“Gì chứ? Thiên Vy? Là ai?” – Nhất Ngôn tò mò hỏi lại Tử Hy.
“Là… tiểu muội muội của ta.” – Aiya~ Hơi run sợ một chút… Ai đó đến cứu ta đi~~
“Là ta, ta chính là Thiên Vy.” – Một nữ nhân xinh đẹp, dịu dàng bước đến… Thực sự bước đi uyển chuyển, nhẹ nhàng mà đến ta cũng chẳng thể nào nhận ra.
Nhất Ngôn quay lưng lại…
“Cô là người đã viết ra cái cốt truyện này hay sao??” – Chất vấn gì chứ? Moi móc tội của Hy Hy đây mà.
“Ách… Nhất Ngôn ca…” – Aiza, không biết Vy Vy có nói ra sự thật không… Thôi thì… đành vậy…
“Sao hửm?” – Nhất Ngôn quay sang phía Hy Hy, ánh mắt đầy sát khí
“Haizz… Xin lỗi huynh, ta là người viết cốt truyện đó, không phải Vy Vy đâu.” – Đến nước này thì phải vậy thôi chứ sao.
Quay sang phía Tử Hy, Nhất Ngôn cười, rồi lại gần xoa đầu Tử Hy như một đứa nhóc.
“Huynh biết thừa muội viết rồi. Hỏi xem có dám nói thật ra không thôi.” – Nhất Ngôn cười, nhe cả cái răng nanh đó ra. Chê ta ngốc hay gì?
“Huynh… là ai?” – Aiza, quên mất Vy Vy vẫn đứng đó nãy giờ. Nhỏ đó đang ngây ngô tự hỏi lão này là ai mà.
“Đây là Hoàng Nhất Ngôn, Nhϊế͙p͙ chính Vương gia của nước Đại Lam này, một trong những nam phụ truyện mà tỷ viết đó Vy.” – Cái chữ “nam phụ” Hy đặc biệt nhấn mạnh. Coi như trả thù nãy giờ bị ức hϊế͙p͙.
“Muội… muội…” – Coi kìa, lão Ngôn Ngôn chỉ muốn lao vào gõ vào đầu Hy Hy một cái.
“Aiya, các người nói xong chưa vậy? Bổn hoàng tử thấy đói rồi đó.” Mới ăn điểm tâm đó thôi mà? Sao tên Tư ɖu͙ƈ này đói nhanh vậy? Bụng không đáy? /hoang mang/
“Được được, vậy chính ta đến Tuyết Dư cung của Thục tỷ dùng bữa.” – Ưu Ly mời chào. Trông cô tươi cười khác hẳn lúc đấy…
“Cung của ta sao?” – An Thục lúc này vẫn nhâm nhi tách trà… Quên khuấy đi mọi người đang nói đến việc gì.
Mọi người đứng dậy, lên kiệu đến Tuyết Dư cung. Trêи quãng đường đi, họ trò chuyện rất nhộn nhịp. Chặng đường nhàm chán hằng ngày nay đã vui vẻ hơn rồi.
Tuyết Dư cung ngày thường im lặng, yên tĩnh… Nay lại có sự trò chuyện, tụ hợp của rất nhiều người…
- Thục Nhi, ta muốn ở đây với muội a~ - Tư Yên công chúa ở mãi trong Nguyệt Hỏa cung lâu ngày, chắc cũng chán rồi. Cả ngày nay dạo chơi lung tung cùng mọi người, chắc cũng chẳng muốn trở về.
- Ể… Tư Yên, tỷ sao có thể ở đây được? Nguyệt Hỏa cung rồi để đấy cho ai?
- Nhưng mà…
“Tiểu Hy Hy, bao giờ nam chính xuất hiện vậy? Nếu hắn không xuất hiện vậy để ta làm nam chính cho.” – Nhất Ngôn à! Nam chính? Huynh đùa ta đấy sao? Ta cũng nhiều lần có ý định cho huynh làm nam chính, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì lại thấy không được. Chương 20 liệu có xuất hiện không… thì phải trông cậy vào… tâm trạng của ta.
Trời mà xanh, mây mà đẹp thì ta đẩy nam chính vào. Trời mà mưa gió bão bùng, thì nam chính ở để ở phủ của hắn đi cho yên ổn. Có những tình tiết ta thay đổi ngay trước khi đăng truyện, đáng ra không phải như thế. Mà… cũng do ta tùy hứng thôi.
“Thôi thôi… một ngày trôi qua rồi đấy! Mọi người về đi, về đi. Ta lại tiếp tục hành trình đăng truyện của mình đây! Hóng nhiều vào nhá ^^” – Mấy ngày nay chẳng đăng được chương nào. Do ở đây chơi quá nhiều hay gì? Thôi thì về tập trung vào chuyên môn.
- ------------- hết ngoại truyện --------------