GV Ký Sự

Chương 47




“Đàn anh!”

“Đàn anh!”

Vừa vào cửa có một cậu bé lạ mặt chào Ryou, nhưng cậu không nhận ra, càng đừng nói biết tên, chỉ có thể mỉm cười gật gật đầu.

Sau khi ngồi xuống Ryou mới nhớ tới, cuộc họp giới thiệu người mới lần trước bởi vì chuyện của ba ba nên không dự. Cậu cũng không tham gia đóng series STORM, cho nên không nhận ra mấy nhân vật mới.

Nhưng có một cậu bé rất thu hút sự chú ý, không phải vì ngoại hình rất khá, mà trên người mang theo nét hoang dã không thể nói nên lời. Ánh mắt cũng rất sắc bén, khiến người ta không khỏi liên tưởng tới con mèo nhỏ.

Không biết việc này vẫn còn những người mới, Ryou đột nhiên đối với ý nghĩ này bật cười. Không lâu trước kia, mình không phải cũng giống bọn họ là người mới sao? Khoảng thời gian này, như chính mình đã trải qua rất nhiều thăng trầm thay đổi.

“Đã lâu không gặp ah, Lori!” thanh âm quen thuộc vang lên, Denny choàng tay qua vai Ryou.

“Đúng vậy a, đã lâu không gặp!” Ryou cười đáp lại Denny, ánh mắt lạc trên người Brant phía sau hắn.

Bộ dạng vẫn như thế, không chút thay đổi, thần thái tự nhiên khiến Ryou cũng hoài nghi việc hắn tỏ tình chỉ là ảo giác của mình. Năng lực tự kiểm soát của Brant quả nhiên là số một, điểm ấy Edgar cũng phải cam bái hạ phong (nhận thua) a?

Brant sau khi ngồi xuống, lấy thuốc lá, ngậm vào nhưng không tìm thấy bật lửa.

Ryou thấy vậy, lấy cái bật lửa của mình đưa tới, vốn việc này Denny làm thích hợp hơn, nhưng hắn đang cùng người khác cười đùa, không chú ý đến Brant.

Châm thuốc xong, Brant cũng không trả lại cho Ryou ngay, ngược lại cầm trên tay chơi đùa. Cũng là người thật sự yêu thích ZIPPO hắn làm sao có thể không biết cái này là hàng thật.

“Cậu hạnh phúc là tốt rồi!” Vẫn cầm bật lửa trên tay, Brant nói một câu như vậy.

Ryou nghe vậy giương mắt nhìn Brant, cảm giác hắn như không có gì mà hút thuốc, như lời vừa rồi không phải hắn nói.

Michelle bước vào làm cả phòng yên tĩnh trở lại, mọi việc diễn ra vẫn giống như mọi khi làm cho Ryou có chút buồn chán.

Nhưng, lúc giới thiệu người mới lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Jesse, chính là cậu bé mà Ryou chú ý, lúc Michelle giới thiệu xong, y không ngồi xuống ngay, mà đối mặt Brant, Lori nhóm sao A, đưa ra lời thách thức: “Tôi nhất định sẽ vượt qua các anh!”

Chuyện này khiến Adrian bộ dáng đang ngái ngủ mở to hai mắt, giật mình nhìn Jesse.

“A!” Ryou kịp phản ứng nở nụ cười, cậu cảm thấy Jesse, người mới này cũng có mặt đáng yêu.

Nhưng người khác nhất định không nghĩ như Ryou, dù sao bất kể ngành nào, đàn anh đều được tôn trọng, Jesse làm như vậy là chạm vào điều cấm kỵ.

“Không biết sống chết!” Brant nheo mắt lại, đánh giá.

“Rất thú vị!” Đây là cảm nghĩ của Denny, tuy nói vậy, nhưng ánh mắt lạnh như băng.

Adrian ngược lại không nói chuyện, nhưng người hiểu rõ Adrian đều biết, cách làm của Jesse không có khả năng làm gã tức giận, Adrian sắp rời khỏi cũng không thèm để ý chuyện này.

“Jesse, cậu ngồi xuống ngay!” Thấy phản ứng của mấy sao A, Michelle biết là không ổn rồi, cô xoa xoa thái dương bảo Jesse ngồi xuống trước.

Thật ra trong đám người mới của công ty hứa hẹn nhất đúng là Jesse. Bởi vì công ty chưa từng có hình tượng thiếu niên, sự mới lạ này sẽ nhận được nhiều phản hồi tích cực.

Nhưng thành cũng là đây bại cũng là đây, Jesse quá bướng bỉnh ngỗ nghịch rồi. Hơn nữa thái độ đem tất cả mọi người trở thành kẻ thù làm cho Michelle thập phần đau đầu. Lần này trước mặt mọi người khiêu khích đàn anh của công ty, nếu bọn Brant liên kết nhằm vào Jesse, vậy Michelle phải từ bỏ y, dù sao cũng là Jesse có lỗi trước.

Nhưng thật vất vả tìm được người có tiềm lực, Michelle vẫn không nỡ, chỉ có thể tìm cách khắc phục thôi!

“Theo lệ cũ, nhân vật mới do Carl quản lý, nhưng đợt này số lượng hơi nhiều, vậy phân ra một người giao do đàn anh huấn luyện a!” Cân nhắc một chút, Michelle chỉ có thể thử như vậy thôi: “Vậy Jesse sẽ do Lori phụ trách.”

Không phải đâu? Đột nhiên bị điểm danh Ryou xém chút phun máu, chuyện này… Đây là chuyện gì à? Mình cũng chỉ vừa thoát khỏi thân phận nhân vật mới không lâu, làm sao có thể phụ trách huấn luyện người mới?

Ryou giống như cầu cứu mà nhìn về phía Carl, lại thấy thầy của mình chậm rãi lắc đầu, ý là không muốn cậu cự tuyệt.

Tâm tư Michelle Carl rất rõ, số lượng không phải vấn đề, nhiều người Carl cũng quản qua. Cô là muốn nhờ người tốt như Lori giúp Jesse cải thiện mối quan hệ cùng Brant bọn họ a, dù không hợp cũng không khiến bọn họ xung đột.

Về việc tại sao chọn Lori, vừa rồi quan sát phản ứng của tất cả mọi người. Sao A đối với Jesse không có ác cảm cũng chỉ có mình Lori, mềm lòng nhất cũng là cậu. Cho nên chọn cậu làm huấn luyện cho Jesse là bảo đảm nhất, trình độ chuyên môn hay kỹ thuật chỉ là vấn đề phụ.

Sau khi họp xong Carl sẽ cùng Lori nói chuyện, Michelle thật sự hi vọng cậu cố gắng uốn nắn Jesse, tốt nhất có thể sửa tính xấu. Những việc khác sẽ kêu Jesse đến tìm Carl.

“PHUZ, Lori cậu tự mình cầu phúc đi!” Vỗ vai Lori, Denny rất không nghĩa khí mà ôm bụng cười.

Những người khác, kể cả Adrian và Brant, nhìn thấy Lori một bộ dạng tôi rất vô tội không hề đắc tội ai ah, cũng không nhịn được cười ra tiếng, cuốn trôi bầu không khí căng thẳng vừa rồi.

“Không cần nể tình, cho thằng nhóc kia biết rõ thế nào là trời cao đất dày!” Nhưng cuối cùng Brant nói nhỏ vào tai Lori: “Cần tôi hỗ trợ không?”

“Không dám phiền ông lớn ngài!” Ryou nào dám để Brant hỗ trợ. Đây chính là nam Thần Nông nổi tiếng thù dai, lòng dạ đen tối, nhẫn tâm, cho hắn giúp Jesse đoán chừng ngày mai y sẽ bỏ chạy lấy người.

Đối diện với ánh mắt không thân thiện đầy cảnh giác của Jesse, Ryou chỉ nhìn trời, mọi chuyện cũng chỉ có thể đi được bước nào hay bước ấy!