Chương 20: Gặp gỡ
Tư Mật
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Chị nè, chị Nhị Hỷ cũng đã bắt đầu chơi Thiện Nữ U Hồn rồi à?
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Đúng vậy, kể từ sau lần đi phỏng vấn bên Chân Ức về thì cậu ấy bắt đầu chơi. Mấy ngày nay mỗi khi rảnh rỗi là chị lại dẫn cậu ấy chơi game.
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Được rồi, mà bên chị đã có kết quả phỏng vấn Chân Ức chưa?
[ Lỗ Vỹ Vy Vy ]: Vẫn chưa, sao vậy?
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Không có gì, em chỉ muốn hỏi chút thôi.
[ Lô Vỹ Vy Vy ]: Ồ!
"Khuynh Tuyết." Phiêu Tuyết đang nói chuyện phiếm hăng say với Vy Vy thì nghe thấy có người gọi mình từ sau lưng. Cô ngẩng đầu lên, cởi tai nghe rồi nhìn ra phía sau.
Chỉ thấy một cô gái tóc dài xinh đẹp mặc sơ mi trắng, váy dài xanh sẫm đang đứng sau lưng mình. Phiêu Tuyết nhìn chung quanh một lúc rồi cười với đối phương: "Xin hỏi cô là?"
Cô gái ấy nhìn Phiêu Tuyết mỉm cười: "Chị là Điệp Mộng Vị Tỉnh đây."
"Điệp Mộng tỷ? Chị là Điệp Mộng tỷ?"
"Đúng vậy, Khuynh Tuyết à, chị không nghĩ tới em lại xinh đẹp như vậy." Điệp Mộng cười một cái cảm thán.
"Chị tên là Tống Điệp Mộng, Khuynh Tuyết, còn em?"
"Chào chị Điệp Mộng, em tên Bối Phiêu Tuyết." Phiêu Tuyết nở nụ cười với Điệp Mộng.
Chị ngồi xuống cạnh cô: "Thật là khéo, nếu không phải nhà chị cúp điện thì chắc hôm nay chị cũng không đến Cực Trí đâu."
"Mà hôm nay chị Điệp Mộng tới Cực Trí làm gì vậy?" Phiêu Tuyết ngờ vực nhìn Điệp Mộng.
"Chị định hôm nay sẽ rút khỏi bang."
"Vì sao chứ? Chị Điệp Mộng, em nói câu này không dễ nghe nhưng Bích Hải Triều Thanh Các là do chị lập ra mà. Chị với Chiến Thiên Hạ... Nếu đi thì cũng không phải là chị đi." Cô nắm chặt lấy tay Điệp Mộng.
Phiêu Tuyết nói tiếp: "Ny Ny tỷ đã nói với em rồi, em cũng hiểu nguyên nhân, là bởi vì cái cô Tiểu Vũ Thanh Thanh kia mới gây nên bao nhiêu chuyện không hay như thế. Người phải đi là gia tộc Tiểu Vũ kia, chị, em và chị em mới là người không nên đi."
Điệp Mộng cố tươi cười nhưng nụ cười trên khuôn mặt chị lại đầy đau thương: "Hiện trong bang có rất nhiều người mới, đã có mấy người cũ rút khỏi bang rồi. Chắc bây giờ chỉ có những người đó mới nhớ chị là bang chủ của Bích Hải Triều Thanh Các."
"Thôi không nói nữa, chuyện chị rút khỏi bang không phải là do nhất thời nóng vội đâu, mà giờ cũng muộn rồi. Phiêu Tuyết, chị mời em ăn cơm."
"Dạ vâng, chị Điệp Mộng, chị đợi em một chút nha."
"Được." Rồi Điệp Mộng đứng dậy đi tính tiền.
Tư Mật
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Tiêu Nại, em vừa gặp Điệp Mộng tỷ, chị ấy hẹn em đi ăn cơm, anh có muốn ăn gì không? Đến lúc đó em sẽ mang về cho anh.
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Cơm thịt bò đi, người em nói là Điệp Mộng Vị Tỉnh?
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Đúng đấy, nhắc đến cũng thật tình cờ, hôm nay em ra ngoài gặp một người bạn cũ, sau đó qua tiệm net thì gặp phải Điệp Mộng tỷ.
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Ừ, cẩn thận an toàn.
[ Khuynh Tuyết Phiêu Thành ]: Anh yên tâm đi, em out đây!
[ Nhất Tiếu Nại Hà ]: Ừm.
Phiêu Tuyết tắt máy tính, xách túi đi tìm Điệp Mộng. Cô thấy chị cách đó không xa đang nói chuyện điện thoại: "Vũ Phàm, hôm nay em có hẹn với người khác rồi, hay là chúng ta gặp nhau vào lần sau đi?"
"...Ừm."
Phiêu Tuyết đợi Điệp Mộng cúp điện thoại xong mới đi lên trước, còn vỗ Điệp Mộng một cái: "Chị Điệp Mộng, em chuẩn bị xong rồi, chờ em trả tiền cái đã."
Điệp Mộng cản cô lại: "Haiz, không cần đâu, chị đã trả tiền giùm em rồi. Đi thôi, chị dẫn em đến nhà hàng chị thường ăn."
"Vâng!" Nói rồi Điệp Mộng kéo cô đi khỏi tiệm net.
Điệp Mộng dẫn Phiêu Tuyết tới nhà hàng mà hồi xưa chị và Vũ Phàm hay đi, cho dù sau đó Vũ Phàm có đi Prague thì thỉnh thoảng chị cũng sẽ đến đây.
Điệp Mộng cầm thực đơn, đưa cho cô: "Em chọn món đi Phiêu Tuyết."
"Không cần đâu, chị Điệp Mộng gọi món đi."
"Được, vậy phục vụ, làm ơn cho tôi một phần cá chình hấp chanh, một khoai tây hầm thịt bò, một rau xào chay, và thêm một đĩa bông cải xanh nữa. Phiêu Tuyết, em muốn uống gì không?" Điệp Mộng không nhìn thực đơn mà trực tiếp gọi món với nhân viên phục vụ.
Cô nghĩ một chút rồi đáp: "Em uống nước chanh."
"Vậy một ly nước chanh và một tách matcha latte, cuối cùng thêm một đĩa kiwi, cám ơn." Điệp Mộng đưa lại thực đơn cho nhân viên phục vụ.
"Dạ vâng, xin quý khách chờ một chút." Sau đó người phục vụ cầm thực đơn đi xuống gọi món.
"Chị Điệp Mộng, chị hay đến đây lắm sao?"
"Hồi trước khi còn đi học thì chị thường đến chỗ này, nhưng sau này thì ít đi hơn. Tiệm này cái gì cũng có cả, lần đầu chị đến cũng bị giật mình. Cấu trúc nơi này không giống với những cửa hàng khác. Ở các cửa hàng khác thì thường chỉ chuyên về một loại, nhưng chỗ này thì lại rất đa dạng, không thiếu gì cả." Điệp Mộng có hơi sửng sốt.
(Đây là nhà hàng trong tưởng tượng của ta, ta hi vọng mình sẽ có một nhà hàng đa dạng như vậy, cái gì cũng có.)
"Nhân viên phục vụ, cho tôi một phần gà rán, một bò bít tết và một chai vang đỏ, cảm ơn." Một giọng nói với Điệp Mộng vừa quen thuộc vừa xa lạ bỗng vang lên từ phía sau.
Phiêu Tuyết cảm thấy giọng nói này nghe rất quen nên xoay đầu về nơi phát ra âm thanh ấy. Cô nhìn thấy bóng người đó thì nở nụ cười, kêu lớn: "Phàm ca!"
Người kia chợt khựng lại, nhìn ra đằng sau lưng. Ngô Vũ Phàm mỉm cười, đứng dậy đi đến chỗ Phiêu Tuyết: "Tuyết nhi, em cũng tới đây ăn cơm à?"
"Dạ phải, bạn em dẫn em đến đây. Chị Điệp Mộng, để em giới thiệu với chị một chút. Anh ấy là Ngô Vũ Phàm, có thể coi như là anh trai của em đó. Phàm ca, còn đây là bạn em quen trên mạng, chị ấy tên là Tống Điệp Mộng." Phiêu Tuyết đứng lên giới thiệu.
Vũ Phàm và Điệp Mộng vừa nghe thấy tên đối phương thì liền sững sờ, nhưng rồi lại khôi phục vẻ bình thường nhìn đối phương. Thế mà khi chạm mặt nhau, cơ thể hai người dường như đông cứng lại.
Phiêu Tuyết nhìn Vũ Phàm, rồi lại nhìn Điệp Mộng, tự nhiên nghĩ đến người nữ sinh tên Điệp Mộng mà anh đã nhắc trước đó. Cô không dám chắc nên hỏi: "Phàm ca, anh biết Điệp Mộng tỷ sao?"
"Phải, tụi anh quen biết nhau, cô ấy chính là Điệp Mộng mà anh đã nói với em."
"Trời ạ! Ban đầu em còn tưởng là trùng hợp, không ngờ hai người quen biết nhau thật." Phiêu Tuyết nhìn Vũ Phàm bằng ánh mắt vạn lần không dám tin.
-o0o-
(•Sam•): tui đang đếm ngược từng chương đây, chắc cũng sắp hết rồi. Có ai muốn tui edit tiếp truyện khác không?