rồi lạnh nhạt nói, "Quần áo."


Nhân viên đó mỉm cười, bất đắc dĩ nói, "Ý chị là em muốn mua loại đồ gì?"

Hắc Ám đại nhân khẽ bĩu môi, lười biếng nói, "Tuỳ."

Nhân viên đó dở khóc dở cười, bắt đầu lấy ra một vài bộ đồ. Hắc Ám đại nhân cầm đại một cái áo thun đen, cái quần dài đen, thêm một cái quần lót đen nốt rồi vào phòng thay đồ.

Trong suốt quá trình, cậu không hề hé miệng, chỉ lạnh lùng cầm lên rồi đi vào, một cái liếc mắt cho nhân viên nữ cũng không có.

Bất quá, nhân viên đó cũng không bị mất lòng, trên mặt vẫn nở nụ cười chuyên nghiệp.

Mấy nhân viên khác sau khi thấy cậu đã đóng màn phòng thay đồ liền khó hiểu đi tới nhân viên nữ kia, một người hỏi, "Tại sao cậu lại bán cho nó a? Lỡ nó không có tiền mua đồ thì sao?"

Nhân viên nữ đó cười khẽ, lắc đầu, nói, "Tớ thấy nhóc con đó là quá tội nghiệp ấy chứ! Chỉ là một đứa bé hình như mới mười tám tuổi thôi mà đã như vậy rồi."

Mấy nhân viên khác nhớ lại bóng dáng cậu, cũng gật gù đồng tình.


Tiếng màn bị kéo qua, mọi người liền quay sang nhìn, ánh mắt loé lên.

Hắc Ám đại nhân thay bộ đồ mới kia, làm lộ ra thân hình dù nhỏ bé nhưng lại rất cân đối, chân cũng rất dài. Dù trên người vẫn còn dính một ít bụi bẩn nhưng không thể che giấu được làn da trắng nõn bên trong.

Nhân viên nữ đi tới chỗ cậu, nhẹ giọng hỏi, "Em muốn đi tắm ở đây không? Nhà tắm ở trong kia."

Hắc Ám đại nhân gật đầu, rồi cầm một cái khăn ở gần đó, đi theo hướng nhân viên nữ chỉ.

Mấy người kia sau khi cậu rời đi vẫn ngỡ ngàng. Nhân viên nữ buồn cười, nói, "Các cậu đừng có ngạc nhiên như vậy chứ."

Một nhân viên oa lên một tiếng, cảm thán, "Thằng nhóc đó nhìn chỗ nào cũng rất đáng yêu a."

Một nhân viên khác lên tiếng, "Giọng nói cũng rất trong trẻo nữa. Đúng là một đứa trẻ đáng yêu."

Mười phút sau, Hắc Ám đại nhân mở cửa nhà tắm, đi ra ngoài.


Mọi người lập tức nhìn cậu, ngay cả khách đang chọn đồ cũng nhìn chầm chầm cậu. Hắc Ám đại nhân sau khi tắm sạch sẽ thì khuôn mặt cũng được lộ ra.

Khuôn mặt hình trái xoan nhỏ nhắn, đôi mắt màu hổ phách to tròn nhưng lại rất lạnh lẽo, chiếc mũi nhỏ nhắn cong vút, đôi môi hồng nhạt khẽ mím, điều đáng ghen tị nhất là làn da trắng nõn.

Cậu, à không, phải nói là thân chủ cũ có một nhan sắc rất yêu nghiệt nha!

~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~.~

\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_\_