Hạ Dài - Diệp Kiến Tinh

Chương 99: Tống Dao & Giang Bình Dã (5)




Ngồi ở phòng làm việc của Giang Bình Dã một lúc hai người mới xuất phát đi tới nhà hàng ăn tối.

Nhà hàng mà Giang Bình Dã đặt vị trí rất tốt, từ tầng 16 có thể nhìn thấy cảnh sông, một bên là hàng ngàn ngôi sao được thắp sáng bằng ánh đèn ấm áp còn một bên là những tòa nhà cao ốc xa hoa, một hình ảnh phồn hoa đô thị.

Sau khi ngồi xuống phục vụ lịch sự mang thực đơn ra đưa cho Tống Dao và Giang Bình Dã: “Hai vị có muốn dùng đồ ăn bây giờ luôn không ạ?”

Giang Bình Dã gật đầu sau đó giơ tay ý bảo Tống Dao chọn món.

Thấy vậy phục vụ liền kính cẩn đưa thực đơn tới trước mặt Tống Dao.

“Cảm ơn.”

Tống Dao cười đưa tay nhận lấy rồi cúi đầu xem.

Sau đó Tống Dao gọi mấy món mà mình thường hay ăn ở đây, Giang Bình Dã nhìn sau đó gọi thêm mấy món nữa. Bởi vì lái xe không thể uống rượu nên anh gọi hai ly nước có ga.

Sau khi phục vụ rời đi Giang Bình Dã giương mắt nhìn: “Ăn cơm xong lại xuống dưới lầu đi xem phim nhé?”

Tống Dao lắc đầu: “Không đi đâu, về nhà ngủ bù.”

Nói xong cô vui vẻ cười Giang Bình Dã: “Ngày nghỉ sắp kết thúc rồi, ngày mai còn phải là việc cho daddy nữa!”

Giang Bình Dã ‘xùy’ một tiếng: “Nói như vậy ai còn dám quản em chứ.”

Tống Dao khoanh tay dựa vào ghế, mắt đẹp nhìn anh cười mà không trả lời.

Thấy vậy Giang Bình Dã khẽ cười: “Nếu cùng daddy đi xem một bộ phim thì ngày mai cho em nghỉ.”

“Xì.”

Tống Dao bĩu môi: “Không nhất thiết, công việc cần em làm cũng sẽ không ít hơn được đâu.”

Ánh mắt của cô từ từ di chuyển lên trên mặt Giang Bình Dã, tủm tỉm cười: “Nếu không làm thì làm sao có thể xứng đáng với phí đại ngôn trên trời của daddy chứ!”

Giang Bình Dã ‘xùy’ một tiếng: “Được, tùy em, vậy ăn cơm xong anh sẽ đưa em về.”

“Được thôi, cảm ơn Giang tổng.”

Tống Dao một tay chống cằm nhìn anh mỉm cười, một tay nghịch dao dĩa trên bàn, cười nói: “Giang tổng còn gì muốn phân phó không?”

Giang Bình Dã nhìn cô: “Ngày mai mấy giờ người đại diện qua đón em?”

“Hình như là tám rưỡi, sao thế?”

“Không sao.” Giang Bình Dã: “Vậy hôm nay anh sẽ không ở chỗ em, tránh cho ngày mai gặp phải người đại diện của em.”

Tống Dao gật đầu: “Được nha.”

Dù sao thì chuyện cô và Giang Bình Dã ở bên nhau vẫn chưa nói cho Triệu Đình biết. Triệu Đình chỉ biết giữa cô và Giang Bình dã từng có một đoạn quá khứ, cũng biết Giang Bình Dã đang muốn quay lại và theo đuổi cô.

Hơn nữa Tống Dao còn cảm thấy hình như Triệu Đình đã biết chuyện cô và Giang Bình Dã ở bên nhau nhưng mắt nhắm mắt mở cho qua mà thôi.

Triệu Đình mắt nhắm mắt mở làm ngơ là vì cô ấy bao dung Tống Dao, nhưng nếu trực tiếp nhìn thấy Giang Bình Dã ở nhà cô thì đó lại là chuyện khác.

Suy cho cùng thì Triệu Đình là người quản lý quy củ, nghệ sĩ nữ nhất định không được yêu đương hẹn hò. Hai nghệ sĩ nữ mà cô ấy quản lý trước đó đều lựa chọn kết hôn và sinh con khi đang rất nổi tiếng.

Cho nên lúc trước khi cô ấy chọn Tống Dao việc yêu cầu đầu tiên là không thể yêu đương khi sự nghiệp đang đi lên. Cô đã thất hứa nên nếu bị phát hiện ngay tại chỗ sẽ khiến mọi người khó xử.

Đồ ăn nhanh chóng được mang lên, thịt bò Wellington, gan ngỗng kiểu Pháp, mỳ ống và súp kem nấm đều là những món ăn mà Tống Dao thích.

Sau khi ăn xong Giang Bình Dã đưa người lên tận lên trên tầng nhưng không đi vào trong phòng, bởi vì anh cũng không biết sau khi vào anh còn có thể tự chủ mà đi ra được hay không nữa.

Sau khi Giang Bình Dã rời đi Tống Dao mở wechat gửi tin nhắn cho Triệu Đình, hai người nói chuyện câu được câu không sau đó nói ngày mai xuất phát lúc mấy giờ. Nói chuyện xong Tống Dao mới đi vào phòng vệ sinh tháo trang sức và rửa mặt.

Chăm sóc da buổi tối xong lúc bước ra khỏi phòng tắm đã là mười rưỡi. Sau khi lên giương Tống Dao dự vào đầu giường lướt weibo một lúc, trước khi ngủ bấm vào wechat thì mới thấy Giang Bình Dã gửi tin nhắn chúc ngủ ngon cho cô từ hai mươi phút trước. Nhưng lúc đo cô đang ở trong phòng tắm nên không nghe thấy, lúc đi ra cầm điện thoại lướt weibo nên cũng không để ý.

Cô cũng trả lời lại một tin nhắn chúc ngủ ngon sau đó đặt đồng hồ báo thức 7h50 cho ngày mai. Nếu bây giờ đi ngủ cô có thể ngủ được tám tiếng rưỡi.

Sau đó Tống Dao tắt điện thoại đặt lên trên tủ đầu giường, đắp chăn chuẩn bị đi ngủ.

Một đêm ngon giấc.

Bảy giờ năm mươi phút sáng ngày hôm sau đồng hồ báo thức đúng giờ đánh thức Tống Dao dậy.

Cô mơ mơ màng màng cầm lấy điện thoại tắt chuông báo thức, sau khi tỉnh được hơn chút thì xốc chăn lên ngồi dậy xuống giường rửa mặt.

Mới vừa bóp kem đánh răng xong thì Triệu Đình gọi điện thoại tới: “Dậy chưa, mười năm phút nữa chị tới nhà em, mang theo đội trang điểm và tạo kiểu tóc cùng đến, em chỉ cần đánh răng và rửa mặt là được.”

“Vâng, cảm ơn Triệu tỷ.”

Có lẽ là do vừa mới tỉnh ngủ nên giọng nói của Tống Dao vẫn mang theo chút ngạt mũi khàn khàn.

Thấy vậy Triệu Đình nhíu mày, hỏi thêm một câu: “Em làm sao thế? Bị cảm à? Sao giọng mũi lại nặng như vậy?”

Tống Dao cúi đầu đóng nắp tuýp kem đánh răng lại: “Không có ạ, chắc là do chưa tỉnh ngủ thôi.”

Nói xong ngoáp dài một cái.

“Được rồi.” Triệu Đình: “Chị mang bữa sáng tới cho em, không nói nữa, chị sắp tới rồi.”

Tống Dao: “Vâng.”

Triệu Đình đúng thật sự là tới rất nhanh, Tống Dao mới từ phòng vệ sinh ra chưa được bao lâu thì cô ấy đã tới.

Hôm nay Triệu Đình mang tới đội ngũ trang điểm tạo hình giỏi nhất của công ty, dành một tiếng rưỡi để trang điểm và tạo kiểu tóc cho Tống Dao.

Mười giờ buổi sáng một chiếc xe bảo mẫu màu đen chậm rãi dừng ở trước của Hoa Phong công nghệ.

Cuộc họp báo này diễn ra ngay tại hội trường của Hoa Phong công nghệ. Lúc Tống Dao bước xuống xe trước cửa đã tụ họp rất nhiều phóng viên cùng những tinh anh sản xuất trong ngành. Đây là buổi hội nghị ra mắt chíp Y16 mới nhất từ trước đến nay, chỉ có Hoa Phong có kỹ thuật công nghệ hạng nhất mới sản xuất được, có biết bao nhiêu con mắt đang thèm muốn chiếc bánh ngọt này, ai cũng nghĩ cách tìm cơ hội để hưởng một miếng.

Sau khi xuống xe Tống Dao liền đứng đợi ở cửa chờ Lục Hồng Vũ ra dẫn vào trong. Bước vào công ty, đi qua đại sảnh cô có thể thấy vài nhân viên đang bận rộn và vài người phóng viên đang đứng chờ ở dưới sảnh.

Mà sự xuất hiện của Tống Dao cũng thu hút một người phóng viên trong ngành giải trí, anh ta thường xuyên nhìn thấy bóng lưng của Tống Dao, cho đến khi Tống Dao và Lục Hồng Vũ bước vào trong thang máy anh ta mớ rời ánh mắt đi.

Một lát sau anh ta lại lấy điện thoại trong túi áo khóa ra và đi ra ngoài.

Cuộc họp báo nhanh chóng được bắt đầu, là chủ tịch của Hoa Phong công nghệ Giang Bình Dã đã giải thích toàn diện những ưu điểm của chip Y16 so với Y15, Y14 trước đó trên sân khấu.

“Cảm ơn lời phát biểu của Giang tổng. Bây giờ, giám đốc kỹ thuật Chu Vi Lãng sẽ lên thuyết trình cho mọi người để mọi người có thể hiểu toàn diện và trực quan hơn về chip thông minh Y16.”

Dướ khán đài Tống Dao nhìn đoạn trình diễn của chip Y16 trên màn hình lớn nhỏ giọng lẩm bẩm: “Không ngờ Giang Bình Dã làm cái đó cũng không tồi, tôi còn tưởng bên ngoài đồn thổi là bởi vì có người cố ý khen ngợi anh ấy cơ.”

Lục Hồng Vũ nghe vậy liền cười giải thích: “Cô Tống nói đùa rồi, Y16 là tâm huyết mà trong toàn bộ quá trình Giang tổng đều tự mình nghiên cứu và chế tạo, cũng là thành quả hai năm nghiên cứu của Giang tổng khi ở Mĩ.”

Tống Dao ngẩng đầu: “Lợi hại như vậy à.”

Lục Hồng Vũ gật đầu.

Tống Dao: “Này, Giang Bình Dã đi đâu rồi? Sao vừa nói xong đã thấy lặn mất rồi?”

Lục Hồng Vũ: “Hôm nay ngoài việc ra mắt chip Y16 ra Giang tổng còn phải tiếp đãi một vị khách từ trụ sở chính ở bên Mĩ.”

“Ồ.” Tống Dao gật đầu: Vậy sao anh hông đi theo? Không phải anh là trợ lý của anh ấy sao?”

Lục Hồng Vũ hơi gật đầu: “Giang tổng bảo nhiệm vụ hôm nay của tôi là đi theo chiếu cố cô Tống suốt quá trình diễn ra.”

“......”

Tống Dao: “Được rồi.”

Đang nói chuyện, buổi hội nghị cũng gần kết thúc, đoạn cuối cùng chính là trải nghiệm, chụp ảnh và các phóng viên đặt câu hỏi.

Để đảm bảo tính chân thực, một vị khách sẽ được mời lên sân khấu tham gia trải nghiệm, hơn nữa người đại diện là Tống Dao cũng sẽ lần lượt được lên trải nghiệm.

Tống Dao không cần thiết phải gia trải nghiệm nhưng để có trách nhiệm với người hâm mộ Tống Dao chủ động muốn tự mình trải nghiệm trực tiếp và bảo Triệu Đình báo với ban tổ chức để hoàn thiện.

Sau khi buổi trải nghiệm kết thúc và đến lúc chụp ảnh và trả lời câu hỏi của phóng viên. Quá trình diễn ra rất thuận lợi, sau khi chụp xong Tống Dao bước xuống sân khấu, công việc hôm nay của cô vẫn chưa kết thúc.

Cũng không ngờ rằng sẽ xảy ra sự cố nhỏ nhỏ khi chụp ảnh và trả lời phỏng vấn.

Sau khi chụp ảnh xong Tống Dao chưa kịp bước xuống bậc thang thì một phóng viên bên dưới lên tiếng hỏi: “Xin hỏi cô Tống cùng Giang tổng của Hoa Phong công nghệ có mối quan hệ gì? Lần trước những bước ảnh chụp hai người bị bắt gặp xuất hiện ở khách sạn vào đêm khuya có phải là thật không? Nghe nói phí đại ngôn lần này của cô Tống cao tới 30 000 vạn, mức giá cao ngất như vậy trước đây chưa từng có, có phải cô Tống và Giang tổng có quan hệ bất chính không?”

Lời này vừa nói ra bên dưới liền ồ lên.

Tống Dao là ngôi sao tương đối nổi tiếng trong ngành hai năm qua, bức ảnh bất ngờ trên weibo cũng thu hút rất nhiều sự chú ý và thảo luận. Một số blogger nổi tiếng cũng đăng lại, sau đó Giang Bình Dã cũng tuyên bố Tống Dao là đại ngôn của Hoa Phong công nghệ, cũng là người phát ngôn của chip thông minh Y16. Triệu Đình cũng xuất hiện ở khách sạn cùng ngày hôm đó đưa Tống Dao đi xã giao, người tổ chức buổi tiệc là Giang Bình Dã. Lúc đó mới trấn áp được lời đồn đại của dư luận.

Sau đó Tống Dao cũng ký hợp đồng với Hoa Phong công nghệ, tương tác với nhau trên weibo thì chuyện này mới nhanh chóng lắng xuống.

Không ngờ rằng hôm nay đột nhiên có người nhắc lại chuyện cũ còn tiện thể tuôn ra phí đại ngôn giá trên trời của Tống Dao. Theo lý mà nói thì loại chuyện như phí đại ngôn này chỉ có nhân viên hai bên công ty mới có thể biết, hơn nữa chỉ có người xử lí công việc này mới biết được con số cụ thể.

Nhưng hội trường đang hỗn loạn, Tống Dao chưa kịp nghĩ gì đã bị Triệu Đình cùng Lục Hồng Vũ và nhóm vệ sĩ của Hoa Phong hộ tống che chở đi ra khỏi hội trường.

“Này, Tống tiểu thư, cô đừng đi vội, trả lời một chút đã.”

“Cô Tống, không phải cô nên giải thích chuyện này một chút sao? Phí đại ngôn của cô thật sự là 30 000 vạn sao?”

“Đúng vậy cô Tống, xin cô trả lời một chút, cô và Giang tổng của Hoa Phong công nghệ là mối quan hệ gì?”

“Cô Tống, cô Tống......”

Tống Dao được mọi người bảo vệ ở trong, hôm nay phóng viên tới rất đông, mặc dù xung quanh cô có người bảo vệ nhưng di chuyển vẫn rất khó khăn. Ánh sáng nhấp nháy ở trên đầu cô lần lượt lóe lên, đủ loại âm thanh khác nhau tràn vào tai cô khiến cô cảm thấy choáng váng.

Cô ngẩng đầu nhìn người nhưng đột nhiên đầu óc cảm thấy choáng váng, vô cớ cảm thấy buồn nôn, lúc cô nhịn không được nôn khan thì ngoài cửa đột nhiên truyền đến một giọng nói lạnh lùng—–

“Có chuyện gì thì hỏi tôi.”

Vừa dứt lời trong hội trường bỗng yên tĩnh lại.

Ánh mắt của những người trong hội trường đều hướng về cánh cửa, kể cả Tống Dao.

Chỉ thấy.

Giang Bình Dã mặc tây trang màu đen phẳng phiu, thân hình cao lớn đứng trước cửa, vẻ mặt lạnh lùng.

Một lát sau.

Anh đẩy mạnh đám người đang đeo bám Tống Dao sang một bên, sau đó đứng cạnh cô, môi mỏng khẽ mở:

“Sửa lại một chút, không có cái gì gọi là quan hệ bất chính cả.”

Dừng một lát.

Người đàn ông nhẹ nhàng cong khóe môi, ánh mắt sâu ắc nhìn cô: “Cho dù là có thì cũng là tôi bám lấy cô ấy.”