Hạ Băng! Yêu Em Đi

Chương 19: Chào!!!




Thấm thoắt cũng đã sắp đến ngày nó về nước. Biết bao nhiêu suy nghĩ trong đầu nó " liệu bạn bè có nhớ nó không? Cô Hạ Băng vẫn khoẻ chứ? Cô có còn nhớ nó không? Vân vân mây mây. Và tất nhiên là có cả Minh Anh cùng về nước. Nó với Minh Anh đi dạo quanh thành phố, ngắm nhìn khung cảnh tuyệt đẹp này trước khi về. Cả 2 ôn lại những kỉ niệm đẹp, vui buồn cùng nhau

- Thời gian không chờ đợi một ai Minh Anh nhỉ?

- ừ. Mới đó mà đã đến ngày chúng mình được thả ra trại tâm thần rồi he :))

- Có cậu tâm thần ý. Tớ là nữ thần haha, soái cưa làm đổ gục bao nhiêu em gái rồi đấy

- Ai mà điên mới thích cậu

- Thôi không nói nữa. Về dọn dẹp đồ đạc chuẩn bị lên máy bay

Cô ta ngồi sau xe ôm chặt lấy nó, ngửi tóc nó, cô ta nghĩ thầm " ước gì lúc nào tớ cũng được bên cậu như thế này, thật ấm áp"


Cả hai soạn đồ xong, nó vã hết mồ hôi, vắt khăn lên cổ, nói :

- Nóng quá, tớ đi tắm cái đã. Cậu để vali ở đấy đi, chốc nữa tắm xong tớ mang xuống, không cần gọi quản gia lên đâu.

Nó cứ ga lăng, chu đáo như này thì cô gái nào mà không đổ cơ chứ. Minh Anh gật đầu rồi đi ra ngoài, chợt cô ta thấy bộ đồ nó còn nằm trên giường, quay lại định nói nó, nhưng không, cô ta cầm bộ đồ từ từ tiến vào trong, nhón chân lên nhìn qua khung cửa

"Ràooooo ràooooo"

Bên trong kia là một thân hình gợi cảm với cặp mông căng tròn, đôi chân dài thon thả cùng làn da trắng hồng. Cô ta nhìn không chớp mắt, chợt trượt chân, đập đầu vào cửa

"Áhh..."

- Gì thế Minh Anh? Nó quấn vội khăn chạy ra

- Tớ thấy cậu để quên quần áo, định đem vào thì trượt ngã

- Hậu đậu thế không biết, ngã kiểu gì mà sưng cả trán thế kia. Không có đồ thì tớ còn khăn đây mà. Đợi tớ một tí


Nó chạy đi lấy hộp cứu thương

- ngồi im, không đau đâu mà lo

Tay cầm miếng bông gòn, chậm nhẹ vào vết thương, chu đáo từng miếng băng cá nhân, băng lại vết thương cho cô ta.

- đau muốn chết luôn mà nói không đau. Bác sĩ đểu ghê ( Minh Anh chọc nó )

- Tui đểu với cô thôi đó cô nương. Nhanh lên chúng ta còn đi ăn nữa.

"Cạch"

Đồ đạc đã chất lên xe đầy đủ hết, quản gia mở cửa mời nó và cô ta lên xe

Tại sân bay....

"Chuyến bay số xx về Việt Nam sẽ khởi hành sau 30 phút nữa. Mời các hành khách nhanh chóng lên máy bay"

Nó lấy điện thoại nhắn tin cho đám bạn chí cốt của nó biết chuyến bay sắp khởi hành. Xong cất điện thoại vào, kéo miếng bịt mắt lại ngủ. Minh Anh tựa đầu vào vai nó

- Cho tớ dựa tí nha, buồn ngủ quá

Rồi hai đứa ôm nhau ngủ suốt chuyến bay. *Con người cơ hội* :)))


Tầm nửa chuyến bay, cô ta giật mình dậy, nhìn chăm chăm vào nó, cô ta kề mặt lại gần mặt nó, định hôn lên má nó. Bất chợt cô tiếp viên tưởng cô ta bị say máy bay:

- Chị có gì không ổn ạ? Có cần em giúp gì không?

- À không! Tôi cảm ơn. Tôi không sao

- Có gì không ổn cứ gọi em nhé

Cô ta tức tối bực bội vì chị tiếp viên đã làm bể quẻ ngon của cô ta :))

"Máy bay sắp hạ cánh"

Nó gọi cô ta dậy chuẩn bị xuống sân bay, nó đang rất háo hức, muốn gặp lại bạn bè, gặp lại cha mẹ, nhưng mong muốn nhất là gặp lại người con gái nó yêu.  Tâm trạng cứ phơi phới cả lên

Cuối cùng máy bay cũng hạ cánh. Nó xách đồ đạc chạy thật nhanh ra

- Hyyyyyy! Tụi tao ở đây nè

Cả bọn chạy lại ôm nó, ôm cứng hết cả người nó

- Tụi tao nhớ mày ghê luôn á. Riết rồi đi bỏ anh em giờ này mới mò về. Phạt mày bao cả bọn 1 chầu đê. Bọn bạn cù léc nó.
- Tụi tao có món quà cho mày nè. Hong biết có chịu nhận không ta

- Quà dì dạ? Đưa đây, quà đẹp thì bổn cô nương sẽ suy nghĩ lại

Chợtttt ....

"Cộp cộp ..."

-Xin chào!

Nó vừa ngạc nhiên vừa vui mừng. Giọng nói này là .... Nó quay lưng lại...

-Cô!!!!

Nó đi vội lại ôm lấy cô, mắt rưng rưng

- Em nhớ cô nhiều lắm! Cô có khoẻ không? Có nhớ em không?

Nó hỏi dồn dập, cô không trả lời được luôn, cô cũng đáp trả lại cái ôm của nó

- Nhớ, Cô khoẻ, đạt kết quả tốt chứ?

" Chào mọi người "- Minh Anh từ xa đi tới thấy nó đang  ôm cô, lòng đầy ghen tỵ, cô đang là cái gai trong mắt nó. * cô ta là ai chứ? *

- Giới thiệu với Cô, với tụi bây, đây là bạn cùng học chung với tao bên đấy. Hôm nay cùng về nước

Minh Anh đưa tay ra, miệng cười:

-Chào!!!