Editor: ThyLng339
Hạ Cơ bị hành động đường đột như thế của Chương Nhiên liền không có sắc mặt tốt. Chương Nhiên bị Hạ Cơ lạnh giọng kêu thì nhanh chóng hoàn hồn.
" Hạ cô nương, tại hạ thất lễ." Chương Nhiên ngay lập tức rút tay lại, nghĩ thầm chính mình quá mức tùy tiện, không khác gì lãng tử phong lưu chỉ biết khinh bạc con gái nhà lành. Chương Nhiên vừa định giải thích, Hạ Cơ đã sớm không quay đầu lại mà rời đi. Nhìn bóng dáng giai nhân yểu điệu, trong lòng Chương Nhiên tràn đầy tiếc hận.
Hôm nay chính là ngày mình tìm ý trung nhân, cô nương chưa gả tới Chương phủ đều là cố ý muốn cùng nhà hắn liên hôn. Vậy Hạ cô nương
cũng tới đây, có phải hay không đã rõ ràng?
Hạ Cơ bị Chương Nhiên làm cho phiền lòng, chính mình lại sợ chiến sự ngoài tiền tuyến căng thẳng, vạn nhất Tần Thì có cái gì bất trắc. Nàng nên làm gì cho phải? Tâm tư phiền muộn một đêm không ngủ được.
" Nhiên Nhi, con đã coi trọng cô nương nào rồi?" Chương mẫu gọi Chương Nhiên vào gặp mặt dò hỏi.
Chương Nhiên tuy là ở quan trường hô mưa gọi gió, tình trường lại không ràng, mẫu thân vừa hỏi trên mặt liền ẩn ẩn đỏ lên.
Nhi tử do mình sinh ra, Chương mẫu còn có cái gì không rõ nữa. Nghe người hầu nói ngày hôm qua bắt gặp Chương Nhiên lôi kéo tay thiên kim nhà Hạ Tể tướng không bỏ. Đứa nhỏ này cùng phụ thân hắn giống nhau, chính là ngốc tử. May mắn có dáng vẻ đường đường, ngọc thụ lâm phong nếu không làm sao lấy lòng được cô nương nhà người ta.
"Là Hạ tiểu thư sao?"
" Đúng vậy." đêm qua Chương Nhiên nghĩ đến khuôn mặt quốc sắc thiên hương kia, tay ngọc thon dài, làm cả đêm không ngủ được. Chương Nhiên lúc này cũng có chút nóng lòng muốn đem giai nhân trong lòng cưới về nhà, nếu không ngày ngày bị ảo mộng nhiễu loạn phải làm như thế nào?
Nhi tử cũng coi như nghĩ thông suốt, Chương mẫu vô cùng vui mừng. "Được, đợi lát nữa ta sẽ nói với phụ thân con." Chương phụ cùng Hạ
Tể tướng có quan hệ thân thiết, nếu hai nhà có thể thành thông gia, cũng là thân càng thêm thân, chẳng phân biệt ngươi ta.
Việc này không nên chậm trễ, Chương mẫu trước tiên làm Chương phụ thăm dò ý của Hạ tể tướng, nếu đồng ý, liền mời bà mối tới cửa.
Tần Thì không có tin tức, ngữ khí Chương Thượng Thư lại thành khẩn, trong lúc nhất thời Hạ Tể tướng không biết phải lựa chọn thế nào. Hẹn ước ba năm đã đến, nữ nhi tuổi cũng không còn nhỏ, lưu lại, chính là gái lỡ thì. Lại nói Chương Nhiên, ở trong đám tiểu bối cũng là người đứng đầu đấy.
Hạ tể tướng đầu tiên là đi tìm nữ nhi thương nghị, việc này vẫn nên để nàng quyết định mới tốt.
" Phụ thân, nữ nhi cuộc đời này trừ bỏ Tần Thì ra ai cũng không gả." Ngữ khí Hạ Cơ kiên quyết làm Hạ tể tướng không nghĩ tới. Có điều nếu là ý tứ của nữ nhi mình, người làm phụ thân cũng không tiện nói gì, chờ thì chờ đi, chẳng lẽ mình còn nuôi không nổi? Hạ tể tướng vẫn phải đi từ chối bạn của mình.
Việc này làm Chương Nhiên thương tâm không thôi, chỉ cần Hạ Cơ không có gả chồng, hắn tất nhiên cũng sẽ không lấy vợ. Nam nhi đến tuổi tất nhiên phải thành gia lập nghiệp, thái độ này làm Chương mẫu lo lắng không thôi, bà nên đi nơi nào để ôm tôn tử đây?
Thoáng qua, lại một năm nữa. Tần Thì không có một thông tin nào gửi về. Hạ Tể tướng nhìn tinh thần nữ nhi ngày càng sa sút thì không khỏi nóng vội, mỗi ngày bức nữ nhi tham gia các loại yến hội. Hạ Cơ nào có tâm tình cùng người khác ngắm trăng ngắm sao, thơ từ ca phú, nói chuyện nhân sinh triết học? mỗi ngày đều mang khuôn mặt bi sầu, nhưng lại câu không ít tâm của nam nhân. Đều vì muốn được mỹ nhân cười mà hao tâm tổn huyết.
Thời gian vội vã chảy qua, Tần Thì và Hạ Cơ đã tách biệt 5 năm. Hạ Tể tướng rốt cuộc nhịn không được, một đại cô nương lưu lại trong nhà còn ra thể thống gì? Từ khi biết Hạ Tể tướng có ý định nhất định phải đem nữ nhi xuất giá trong năm nay, khách đến Hạ gia liền đầy nhà, người đến cầu thú nối liền không dứt.