Hạ Băng! Yêu Em Đi

Chương 1: Hạ Băng là cô sao?




An Hy ( Nó ) - cô gái ở tuổi 15 mang một làn da trắng như tuyết, giọng nói có vẻ rất hiền, tóc ngắn ngang vai, cao 1m65 lớp 10A1

Hạ Băng - cô dạy Hóa của An Hy. Vẻ đẹp cũng không kém nó, tóc dài, da trắng muốt, mũi cao, con của chủ tịch một tập đoàn lớn, khá lạnh lùng, ít cười.

Thảo Linh - chủ nhiệm 10A1 dạy môn Ngữ Văn

_____________________________

Hôm nay là ngày đầu nhận lớp và lao động các lớp học. Lớp nó là 10A1 ở khu A, kế căn tin trường. Sau khi đã ngồi ngay ngắn trật tự trong lớp thì cô chủ nhiệm vào. Cả lớp đều đứng nghiêm chào cô. Cô nói:

" - Cô tên Thảo Linh sẽ là giáo viên chủ nhiệm của các em."

Sau khi giới thiệu, cô cho lớp ghi thời khóa biểu, nội quy trường học, tiếp đến là làm vệ sinh lớp học. Cô phân công nó đi lấy giẻ lau và chổi ở nhà kho. Nó vâng lời rồi chạy một mạch đi lấy.


Trên tay cầm hai cây chổi bước đi chậm rãi về phía lớp học. Bất chợt nó cảm nhận được mùi nước hoa thơm lừng của ai đó phía sau. Nó quay lưng lại... tim nó như rụng rời trước vẻ đẹp yêu kiều, nét lạnh lùng đầy sức cuốn hút, của nữ thần. Nó ngây người ra nhìn rồi nghĩ :" Ôi! Người gì mà đẹp thế này, chết mất thôi." Nó mải mê ngắm nhìn cô ấy đến nỗi quên mất đang có nhiệm vụ quét lớp, bỗng.... "Bốp"- Khả Trúc - bạn cùng bàn với nó đánh lên vai nó :

"- Sao không vô lớp quét lớp đi kìa Hy. Định trốn việc hả? Mọi người đang chờ cậu đem chổi vô đó."

Nó gãi đầu rồi nói :

"- Mình biết rồi hì hì"

Sau buổi lao động mệt mỏi, nó về nhà, đặt cặp lên giường, nó nằm xuống nghỉ ngơi, hình ảnh cô gái ban nãy cứ hiện mãi trong đầu nó. Nhiều câu hỏi nó tự hỏi " cô ấy là giáo viên hả ta? Sao mình không hỏi tên cô ấy nhỉ. Người đâu mà đẹp quá chừng à"


--Ngày hôm sau......

Nó soạn đầy đủ tập vở, ăn mặc chỉnh tề, mang giày nike. Nó chạy chiếc Sh trông thật ngầu. Đến trường, ai cũng nhìn nó bởi nó quá đẹp. Vào lớp học, tiết đầu là tiết vật lí, cô Hoa dạy, nó học dở lí, nhưng nó cố ngồi học nghiêm túc để hiểu bài, do tiết sau cũng là tiết lí nên nó có vẻ chán và buồn ngủ, nó nằm gục xuống bàn ngủ luôn. Cô Hoa thấy nó ngủ, đi xuống đứng kế bên nó, mấy đứa bạn ngồi kế nó khều nó kêu nó dậy, mà nó không dậy, cô quát lớn :

" - An Hy, cho cô biết chuyển động thẳng biến đổi đều, quãng đường được tính bằng công thức nào?"

Nó nghe cô quát liền giật mình đứng dậy, đáp:

" - Dễ thế mà cô cũng hỏi. Thưa cô là quãng đường bằng vận tốc nhân với thời gian."

Cả lớp cười rộn rã lên.

Cô nói :

" - Nãy giờ em thám hiểm vũ trụ hả Hy. Vậy mà cũng đọc không được. Công thức trên bảng này, chép phạt 100 lần công thức cho tôi"


Lúc đó nó như muốn kiếm cái lỗ nào đó chui xuống cho bớt nhục. Cuối cùng cũng hết tiết lí. Nó thở dài chán nản " mới đầu tuần đã xui vậy rồi, lần này là tiết hóa nữa, mệt mỏi ghê". Thật bất ngờ khi nó thấy nữ thần mà nó gặp hôm lao động phía xa xa kia, ánh mắt sáng rực lên, nó nghĩ " A, nữ thần đây rồi, có khi nào dạy Hóa không ta? Vô lớp này nè nữ thần ơi"

Vui mừng và bất ngờ hơn nữa, nữ thần ấy dạy môn Hóa và đã vào lớp nó. Cô vừa bước vào lớp. Mọi người xung quanh đều ồ lên, nhốn nháo bàn tán về nhan sắc tuyệt vời của cô. Nó đứng nghiêm chào, cười tủm tỉm ngồi xuống ghế.

" - Cô xin giới thiệu, cô là Hạ Băng, phụ trách dạy môn Hóa lớp 10A1 chúng ta. Có ai cần hỏi gì không nào? "

" - Thưa cô, cô đẹp quá ạ! "- một học sinh cá biệt của lớp - Khải Phong đứng lên nói.
" - Cô ơi cô có chồng chưa?"

" - Cô bao nhiêu tuổi vậy cô?"

" - Cô đẹp tuyệt vời"

Hàng loạt câu hỏi được chúng nó hỏi, cô nói :

" - Các em khen thì cô cảm ơn. Còn mấy câu hỏi không liên quan đến bài học thì cô không trả lời nhé, cả lớp lấy tập sách ra học bài nào"

Nó vẫn còn đắm chìm trong nhan sắc và cái tên thật đẹp của cô. Nó vừa ngắm vừa nói nhỏ :

" Hạ Băng là cô sao?"