Đêm xuống, Bạch Ân tới căn phòng đã đặt sẵn cùng Kiệt Tử, bên trong không một bóng người, chỉ có chiếc di động đặt trên bàn, đang đổ chuông.
Đón điện, bên kia nói: “Chủ tịch, chúng ta bị theo dõi.”
Bạch Ân nheo mắt, nhìn ra ngoài cửa sổ, ở tòa nhà đối diện, có một cánh cửa sổ hơi hé, lóe lên màu bạc mờ nhạt dưới ánh trăng.